Liên Minh Chi Thần

Chương 116: Quay về Đan Môn




-Ngươi là ai?
Huy gương mặt đề phòng nhìn thân ảnh trước mặt,uy áp từ trên người nàng tỏa ra khiến cho Huy cảm thấy khó khăn như là lần đầu gặp Băng Linh vậy,trong đầu hắn không biết vì sao lại nổi lên suy nghĩ người này như có gì đó quen thuộc,nhưng hắn cũng không biết vì sao người này mình chưa gặp bao giờ lại cảm giác thân quen đến thế.
Khốn Long Sơn là nơi kiếm ăn của tất cả võ giả nơi này,sẽ không lạ lẫm gì khi nhìn thấy 1 võ giả đi trong rừng cả,chắc chắn là đi săn giết yêu thú mà thôi,nhưng người trước mặt Huy lúc này báo cho hắn biết tu vi ít nhất cũng là Địa vương cảnh đỉnh phong,có khi đã là Thiên tôn cảnh rồi,Thiên tôn cảnh ở đây là không thể xuất hiện,có thể nói nàng là người từ nơi khác đến,nhưng những Thiên tôn cảnh ở Thiên Long Thành thì cũng có nhưng phải rất khó khăn mới nhìn thấy mặt họ,mà ở Thiên Long Thành cũng không có 1 Thiên tôn cảnh nào trẻ tuổi như nàng cả,chứng tỏ nàng là người ở đế quốc khác đến,mà người đế quốc khác đến chắc chắn là không hay ho gì.
Những đế quốc ở đại lục này có được sự ký kết riêng,người đế quốc này muốn sang đế quốc khác ít nhất cũng phải chứng minh được mình không có ác ý cũng như thân phận trong sạch,nhưng người này khí tức trên người không lúc nào không đè ép xuống cả,Huy do có công pháp bá đạo cũng như hắn có võ hồ hỗ trợ nên không khó khăn nhưng 2 người Kata mà Kayn gương mặt như biến trắng rồi,2 người đều lộ ra vẻ vô cùng khó chịu.
-Không cần phải khẩn trương như vậy,ta chỉ cần tìm 1 người mà thôi,nếu như ngươi không phải người đó thì ta sẽ bỏ qua cho các ngươi.
Nữ tử váy đỏ nhìn Huy khẽ nở nụ cười nói.
Nhưng Huy có thể biết được,trong nụ cười đó là ẩn giấu sát khí vô tận,hắn thật không biết ai đã trêu chọc tới 1 người khủng bố như vậy nữa.
-Ta không biết là ngươi cần tìm ai,nhưng có thể tha cho 2 nàng được không?
Huy ánh mắt nhìn chằm chằm vào nữ tử váy đỏ trước mặt nói.
bên cạnh hắn cả Kata và Kayn đều lộ ra vẻ vô cùng khó chịu,2 người tuy là tướng được thiên địa ưu ái nhưng cũng không thể nghịch thiên như Huy được,2 nàng dưới uy áp của nữ nhân này vẫn vô cùng khó tiêu.
-Ồ...không ngờ lại có người để ý đến nữ nhân bên cạnh mình như vậy,thật là người như vậy nên được bảo tồn mà,không như 1 ai đó...Hừ!
Nữ tử váy đỏ khẽ mỉm cười nhìn qua 2 người bên cạnh Huy nói.
Nàng ánh mắt quay sang nhìn Kata và Kayn,gương mặt có chút hơi giật mình,nàng không thể nhìn thấu được 2 người này dù nàng tu vi lúc này đã là Thiên tôn cảnh sơ kỳ,cao hơn tu vi Hoàng giả cảnh đỉnh phong của 2 nàng,nhưng lại không nhìn được con người thật của 2 nàng,khiến cho nàng trong đầu bỗng nghĩ tới những người đó,nhưng khi ánh mắt nhìn tới Huy thì nàng liền bỏ đi suy nghĩ ấy,bởi Huy trong mắt nàng là 1 tên võ giả bình thường mà thôi,không thể nào có thể khiến cho 2 người đó đi theo bên cạnh được.
-Không biết người mà ngươi tìm là ai?
Huy gương mặt hơi giãn ra 1 chút khi thấy nàng đã buông tha cho Kata và Kayn nhưng bỗng sát khí phía sau câu nói của nàng lộ ra khiến cho Huy như cảm giác được cái chết đang tới gần mình vậy,càng nhìn nàng Huy càng cảm thấy như cổ mình đang bị lưỡi dao kè vào vậy,ý thức mách bảo hắn mau chóng rời đi nơi này,nếu ở lâu chỉ sợ sẽ có chuyện không may xảy ra.
-1 tên nam nhân không biết điều.
Nữ tử váy đỏ khi nghe Huy nhắc đến người đó,sát khí trong người nàng như bộc phát hết ra ngoài,khí tức mạnh mẽ mang theo mùi máu lan tràn khắp nơi này,những yêu thú tu vi thấp bé xung quanh đều quỳ rạp xuống đất không dám ngóc đầu.
-Hắn là ai?
Huy càng ngày càng cảm giác cái chết như đang tới gần mình vậy,câu nói của nữ nhân này hắn như cảm giác đang nói tới mình vậy,như thể mình khiến cho nàng có bầu rồi bỏ chạy vậy,nhưng Huy gương mặt vẫn cố gắng tỏ ra bình tĩnh,không thể để nữ nhân này thấy được dị sắc của hắn.
-Hắn là ai sao.....ta cũng không biết.
Nữ tử váy đỏ thấy Huy hỏi vậy,gương mặt mới biến sắc,nàng lúc này mới nhận ra là lúc trước giận quá chạy đi quên không hỏi danh tính của người đàn ông mà sư tỷ nàng bao che,nhưng nàng biết chỉ sợ hỏi chắc chắn sư tỷ nàng cũng không nói.
-Không biết..vậy ngươi sẽ tìm hắn kiểu gì?
Huy cảm thấy khá buồn cười với nữ nhân này,nàng đi tìm người mà lại không biết danh tính của người đó,ở Thiên Long Đế Quốc dân số không ít,phải nói là rất nhiều là đằng khác,nếu như nàng không biết danh tính người cần tìm thì phải tìm đến bao giờ.
-Để ta hỏi thăm tý đã.
Nữ tử váy đỏ lấy trong người ra 1 đồ vật hình cầu,trong tay nàng nguyên khí truyền vào đó,trong đó bắt đầu có hình ảnh xuất hiện.
-Truyền âm châu!
Huy nhìn viên cầu trong tay nàng,gương mặt có chút hơi giật mình.
Đồ vật này cũng khá là quen thuộc với võ giả,thứ này đó thể dùng để nói chuyện với nhau dù cách nhau bao xa,nhưng giá trị của nó quá là xa xỉ nên ở đây ít ai có thứ này,chỉ sợ ở Thiên Long Thành cũng không nhìn thấy nhiều,nhưng nữ nhân này lại có thứu đồ chơi này khiến cho Huy bắt đầu nghi ngờ thân phận của nàng,nàng ít nhất cũng phải là đại tiểu thư của 1 gia tộc lớn mạnh nào đó không thì là con gái môn chủ của tông môn to lớn hay có thể là 1 trưởng lão quyền cao chức trọng thì mới có thể có thứ này.
-Ngươi cũng biết hàng đó.
Nữ tử váy đỏ khẽ cười nhìn Huy nói,thứ này không phải Thiên khí hay Thần khí gì cả mà không ai biết,nên Huy nhận ra cũng là điều bình thường,nhưng nàng chắc chắn Huy không thể nào có được thứ này,bởi vì trong mắt nàng Huy chỉ là 1 tên võ giả nghèo nàn mà thôi.
-Sư tỷ...có đó không,muội hỏi chút!
Nữ tử nhìn viên cầu trong tay,trong đó bắt đầu hiện lên 1 thân ảnh,gương mặt nàng ghé vào đó khẽ lẩm bẩm.
Nàng nói cũng không nhỏ lắm,Huy cũng có thể nghe được,nhưng hắn cảm thấy khá bất ngờ khi hắn nghe được cuộc nói chuyện của nàng mà nàng lại không có phản ứng gì,như thể không quan tâm đến điều này vậy.
-Sao...tìm ta có chuyện gì?
Trong viên cầu bỗng vang lên 1 thanh âm lười biếng.
-A....
Huy đang cố gắng không có để ý đến cuộc nói chuyện của 2 người đề phòng nàng sau khi nói xong sẽ giết hắn nhưng thanh âm trong đó vang ra khiến cho đầu óc của Huy như hoảng loạn rồi,thanh âm này đối với hắn đã trở nên quen thuộc rồi.
-Băng Linh!
-Hử...
Nữ tử váy đỏ như cảm nhận được dị dạng của Huy,gương mặt quay sang nhìn hắn khẽ hừ lạnh 1 cái.
-Không có gì,muỗi cắn thôi.
Huy nhìn nàng khẽ cười nói,hắn không dám nhìn thẳng vào mắt nàng vì sợ nàng khẽ nhìn ra được là hắn đang nói dối.
-Không ngờ lại là Băng Linh,vậy người mà nàng muốn giết hình như là mình rồi,thảo nào ta có thể cảm nhận được cái chết đến với mình khi nhìn thấy nàng,nhưng tại sao nàng lại biết được chuyện của ta và Băng Linh,Băng Linh chắc chắn sẽ không nói ra chuyện giữa 2 người,điều này nói lên quan hệ của Băng Linh và nữ nhân này không bình thường,họ là tỷ muội với nhau,vậy chỉ sợ là Băng Linh thấy nàng là tỷ muội của mình nên nói ra,không phải,chắc chắn không phải,vậy tại sao nàng lại biết?
Huy lúc này trong đầu hiện lên những suy nghĩ về chuyện này,nhưng hắn không thể biết được làm thế nào mà nữ nhân này lại tìm được hắn,nhưng thế này chắc chắn là nàng còn chưa biết được quan hệ giữa Huy và Băng Linh,Huy lúc này ánh mắt nhìn chằm chằm vào viên cầu trong tay nàng cầu trời cho Băng Linh đừng có nói ra chuyện đó.
-Hừ...sư tỷ,cho ta hỏi,người nam nhân đó danh tính là gì,hình dáng ra sao,nơi ở chỗ nào,lúc trước ta chạy đi quên hỏi người.
Nữ tử ghé mặt vào viên cầu nhìn thân ảnh xuất hiện trong đó mỉm cười nói.
-Muội nghĩ ta sẽ nói cho muội sao!
Băng Linh thanh âm vang lên từ trong viên cầu truyền ra.
-Nếu như tỷ không nói thì ta sẽ giết hết nam nhân ở đây,chắc chắn sẽ có lần trúng phải hắn mà thôi.
Nữ tử gương mặt phát giận nói.
Nàng không kịp cho Băng Linh kịp nói tiếp câu gì đó ngắt đi cuộc trò chuyện,nhét viên cầu vào trong giới chỉ của mình,ánh mắt quay sang nhìn Huy.
-Có chuyện gì sao?
Huy thấy ánh mắt nàng nhìn mình như vậy,thân ảnh khẽ run lên 1 cái,nàng nhìn hắn như là đang nhìn 1 con cá nằm trên thớt vậy.
-Ngươi chắc cũng đã nghe thấy rồi,ta sẽ giết hết nam nhân ở đây.
Nữ tử thanh âm lạnh băng nhìn Huy nói.
-Tại sao?
Huy thân ảnh khẽ lùi lại,gương mặt hoảng sợ nhìn nàng nói,hắn biết chắc chắn là có liên quan đến Băng Linh.
-Không tại sao cả,vì nam nhân trên đời đều đáng chết.
Nữ tử thanh âm lạnh băng,gương mặt nụ cười lạnh nhìn Huy.
Trong tay nàng nguyên khí bắt đầu vận chuyển,khí tức mạnh mẽ đè xuống khiến 3 người như trở nên khó thở,Kata và Kayn như đứng lên che chắn trước người Huy.
-Thanh Long!
Huy nhìn 2 người trước mặt cảm thấy vui mừng,2 nàng vẫn bảo vệ cho hắn,nhưng như vậy cũng đủ rồi,bên cạnh hắn còn có Thanh Long nên không cần sợ nữ nhân này.
-Chạy thôi.
Trong đầu Huy hét lên,2 tay hắn nắm lấy cổ tay của Kata và Kayn,bắt đầu hướng phía xa bên ngoài mà chạy đi.
-Muốn chạy,được sao?
Nữ tử trong tay nguyên khí xuất ra,gương mặt nhìn 3 người đang bỏ chạy trước mắt khẽ cười lạnh,không gian khẽ run lên 1 cái,thân ảnh của nàng đã biến mất tại chỗ,1 làn gió nhẹ bay tới phía Huy đang bỏ chạy đuổi theo với tốc độ kinh người.
-Ở lại chơi với ta đi!
Như sắp bắt được huy rồi,bỗng gương mặt của nữ nhân này biến sắc,1 khí tức mạnh mẽ đè xuống đầu nàng,1 thân ảnh xuất hiện chặn trước mặt nàng.
-Ngươi là ai?
Nữ tử gương mặt kinh dị nhìn thân ảnh trước mặt,người vừa tới này tu vi không thấp hơn nàng,như có vẻ còn cao hơn nàng 1 bậc vậy,người như nàng lại xuất hiện ở đây và còn bảo vệ cho hắn nữa,khiến nàng vô cùng kinh ngạc.
-Không cần biết ta là ai,chỉ cần biết ngươi không được giết người đó là được.
Thanh Long bộ dáng hững hờ nhìn nàng nói.
-Vậy thử xem.
Nữ tử trong tay nguyên khí biến đổi,1 hỏa chưởng hướng phía Thanh Long bay tới,khí tức hủy diệt như thiêu đốt tất cả.
-Trò trẻ con.
Thanh Long nhìn hỏa chưởng đang tới trước mặt,gương mặt khẽ cười nhạt 1 cái,trong tay cũng đánh ra 1 chưởng hướng về phía nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.