Đỗ Trần trong lòng cảm thán, có thể là thần đứng đầu tam đại lục, nhân vật đơn giản sao! Giáo hoàng như thế, vậy Long thần Samuel tuy nói là vô cùng bá đạo, cương mãnh nóng nảy, nhưng đáy lòng, nói không chừng cũng cất giấu sự bình tĩnh. Lúc này nghe bên ngoài truyền đến thanh âm hò hét của Thomas, Đỗ Trần ngồi trên giường ăn thịt bò cùng Ariza: - Ngươi đi bồi Thomas uống rượu, trước tiên chuốc hắn say, ta có một số việc muốn xử lý. Ariza rời đi, Đỗ Trần gọi ra Đỗ Tư, do tiểu Bối Bối canh phòng, bắt đầu thương nghị với Đỗ Tư chuyện "Đỗ Trần" nghênh chiến Long thần. ------------------- Chuyện này, hai người thảo luận nhiều canh giờ! Trong trướng, tiếng nói nhỏ nhẹ nhưng vô cùng nặng nề. Cuối cùng, Đỗ Tư dụng thanh âm đắc chí của hắn, nói một câu tổng kết: - Dù sao chỉ cần ngươi không chết, vậy ta dù bị ai làm khó, cũng chẳng chết được... Nghe thế, Đỗ Trần nở nụ cười, sau khi quyết định xong, ngay cả Dịch Cốt cô hồn dã quỷ cũng phì cười. Sự nặng nề trong trướng lập tức tan biến. Còn có vài câu nói đùa, Đỗ Trần đột nhiên lại nghiêm túc. Lấy ra một đóa Liên Hoa, ngồi trên ghế, lấy những thứ trong đó ra, nhíu mày: - Dịch Cốt, tất cả những thứ có được từ Thấm Thủy doanh đều được ta xử lý rồi, nhưng có một thứ, ta không biết an trí vào đâu... Dịch Cốt bỗng nhúc nhích, muốn nói lại thôi, cúi đầu, sắc mặt biến đổi không ngừng. - Margaret thích nghệ thuật phẩm, ta trộm đi phần lớn đều là tinh mỹ điêu tố tự họa (điêu khắc phẩm tinh mỹ) có giá trị liên thành, chỉ cần hai năm sau, chờ khi chuyện này vãng đi, ta đem nó ra ẩn danh bán đấu giá là được. Nhưng duy có thập câp thánh khí - Thấm Thủy Vân Kỳ... Đỗ Trần từ trong Liên Hoa lấy ra một kim chúc cầu từ trong một bao lớn, dụng thủy hệ đấu khí nâng lên, huyền phù trước mặt mình: - Nó xử trí thế nào? Trống ngực càng kịch liệt, Dịch Cốt cực kì không tình nguyện nói: - Thiếu gia, Thấm Thủy Vân Kỳ đã nhận ngài làm chủ, ngài chỉ cần bắt nó thay đổi hình dạng, là có thể dùng. Có gì không tiện chứ? - Đây là lời thiệt tình của ngươi sao? Đỗ Trần đứng dậy vỗ vỗ vai Dịch Cốt. Dịch Cốt cười hai tiếng, đôi mắt lại nhìn chằm chằm kim chúc cầu, nhưng lộ ra một cỗ khát vọng mãnh liệt - Ziege có thực lực tương đương mình, bởi vì có một kiện thánh khí cửu cấp Kinh Ức thủy hoàn, liền có thể cùng thập cấp thánh khí Thấm Thủy Vân Kỳ tranh phong, nếu thập cấp thánh khí này rơi vào tay mình... Lực hấp dẫn của thập cấp thánh khí với đấu thần, không kém quyền trượng quốc vương đối với chính khách có tham vọng quyền lực, trăm triệu kim tệ với một tên khất cái vô danh. Nhưng Vân Kỳ đã nhận thiếu gia làm chủ, Dịch Cốt không thể làm gì khác hơn, cười nói: - Thiếu gia là thủy hệ đấu thần, mà thập cấp thánh khí Thấm Thủy Vân Kỳ này lại là thủy hệ thánh khí cao nhất, thiên hạ, rốt cuộc tìm không ra thánh khí thích hợp với ngài hơn nó. - Đối với người khác thì thánh khí này có nhiều ý nghĩa. Đỗ Trần cầm lấy kim chúc cầu, chậm rãi đánh giá quang hoa nhũ bạch trên mặt nó. - Ta có Liên Hoa thánh khí, thập cấp Thấm Thủy Vân Kỳ này đối với ta mà nói bất quá là vật làm đẹp. So với tặng đi tốt hơn... Bác Bì là hỏa hệ, đang dung hợp thổ hệ, thủy hệ Vân Kỳ đối với hắn vô dụng... Dịch Cốt tay nắm chặt, trống ngực đập tới một tốc độ mà một cao thủ như hắn không thể có được. - Ariza mặc dù là Thiên Sứ Kim Thân, nhưng khoảng cách diễn hóa thủy hệ còn quá sớm. Mà Lucy lão tổ mẫu chỉ là thất cấp, dụng thập cấp thánh khí thật sự không phát huy được uy lực lớn nhất của nó... Đỗ Trần tà nhãn liếc Dịch Cốt: - Ngươi nói Thấm Thủy Vân Kỳ này cho ai? Dịch Cốt mừng như điên! Cúi mình, vẫn run nhè nhẹ, nói không ra lời. Đỗ Trần vuốt kim chúc cầu, hờ hững: - Ngươi muốn thập cấp thánh khí có hình dạng gì? Câu? Đao? Kiếm, hay là hình khác? - Đại ân của thiếu gia, Brook, cả đời khó báo. Dịch Cốt huyết khí dâng lên, rốt cục phun ra một câu nói trong lòng, cúi đầu, la lên: - Loại hình gì thiếu gia cũng có thể làm ra sao? Đỗ Trần phe phẩy ngón tay: - Chỉ cần có quan hệ tới thánh khí, không nên hoài nghi năng lực thiếu gia của ngươi. Dịch Cốt bật thốt lên: - Loan đao! Sa cứ loan đao. Hắn chần chừ nói: - Thiếu gia, thập cấp Thấm Thủy Vân Kỳ tuy mạnh, nhưng nó dù sao cũng là thánh khí đơn thuộc tính... chẳng biết thiếu gia có thể cho nó cùng bát cấp kim phách Dịch Cốt câu của ta trước kia... - Ý ngươi là hợp hai kiện thánh khí làm một, biến thành thánh khí phức hợp song thuộc tính? Đỗ Trần giơ ngón cái tay phải quẹt mũi, bất ngờ nói: - Đưa thánh khí của ngươi cho ta. Cầm thiết câu của Dịch Cốt, Đỗ Trần nhảy vào trong Liên Hoa, bắt đầu nghiên cứu. Dịch Cốt lo lắng chờ đợi, còn thỉnh thoảng tự trào phúng mình, bằng thực lực của mình cùng tuổi tác, sớm đã là tâm thần kiên định, không vì ngoại vật mà động lòng! Nhưng sao lại giống một tiểu tử chưa hết lông tơ (mao đầu tiểu tử) tư lự bất an, lo có lo mất? Đã bao nhiêu năm nay, bao nhiêu năm rồi mình chưa trải qua tâm tình chờ đợi bức bách thế này chứ? Nhưng hôm nay thật sự không giống, ngoại vật không có bình thường, là một kiện thánh khí thập cấp, thập cấp thánh khí có thể giúp mình mở ra cánh cửa lớn của thần cảnh. Thần - một chữ thôi. Tôn vị cao nhất trong cuộc sống, có lẽ không lâu sau sẽ phủ xuống người mình. Như thế, sẽ thế nào? Lý luận về thánh khí của gia tộc họ Đỗ - hạch tâm của thánh khí là khí hồn! Hợp hai thánh khí làm một, đầu tiên phải dung hợp khí hồn. Đây là ý tưởng trên lý luận của Đỗ Trần, thật không dễ dàng, trong tay một đen một trắng, hai cái khí hồn lại khiến cho Đỗ Trần không biết làm sao! Hai cái đồ vật này không như khóa, mà là hai cái quả cầu năng lượng thật tâm. Sao có thể cho hai quả cầu năng lượng dung hợp cùng một chỗ, vậy không phải chuyện Đỗ Trần nghiên cứu qua. - Đáng chết, lần này sợ rằng phải tốn hao tâm lực a. Đỗ Trần khó có một lần đỏ mặt, hoàn hảo hắn trong Liên Hoa, không ai thấy, Đỗ Trần lại nghĩ: "Nếu lão tử không có biện pháp dung hợp chúng lại, vậy làm một thánh khí có kết cấu đồng tâm song tỏa, mỗi bên một khí hồn thì sao? Đúng, cứ như vậy." Nghĩ đến liền làm, Đỗ Trần phá Thấm Thủy Vân Kỳ bạch ngọc cùng vỏ ngoài thiết câu của Dịch Cốt, dùng một bộ phận nhỏ tài liệu làm ra một cái đồng tâm song tỏa - hai thánh cùng một chỗ, tổ hợp thành một kiện thánh khí. Bên ngoài, Dịch Cốt lo lắng chờ đợi tới khi mặt trời lặn, không ngừng đi tới đi lui trong trướng bồng, tai nghe được tiếng Đỗ Trần, lập tức… Nhìn xem! Chỉ thấy trong tay Đỗ Trần cầm một thanh loan đao, chuôi đao bạch ngọc, thân đao màu bạc, lưỡi đao cong lớn, như trăng rằm, lưỡi đao sắc bén sáng loáng. mà phía trong lại như răng cá, vừa thấy lưỡi cưa này, Dịch Cốt trong lòng vui vẻ, dụng thứ này đi cắt cổ người, rọt xương thịt địch nhân, là tốt nhất rồi... Tiện tay cầm loan đao của Dịch Cốt trong tay, Đỗ Trần cười nói: - Ta đã giải trừ quan hệ với Thấm Thủy Vân Kỳ trong đó, bây giờ nó thuộc về ngươi. Dịch Cốt tiếp tới tay, Kim chúc khí hồn toả bên trong vẫn liên lạc với mình như trước, nhưng có thêm một thủy hệ khí hồn thập cấp vô chủ. - Đa tạ thiếu gia. Hắn mừng như điên. - Chọn cái tên hay đi. Đây là kiện phục hợp thánh khí đầu tiên mà ta chế tác. Thấy bộ dáng mừng như điên của Dịch Cốt, Đỗ Trần mỉm cười không nói, nhưng Dịch Cốt lại nói một câu khiến nụ cười Đỗ Trần cứng lại... Cầm chặt loan đao trong tay, Dịch Cốt nói: - Ta có thể cảm nhận được thủy hệ lực lượng. Đúng vậy, thủy... cho ta mười năm, ta nhất định có thể đột phá thập nhất cấp, đến lúc đó, giáo hoàng, Long thần...hừ! - Một kiện thánh khí, đương nhiên có thể khiến cho Dịch Cốt ngươi tự tin trong vòng mười năm đạt tới cảnh giới thập nhất cấp? Đỗ Trần vội hỏi. Dịch Cốt có chút mơ hồ: - Thiếu gia, còn nhớ kỹ nửa năm trước ta đột nhiên tiến bộ không? Lúc ấy, ta đã đạt tới đỉnh của kim chúc hệ, muốn tiến thêm một bước, phải diễn sinh, dung hợp đệ nhị nguyên tố - thủy. - Ta đương nhiên nhớ. - Dung hợp đệ nhị nguyên tố có thể trở thành thập cấp phong hào đấu thần, đây là điều mà đệ tử một ngũ cấp trong đấu thần học viện đều biết, nhưng dung hợp thế nào? Dịch Cốt tâm tình hết sức kích động, thậm chí có thể nói là thất thố. Hắn lớn tiếng nói: - Ngoại trừ thân có nhiều thuộc tính khoáng thế thiên tài, chúng ta đơn thuộc tính đấu thần muốn dung hợp đệ nhị nguyên tố, phải thay đổi thuộc tính thân thể mình! Chống lại quy luật tự nhiên, nghịch thiên cải mệnh. Điều này, quá khó... Nhưng nửa năm trước, kim chúc đấu hồn của ta đình trệ nhiều năm không tiến, đột nhiên cảm ứng được thủy nguyên tố trong thiên địa kêu gọi, kêu gọi phi thường mãnh liệt! Tiếp đó, thân thể ta sinh ra thủy nguyên tố, thành thập cấp đấu thần... vốn ta tưởng rằng, với tốc độ bây giờ, ta ít nhất cần thời gian trăm năm mới có thể hoàn toàn dung hợp thủy nguyên tố, nhưng có nó... - Ba! Dịch Cốt giơ cao lên loan đao màu bạc, nhất thời hàn quang chói mắt. - Thập cấp thủy hệ Thấm Thủy Vân Kỳ, có thể cho ta dùng tốc độ hấp thụ thủy nguyên tố gấp mười lần, mười năm, chỉ cần mười năm ta liền có thể... thành thần. Lão thiên a. Đỗ Trần bình sanh lần đầu tiên ý thức được, những thứ tùy ý trong tay hắn, thánh khí hắn chẳng cần tới, đương nhiên đối với một đấu thần sinh ra trợ giúp lớn đến thế, hay là sự hấp dẫn... Chờ chút! Đỗ Trần vội la lên: - Bác Bì thì sao? Với tốc độ bây giờ của Bác Bì phải bao lâu thành thần? Dịch Cốt còn đang đắm chìm trong sự vui sướng dị thường, sững ra nói: - Hắn ư? Đại khái cũng phải mất tầm mười năm. - Nếu ta có thể cho hắn chúng thần kim hoàn trên đầu giáo hoàng thì sao? Dịch Cốt bừng tỉnh: - Cái gì? Trộm của thần? Thiếu gia, chúng thần kim hoàn của Samar IX luôn không rời thân, ngài ngàn vạn lần không thể mạo hiểm a. Đỗ Trần nhún vai, khoát tay nói: - Cũng là, ai da, Samar lão nhi, nguyện chúng thần phù hộ ngươi, ngàn vạn lần đừng hạ chúng thần kim hoàn trên đầu xuống... Không sợ trộm, chỉ sợ bị trộm để mắt. Hôm nay Samar IX bị trộm để mắt tới, đang nhẹ nhàng dụng hai ngón tay vuốt ve kim hoàn trên đầu, đang hỏi kim giáp đấu thần mà Đỗ Trần đã gặp qua lúc ban ngày: - Kẻ trộm Thấm Thủy doanh đã bắt được chưa, còn chưa bắt được sao? - Bệ hạ, chẳng những chúng ta không bắt được, mà mật thám trong Long tộc cũng báo cáo, Long tộc đem hết lực lượng, cũng không bắt được tên trộm kia. Thánh chiến đấu thần nghi hoặc lắc đầu, kim giáp trên đầu ma sát với giáp trên mình, đinh đinh vang lên. - Chuyện hết sức cổ quái! Tên trộm nọ đào tẩu biểu hiện thực lực không tới cửu cấp, bất quá lại có bí pháp cổ quái gì đó, hoặc là vận khí, thoát qua tầng hộ vệ thứ nhất của thánh giáo mà không bị bắt tại chỗ. Nhưng hắn cũng bị trọng thương, không có khả năng chạy xa! Mà chúng ta liên thủ với Long tộc, lục soát mọi ngóc ngách Ngân Nguyệt đảo, đều không tìm ra tung tích của hắn? Giáo hoàng bình tĩnh nói: - Chỉ có hai khả năng, một là, hắn có bí pháp thần bí để chạy thoát, hai, có ít nhất một cao thủ không kém Ziege tới cứu hắn... - Ba ba, ngươi rốt cục tỉnh lại rồi! Người phía trước cứu người, hắn thật mạnh, so với Thấm Thủy Vân Kỳ còn mạnh hơn. Một người âm u, Brockman ngày trước khi chạy trốn bị đánh thành trọng thương, sắc mặt trắng bệch, nằm trên mặt đất mở con mắt, nghe được thú Seattle con - Hohmann nhắc nhở, hắn hai tay cử động được, đầu vai lại đau, vô lực ngã quỵ, không thể làm gì khác hơn là đứng dậy, giương mắt đánh giá bóng đen trước mặt. Không một chút ánh sáng, Brockman mở to mắt nhìn cũng chỉ thấy bóng lưng người kia, tiếp đó, hắn thấy mình trần truồng, cuốn băng đầy mình, trong lòng cả kinh, dùng đấu hồn hỏi: - Hohmann, mảnh bản đồ Phillip bá bá cần đâu? - Không còn. Hohmann ủy khuất nói: - Mảnh bản đồ nhỏ bị người nọ cầm đi, chỉ có Hohmann tránh trong tai ba ba, không bị hắn phát hiện. Ngươi nọ thật lợi hại. Brockman khẩn trương, không để ý tới thân thể suy yếu không chịu nổi, cường ngạnh nói: - Các hạ... Bóng đen nọ nghe tiếng động, lạnh lùng nói: - Tỉnh rồi sao? Ngươi bản lãnh khá thật. Brockman nói: - Ân cứu mạng của các hạ, ta ghi khắc trong lòng! Ngày khác nhất định báo đáp... Hắn thở ra một hơi: - Nhưng ta khi đêm ấy đã phải liều mạng với Thấm Thủy Thần Sứ, rạch nát quần áo bọn họ, theo quy củ của nhóm chúng ta, mảnh nhỏ quần áo này là kỷ niệm phẩm rất trọng yếu, các hạ có thể trao lại nó cho ta? - Ha ha, ha ha… Người nọ đột nhiên ngửa đầu cười lớn! Hai vai rung lên, dường như người điên. - Còn muốn gạt ta? Ngươi lấy đi thứ này trên người các nàng vì nó là bản đồ mệnh môn Thấm Thủy Hồ. Lời quái nhân khiến Brockman khiếp sợ. Liên Hoa Bảo Giám