Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 842:




Bởi vì ở trên thế giới, thí nghiệm trên cơ thể con người như này là lần đầu tiên.
Bởi vậy, mọi người đều rất tò mò công hiệu và điểm thần kỳ của loại thuốc này.
Mà Thẩm lão phu nhân bây giờ còn là bà ngoại nhà vợ của chủ tịch tập đoàn Hạ Thị.
Ai dám thất lễ?
So với sự thản nhiên của Thẩm lão phu nhân, nhân viên tham gia quản chế và thí nghiệm, cùng với những người khác nhà họ Thẩm, ai ai cũng hồi hộp vô cùng.
Đại khái là liên quan tới tâm tình, cũng có thể do sắp xếp của ông trời, các số liệu của Thẩm lão phu nhân đều bình ổn.
Mấy người nhân viên nghiên cứu khoa học đang trông coi máy móc thiết bị, số liệu được ghi chép lại không ngừng.
Bọn họ đều là thành viên của phòng nghiên cứu thuộc về nhà họ Hạ.
Ba cơ thể thí nghiệm được cứu ra từ trong phòng thí nghiệm đều đưa vào tay những người này.
Bởi vì những thí nghiệm kia đều là hành vi bị nghiêm cấm, cho nên, thật sự không thể tùy tiện phơi bày ra ngoài.
Nhưng làm một bản ghi chép thì vẫn có thể mà.
Khi đo lường số liệu trên máy móc, có thể thấy chức năng các cơ quan nội tạng của nửa thân trên thực sự đã khỏe mạnh hơn, bắp thịt của chi dưới rõ ràng bắt đầu xuất hiện hiện tượng suy thoái.
Lúc trước Thẩm lão phu nhân rất chú ý tới việc điều dưỡng và dưỡng sinh. Mỗi ngày bà đều kiên trì đi bộ, kiên trì làm một vài hoạt động thể thao đơn giản, bảo đảm sức sống và lực lượng của tứ chi.
Bởi vậy, chi dưới vẫn luôn rất mạnh khỏe.
Mà hiện giờ, bắp thịt khỏe mạnh ban đầu đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy để suy thoái đi.
Khí huyết lưu chuyển thông suốt ngày xưa cũng từ từ bế tắc, giống như một người bệnh nằm liệt giường hai mươi năm, từ từ mất đi sức sống.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào mọi thứ hiện lên trên màn hình, ai lấy đều tỏ vẻ kinh ngạc vô cùng!
Nếu loại sáng kiến này thật sự được công khai, nhất định sẽ tạo tiếng vang lớn!
Có người không ngừng hỏi cảm nhận của Thẩm lão phu nhân.
Thẩm lão phu nhân cũng lập tức nói rõ cho bọn họ cảm nhận trực quan của bản thân mình.
Mọi chuyện ở trong phòng đều được dẫn truyền trực tiếp ra bên ngoài.
Cho nên, nhóm người bên ngoài cũng có thể nhìn thấy, nghe thấy rõ ràng mọi thứ.
Thẩm lão phu nhân lên tiếng nói: “Thuốc này rất tốt, tôi cảm thấy tinh thần mình tốt lên rất nhiều, hơi giống với cảm giác của mười năm trước, không dễ bị mệt mỏi. Tôi cử động ngón tay rất dễ dàng, nhưng khi muốn cử động ngón chân, lại khó khăn hơn nhiều, nó không còn linh hoạt nữa. Chân của tôi có phải đã bị tàn phế rồi không?”
Nhân viên thí nghiệm trả lời lại: “Đúng vậy đó bà. Số liệu về đôi chân của bà đang bắt đầu giảm xuống với tốc độ nhanh, trạng thái hiện giờ của nó tương ứng với một người bệnh đã nằm liệt giường hai mươi năm. Bởi vì trong thời gian dài không được tập luyện nên suy thoái đã xuất hiện, giống hệt như vậy. Hiệu quả của loại thuốc này vẫn đang được duy trì liên tục, tình huống tiếp theo được dự đoán là sẽ trở thành trạng thái của người bệnh quanh năm suốt tháng ngồi trên xe lăn, bắp thịt bị co rút trên phạm vi lớn, các cơ mất đi sức lực, thần kinh bị hủy, kinh mạch bế tắc, hoàn toàn đánh mất khả năng đi lại. Tương tự như liệt nửa người.”
Biểu cảm trên mặt của Thẩm lão phu nhân vẫn như thường.
Nhóm người bên ngoài cùng biến sắc.
Cho dù đã biết được kết quả từ trước, nhưng đột nhiên nghe thấy tin tức này vẫn cảm thấy rất đau khổ.
Thẩm Thất nắm tay Thẩm Tử Dao, cô tiếp cho mẹ mình một chút an ủi.
Thẩm Tử Dao thở dài một tiếng, “Thật ra, chúng ta đã quá tham lam rồi.”
Thẩm Thất hạ giọng nói: “Đúng vậy, nhưng con người chính là sinh vật như thế! Luôn rất tham lam, luôn muốn kéo giữ thời gian trong tầm tay mình. Bà ngoại vì lòng tham của chúng ta mà chủ động vứt bỏ khả năng đi lại, đám con cháu ở đây làm sao mà chịu nổi?”
Thẩm Nhất đỡ Tần Trăn nói: “Coi như là chúng ta tàn nhẫn ích kỷ một lần đi! Thà rằng để bà sống lâu thêm chút thời gian, thà giả bộ như không nhìn thấy dáng vẻ vất vả của bà.”
Thẩm Tử Dao hơi trầm ngâm, nói: “Thật ra cũng không tính là vất vả. Mẹ cũng làm mẹ, vì Tiểu Thất và Tiểu Lục, mẹ cũng làm như vậy. Chỉ cần đám nhỏ mạnh khỏe, người làm mẹ không tính chuyện thiệt hơn.”
Câu nói của Thẩm Tử Dao vừa dứt, ngay cả mợ cả được xưng là chanh chua đanh đá cũng không nhịn được tỏ vẻ đồng ý: “Đúng thế, vì có thể nhìn thấy cháu trai trong nhà ra đời, khổ sở bao nhiêu tôi cũng có thể cắn răng nhịn.”
Những người mợ khác cũng đồng loạt gật đầu.
Trị liệu và thí nghiệm vẫn đang được tiến hành trong phòng, tất cả mọi người cùng nhìn chằm chằm vào con số biến hóa trên thiết bị.
Trải qua đo lường số liệu thực tế, chức năng các tế bào tim phổi, ruột và dạ dày của Thẩm lão phu nhân thật sự đang chầm chậm được tăng cường, đến sau cùng, không ngờ con số có thể đạt đến mức của một người khoảng bảy mươi tuổi.
Chuyện này đối với một bà lão gần chin mươi tuổi mà nói, thật sự là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Ánh mắt của Thẩm Thất sáng lên, hỏi: “Căn cứ theo tình trạng của cơ thể này, phải chăng bà ngoại có thể sống mạnh khỏe thêm nhiều năm nữa?”
Lời nói của Thẩm Thất truyền vào bên trong, một nhân viên thí nghiệm không nhịn được lên tiếng trả lời: “Đúng vậy, sau này nếu điều dưỡng tốt, sống thêm ba mươi năm cũng không vấn đề gì!”
Nghe thấy một câu trả lời khẳng định này, mọi ngươi ở đây đều vui vẻ vô cùng.
Thẩm lão phu nhân nằm trên giường rất bình tĩnh, cả người kết nối với rất nhiều máy móc.
Khi bà nghe thấy mình có thể sống lâu thêm ba mươi năm, cảm xúc cũng không hề dao động.
Nói thật, đến bây giờ, suy nghĩ về chuyện sống chết của bà đã phai nhạt rất nhiều.
Thời gian từ từ trôi đến lúc quá trình thí nghiệm hoàn thành.
Khi tất cả số liệu đều dừng lại ở một con số bình ổn, tất cả mọi người đều thở phào một hơi.
Nhân viên hộ lý bên trong lại kiểm tra toàn diện một lần nữa cho Thẩm lão phu nhân, sau khi xác định bà đã khỏe mạnh hoàn toàn mới nói với mọi người ở bên ngoài: “Chúc mừng các vị, thí nghiệm thành công rồi!”
Tất cả cùng hoan hô!
Thẩm Lục nhìn thấy hình ảnh này, hốc mắt hơi ửng đỏ, nói với Thẩm Thất: “Giúp anh nói với bà ngoại một tiếng xin lỗi, anh không thể ở nhà chờ đợi giờ phút này.”
Thẩm Thất lắc đầu, nói: “Bà ngoại nói, bà ngoại hiểu mà.”
Thẩm Lục gật đầu nói: “Vậy anh tắt máy đây, anh phải đi tìm tung tích của anh ấy! Anh tin rằng nhất định mình có thể tìm được anh ấy!”
“Anh cố lên nhé!” Thẩm Thất dùng sức nắm chặt tay: “Em cũng tin anh nhất định có thể thành công.”
Sau khi Thẩm Lục và Thẩm Thất cổ vũ nhau thì cúp điện thoại, Thẩm Thất vô cùng vui vẻ chen vào đoàn người, tới san sẻ niềm vui với Thẩm lão phu nhân.
Đợi tới khi mọi thứ đã có kết quả, tất cả chuyên gia đều đã rời đi, Hạ Nhật Ninh mới bắt đầu cân nhắc tới chuyện cầu hôn.
Đây là tảng đá chặn trong đầu hắn đó!
Đè hắn lâu lắm rồi.
Khoảng thời gian trước không thích hợp nhắc tới, nhưng bây giờ thì khác.
Ngoài chuyện Thẩm lão phu nhân không thể đi lại, thì thân thể bà rất khỏe mạnh, là lúc thích hợp để chuyện vui được nhân lên.
Vì thế, Hạ Nhật Ninh liền cân nhắc tới chuyện này.
Ngày hôm sau, khi mọi người đang cùng nhau ăn cơm, ánh mắt Hạ Nhật Ninh cứ nhấp nha nhấp nháy, muốn nói lại thôi.
Tinh thần của Thẩm lão phu nhân rất tốt, tất nhiên cũng phát hiện ra tâm tư của Hạ Nhật Ninh, bà cười nói: “Mấy đứa có việc thì không cần cứ vây quanh bà, bận gì thì làm đi. Trong nhà có nhiều người chăm sóc như vậy, bà có thể xảy ra chuyện gì chứ?”
Lúc này Hạ Nhật Ninh nói: “Bà ngoại, cháu quay về một chuyến, vài ngày sau lại tới ạ!”
Thẩm lão phu nhân đã biết là chuyện gì rồi, nhất thời cười tít mắt: “Được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.