Chẳng những Junker cùng Anne chấn kinh á khấu không trả lời được, Đỗ Trần cùng Ngũ ca cũng sửng sốt hồi lâu. Có một đoạn thoại này, chuyện năm đó cũng rõ ràng hơn một chút - Wolfe có được Phá Khí huyền, hơn nữa truyền cho rất nhiều người, nhưng sau đó chỉ cần người nào có Phá Khí huyền đều không tránh được vận mệnh tử vong! Wolfe mất đi bằng hữu, tình nhân, người nhà, trong lòng áy náy hối hận, nhưng cũng tràn ngập nghi hoặc. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể hi vọng vào chiêm tinh thuật thần kỳ đoán định thiên cơ, mà giá phải trả là mạng hắn! Sau chuyện này không cần nói thêm, Wolfe trải qua hải tộc kiếp sát ở đảo Borg, rốt cục nhận được đầy đủ lời tiên đoán, cũng biết hai điểm mấu chốt chứng cứu đại tai nạn - Phá Khí huyền cùng Vạn Lưu sơn. Vì vậy Wolfe cố gắng liên lạc với người có Phá Khí huyền, mấy vị nguyên soái còn sống sót, còn có Thần Hoàng Prince! Nhưng mấy vị nguyên soái cùng Thần Hoàng mới đầu cũng không tin Wolfe, thậm chí có thể xảy ra một số chuyện không thích thú gì. Vì vậy, Wolfe độc thân đi tới Vạn Lưu sơn, mặc dù cuối cùng thất bại, nhưng Wolfe cũng không chết, mà sau đó lại thành lập Da Tát giáo hội. Cùng lúc đó, mấy vị nguyên soái cùng Thần Hoàng sống tới sau khi đại chiến chấm dứt, nhưng đại tai nạn không thể tránh khỏi, ngay cả Thần Hoàng cũng không có chạy thoát khỏi vận mệnh tử vong! Mà mấy vị nguyên soái tinh thần thất thường, ngẫu nhiên thanh tỉnh, bọn họ hối hận năm đó không tin tưởng Wolfe, càng hi vọng bằng vào Phá Khí huyền bản thân nắm giữ giải cứu đại tai nạn, vì vậy cũng đi, nhưng đi rồi không trở về, chỉ để cho một quái vật có dáng vẻ Li Qin Barton mang theo ngũ bảo Vẫn Thần trở lại, nói cho hậu nhân tin tức... tiếng nói phát ra từ Phỉ Thúy ấn cũng không khoa trương. Wolfe nửa đời lãng đãng công tử, nhưng nửa đời sau vì bằng hữu chết đi mà dùng mệnh đoán thiên cơ, lại độc thân đi đối phó, cố gắng dùng lực bản thân thay đổi càn khôn, ngăn cản diệt thế đại nạn, bi tráng làm sao? Hắn đích xác xứng đáng với mấy đánh giá của mấy vị nguyên soái - trí giả, tiên tri, nhân vật mấu chốt cuối cùng có thể phá giải đại tai nạn... cứu thế chủ. Mà mấy vị nguyên soái không biết tin Wolfe chết nên dặn dò hậu nhân tìm Wolfe. Hơn nữa trợ giúp hắn chứng cứu đại nạn, tự nhiên cũng là chuyện thuận lý thành chương... không chút nghi vấn, lời nhắn lại đều nói về Wolfe. Nhưng... Junker cùng Anne không biết Wolfe có dạng gì, mà coi hắn thành Francis. Đầu váng mắt hoa một hồi, Anne phản ứng đầu tiên: - Gia gia, chuyện có chút khó hiểu! Tổ tiên nói, năm đó năm vị nguyên soái gặp người trong ảnh, người trong quang ảnh ít nhất cũng hơn ngàn tuổi, mà Francis mới 19 tuổi. Junker nhíu mày suy tư một hồi: - Anne, ngươi nói... có thể hay không Francis cũng không chính thức là Francis? Mà là một vị thần đã sống hơn ngàn tuổi giả mạo thân phận Francis? Francis vốn là một kẻ ngu ngốc, nhưng sau năm hắn 15 tuổi, đấu khí tiến bộ cơ hồ dị thường. còn có... đủ loại kỳ quái có thể bảo chứng cho hoài nghi này. Anne có chút sửng sốt, hồi lâu mới gật đầu nói: - Đích xác có thể có loại này... nhưng gia gia, tôn nữ nghi tới một loại khá có thể - hình ảnh của người trong ảnh cũng không phải Francis, mà là một vị thần rất giống hắn! Mà cứu thế chủ tổ tiên nhắc tới cũng là vị thần kia. Đỗ Trần trong lòng cười thầm: - Đúng vậy! Anne đã nghĩ tới chân tướng sự thật, nhưng các ngươi có thể xác định sao? Junker mê hoặc thở dài: - Ai, mỗi lần một tin tức đều là đứt quãng, khiến người ta phải suy nghĩ... Anne, ngươi hết sức hiểu rõ Francis, nhìn kỹ quang ảnh chút nữa, chú ý tới chi tiết - chúng ta trước tiên xác định người trong quang ảnh đến tột cùng có phải là Francis không! Đỗ Trần trong lòng căng thẳng, chẳng lẽ hiểu lầm tuyệt vời này sẽ bị phá bỏ sao? Junker có lẽ nhìn không ra sự khác nhau, nhưng Anne hiểu rõ mình, chỉ cần lưu ý cái mũi có thể phát hiện ra người trong quang ảnh không phải là Francis, mà là mặt một người khác. Đỗ Trần bắt đầu lo lắng, nhưng lúc này quang ảnh vẫn đang rõ ràng, nhưng lúc Anne tiến tới gần phía trước, Francis trong ảnh đột nhiên chớp động, bắn về phía Anne. Anne cả kinh, nhưng tốc độ của bóng người kia thật quá nhanh. Ngay cả lão gia tử cũng mới giơ tay chuẩn bị cứu viện, khuôn mặt Francis đã đi tới trước mũi Anne, sau đó... quang ảnh hư hóa, phân tác thành ngàn vạn ánh sáng xanh, trắng, vàng theo hai mắt Anne nhập vào cơ thể. Anne cảm giác cả người nóng bức, tinh thần lực càng chấn động: - Gia gia, đây là... Junker nhướng mày, lập tức cười to: - Ta hiểu rồi! Thiên tài, thật sự là thiên tài a! Anne, ngươi chẳng những có được lời nhắc nhở của tổ tiên, hơn nữa đồng thời cũng có được lực lượng, một lần có được hai loại, ha ha, quả nhiên là thiên tài trong ngàn năm qua của Vẫn Thần ngũ gia. Anne thở phào nhẹ nhõm: - Nhưng gia gia, ta, ta không có cảm giác được lực lượng tăng lên, chỉ có chút khó chịu. - A a, gấp cái gì! Lực lượng của tổ tiên khổng lồ cỡ nào, ngươi mặc dù là người kế thừa một bộ phận nhỏ, nhưng vậy cũng đủ cho ngươi tiêu hóa một thời gian. Junker cười giải thích phương pháp tiêu hóa, lại nhíu mày, dậm chân tiếc hận: - Đáng tiếc hình ảnh đã không còn, chúng ta không có cách nào xác định người bên trong tới tột cùng có đúng là Francis không. Mà Đỗ Trần đang âm thầm vuốt mũi cười, hình ảnh biến mất, tử vô đối chứng... Junker nói: - Anne, tối nay ta gọi Francis tới thư phòng của ta, vốn định nhân hôm nay cho trợ giúp hắn, đổi lại một chút lợi ích, đồng thời, ám chỉ cho hắn Margaret đã tới, buộc hắn sớm rời khỏi thành Emerald! Nhưng hôm nay xem ra... đêm nay ta phải thử quan hệ của hắn với cứu thế chủ, thử thế nào, ngươi nói một câu. Đây xem như một lần dạy bảo gia chủ tương lai. Anne trầm ngâm hồi lâu: - Bây giờ đơn giản có hai loại có thể - đầu tiên, Francis là cứu thế chủ đã hơn ngàn tuổi giả mạo! Thứ hai, Francis không có quan hệ cứu thế chủ, chỉ là dung mạo rất giống! Mà hai mấu chốt khác nhau này là... tuổi, gia gia có thể nắm điểm này mà tính toán. Junker rất hài lòng gật gật đầu: - Gia gia cũng nghĩ vậy, tốt lắm, chúng ta đi ra ngoài. Mặc dù trong lòng tồn tại nghi hoặc, nhưng lão gia tử phi thường hài lòng với lần thu hoạch này, cười thích thú đi ra ngoài, mà Đỗ Trần lại càng hài lòng với thu hoạch lớn này, bám lên người Anne rời đi. Chỉ có Anne cúi đầu đi theo sau Junker, trong lòng khổ sở, hồ đồ rồi, mình trở thành người thừa kế số 1 của gia tộc, còn được lực lượng của tổ tiên, nhưng... mình chính thức muốn điều này sao? Có đôi khi, mình thật sự rất hâm mộ Avril, dù trong phong tuyết nhưng vẫn cứng rắn, không chút lo nghĩ, không chút lùi bước một lòng lo nghĩ tới Francis. Khi Đỗ Trần trở lại phòng khác, Liya đang ôm hai hài nhi đánh cờ, Đỗ Trần đột nhiên hiện thân, khiến nàng giật mình sợ hãi: - Đại ngu ngốc, ngươi có đúng là muốn dọa lão nương không? Liya vén tóc lên nhìn Đỗ Trần. Đỗ Trần cười a a, tiếp lấy Alex: - Alex, ngươi đã ra gặp người rồi sao? Hiểu được tháng hai có mấy ngày chưa? Lúc này đây, tiểu tử kia chẳng những không có đỏ mặt, ngược lại khóc lóc ngẩng đầu lên, ôm đầu nói: - Tại các ngươi chê cười, cao thủ lĩnh ngộ càng sâu hơn một tầng cảnh giới - cao thủ chính thức, không cần biết đếm. Tiểu tử này... Đỗ Trần bị nhi tử làm cho không biết nói gì. Hắn nói với Liya: - Mới vừa rồi Alex nói có thể có tình huống ngoài ý muốn, thật là bị hắn nói đúng... Hắn lập tức nói chuyện trong mật thất cho Liya. Liya nghe xong, mắt hiện lên một chút bối rối khó hiểu, cười nói: - Nói như vậy, Anne xem như nhân họa đắc phúc? Ai nha nha, đại ngu ngốc, nhân gia kia đều dùng mạng đổi bài cho ngươi, ngươi định cảm tạ người ta thế nào đây? Nàng ôm tiểu Bối Bối, tay vỗ nhẹ vào mông tiểu nha đầu kia một chút. Tiểu Bối Bối hiểu ý, lập tức cười xấu vỗ tay nói: - Sợ rằng ba ba phải lấy thân báo đáp. Đỗ Trần không có chú ý tới ánh mắt Liya, lập tức trừng mắt với nữ nhi, nói với Liya: - Anne, phần nhân tình này ta ghi nhớ, nhưng cũng chỉ ghi nhớ nhân tình của nàng. Nói xong, hắn không để ý tới cảm tình của nàng. Thật sự? Liya có được đáp án khiến nàng yên tâm, trong lòng lại cười không nổi, Anne vĩ đại cũng bị nhìn bằng con mắt này, tương lai gia chủ Tucker nguyện ý vì một nam nhân liều mạng đổi bài, nhưng nam nhân này chỉ cảm tạ nàng, mà không có cảm tình... a. Vậy chủ nhân của lọn tóc dài màu đen là ai, ngươi đến tột cùng là nữ nhân thế nào? Đương nhiên có thể khiến Francis nhất tâm không đổi, không chia ra một chút cảm tình cho người khác? Không đợi Đỗ Trần phát hiện tâm tư của mình, Liya thu nụ cười lại, nghiêm mặt nói: - Cứu thế chủ xuất hiện thật sự ngoài ý muốn, nhưng cũng là một phần kinh hỉ. Khi Đỗ Trần gật đầu cam chịu, Liya móc từ túi lấy ra mấy quả ô mai, vỗ vỗ bàn cờ trước mặt: - Ặc, giả thiết đây là Phỉ Thúy ấn. Nàng dùng ba hạt ô mai một lớn hai nhỏ đặt trên bàn cờ rồi chỉ vào hạt ô mai lớn nhất nói: - Đây là Margaret, mà hai hạt nhỏ là gia tộc Tucker và chúng ta... Thấm Thủy Hồ, Tucker, Đỗ Trần thần giáo, tam gia ở đây, Margaret nhất gia lớn nhất, Đỗ Trần yếu nhất, đây là thế cục trước mắt ở vùng biển Emerald. - Nhưng ngoài bàn cờ này. Liya lại lấy một viên ô mai không lớn không nhỏ đặt bên cạnh Margaret cười nói: - Từ việc Margaret không liên lạc với Kiếm Nô cùng Long Tước cho thấy, nàng cũng không biết ngươi ở ngay thành Emerald, càng không phải vì Francis tới! Vậy nàng tại sao tới? Tới gia tộc Tucker? Không có khả năng! Cho nên... trên thực tế biển Emerald còn tồn tại đệ tứ gia, mạnh mẽ đủ để khiến Margaret phải đối phó bọn họ! Cũng chính là nó. Ngón tay nàng chỉ vào hạt ô mai không lớn không nhỏ. Đỗ Trần nhìn bốn hạt ô mai trên bàn cờ, ba hạt ô mai nhỏ đều vây quanh hạt lớn nhất Margaret, tựa hồ biết Liya muốn nói gì. Liya mỉm cười: - Đối phó cường giả, đơn giản phải dùng phương pháp hợp tung! Hôm nay Margaret đích thân tới, Thấm Thủy Hồ tại vùng biển Emerald là lớn nhất, muốn đối phó nàng, chúng ta tốt nhất hợp tung với thành Emerald, tam gia liên thủ chống lại Thấm Thủy Hồ! Vậy... Francis, chúng ta phải làm gì. Đỗ Trần vuốt mũi: - Đúng vậy, chúng ta bây giờ muốn làm hai việc, thứ nhất là tìm được đệ tứ gia, liên hợp bọn họ, thứ hai... để cho gia tộc Tucker tin tưởng ta là cứu thế chủ, từ đó toàn tâm toàn lực ủng hộ ta. - Ngươi không phải muốn biết Dịch Cốt cùng Arthur đi làm gì sao? Liya cười nói: - Dịch Cốt am hiểu truy tung nhất đã dẫn hải quân đại tam giác đi tìm tòi vùng biển phụ cận, tìm đệ tứ gia cho ngươi! Mà ngươi,... chỉ cần chuyên tâm lừa Junker là được. Đỗ Trần cổ tay chớp động, theo thói quen lại muốn vỗ Liya, bất quá rất nhanh khống chế được. A, huynh đệ này vẫn hình dáng cũ, luôn có mặt khi mình gặp phiền toái, chuẩn bị cho mình cả đường lui. Cảm kích nhìn thoáng qua Liya, Đỗ Trần lại hỏi: - Arthur đâu? Hắn đi làm gì rồi? Liya cười chỉ bàn cờ: - Francis, khi đánh cờ, ngươi chiếm cứ thượng phong, hết thảy đều nắm trong tay, sợ nhất là phát sinh tình huống gì? Đỗ Trần cười nói: - Đương nhiên sợ nhất thế cục bàn cờ bị rối loạn, khiến cho hết thảy đều không nắm trong tay ta nữa. Liya cười nói: - Hôm nay Margaret tại biển Emerald, trên bàn cờ này, vừa vặn ở vào vị trí thượng phong. Cho nên, ta làm loạn thế cục mà Margaret nắm giữ, làm yếu đi khả năng nắm giữ cục diện của nàng... Arthur đã học Lôi Vân đại trận đệ nhất kích, cần phải dùng hạm đội Renault xuất ra Lôi Vân đại trận, treo lên cờ của Sư Tâm vương, làm giả Sư Tâm vương Alonso trọng phản biển Emerald, tạo áp lực với Margaret. Đỗ Trần nhìn bàn cờ của Liya, không nói chuyện có thể nói, còn muốn nói cái gì? Thế cục cùng kế hoạch đã nói nhưng khi đó Liya đã rõ ràng, mình thật sự phí tâm tư hỏi han làm gì? Thật lâu sau, Đỗ Trần không nhịn được vỗ vỗ vai Liya: - Đa tạ. - Là huynh đệ trong nhà, khách khí cái gì? Liya cười híp mắt cầm ô mai trên bàn lên, từng viên từng viên bỏ vào miệng, hình như ô mai rất là chua, chua khiến nàng nhếch miệng, đôi mắt to ẩn ẩn lệ quang... Trong khi đó, sau nửa ngày bận bịu, trời đã tối sầm, "đông đông", có người hầu gõ cửa: - Francis công tước đại nhân, lão gia tử của chúng ta mời ngài tới thư phòng của người. Đỗ Trần khoác trường bào, ra hiệu thành công, miệng lại chậm rãi khuyên bảo: - Ăn ít ô mai chút, xem ngươi sắp thành bộ dáng gì rồi! Đỗ Tư, ngươi đánh thức Snoopy đang ngủ trong Liên Hoa, chúng ta đi, để lão quật lư tin tưởng, cứu thế chủ phải tên là... hắc hắc, Francis! Liên Hoa Bảo Giám