Liên Hoa Bảo Giám

Chương 296: Tân thánh khí





Ánh trăng màu trắng từ trên tảng đá bắn ra tứ tán, đá vụn phô thiên cái địa, Long thần thương thế không nhẹ chỉ có thể nhờ vào sự bảo hộ của cận vệ trơ mắt nhìn dị biến đột sanh, thúc thủ vô sách.
Nhưng giáo hoàng lại đang ở đỉnh trạng thái, hắn chỉ cười nhẹ, ném ra chúng thần kim hoàn trên đầu, bùn đất phụ cận Nguyệt hồ phóng lên cao, tạo thành tầng tầng tường đất, làm cho lực phát nổ kinh khủng kia tiêu thất vô hình, quả thật không thẹn mỹ tự đại biểu chúng thần trên đời.
- Nguyệt hồ này thật là địa phương kỳ quái... gì? Thánh chiến đấu thần, lập tức vây lấy Nguyệt hồ.
Giáo hoàng nhiều năm qua trái tim như nước hồ thu, hôm nay lại bị rung động quá nhiều... đầu tiên là Đỗ Trần thần cao thâm khó lường, tiếp đó là sau khi nham thạch nổ mạnh, khiến thần cảm giác được tràng diện có biển đổi lớn.
Cơ hồ là cùng lúc, Long thần chống đỡ bệnh thể, lớn tiếng hô: 
- Liege, suất lĩnh Long thần cận vệ vây lấy Nguyệt hồ.
- Chờ chút.
Sau khi quyết chiến bắt đầu, Thấm Thủy Thần Sứ một mực trong doanh địa mới dụng xem cuộc chiến đột nhiên xuất hiện, Donna chạy vài bước tới bên Nguyệt hồ, nhìn chằm chằm vào thứ gì đó xuất hiện sau vụ nổ, hô lớn: 
- Nó là của thần ta.
Tam gia đồng thời chú ý tới đáy Nguyệt hồ, nhất thời kiếm bạt cung giương.
Tràng tranh đấu vừa mới lắng xuống lại ầm ầm nổi lên, hơn nữa, lúc này đây thần sứ của Thấm Thủy Hồ Margaret gia nhập.
Hết thảy, đều là vì một kiện đồ vật sau khi nham thạch vỡ ra xuất hiện trước mặt mọi người.
Nham thạch màu đen, phế khí của chiến tranh thánh khí vốn là một cự đản đen kịt, nằm ngang tại đáy Nguyệt hồ, sau khi vụ nổ qua đi, cự đản một nửa hoàn hảo không tổn hại gì, nhưng một nửa lại bị tạc thành một bình thai bóng loáng, một đồ vật nhỏ cổ quái.
Đồ vật này màu đen, lớn như đầu người, nhưng là một vòng tròn bóng loáng, cạnh ngoài sắc bén, bên dưới như một thiết bổng vững vàng tiến vào cự đản, mà trung tâm của vòng tròn màu đen có một bức đồ án màu ngân bạch, một kiếm một búa gác chéo, người xem cảm thấy lạnh gáy.
Nếu chỉ có vậy, thì không khiến người ta kinh ngạc.
Mà là đồng thời xuất hiện với vòng tròn, chúng thần kim hoàn trên đầu giáo hoàng, Long thần quyền trượng mới được Long thần nhặt lên, còn có Minh Nguyệt Tử Thủy đao bên hông Dịch Cốt, kinh ức thủy hoàn của Ziege, Thệ Tuyết kiếm của Đỗ Trần, huyết phủ của Thomas, kim đao của Liege.. tất cả thánh khí, đều vang lên tiếng lách cách, là tiếng lách cách thần phục.
Giờ khắc này, tựa như vương giả của thánh khí lâm thế, thánh khí thiên hạ đều bái phục.
Đỗ Trần cũng nhìn vào thứ mới xuất hiện, chỉ nghe tiểu Bối Bối nói: 
- Ba ba, tại sao Andy tru lên, nham thạch lại phát nổ?
- Là Andy khiến cho nó phát nổ sao? Điều này không có thể, vừa rồi thanh âm lẫn tạp, người hô to nhiều lắm, không phải là Andy chứ?
Đỗ Trần, ánh mắt một chút cũng không dời đi vòng tròn kia: 
- Bối Bối, trước tiên đừng động tới Andy! Ngươi để cho Ariza thúc thúc mang Andy đi, mang hắn tới địa phương an toàn để ngủ! Sau đó cùng Brook tới... hắn! Ba ba nếu không thấy tận mắt, thứ cao cấp thánh khí này so với Thấm Thủy Vân Kỳ, Long thần quyền trượng, chúng thần kim hoàn còn cao cấp hơn.
Một kiện cửu cấp thánh khí, khiến cho thực lực Ziege hồi phục, thậm chí còn hơn xưa, một kiện thập cấp thánh khí, khiến cho tốc độ thành thần của Dịch Cốt tăng mười lần! Vậy sau khi thánh khí cao hơn thập cấp xuất hiện, mọi người sẽ thế nào?
Siêu giai thánh khí xuất thế, thái độ của chúng thần ra sao? Rất đơn giản, hai chữ - điên cuồng.
Donna thần sứ động trước, nàng hung hăng nhìn chằm chằm hai phương khác: 
- Nếu nó xuất hiện trước mặt ta, thần của ta có tư cách thử câu thông nhận chủ - đây là quy củ của đấu thần! Giáo hoàng, Long thần, xin giúp ta mang đồ vật này vào doanh địa. Chờ chúng ta tìm được bản đồ, tự mình đem nó tới trước mặt thần của ta.
Long thần trọng thương khó đi, hắn nhìn Liege với ánh mắt sắc bén, Liege lập tức quát to: 
- Donna thần sứ, ngươi quên ai là chủ nhân Thiên Mục lâm sao? Thánh khí xuất hiện trong nhà chủ nhân, khách nhân có tư cách gì thử câu thông nhận chủ trước?
Nói xong, mấy trăm cự long trên trời chậm rãi hạ xuống ầm ầm bao phủ bầu trời Nguyệt hồ, càng ngày càng tới gần tân thánh khí.
Giáo hoàng hình dáng vẫn hòa ái thân thiết như trước, nhưng trong lòng cười lạnh, thần sứ mất đi Vân Kỳ, Long thần trọng thương, Đỗ Trần thần vận khí không may, không thấy được tân thánh khí xuất thổ! Hừ, giờ phút này trong Thiên Mục lâm, Samar IX, mới là người mạnh nhất.
Hắn chậm rãi giơ tay lên: 
- Donna thần sứ, Margaret thần tôn quý bất phàm, ta hết sức kính ngưỡng! Nhưng nàng cũng giảng đạo lý! Liege nói đúng, khách nhân, sao có thể cướp đồ trước mặt chủ nhân?
Cánh tay trầm trọng hạ xuống, hắc giáp võ sĩ của giáo đình hò hét...
Giáo hoàng lại nói: 
- Long thần, ước định năm trận Long tộc đã bại, theo ước định trước khi chiến đấu, đây là lúc li khai Thiên Mục lâm. Lúc này, lĩnh thổ Thiên Mục lâm do thánh giáo độc hưởng.
Đỗ Trần bễ nghễ nhìn Donna, đứng bên giáo hoàng: 
- Donna thần sứ, bệ hạ nói có lý, nếu theo lời ngươi, ta là Đỗ Trần thần sứ, Francis chẳng phải có tư cách mang thánh khí này hiến cho Đỗ Trần thần trước sao?
Dịch Cốt đi tới sau Đỗ Trần, Minh Nguyệt Tử Thủy đao bên hông quang minh chính đại hiện ra trước mặt Thấm Thủy Thần Sứ.
Long tộc tới gần tân thánh khí, giáo đình tới gần tân thánh khí, Donna không chịu dừng bước, Đỗ Trần cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vòng tròn!
Mắt thấy một hồi hỗn chiến sắp xảy ra, Đỗ Trần đột nhiên ho khan một tiếng, vẻ mặt hài hòa nói: 
- Bệ hạ, Long thần, Donna thần sứ! Ba vị đều là thần, hoặc là đại biểu thần, nhưng ta có chút bất kính nói - thánh khí này cuối cùng do ai khống chế không phải các ngươi định đoạt...
Vài đạo ánh mắt sắc bén đồng thời nhìn chằm chằm Đỗ Trần, Donna lạnh lùng nói: 
- Chẳng lẽ là ngươi định đoạt?
- Ta nói đương nhiên càng không tính! Định đoạt chính thức, hẳn là bản thân thánh khí mới đúng.
Đỗ Trần vuốt mũi, đi vào giữa ba thế lực, chỉ vào vòng tròn trung tâm nói: 
- Tất cả mọi người đều thấy đây là một kiện thánh khí vô chủ, ai muốn có nó, ít nhất phải cùng đấu hồn câu thông thành công mới được, đúng không? Ai có thể nắm chắc nói rằng thành công câu thông một kiện thánh khí như vậy? Cho nên, ta nói thánh khí thuộc về ai là do bản thân nó quyết định.
Đích xác như thế, cho dù Dịch Cốt có được Thấm Thủy Vân Kỳ, cũng không chắc câu thông được thánh khí trước mắt. Bất quá dưới sự trợ giúp của Đỗ Trần thì câu thông chỉ là trình tự mà thôi.
Nhưng nếu không có sự trợ giúp của Đỗ Trần, câu thông một kiện thánh khí, chẳng những cần thực lực, còn cần vận khí.
Bây giờ mọi người tranh đoạt, chính là tranh đoạt quyền câu thông thánh khí trước.
Donna cười chế nhạo, hừ lạnh nói: 
- Toàn bộ ngươi nói đều là nói nhảm, thần của ta có quyền câu thông trước.
Đỗ Trần cười cười: 
- Donna thần sứ, chú ý từ ngươi dùng, nếu không, Đỗ Trần thần sẽ trách ngươi nhục mạ thần sứ của hắn...
Những lời này hôm nay nói ra, Đỗ Trần lý trực khí tráng: 
- Khái! Chư vị, đại chiến tối nay liên tiếp xảy ra, Thiên Mục lâm cũng bị hủy, Nguyệt hồ càng thê thảm... mọi người đều mệt mỏi, không bằng nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại thảo luận chuyện thánh khí này, thế nào?
Trước hoãn lại, chuyện tối nay xảy ra quá nhiều, tất cả mọi người cần thời gian để suy nghĩ về tình thế mới, đưa ra phán đoán, hơn nữa nếu lập tức khai chiến, không chỉ có nhân vật đầu não hỗn chiến, vậy tuyệt không phù hợp với ích lợi mọi người.
Muốn đánh, phải một lần nữa lập bang kết phái, phân rõ địch ta mới đánh, nếu không bốn thế lực nơi này, cứ đánh tùy tiện sẽ rối loạn.
Donna trước mắt thế lực yếu nhất, nàng là người đầu tiên gật đầu.
Long thần trọng thuơng, đánh mắt cho Liege đồng ý! Giáo hoàng phân tích được mất lợi hại, tối nay dù mình chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, nhưng nếu cần phải cướp thánh khí, thì sẽ cùng Long tộc toàn diện khai chiến... nghĩ vậy, hắn gật đầu.
Giám thị nhau, mọi người rời Nguyệt hồ, nhưng giáo đình lưu lại thánh chiến đấu thần cùng năm trăm hắc giáp võ sĩ đóng ở bờ nam Nguyệt hồ, Long thần lưu lại một trăm Long thần vệ đóng ở bờ bắc. Mà Thấm Thủy Thần Sứ rõ ràng ngự ở giữa.
Trở lại Thiên Mục thần điện, giáo hoàng như quên đi chuyện tân thánh khí vừa rồi, cùng Đỗ Trần nói chuyện hòa ái, tán dương Đỗ Trần thần.
Hai người đang nói chuyện, Thomas ôm đầu đi tới, hình dáng có chút tức cười: 
- Lão đại, ta tới nhận tội.
- A? Ngươi có tội gì?
Giáo hoàng thản nhiên hỏi.
- Ta, ta không tra rõ chi tiết Nguyệt hồ, kết quả gây ra chuyện ngoài ý muốn đêm nay.
Thomas nhỏ giọng nói thầm: 
- Nhưng, thật cũng không thể trách ta, lúc ấy ba giáo phụ mang theo mấy trăm người đồng thời truy tra, ai cũng không phát hiện trong nham thạch màu đen có cất giấu thánh khí.
Không thể trách ngươi, thật sự không thể trách ngươi! Đỗ Trần thầm nghĩ, ngay cả Dịch Cốt đều bỏ qua, ngươi chỉ là đấu thần mới nhập cửu cấp sao có thể nhìn ra?
Giáo hoàng phất tay: 
- Đi xuống đi, nhớ lại tình hình vừa rồi, nham thạch màu đen hẳn là bảo vật cấp độ cực cao, thậm chí có thể giấu diếm tai mắt ta... nếu không phải nguyệt hỏa của Long thần kích thích nó, sợ rằng chúng ta còn không nhìn ra tân thánh khí a.
- Ta đây không việc gì sao? Hắc.
Thomas gãi ót vui mừng đi ra: 
- Ai nha mẹ ơi? Ai! Đi đường không có mắt sao?
Thomas bị va lảo đảo, lúc nhận rõ là ai, bộ dáng nào, Thomas cả kinh: 
- Ám Ảnh giáo phụ, ngươi không phải mang theo Constantine đi tới chỗ Long tộc sao? Sao lại một thân bị thương trở về? Còn các huynh đệ theo ngươi đâu?
Ám Ảnh giáo phụ căn bản không để ý tới Thomas, lảo đảo chạy tới trước mặt giáo hoàng, khó khăn nói: 
- Bệ hạ, ta ở bên ngoài núi Miguel bị đánh lén, ba trăm ám ảnh quan của ta toàn quân bị tiêu diệt! Constantine bị cướp đi rồi! Đối
Liên Hoa Bảo Giám

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.