Lịch Hồng Hoang

Chương 10: Chế tạo và đổi




Dịch: No Name
Ngô Minh thở dài cho những thành viên tiểu đội Luân Hồi này. Tuy rằng hắn không thể nào đi đến thế giới của bọn họ, cũng không cách nào tiến vào không gian thí luyện, nhưng chỉ cần nghe bọn họ nói chuyện với nhau, nhìn cảm xúc trên gương mặt của họ cũng có thể đoán ra rất nhiều thứ.
Nhưng thật sự là hắn lực bất tòng tâm, lần này điều động Chủ Thần chữa trị cho bọn họ là đã mạo hiểm bị lộ rồi, nhưng chỉ lần này thôi, cũng may trong đoàn đội không có trí giả, nếu không hắn không dám làm thế. Những trí giả đã xuất hiện trong các bộ tiểu thuyết vô hạn lưu kia, mỗi một kể đều giống như yêu quái, chỉ cần một chút thông tin cũng có thể suy diễn ngược ra nguyên hình. Nếu thật có một kẻ như vậy ở đây, chỉ sợ sớm muộn hắn sẽ bị bại lộ.
"Hy vọng bọn họ có thể phục sinh đội viên, sau đó vượt qua bóng ma của lần bi thảm này đi." Ngô Minh thầm thở dài, lại tự giễu mình đúng là tiểu nhân, đi thu lợi từ người khác, rồi lại ở chỗ này làm bộ làm tịch...
Thời gian tiếp theo, Ngô Minh vẫn tiếp tục phân tích phù văn, cùng với tu luyện Thủy Vận Quyết, thẳng đến khi kết thúc ngày thứ ba, rốt cuộc hắn mới phân tích xong cái ký hiệu phù văn diễn sinh kia.
Giờ phút này sắc mặt Ngô Minh đã trắng bệch, toàn bộ người tựa hồ như gầy yếu đi, nhưng ánh mắt lại sáng đến đáng sợ, thần quang tỏa mạnh ra ngoài, giống như có thể phát ra tia lửa điện.
"Rốt cuộc phân tích xong ký hiệu phù văn diễn sinh này, kế tiếp có thể nhẹ nhõm rất nhiều, chọn lựa một phù văn cấp ba trong đó để phân tích, tối đa nửa ngày là xong, sau đó dùng phù văn cấp ba này để chế tạo ra khí cụ siêu phàm."
Tốc độ phân tích phù văn cấp ba nhanh hơn tốc độ phân tích phù văn diễn sinh rất nhiều. Một ký hiệu phù văn diễn sinh, căn cứ sự khác biệt của vật tham chiếu, hoàn cảnh, công cụ, thực lực bản thân, thường thường có thể phân tích ra từ mười mấy đến vài tỷ phù văn cấp ba, mà hai hoặc nhiều ký hiệu phù văn diễn sinh kết hợp với nhau, còn có thể sinh ra nhiều phù văn cấp ba hơn nữa, tạo thành số lượng phù văn cấp ba vô cùng vô tận.
Trước mắt thực lực của Ngô Minh còn nhỏ yếu, hơn nữa lại không có Động thiên - Phúc địa, một ký hiệu phù văn diễn sinh tối đa chỉ có thể phân tích ra được mười mấy ký hiệu phù văn cấp ba, hơn nữa mỗi một ký hiệu phù văn diễn sinh lại cần có một vật dụng thực tế tương đương để mô phỏng theo mới có thể phân tích được. Một khi đã có Động thiên hay Phúc địa, tác dụng lớn nhất của nó chính là thu nạp các tuyến quy tắc, sau đó có thể trực tiếp phân tích ra phù văn mà không cần vật dụng để mô phỏng.
Chiều cùng ngày, Ngô Minh phân tích hoàn tất một phù văn cấp ba đại biểu cho "mức độ nguy hiểm nội tại", ý nghĩa của nó là "các giác quan phản ứng đối với kích thích nguy hiểm bên ngoài của cơ thể", ví dụ như giác quan thứ sáu, các loại hoóc-môn kích thích, trạng thái như tim đập nhanh.., dù đây chỉ là một phù văn cấp ba rất bình thường, nhưng lại rất thích hợp cho Ngô Minh chế tạo ra khí cụ siêu phàm dùng để trinh sát.
Ngô Minh đã sớm đổi ra một viên kim cương, trước tiên hắn phân tích kết cấu của viên kim cương này, sau đó dùng tinh thần lực hỗn hợp với chân lực xâm nhập vào bên trong kết cấu của nó, chậm rãi khắc lên ký hiệu phù văn cấp ba kia. Sau khi phù văn ngưng tụ xong, nó lập tức bắt đầu như có như không thu nạp năng lượng trôi nổi trong thiên địa. Với tốc độ thu nạp này thì chỉ trong vòng mười hai giờ là sẽ nạp đủ năng lượng.
"Kim cương trinh sát, cách mười hai tiếng đồng hồ có thể sử dụng một lần, khi sử dụng sẽ tăng cường giác quan cảm nhận nguy hiểm, uy hiếp càng cao, giác quan của bản thân sẽ càng được kích thích mạnh mẽ. Sau khi sử dụng chỉ cần chờ mười hai tiếng đồng hồ là có thể sử dụng lần nữa." Ngô Minh cẩn thận kiểm tra khối kim cương này một phen, cuối cho ra kết quả nhận xét này, hắn lập tức gật đầu hài lòng.
Tuy rằng thứ này chỉ là hàng không nhập lưu đối với người tu chân, nhưng có thể xem là tinh phẩm hiếm thấy đối với Ma pháp sư. Đặc biệt là khả năng có thể tự động thu nạp năng lượng trôi nổi trong thiên địa của nó, đối với Ma pháp sư chính là tạo vật có thể tự hành khôi phục ma lực. Thứ này tuy rằng không phải Ma pháp sư làm không được, nhưng lại khá khó, nguyên liệu cần thiết cũng rất đắt đỏ, hiệu quả lại chưa chắc tốt bằng viên kim cương này
"Có lẽ bán được từ mười đến hai mươi khối linh thạch, tức một trăm đến hai trăm khối ma thạch, nếu đổi toàn bộ thành nô lệ dị tộc thì ít nhất cũng một vạn điểm số ban thưởng. Có điều nếu đồ sát nhiều nô lệ dị tộc như vậy trong một lần duy nhất, đây thật sự quá mức, cho dù là lấy cớ tu luyện ma pháp gọi hồn cũng không xong. Nếu ta làm thế, hai từ tàn bạo và tài phú sẽ áp lên trên đầu ta. Đây sẽ chính là cái cớ để người khác công kích ta, thậm chí giết chết ta, cho dù là đạo sư cũng không thể lúc nào cũng bên cạnh che chở cho ta.".
"Phần ba đợt, hơn nữa sau khi đánh chết nhóm đầu tiên phải lập tức đổi ra Âm Hồn Kỳ, một mặt chứng minh ta đang tu luyện ma pháp gọi hồn, một mặt khác là để biểu hiện ra tư thái thiên tài và thực lực của ta. Mà cho dù làm vậy cũng có chút tai hoạ ngầm, hiện tại coi như ta có hậu đài, biểu hiện ra năng lực thiên tài cũng coi như biểu hiện thực lực, nhưng lại không đủ sự uy hiếp. Xem ra còn cần giết gà dọa khỉ một phen... Sau khi trở về tháp pháp sư phải đọc về pháp luật trong cái thành phố này mới được, giết gà dọa khỉ bên trong khả năng cho phép của pháp luật mới là tốt nhất."
Nhìn mặt trời xuống núi, Ngô Minh cũng không chậm trễ, trực tiếp đổi ra thuốc trong suốt từ chỗ Chủ Thần. Hắn lại một lần nữa biến thành thể u hồn, tiếp theo trở về tháp pháp sư. Sau khi đến tháp pháp sư, hắn lập tức yêu cầu tháp linh cho hắn học tập ma pháp một giờ. Ngay sau đó pháp sư khô lâu nhanh chóng xuất hiện trong đại sảnh tháp ma pháp. Nó cũng không nhiều lời, mang Ngô Minh đi đến một khu vực để luyện tập ma pháp, bắt đầu giảng giải về các kiến thức thường thức của Ma pháp sư, từ thu nạp ma lực, ngưng tụ ma lực, ghi nhớ pháp thức, kỹ xảo sử dụng ma pháp.... Nói liền một giờ, thời gian vừa hết, nó lập tức định rời đi.
Ngô Minh vội vàng gọi pháp sư khô lâu lại, đồng thời đưa kim cương trinh sát của mình ra, tiếp theo cũng không nhiều lời, chỉ chờ pháp sư khô lâu cẩn thận quan sát miếng kim cương này, còn bất chợt dùng ma pháp phụ trợ tiến hành kiểm tra. Sau gần năm phút, pháp sư khô lâu mới lên tiếng: "Tạo vật ma pháp rất không tệ, hiệu quả trinh sát nguy hiểm, quan trọng nhất là mỗi mười hai tiếng đồng hồ có thể tự động khôi phục ma lực, ngươi gia thêm vào trong đó bí ngân? Không, hẳn là phẩm chất của bản thân kim cương, đáng tiếc, kim cương phẩm chất như vậy hoàn toàn có thể thừa nhận ma pháp cao cấp hơn... Tạo vật ma pháp này nếu bán đấu giá có thể bán được năm mươi khối linh thạch, ta ở đây sẽ cho ngươi tối đa ba mươi khối linh thạch, ngươi muốn bán cho ta không?"
Ba mươi khối linh thạch, tốt hơn suy đoán của Ngô Minh nhiều, hắn vội vàng gật đầu nói: "Đúng vậy, đạo sư, gần đây nhất ta đang tu luyện ma thuật gọi hồn, cần một số lượng lớn linh hồn, tuy rằng linh hồn nhân loại cũng có thể, nhưng dù sao chất lượng hơi kém một chút, vì vậy ta muốn mua nô lệ vạn tộc với số lượng lớn, thứ này bán cho đạo sư đi, ta hy vọng có thể mau chóng có được sức mạnh để tự bảo vệ mình."
Pháp sư khô lâu gật đầu nói: "Ngươi là u hồn, u hồn tu hành ma pháp gọi hồn cũng bình thường, đúng rồi, sở tu của ngươi là thiên phú ma pháp sẵn có của u hồn phải không? Trong đó có mấy lớp phân loại lớn, mạnh nhất là ma pháp "Wail of the Banshee". Nếu thật sự là pháp thuật này thì ngươi không nên sử dụng trong thành phố, tuy rằng mỗi một Ma pháp sư đều có quyền hạn giết người nhất định, nhưng giết nhiều quá cũng không tốt... đây." Đang lúc nói chuyện, pháp sư khô lâu bỗng vứt cho Ngô Minh một túi vải.
Ngô Minh cũng không kiểm tra, chỉ cung kính cúi đầu với pháp sư khô lâu, sau đó rời khỏi tháp ma pháp.
Đợi đến khi Ngô Minh rời khỏi tháp ma pháp, giọng nói của tháp linh vang lên: "Hắn đang nói xạo, trong các ma thuật gọi hồn của u hồn không có bất cứ cái nào cần đại lượng linh hồn để tu luyện, sao ngươi không vạch trần hắn?"
Pháp sư khô lâu lắc đầu nói: "U hồn không có, nhưng hắn có thiên phú phân tích ma pháp, rất có thể đã sinh ra biến chủng nào đó, việc này không có gì cần vạch trần đấy. Hơn nữa cá nhân có bí mật của mình không phải là rất bình thường sao? Ta ngược lại kỳ vọng hắn có bí mật càng nhiều càng tốt, điều này có nghĩa là tiềm năng của hắn càng mạnh, hi vọng của chúng ta sẽ càng lớn."
Lúc này Ngô Minh đang đi đến chợ nô lệ, ba mươi khối linh thạch, tương đương với ba trăm khối ma thạch rồi. Hắn quyết định mua một trăm tên nô lệ dị tộc cường tráng nhất, hao tốn khoảng một trăm khối ma thạch, thậm chí nhiều hơn, nhưng điểm số ban thưởng sẽ càng nhiều, hắn sẽ lập tức đổi ra Âm Hồn Kỳ, coi như một công đôi việc: tăng sức mạnh cho Âm Hồn Kỳ, lại có điểm số ban thưởng.
Đến chợ nô lệ, Ngô Minh trực tiếp đưa ra yêu cầu của mình cho nhân viên tiếp đãi, mà nhân viên tiếp đãi dường như biết rõ Ngô Minh, dù sao chuyện hắn đánh chết nô lệ lúc trước đã sớm truyền ra khắp toàn bộ chợ nô lệ.
Phải biết rằng, ngoại trừ nhân loại, những dị tộc nô lệ khác mặc dù là nô lệ, nhưng chủ nô mua về sẽ không tùy ý đánh chết. Bọn họ có thể cho nô lệ làm chiến sĩ, hoặc làm nông, bất cứ cách nào có thể nghiền ép ra tài phú từ trên người nô lệ. Còn tùy ý đánh chết nô lệ như Ngô Minh, cho dù là ở đây cũng khó chấp nhận được. Tàn bạo, khủng bố, đây chính là cái nhìn của nhân viên công tác chợ nô lệ về Ngô Minh.
Nhân viên này không dám tự tiện quyết định, vội đi tìm một gã chủ quản. Chủ quản này là một Goblin cao khoảng một mét năm mét sáu, cao hơn nhiều so với Goblin bình thường, hơn nữa thần thái tự nhiên, nho nhã lễ độ, hiển nhiên đây là High Goblin.
High Goblin này nhìn Ngô Minh thật lâu, lúc này mới cười nói: "Khách nhân muốn mua một trăm tên chiến sĩ nô lệ cường tráng nhất sao? Nơi này của chúng ta cũng có, tuy rằng không phải là một trăm tên cùng tộc, nhưng gom lại vẫn dư sức, có điều phương pháp sử dụng nô lệ của khách nhân dường như có chút vấn đề."
Ngô Minh nhíu mày một cái, rồi nói: "Ta đang tu luyện ma pháp gọi hồn, nói thật cho ngươi biết, ta từ một nhân loại biến thành u hồn, hơn nữa đã trở thành học trò của Ma pháp sư Lauris? Kim Nhãn, không khỏi bị người ghen ghét. Gần đây nhất ta cảm thấy có người đang theo dõi ta. Tuy rằng ta có đạo sư che chở, nhưng đạo sư cũng không có khả năng lúc nào cũng che chở ta, vì vậy ta phải mau chóng hoàn thiện ma thuật gọi hồn này. Đương nhiên, ngươi không bán cho ta cũng không sao cả, ta sẽ đi tìm những thương nhân nô lệ khác, mua mỗi chỗ một ít nô lệ nhỏ yếu, chẳng lẽ họ không chịu bán cho bán ta sao? Nhưng nếu làm như vậy, việc này của ta sẽ chậm trễ đi không ít, vì vậy... Ngươi thực sự muốn ngăn cản ta?"
High Goblin biến đổi sắc mặt, nhìn vẻ thản nhiên của Ngô Minh, hắn cười nói: "Ta là thương nhân, là làm ăn buôn bán, ai lại đi đẩy khách hàng ra xa chứ. Làm thế này tuy rằng ảnh hưởng không tốt, nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều lắm, dù sao cũng là nô lệ, không phải người dân bình thường. Xin khách nhân chờ một lát, ta đi an bài, về phần giá cả nha, khách nhân thấy mười lăm khối linh thạch thế nào?"
Mười lăm khối linh thạch, cái giá này tràn giá tới hơn phân nửa, nhưng Ngô Minh đang ở thời điểm mấu chốt, hắn nở một nụ cười móc ra mười lăm khối linh thạch. High Goblin tiếp nhận linh thạch xong lập tức đi sắp xếp, sau hơn mười phút đồng hồ liền có nhân viên công tác đến, bọn họ cẩn thận từng li từng tí đưa Ngô Minh đến một khu vực, ở đây có một trăm tên nô lệ cường tráng bị khóa toàn thân, mỗi người đều không thể động đậy.
Ngô Minh thấy trong một trăm tên nô lệ trong này có ba gã Lizardfolk rất cường tráng, thân cao hơn hai mét, toàn thân đều là cơ bắp xoắn xuýt, lại có năm sáu tên bán Cự Nhân cao ba mét, hơn mười tên người nham thạch, hơn mười tên...
Quả nhiên đều là nô lệ cường tráng nhất, hơn nữa vị trí trong Hồng Hoang Vạn Tộc có lẽ cũng không thấp, Ngô Minh tỏ ra không vui không buồn, cầm lên cây cường nỏ để sẵn bên cạnh tiến hành một trận giết chóc, mà trong đó những tên nô lệ có sinh mệnh lực cường hãn nhất phải bị bắn nhiều phát mới có thể giết chết được. Điểm số ban thưởng cũng không làm cho Ngô Minh thất vọng, một trăm tên dị tộc, cho hắn gần 3500 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》. Bình quân một dị tộc cho hắn ba mươi lăm điểm, con số này đã rất tốt rồi.
Sau khi giết chóc đạt được điểm số ban thưởng, Ngô Minh không hề dừng tay lại, lập tức đổi ra Âm Hồn Kỳ.
Những nhân viên công tác bên cạnh vốn đang nhìn Ngô Minh một cách sợ hãi, căm hận, còn có chút sát ý, bỗng nhiên chứng kiến trong tay Ngô Minh xuất hiện một cây cờ. Cờ này không lớn, lá cờ chỉ lớn cỡ năm sáu bàn tay, Ngô Minh nhẹ nhàng vung lên, âm hồn lập tức bắt đầu xuất hiện từ trên thi thể những nô lệ đã chết, mỗi một con đều tỏ vẻ ngốc trệ và thống khổ. Tiếp theo trên mặt cờ xuất hiện hắc quang lập loè, những âm hồn kia lập tức theo đó bay về phía lá cờ. Trong quá trình này chúng không ngừng cắn xé lẫn nhau, cuối cùng chỉ còn lại hơn hai mươi âm hồn tiến vào bên trong Âm Hồn Kỳ, diện mạo mỗi con đều xuất hiện trên mặt lá cờ.
Làm xong mọi chuyện, Ngô Minh quay sang nhìn các nhân viên công tác xung quanh, tất cả bọn họ đều đang cúi đầu, toàn thân run rẩy. Đã không còn bất cứ người nào dám nhìn thẳng Ngô Minh nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.