Liên Hoa Bảo Giám

Chương 159: Ta thông báo cho ngươi 1 điều





Đỗ Trần sửng sốt, đây là một đại hỉ sự a, một nhi tử bị trục xuất gia môn có thể cùng cháu gái thủ tướng liên hôn, nếu là người khác hẳn là điên rồi, hoặc không điên thì cũng hẳn là phải lập tức cảm kích sự sủng ái của thượng thiên! Cho dù ngươi không quá hưng phấn, cũng không nên khiếp sợ như thế a?
Đỗ Trần là tam cấp đấu sĩ, trên tay huyễn hóa ra một đao băng tuyết thất luyện, thất luyện mạnh mẽ xoay tròn, đặt trên cổ của gia tướng là nhị cấp đấu sĩ, sau đó nhìn chằm chằm vào hắn lớn tiếng quát hỏi: 
- Việc này là sao? 
Nhìn gia tướng không thở nổi, tay Đỗ Trần lại rời xa cổ hắn, sau đó nhìn chằm chằm, quát hỏi:
- Ai nói ta đáp ứng hôn sự này? Ai làm chủ? Angius phó tổng trưởng sao?
Hắn quả thật không là sự sỉ nhục của gia tộc St. Kain, gia tướng trước mắt, không dám nhìn Đỗ Trần với khí thế cường đại hơn so với bản thân, thấp giọng nói: 
- Vâng, vừa rồi thủ tướng đại nhân bái phỏng công tước đại nhân... bây giờ, xin ngài đi, đi...
- Hừ!!!
Đỗ Trần đánh ngã gia tướng lăn ra đất, không phải hắn cố ý làm khó gia tướng, mà là Francis trong khi là sự sỉ nhục của gia tộc St. Kain đã bị gia tướng này làm khó dễ không ít, hắn bất quá thay Francis đã chết kiếm một cái công đạo nho nhỏ mà thôi.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, giờ phút này phương đông đã ló rạng, Đỗ Trần ôm tiểu Bối Bối trong lòng, dưới chân vận chuyển đấu khí, bước nhanh hướng khu quý tộc ở đông thành:
- Brook, chúng ta lập tức tới trang viên St. Kain.
Gia tướng cùng người hầu trang viên St.kain nghe được mệnh lệnh của Đỗ Trần, không ai ngăn trở hắn, tùy ý để hắn tức giận trùng trùng tiến vào giáo đường Shigeru. Bất quá ánh mắt bọn họ hết sức quái dị, tam thiếu gia bị trục xuất gia môn sao lại tìm phiền toái chứ? Nhưng cấp trên mệnh lệnh Francis sau này có thể tự do tiến vào trang viên, người hầu cũng không nhiều chuyện.
Trong đại sảnh giáo đường, Antoine cùng Angius đang nâng chén đối ẩm, một tràng cảnh "Thân gia gặp mặt".
Đỗ Trần sau khi tới cũng không nói lời nào, đi tới trước bàn rượu, một tay ôm nữ nhi, một đập mạnh xuống bàn, sau đó lạnh lùng nhìn Angius phó tổng trưởng đại nhân.
Giờ phút này Đỗ Trần lửa giận ngùn ngụt, bất quá, hắn không phải vì Antoine sử quỷ kế đính ước hôn sự mà phát hỏa, nếu Đỗ Trần không luyện đồng tử công, hắn thật ra rất nguyện ý tiếp nhận hôn sự này. Đối mắt với Avril si tình, nói không chút cảm động, Đỗ Trần chính mình đều không tin. Cơn tức để cho Đỗ Trần phát hỏa chính là Angius - phó tổng trưởng đại nhân, từ sau khi lão tử chuyển sinh, ngươi lạnh lùng trăm ngàn lần làm khó dễ, thậm chí đuổi một lão nhân chín mươi tuổi cùng một đứa nhỏ ngốc nghếch ra khỏi cửa, tùy ý bọn họ lưu lạc trên đường phố, nguyên nhân duy nhất tự nhiên bởi vì bọn họ là người hầu của lão tử.
Năm đó là ai khiến chúng ta, sống trong tháp cổ cũ kĩ của trang viên quý tộc cao cấp? Năm đó là ai đến một mai đồng tệ đều không cho, buộc chúng ta phải tới sống ở khu bình dân ở thành nam? Là ai đã trục xuất Francis khỏi gia môn, ngay cả quyền lợi con ruột tế bái mẫu thân đều hủy bỏ?
Người đều quên cả rồi sao? A! Buồn cười thật, bây giờ ngươi đang bị địch nhân vây công, kết quả là nghĩ tới lão tử, mượn lão tử làm vật trao đổi chính trị sao? 
Lão tử là Đỗ Trần, không phải Francis.
Đỗ Trần không chút nào che giấu lửa giận khiến Antoine có chút nhíu mày. Hắn không nghĩ đến trong mình Francis - chính khách kiệt xuất trong mắt mình lại sinh ra mâu thuẫn với hôn sự này đến như vậy.
Thủ tướng đại nhân nhìn thoáng qua Angius, Angius nhìn thoáng qua Đỗ Trần. Âm thanh lạnh lùng: 
- Kêu ngươi tới, là thông tri cho ngươi một việc! Mười ngày sau ngươi cùng tiểu thư Avril tại đại giáo đường Shigeru cử hành nghi thức hôn lễ! Ân, vì vậy, ngươi bái kiến Antoine đại nhân đi! Sau này hắn chính là tổ phụ của ngươi.
- Ai đáp ứng hôn sự này? Ai?
Đỗ Trần giao tiểu Bối Bối cho Dịch Cốt, hai tay chống lên bàn, nhìn chằm chằm Angius, dùng thanh âm còn muốn lạnh băng hơn so với hắn: 
- Ngươi bây giờ có tư cách gì quyết định việc chọn hôn thê cho ta? Angius phó tổng trưởng đại nhân?
- Hừ!
Angius vỗ bàn, chén rượu trên bàn rung lên, hắn cao giọng nói: 
- Ngươi bây giờ quả thật đã bị trục xuất trang viên St. Kain, nhưng là hậu duệ Shigeru, cho dù chỉ là bàng chi hậu duệ! Ta thân là tộc trưởng gia tộc St. Kain, có quyền quyết định hôn nhân một bàng chi hậu duệ! Francis, chẳng lẽ ngươi dám cự hôn?
- Lúc trước là ai nói, ta hết thảy sau này cùng trang viên St. Kain không có quan hệ?
Đỗ Trần châm chọc:
- Đại công tước các hạ, trí nhớ của ngươi cũng quả thật không tốt nhỉ?
- Bộp!!!
Angius đạp bàn rượu đứng lên, hắn là nhân vật nào ở đế đô chứ, thần duệ đại công tước, từ khi xuất sinh đã không ai dám nói như thế với hắn, huống chi, đây là tam nhi tử mà hắn chẳng coi ra gì.
- Công tước đại nhân, Francis, các ngươi đều giảm bớt chút. Hôm nay chính là chuyện vui trong đời.
Antoine cũng đứng lên, khuyên giải:
- Công tước đại nhân, mặc kệ thế nào, Francis cũng là huyết mạch của ngươi, còn có sự tình gì thì chậm rãi giải quyết được không? Francis, ngươi cũng không đúng rồi, mặc kệ thế nào, ngươi sao có thể nói với cha ngươi những lời như thế?
- Hắn không phải nhi tử của ta.
- Hắn không phải cha ta.
Đỗ Trần cùng Angius cơ hồ đồng thời nói, nói xong, hai người lạnh lùng đối thị! Đỗ Trần trầm giọng:
- Ta tới nơi này, là thông tri ngươi một việc, Angius đại nhân, ngươi không có tư cách quyết định sự tình của ta! Xin ngươi nhớ kĩ.
- Ha ha, ha ha.
Angius cười ha hả, đột nhiên, ánh mắt hắn biến đổi, nhìn chằm chằm Đỗ Trần: 
- Ngươi là ngỗ nghịch tử, xem ra ngươi muốn cho ta xuất gia quy giáo huấn ngươi.
Nói xong, Angius với khí tức bát cấp đấu thần tập trung vào Đỗ Trần, một cỗ khí thế bàng bạc, uy áp lớn lao đánh về phía hắn, đây chính là độc môn bí kỹ của Shigeru, thánh viêm phần thiên.
Đỗ Trần không chút yếu thế, "Thệ tuyết" tùy chi vận chuyển, Liên Hoa nội kính âm thầm chuẩn bị.
Antoine cả kinh, vội hỏi: 
- Các ngươi muốn làm gì? Nơi này là giáo đường Shigeru, nơi cung phụng tổ tiên Shigeru của các ngươi. Chẳng lẽ các ngươi muốn tổ tiên thấy hậu duệ các ngươi chém giết lẫn nhau sao?
Angius cười nói: 
- Đại nhân Antoine, trước mặt tổ tiên, không phải là nơi chấp hành gia pháp sao?
- Đúng vậy, linh vị tổ tiên ở chỗ này, cũng để tổ tiên nhìn xem, hậu duệ của hắn Angius đại nhân "cường đại" cỡ nào.
Nghe được lời trào phúng của Đỗ Trần, sắc mặt Angius trở nên càng thêm dữ tợn, hắn phẫn nộ tới cực điểm. hai ngọn lửa màu trắng hình thành trong tay. Màu lửa chói chang, sức nóng tăng lên, khiến cho thất cấp đấu thần Antoine ở bên cũng khó chịu. Trong lúc này thì, "Hừ", một tiếng hừ lạnh vang lên, thanh âm rất nhẹ, rất nhẹ. Nhưng khi Angius nghe được lại như bị thiên quân vạn mã tấn công, đánh cho khí thế của hắn tiêu tan, suýt nữa đấu khí không thể lưu chuyển.
Dịch Cốt một tay ôm tiểu Bối Bối, bước tới bên Đỗ Trần, như ác ma mỉm cười khiến Angius không khỏi run rẩy. 
- Thiếu gia, tùy tùng của ngài Brook chờ ngài phân phó.
Đỗ Trần khinh miệt nhìn Angius, phó tổng trưởng đại nhân cắn răng, tức giận cười nói: 
- Giỏi, ngươi còn dẫn theo cao thủ trở về! Thật huyền diệu?
Hắn đột nhiên ngẩng đầu quát: 
- Thánh viêm kỵ sĩ ở đâu?
- Oanh.
Đại môn, viên song, còn có tường giả trong nội giáo đường vỡ ra, hơn hai mươi đầu thần mặc trọng giáp lắc mình xuất hiện bên người Angius:
- Gia chủ, thánh viêm Shigeru vĩnh tồn. Chờ ngài phân phó.
Đây là thánh viêm kỵ sĩ đoàn cùng Hồng Loan vũ trận ngang hàng sao? Đỗ Trần liếc nhìn bọn họ, cười không thôi, cách ngàn năm, sớm đã mất đã bỏ đi thánh viêm kỵ sĩ đoàn, lấy cái gì chống lại Hồng Loan vũ trận còn mạnh hơn so với tổ tiên bọn họ đây.
Liên Hoa bí mật xuất ra, các lão tổ mẫu chuẩn bị ra tay.
Tình thế trong nháy mắt trở nên kiếm bạt cung giương, Antoine cau mày nhìn hết thảy, song phương khí thế cường đại giằng co khiến hắn không chịu nổi, lùi về sau mấy bước, hắn suy tư làm sao phá giải nguy cơ trước mắt, nhưng lại muốn rời đi, hắn không có thực lực, cũng không thể can thiệp nội vụ gia tộc St. Kain! Khuyên giải hai câu, đã là khả năng cực hạn của hắn rồi.
Trong lúc này thì, mấy người hầu căng thẳng bước tới cửa, bọn họ không dám vào cửa, trong đó một người gan lớn từ xa hô lớn: 
- Chủ nhân, chấp sự của Liên Hoa từ thiện cơ kim Mathew cầu kiến, hắn muốn tìm huân tước Francis, nghe nói, hắn có khẩu tín của lão Fuye.
Fuye bá bá? Trong lòng Đỗ Trần như sóng trào, hỏa khí nhất thời tiêu tán - bây giờ có thể khiến hắn bình tĩnh trở lại cũng chỉ có lão Fuye.
Khinh bỉ liếc qua Angius, Đỗ Trần xoay người hướng đại môn, lưng quay về phía phó tổng trưởng nói: 
- Sau này, ta không hy vọng nghe được tin tức ngươi tùy ý can thiệp vào chuyện của ta! Ta trịnh trọng nói một lần! Công tước đại nhân, làm người, không thể quá tự cao! Nhất là loại đại nhân vật như ngài, ha ha ha ha.
Angius muốn phát hỏa, nhưng ánh mắt lạnh như băng của Dịch Cốt khiến hắn cùng thánh viêm kỵ sĩ đoàn bên cạnh hắn không dám coi thường vọng động, chờ đến khi Đỗ Trần rời đi, Dịch Cốt cũng rời khỏi, hắn mới thở ra một hơi, trong miệng không ngừng mắng to: "
- Nghiệt tử, ngỗ nghịch tử.
- Tốt lắm, phó tổng trưởng đại nhân...
Antoine vừa định khuyên giải vài câu, lại bị Angius phất tay cắt đứt: 
- Thủ tướng đại nhân, chuyện ta đáp ứng ngài tuyệt không phản đối. Hôn sự của Francis cùng Avril đã định, ngày mai, không, ta lập tức phái người thông báo cho mọi quý tộc ở đế đô.
Antoine lắc lắc đầu:
- Angius đại nhân, bớt giận đi, không nên tức giận suy nghĩ chuyện này. Dùng con mắt của phó tổng trưởng xem xét, vừa rồi cao thủ bên người Francis là.. mấy cấp?
Angius sửng sốt, vừa rồi xác thật hắn lửa giận công tâm, không suy nghĩ, Francis tựa hồ không để ý tới uy hiếp của bát cấp đấu thần cùng thánh viêm kỵ sĩ, hắn quá tự tin, thậm chí thái độ nhàn nhã như đi chơi, vậy hắn… dám chắc thắng ư?
Liên Hoa Bảo Giám

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.