Liên Minh Chi Thần

Chương 87: Ta phải làm lớn




Huy,Zed và Riven lúc này đang hướng 1 nơi hoang vắng đi tới,mục đích của hắn chính là sử lý tên bám đuôi kia.
Mới đầu hắn thấy tên này đang theo dõi mình,chỉ cảm thấy là hắn vì 2 người Zed và Riven mà tới,2 người che đi gương mặt nhưng thân hình lung linh của 2 nàng chỉ sợ là mang đến phiền phức.
Hắn mới đầu chỉ định sử lý tên này 1 chút,2 nàng là nữ nhân cạnh hắn thì không thể để tên khác có ý định được,nhưng sau khi Huy phát hiện tên này nhìn hắn lại lộ ra sát khí nồng đậm,khiến cho hắn nổi lên ý định giết người rồi,không cần biết là ai,chỉ cần biết hắn có ý định không tốt là nên loại bỏ hết.
-Hắn lộ ra sát khí.
Riven thanh âm lộ ra sự lạnh lùng nói.
Lúc này nàng cũng cảm nhận được sát khí mà tên đi theo nàng lộ ra,ánh mắt của nàng có chút lạnh lẽo rồi.
Bên kia Zed cũng vậy,sau khi thấy Huy bị bắt đi cùng với việc mà Lương trưởng lão đến tìm,may mà có Diễm Ma không thì nguy to,lúc nàng nàng mới lộ ra quyết định trong lòng,chỉ cần ai đó có sát khi với Huy là nàng sẽ loại bỏ người đó.
-Chỉ là 1 tên muốn chết mà thôi.
Huy thanh âm cười lạnh nói.
Hắn cũng có nghĩ xem mình tới đây,cũng không có gây chuyện với ai thì làm gì có chuyện người khác muốn giết hắn,cho dù là do 2 nữ nhân bên cạnh khiến cho người khác nổi lòng tham mà chiếm đoạt thì cũng không nên cứ nhìn chằm chằm vào hắn như vậy.
Điều đó chứng tỏ không phải vì để ý đến 2 nữ nhân bên cạnh mà muốn giết hắn,tên này ý định từ đầu là muốn giết hắn rồi.
Huy cũng đã nghĩ,có thể đây sẽ là người của Lương trưởng lão hay là người của tên Lưu Đại kia,nhưng mà Lương trưởng lão sau khi đã bị Diễm Ma ngăn chặn,chắc chắn là lão sẽ không tìm chuyện 1 cách lộ liễu như vậy,tên này chỉ có thể là người Lưu gia hay chính là Lưu Đại mà thôi.
-Hay là để ta sử hắn cho.
Riven ánh mắt hơi đổi nhìn Huy nói.
Tên đi theo khí tức cũng không mạnh,chỉ là 1 tên dẫn nguyên trung kỳ mà thôi,nàng mà ra tay đảm bảo hắn sẽ không thoát được.
-Không cần nàng ra tay,vừa hay để ta thử nghiệm võ kỹ của mình.
Huy nhìn Riven cười nói.
Bên kia thấy Zed cũng như vẻ muốn ra tay,hắn vội giữ nàng lại không để cho nàng xuất thủ.
Mấy môn võ kỹ kia hắn tu luyện lúc trước đều là đối phó với yêu thú,lần này đến 1 tên muốn giết hắn vừa hay để hắn thử uy lực trên con người.
3 người nhanh chóng hướng 1 nơi địa phương hoang vắng đi tới.
-Có quỷ kế gì sao.
Lưu Đại di chuyển phía sau,thấy 3 người đang hướng 1 chỗ hoang vắng mà đi tới,hắn cũng đang muốn tìm 1 chỗ không có người để ra tay,nhưng khi thấy Huy dĩ nhiên lại đi tới 1 nơi như vậy,hắn cảm thấy tên này có chút ngu ngốc.
Nhưng sau đó vội suy nghĩ lại,hắn cảm thấy như đối phương đang dụ mình tới đây vậy,thân ảnh hơi dừng lại nhìn 3 người đằng trước,trên mặt lộ ra sự suy tư.
-Không cần biết ngươi có quỷ kế gì,ta chắc chắn sẽ giết ngươi.
Sau 1 hồi suy nghĩ,Lưu Đại vẫn có ý định giết bằng được Huy,hắn lại bắt đầu đi theo 3 người.
Sự tự tin này của hắn đến từ chuyện hắn đã đột phá tới dẫn nguyên trung kỳ rồi,do bị Huy đả bại cùng với sự khinh thường của đám đệ tử ngoại môn càng khiến cho trong 1 tháng,Lưu Đại điên cuồng tu luyện,tất nhiên cũng là nhờ vào đại ca của hắn,Lưu Vân cung cấp đan dược cho hắn tu luyện,vì đó mà trong 1 tháng hắn từ dẫn nguyên sơ kỳ đỉnh phong đột phá tới trung kỳ,nếu như không có đại ca hắn viện trợ,thì hắn muốn đột phá cũng phả vài ba tháng nữa.
Lúc này Huy đã đạt tới dẫn nguyên đỉnh phong,nếu như Lưu Đại biết vậy chưa chắc đã dám ra tay,nhưng Huy lại ẩn giấu đi khí tức của mình,chỉ lộ ra là dẫn nguyên sơ kỳ như lúc trước mà thôi,còn Zed và Riven thì cũng là dẫn nguyên sơ kỳ,nhưng như là mới đột phá vậy,cảnh giới lộ ra vẻ chưa chắc chắn.
Vì lý do đó Lưu Đại mới dám ra tay,hắn cảm thấy lúc trước bị Huy đả thương cũng là do hắn không để ý,chủ quan khinh thường đối thủ,nhưng lần nãy hắn sẽ không như vậy nữa,với cảnh giới dẫn nguyên trung kỳ cùng với sự để ý của mình,cộng thêm việc hắn đánh lén chắc chắn có thể giết chết 3 người này,trong đầu của hắn là nghĩ như vậy.
Gương mặt lộ ra nụ cười điên cuồng,hắn vẫn theo chân 3 người mà đi tới.
Nhưng hắn đâu có biết là sau người của hắn cũng đang có 3 người đi theo hắn cơ chứ.
-Sư phụ,ngài định lấy lại mấy thứ đó sao.
1 thanh âm nóng bỏng vang lên.
3 người phía sau Lưu Đại lúc này có 2 người váy trắng và 1 người váy đỏ,đây chính là 3 nữ nhân hay nói cách khác là 3 người không phải ai khác mà là đám người Băng Linh,Lãnh Nhi và Diễm Nhi.
Người vừa nói không phải ai khác chính là Diễm Nhi.lúc này trên mặt 3 người đều đội 1 chiếc mũ với màn che kín xung quanh để che đi gương mặt của mình,các nàng làm như vậy để khỏi khiến người khác để ý cũng như nếu bị Huy bắt gặp thì có thể không nhìn ra được 3 người các nàng.
-Lấy lại,ta mặt dày đến như vậy sao,đã cho hắn rồi còn đòi lại.
Băng Linh thanh âm có chút buồn cười nhìn Diễm Nhi nói.
3 người sau khi chia tay Huy cũng không có rời khỏi mà là đi theo Huy để quan sát cũng như tiện bảo vệ hắn khỏi mấy con yêu thú tu vi cao.
Nhưng lúc đó,sau khi thấy Huy bên cạnh còn có 2 nữ nhân nữa,nhan sắc của họ không có kém mình,lúc đó Diễm Nhi có chút định lao ra để hỏi tội tên nam nhân này,nhưng may mà nàng đã ngăn chặn lại sự xung động đó của Diễm Nhi,tam nữ các nàng lúc trước bảo với hắn là chia tay mà lúc đó lại xuất hiện chỉ sợ sẽ khiến hắn không vui,hắn sẽ nghĩ ngờ các nàng là theo dõi hắn.
Sau khi nhìn thấy 2 nữ nhân bên cạnh Huy,Băng Linh cũng có chút không vui nhưng cũng không có giận dữ như Diễm Nhi,nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường,chỉ cần hắn quản lý được hậu cung của mình là được,nhưng lúc đó không hiểu vì sao trong đầu Băng Linh lại nổi lên 1 suy nghĩ khiến cho lúc này nàng nhớ lại cũng có chút xấu hổ.
-Kệ ngươi có bao nhiêu nữ nhân,nhưng ta chắc chắn phải làm lớn nhất.
Lúc đó suy nghĩ hiện lên khiến cho nàng có chút còn không dám nhìn Huy cho dù là nhìn lén,3 người do trong người có Phượng nguyên khí,khi ở gần với Huy sẽ bị hắn phát hiện nên chỉ có nước là đi nhìn lén mà thôi.
Lúc đó cũng chỉ có Diễm Nhi là nổi giận còn nàng với Lãnh Nhi còn vẫn giữ được bình tĩnh của mình mặc dù trong đầu đã hiện lên những suy nghĩ khác lạ.
-Hắn có thể tu luyện được Thiên Niên Huyền Băng Chưởng cũng chứng tỏ hắn có Băng thuộc tính,vừa hay cho hắn luôn đi.
Bên cạnh Lãnh Nhi lạnh nhạt nói.
Mục đích 3 người mới đầu là đi theo lấy lại 2 quyển võ kỹ mà các nàng đã lỡ đưa cho hắn,mặc dù cho hắn cũng không sao nhưng chỉ sợ trên người hắn mang 2 loại võ kỹ đó sẽ khiến người khác nổi lòng tham với Huy,lúc đó hắn sẽ gặp phiền phức,cũng tiện để bảo vệ hắn luôn.
Nhưng sau khi thấy Huy dĩ nhiên có thể tu luyện được môn võ kỹ này,việc mà đòi lại cũng khiến cho Lãnh Nhi bỏ đi suy nghĩ đó,hắn tu luyện được chứng tỏ hắn hơn người,có tới 2 thuộc tính,các nàng không phải là vì để cho hắn mạnh mà tới tìm mình hay sao.
Mới đầu thấy vậy,Lãnh Nhi cũng có nói với Băng Linh sư phụ nàng là nên rời khỏi vì Huy đã không còn gặp nguy hiểm gì,nhưng không hiểu tại sao mà sư phụ nàng cứ muốn đi theo hắn,thế là nàng cũng đành đi theo mà thôi.
-Vậy thôi,nếu hắn đã tu luyện được ta cũng không muốn đòi lại nữa,dù sao cả Tăng Thần Quyết cũng chỉ là bản chép tay,ai cũng có thể tu luyện được,chỉ cần hắn biết điều học thuộc rồi đốt đi là được.
Băng Linh thấy vậy thanh âm lanh nhạt nói.
Mục đích là đòi lại nhưng hắn tu luyện được thì cũng không sao.
-Hay là đợi đến tối,chúng ta tới đó nói cho hắn biết là nên học thuộc rồi đốt đi,với tu vi của chúng ta thì chắc là không ai phát hiện ra đâu.
Lúc này Diễm Nhi nổi lên 1 ý tưởng nói.
-Cũng được,dù sao thì ta cũng có vài chuyện muốn nói với hắn.
Băng Linh cũng khẽ gật đầu đồng ý với Diễm Nhi,dù sao nàng cũng đang có vài lời muốn nói lại với Huy.
( Chết chết,đến tìm anh Huy là chỉ sợ mai không có sức mà đi nổi thôi:)))
-Ồ,tên đó!
Lãnh Nhi gương mặt lạnh nhạt bỗng khẽ biến nói.
Đằng sau Huy nàng cảm thấy có sát khí,1 tên võ giả đang đi theo Huy với sát khí nồng đậm ngắm thẳng vào Huy.
-Muốn chết.
Băng Linh gương mặt khẽ biến,lộ ra sự giận dữ.
Khí tức lạnh băng của nàng nhắm chặt vào người Lưu Đại đang dò theo Huy phía đằng sau.
-Sử lý hắn đi,miễn cho Huy khiến người khác chú ý.
Diễm Nhi ánh mắt như lộ ra hỏa diễm nhìn về phía Lưu Đại nói.
3 người nhanh chóng vô thanh vô tức mà đi tới gần Lưu Đại,cảnh giới của 3 người các nàng quá cao,cao hơn rất nhiều so với Lưu Đại cho nên đi đến bên cạnh hắn chỉ sợ hắn cũng không có phát hiện ra 3 người các nàng.
Lúc này Lưu Đại vẫn không biết là mình đang bị 3 người tu vi khủng bố muốn giết mình,gương mặt vẫn lộ ra nụ cười điên cuồng mà đi theo Huy.
Băng Linh đi tới phía sau Lưu Đại,trên miệng lộ ra nụ cười lạnh,1 trao hướng về phía trước mà bắt tới.
-Ặc!
Lưu Đại gương mặt điên cuồng bỗng nhiên biến sắc,trên cổ hắn lúc này bị 1 bàn tay nắm chặt lấy,khiến cho hắn như không thể thở nổi,khí tức lạnh giá khiến cho con ngươi của hắn như co rụt lại vậy.
-Cách xa chỗ này 1 chút,tránh để hắn bắt gặp.
Lãnh Nhi sau khi thấy sư phụ của nàng đã bắt được tên này,ánh mắt hơi nhìn về phía Huy nói,trong người nàng Phượng hình nguyên khí như cảm nhận được sự thân thiết,sợ là nếu không mau dời đi là nàng sẽ có xung động ma lao tới hắn mất.
Băng Linh cũng với Diễm Nhi cũng thấy vậy,Lưu Đại trong tay Băng Linh,nàng khiến hắn không thốt ra được thanh âm nào,3 người nhanh chóng cùng với Lưu Đại đã bị Băng Linh khống chế nhanh chóng rời khỏi.
-Hả,biến đâu rồi.
Huy gương mặt có chút nhíu mày quay lại đằng sau nói.
Hắn đang đi tới chỗ hoang vắng để sử lý tên này thì bỗng như cảm thấy khí tức của hắn biến mất vậy,ánh mắt lộ ra sự khó hiểu.
-Hay là hắn đã biết trước kết cục của mình mà chạy rồi.
Riven bên cạnh lạnh nhạt nói.
-Hừ....
Huy khẽ hừ lạnh 1 tiếng,thần niệm khẽ thả ra quan sát xung quanh nhưng không có tìm thấy tên đó,gương mặt vẫn có chút khó hiểu,hắn vừa đi vừa để ý tên này như thế mà lại biến mất 1 cách bất ổn như vậy.
Nhưng hắn không ngờ là người bắt Lưu Đại đi cảnh giới so với Huy cao hơn nhiều lắm.
-Vậy chúng ta cũng nên quay trở lại thôi,vừa lúc tìm 1 quán trọ rồi nghi ngơi,mai hãng về đan môn.
Riven thấy thế cũng lạnh nhạt nói.
-Đúng vậy,giết những tên như thế chỉ tổ bẩn tay mà thôi.
Zed thanh âm như có chút xung động nói.
Huy nhìn nàng cười cười 1 cái,3 người nhanh chóng quay lại tìm 1 quán trọ rồi nghỉ chân.
...............................................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.