Lịch Hồng Hoang

Chương 17: Mười ba




Dịch & biên: No Name
Rét lạnh đến thấu xương, nước đóng thành băng, ở cái địa phương này là trạng thái rất bình thường.
Thiên lãnh nguyên, cao nguyên cao đến một vạn tám nghìn thước, đã sớm vượt qua độ cao yêu cầu để có tuyết rất nhiều, mà bởi vì hoàn cảnh đặc thù của nơi này, khí lạnh từ xung quanh hội tụ lại, nhiệt độ bình thường là âm chín mươi °C, nếu là vào mùa đông thì thậm chí có thể xuống tới âm một trăm năm mươi °C, ngoại trừ sinh vật băng nguyên tố, trên cơ bản là không sinh vật nào khác có thể tồn tại.
Nhưng mà giờ phút này, đang có một nhân loại du hành trong gió tuyết.
Nhân loại này chỉ khoác da lông đơn giản trên người, hơn phân nửa thần trên đều để trần, nhưng gió tuyết xung quanh lại không chạm đến được hắn, chỉ tới gần hắn khoảng ba mét là lập tức tan rã.
Nhân loại này có thân hình cao lớn, cơ bắp toàn thân xoắn xuýt, thoạt nhìn dường như không giống nhân loại, mà giống như bán cự nhân. Chỉ thấy đại hán này đi nhanh về phía trước, từng bước từng bước một nhìn như chậm chạp, nhưng mà mỗi một bước lại vượt qua hơn vạn mét, chỉ chốc lát liền đi đến một ngọn núi.
Khi đại hán vừa đi vào ngọn núi, không gian xung quanh bổng trở thành một bầu không khí ấm áp, nơi đây cũng không có tuyết trắng, mặt đất tràn đầy cỏ xanh. Đại hán thấy được phía đằng trước có một cái bàn, sau cái bàn thì có hai người đang ngồi xem báo chí.
Hai mắt Đại hán lập tức tỏa sáng, cười lớn đi tới, hai người kia cũng không sợ hãi, nhìn đại hán đến gần, người lớn hơn trong hai người liền nói: "Tra, ngươi rốt cuộc đã tới."
Đại hán cười cười trả lời: "Thật sự là không dễ dàng, Khứ Tử Khứ Tử Đoàn (*) các ngươi thật sự là khó tìm, đây là lần thứ ba, hy vọng các ngươi có thể giữ lời hứa."
(*) Khứ Tử Khứ Tử = đi chết đi đi chết đi.
(*) Khứ Tử Khứ Tử Đoàn: một phong trào xã hội nào đó của Trung Quốc nhằm chống lại văn hóa lãng mạng, bày tỏ sự độc thân của mình!!??
Người nọ vốn gật đầu, tiếp theo lại lắc đầu nói: "Lời đã nói rất rõ ràng, còn có, chúng ta không phải là Khứ Tử Khứ Tử Đoàn, hoặc có thể nói không phải là một trong những mạch chính của Khứ Tử Khứ Tử Đoàn thời đại này, nhưng mà cuối cùng trong tương lai thì đúng như vậy, chúng ta là Lịch Sử Chân Thực."
"Dạ dạ dạ, Lịch Sử Chân Thực." Đại hán cười ha ha, mang theo khẩn cầu mà nói: "Cho ta đọc thủ tư liệu lịch sử đi, là tư liệu lịch sử của thời đại này, ta ngưỡng mộ Lịch Sử Chân Thực các ngươi đã lâu rồi, các ngươi thật đúng là quá mức tuyệt vời luôn, thật sự, ta thề."
Người có tuổi lớn hơn kia vuốt vuốt huyệt thái dương trên đầu mà nói: "Đừng, đừng như vậy, Tra, ngươi không thích hợp vuốt mông ngựa, còn nữa, không phải là ta không cho ngươi xem, chỉ là ngươi không phải nhân viên ghi chép lịch sử, không nói có thể cho ngươi đọc hay không, cho dù ngươi đọc qua cũng là vô dụng, hơn nữa giống như mười ba các ngươi người đã đoán, thời đại này không đúng, vì vậy không nên làm khó chúng ta. Ngay từ đầu cũng đã nói rõ rồi, nếu ngươi tìm được chúng ta ba lần, chúng ta sẽ đáp ứng các ngươi một yêu cầu không liên quan đến lịch sử, coi như là đền bù nhân quả lịch sử thời đại này không đúng, lúc trước Cốt của các ngươi không phải rất coi trọng 《 Lò phản ứng năng lượng dây siêu tần vũ trụ 》 sao? Ta cho các ngươi bản thiết kế được chứ?"
Đại hán lập tức biến đổi sắc mặt, lớn tiếng gào: "Không đổi! Ta chỉ muốn xem Lịch Sử Chân Thực! Không phải bảo vệ tính chân thực của lịch sử là nhiệm vụ của các ngươi sao? Các ngươi cũng biết lịch sử không đúng, vậy tại sao không đi uốn nắn!? Hoặc là uốn nắn lịch sử, hoặc là cho ta xem tư liệu của lịch sử chân thực!"
Người có tuổi lớn hơn cười khổ không nói gì, người trẻ tuổi còn lại nói: "Tra, không phải chúng ta không cho ngươi xem a, thực ra là..."
"Hừ!" Tra lập tức hăm he: "Các ngươi cũng là nhân loại, tình hình bây giờ như thế nào các ngươi cũng biết, từ sau khi 《 Kế hoạch Biến Dị 》 thất bại, chỉ còn lại có chúng ta mười ba người, nhân loại mắt thấy liền sắp diệt vong rồi, các ngươi vẫn ở chỗ này nhàn nhã đọc báo, dù sao hôm nay không cho ta xem, ta liền ở chỗ này không đi, ta muốn xem thử, ta đứng ở chỗ này các ngươi có biện pháp nào di động thời không nữa không! Hai trăm năm rồi, đã đuổi theo truy tìm tung tích của các ngươi hai trăm năm rồi, ta không còn sở cầu nào, chỉ cầu được xem qua một chút tư liệu lịch sử chân thực!"
Hai người kia lập tức cười khổ, đột nhiên, có chấn động thời không từ sau lưng hai người, ngay sau đó, một lão già râu bạc đi ra. Vừa nhìn thấy lão già này,Tra lập tức biến đổi vẻ mặt, mạnh mẽ nặng ra dáng vẻ tươi cười.
"Ta..."
Lão già râu bạc nhìn kỹ Tra, hắn thở dài một tiếng, lại nói: "Hãy rời đi, Tra, việc này chúng ta không làm được, ta làm chủ, cho các ngươi một bản thiết kế 《 lò phản ứng năng lượng dây vũ trụ siêu tần 》, không thì cho các ngươi một gốc cây con của Thế Giới Thụ..."
Bỗng nhiên đúng lúc này, không gian phía sau ba người lại lần nữa có chấn động thời không truyền đến, ba người còn chưa kịp phản ứng, một thanh niên lệ rơi đầy mặt đã lao ra, đồng thời la lớn: "Tra! Cạm bẫy chính là trên người của các ngươi, mười ba người các ngươi đều nhất định phải chết! Còn nữa, nhớ lấy, chỉ có bên trong bóng đêm vĩnh cửu, đưa tay ra mới không thấy được năm ngón! Nói với Cửu Đầu..."
Kể từ lúc Thanh niên nói chuyện, thân ảnh của hắn bắt đầu dần dần trở nên hư ảo, mà khi nói đến hai chữ "Cửu Đầu", hắn đã như ẩn như hiện, cứ như tín hiệu điện tử tùy lúc có thể biến mất, thấy thế lão đầu râu bạc lập tức quát to một tiếng "Lý Minh câm miệng!", đồng thời điểm một ngón tay ra, thời không lập tức vặn vẹo biến đổi, khi Tra phục hồi tinh thần lại, hắn đã đứng ở biên giới của Thiên lãnh nguyên.
Tra cẩn thận nhớ lại nội dung mà người thanh niên tên là Lý Minh kia nói, nhớ kỹ từng chữ từng chữ một trong đầu, một lúc sau, hắn quỳ xuống hướng về Thiên lãnh nguyên dập đầu một cái.
"Các ngươi đều là anh hùng, anh hùng của Nhân tộc chúng ta...."
Tra làm sao mà không biết, lão đầu râu bạc kia, nếu không phải hắn cố tình cho Tra nghe được những lời này, thì thanh niên kia đến một chữ cũng không nói ra được, dù sao cũng là Thánh vị cao cấp, vắt ngang cổ kim, sự tồn tại của bản thân trong ngàn vạn tuyến thời gian, trong ngàn vạn thế giới đều sụp đổ làm một, thanh niên kia làm sao có thể vượt qua sự cho phép của hắn mà nói ra được những lời đó...
Chỉ là như vậy, có lẻ Lịch Sử Chân Thực gặp nạn rồi...
Tra cũng không dám lãnh đạm, chỉ thấy hắn dùng sức co tay lại, tiếp theo toàn lực đánh một quyền về phía trước. Lực lượng một quyền này trực tiếp phá vỡ không gian, ngay sau đó Tra nhảy vào lỗ hổng không gian này, thoắt cái không còn thấy bóng dáng nữa.
Bên trong không gian loạn lưu, Tra rõ ràng đã có kinh nghiệm, một đường đi thẳng, chỉ thấy bên trong khu vực sâu nhất của không gian loạn lưu, có một căn phòng bằng kim loại, bên trong tối đen như mực, Tra cũng không chậm trễ mà đi vào, sau đó lập tức la lớn: "Họp! Họp đi! nhanh lên, trí nhớ của ta không tốt, lỡ quên mất thì nguy."
Dần dần, bên trong căn phòng xuất hiện hào quang, nhưng cũng chỉ có hào quang, không thấy bóng người, cuối cùng bao gồm cả Tra, tổng cộng có mười ba luồng hào quang, một trong số đó lập tức mở miệng: "Ngươi một mực truy tìm Lịch Sử Chân Thực, nhưng mà vật kia không phải là thứ ngươi có thể đọc đấy, quả nhiên đã bị bọn họ cự tuyệt rồi?"
Tra cười hắc hắc, cũng không chậm trễ mà kể lại hết toàn bộ sự việc đã xẩy ra, đặc biệt là lời nói của người thanh niên tên là Lý Minh, hắn liên tục lập lại mấy lần, sau đó hắn lại nói: "Đây là tất cả những gì trong trí nhớ của ta."
Sau khi hắn nói xong, thật lâu bên trong cả gian phòng không ai nói gì, không biết qua bao lâu, người vừa lên tiếng lúc ban đầu kia mới tiếp tục nói: "Vất vả cho ngươi rồi, truy tìm mấy trăm năm, rút cuộc có kết quả, rồi lại khiến ta rất ngạc nhiên, Lịch Sử Chân Thực rõ ràng can thiệp thế gian, xem ra bọn họ gặp nạn rồi..."
Một thanh âm khác vang lên: "Nhưng dù sao có Thánh vị cao cấp, cho dù gặp khó khăn, cũng mạnh hơn Nhân tộc chúng ta gấp bội gấp vạn, ý tứ trong những lời nói này... Chẳng lẽ nói trong mười ba người chúng ta có kẻ gian hay sao?"
Lời này vừa nói ra, phần lớn người trong mười ba đoàn ánh sáng bắt đầu huyên náo, còn vài người không nói gì cũng chấn động một hồi, lúc này, người đã mở lời lúc ban đầu kia thấp giọng quát: "Trong chúng ta không có khả năng có kẻ gian, nếu là có kẻ gian, không bằng hắn trực tiếp thoát ly thân phận là nhân loại, sau đó cho dù không lập địa thành thánh vị, ít nhất cũng đạt được một Linh vị, hà tất phải tiếp tục chịu khổ như bây giờ?"
Hiển nhiên, tiếng nói của người này vô cùng có trọng lượng, hắn phân tích thêm một chút, phần lớn mọi người đều đã tin, mà hắn cũng tiếp tục nói: "Những lời đó thật ra đã khiến ta khẳng định được một ít suy đoán lúc trước của mình, nếu đó là sự thật, tất cả những chuyện này thực sự rất đáng sợ."
Tra lại hỏi: "Suy đoán gì? Ngươi nói ra ngay đi, Kiền, nói ra a."
Cái thanh âm kia lại nói: "Gọi ta Xa Kiền, ta sinh ra từ bộ lạc Xa, tên là Kiền, không nên gọi ta bằng một chữ duy nhất, cũng như ngươi sinh ra ở bộ lạc Trì, ngươi phải gọi mình là Trì Tra... Cái suy đoán này thực khiến cho người ta tuyệt vọng, vì vậy không nói thì hơn."
Vài cái quang đoàn khác liền tỏ vẻ không vui, một cái trong đó lại nói:
"Nói đến tuyệt vọng, có cái gì có thể tuyệt vọng hơn tình hình Nhân tộc chúng ta bây giờ sao? Hiện tại ta tại ở khu vực hoang vu bình nguyên, thú nhân chư tộc lại muốn khởi binh giao chiến với tộc Elf, đại đồ sát đã bắt đầu, các bộ lạc nhân loại bị rút đi 70% nhân khẩu, lấy làm quân lương, ngươi biết bao nhiêu người bị giết sao? Trong đó bộ lạc Nhật có nhân số nhiều nhất thì vì có tộc nhân bỏ trốn mà bị tuyên bố diệt tộc, toàn bộ bộ tộc đều bị đồ sát, chỉ có một ít người trốn được vào lãnh địa của tộc Elf, ở bên kia, hy vọng tốt nhất của bọn họ cũng chỉ là trở thành đầy tớ... Nói ra cái suy đoán này đi, cho dù là tuyệt vọng thì ít nhất cũng khiến cho chúng ta minh bạch chứ."
Nhiều quang đoàn đều trầm mặc, Xa Kiền cũng trầm mặc một lát, rồi mới lên tiếng: "Lúc trước ta một vãn luôn suy đoán mông lung, đến khi Tra mang về những tin tức này, ta mới thật sự có chút xác nhân... Nhân loại chúng ta kỳ thật quật khởi thành công mười ba lần, mười ba lần chúng ta đều có thể thành công, hoặc là nhân loại chúng ta đã có Thánh vị che chở tộc quần, hoặc là nhân loại chúng ta đã gia nhập vào Hồng Hoang Vạn Tộc, thậm chí có khả năng nhân loại chúng ta đã trở nên càng cường đại hơn, mười ba lần đều thành công, nhưng cũng đều thất bại."
Tiếng nói của Cốt vang lên từ một quang đoàn: "Nói rõ ràng hơn đi, ngươi nói như vậy ta không hiểu được."
Xa Kiền lại nói: "Từ rất lâu rất lâu trước kia, trí giả, dũng sĩ, anh hùng của nhân tộc chúng ta đã bắt đầu lên kế hoạch làm cho nhân loại thoát ly vận mệnh làm đồ ăn, nô lệ, vật dụng, đây là việc rất khó, nếu là muốn trở thành Hồng Hoang Vạn Tộc, trong tộc phải có Thánh vị che chở. Cho dù là trở thành chủng tộc phụ thuộc hoặc nô lệ cho một Hồng Hoang Vạn Tộc nào đó, ít nhất cũng phải làm sao cho thiên địa đối xử nhân loại một cách bình đẳng, vì thế không biết đã có bao nhiêu người đi đầu chịu chết, mở ra một con đường, ta điều tra lịch sử nhân loại trong mấy trăm năm, cuối cùng ta phát hiện... Tổng cộng đã có mười ba kế hoạch, từ kế hoạc đầu tiên nhất, chính là 《 Kế hoạch Biến Dị 》, do đó sinh ra Tra, tổng cộng mười ba lần, vừa đúng đối ứng với chúng ta mười ba người, mỗi một người chúng ta đều là sản phẩm lưu lại của một cái kế hoạch sau khi thất bại a."
Xa Kiền liền tiếp tục nói: "Đã cảm thấy muốn nổi da gà chưa? Mười ba kế hoạch, mười ba cái sản phẩm, tại sao chúng ta còn có thể sống sót? Tại sao tất cả kế hoạch đều thất bại? Tại sao Lịch Sử Chân Thực chủ động tiếp xúc chúng ta, cho rằng bản thân bọn họ thất trách, đền bù tổn thất cho chúng ta? Thậm chí ngay cả đồ vật vượt qua tuyến thời gian cũng có thể đền bù cho chúng ta, tại sao, tại sao, tại sao!?"
"Suy đoán của ta chính là, có một bàn tay gian ác bên trong tối tăm, có thể vượt qua thời gian, vượt qua không gian, tại thời điểm mấu chốt nhất đã cải biến vận mệnh mà nhân loại chúng ta vốn nên có, khiến cho nhân loại chúng ta tiếp tục trầm luân, khiến cho nhiều lần chúng ta đều thất bại, vĩnh viễn không ngày ngóc đầu lên nổi, chúng ta vĩnh viễn sẽ chỉ có thể là đồ ăn, nô lệ, vật thí nghiệm, khí cụ, gia súc, cây kê..."
Lúc này, liền có một quang đoàn mở miệng nói: "Vậy tại sao lưu lại mười ba người chúng ta? Thực lực chúng ta cường đại, không thua kém linh vị, ba người mạnh nhất là ngươi, Tra cùng Cốt, các ngươi nếu ở trong hoàn cảnh đặc thù, được chuẩn bị cẩn thận tỉ mỉ, thậm chí có thể kháng cự được Thánh vị sơ cấp. Lưu lại mười ba người chúng ta không phải là mầm họa sao?"
Xa Kiền lại nói: "Trước đó vài ngày, ta tìm được biện pháp đột nhập vào kho cất chứa tư liệu của tộc Logic, mặc dù chỉ là kho tài liệu cá nhân, ta đã phát hiện rất nhiều lý luận mới lạ trong đó, một lý luận trong đó khiến ta kinh ngạc nhất, phía trên nhắc đến khái niệm "tức nước vỡ bờ", khái niệm này nếu mở rộng đến một văn minh tộc quần mà nói, khi một tộc quần rơi vào thời điểm nguy hiểm nhất, tuyệt vọng nhất, bất lực nhất, tộc quần đó tất nhiên sẽ sinh ra 《 Chân mệnh thiên tử 》, đây là âm vang cuối cùng của tộc quần, cũng là sự phản kích lớn nhất... Cá nhân ta suy đoán, mười ba người chúng ta sở dĩ có thể tiếp tục sống sót, chính là để ngăn cản cùng vô hiệu hóa loại âm vang phản kích này của Nhân tộc, bởi vì có mười ba người chúng ta đau khổ chèo chống, Nhân tộc sẽ không đến nổi rơi vào thời điểm nguy hiểm nhất. Sao mà ác độc a, đã làm cho nhân loại chúng ta vĩnh viễn không thể trở mình, lại khiến chúng ta như trong nước ấm bị đun sôi, mười ba lần, một tộc quần sợ có số mệnh lớn hơn nữa, sợ có phảng kháng lớn hơn nữa, sau khi thất bại mười ba lần, có khả năng sẽ vĩnh viễn trầm luân."
Tra liền giật mình nói ra: "Thì ra là thế, đây cũng là lý do người tên Lý Minh nói, mười ba người chúng ta đều nhất định phải chết sao? Chi bằng chúng ta tự sát cho rồi?"
Xa Kiền lập tức phản bác: "Tự sát không có chút ý nghĩa nào, nếu là tự sát, tức là đã nằm trong âm mưu quỷ kế kia, bởi vì kết quả là chúng ta tự sát, là bản thân nhân loại tuyệt đi hy vọng của chính mình. Chúng ta không thể tự sát, nhất định phải nỗ lực sống sót... Tự sát cùng hy sinh là hai khái niệm khác nhau, Tra à."
Tra liền ảo não nói: "Vậy có biện pháp nào có thể giải quyết được độc thủ phía sau màn kia?"
Xa Kiền trầm mặc, một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Chỉ có bên trong bóng đêm vĩnh cửu, đưa tay ra mới không thể thấy được năm ngón sao? Có lẽ..."
Đúng lúc này, Cốt bỗng nhiên nhớ ra: "Chúng ta cần một người có thể che đậy Thiên đạo, ẩn giấu bản thân với Thiên đạo, hắn ở giữa thiên địa mà như không hề tồn tại. Ta không biết độc thủ phía sau màn kia là dựa vào cái gì cải biến vận mệnh nhân loại chúng ta, nhưng mà tuyệt đối có quan hệ mật thiết cùng Thiên đạo, vì vậy bước đầu tiên, chúng ta cần có một người có thể ẩn giấu sự tồn tại của bản thân đối với Thiên đạo..."
"Ta biết có một người như vậy!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.