Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1630:




Gương mặt Phạm Đậu Đậu có vẻ không tự nhiên, nhưng Mạc Tiểu Đào lại rất thản nhiên.
Bởi vì, Mạc Tiểu Đào không hề có ý niệm gì về trang phục đôi. Cô chỉ cảm thấy, oa, thật tình cờ, hai người mặc áo phông giống nhau.
Đúng, đầu óc của Mạc Tiểu Đào kỳ lạ như vậy đó.
Bây giờ, Phạm Đậu Đậu cũng không suy nghĩ tới vấn đề trang phục đôi nữa, anh phải nhanh chóng đi qua thăm Phạm Đinh Đinh, không biết Phạm Đinh Đinh bây giờ thế nào!
Vì vậy, Phạm Đậu Đậu kéo Mạc Tiểu Đào lên xe và đi thẳng tới khách sạn.
Hai người vội vàng đến phòng trong khách sạn, vừa vào cửa bọn họ liền nhìn thấy Phạm Đinh Đinh đang nổi giận ở trong phòng, trên mặt đất vẫn có quần áo bị xé thành năm bảy mảnh.
Mạc Tiểu Đào ‘a’ một tiếng, nói: “Sao anh lại tức giận như vậy?”
Phạm Đậu Đậu sợ trợ lý của mình sẽ nói ra những lời không đáng tin cậy nào đó, anh trực tiếp giục Mạc Tiểu Đào ra ngoài: “Cô đi mua chai nước đi.”
Mạc Tiểu Đào không hiểu hỏi: “Trong phòng có nước mà!”
“Bảo cô đi mua thì cô cứ đi đi! Nhanh đi đi!” Phạm Đậu Đậu lại giục Mạc Tiểu Đào ra ngoài: “Nhớ kỹ, thuận đường mua một quần áo nhé. Cô biết cỡ của tôi rồi, đúng không? Cứ mua theo cỡ của tôi là được!”
Vẻ mặt Mạc Tiểu Đào mờ mịt đi ra ngoài, tuy nhiên cô vẫn rất chú tâm đi mua nước và quần áo.
Cho dù Phạm Đậu Đậu và Phạm Đinh Đinh không phải là song sinh. Nhưng hai người cũng sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, hơn nữa ba của hai người là song sinh. Vì vậy hai người vẫn có rất nhiều điểm tương đồng, ví dụ như chiều cao, cân nặng, hình thể gì đó.
Vì vậy, Mạc Tiểu Đào mua quần áo cũng không cần lo lắng.
Trong lúc Mạc Tiểu Đào mua đồ, Phạm Đậu Đậu hỏi Phạm Đinh Đinh về chuyện đã xảy ra.
Vẻ mặt Phạm Đinh Đinh buồn bực và căm phẫn nói: “Ngày hôm qua không phải em dẫn theo một ngôi sao tuyến hai của công ty đi tham gia một hoạt động nghệ thuật tổng hợp à?”
Phạm Đậu Đậu gật đầu: “Ừ, sau đó thì sao?”
“Sau đó à? Sau đó, em bỏ cô ta lại và rời đi. Dù sao, cô ta cũng có người đại diện đi cùng. Sau khi em đi rồi lại cảm thấy buồn chán nên mới tới quán bar uống rượu. Bởi vì uống quá chén nên em không về nhà, đặt một phòng ở đây để chuẩn bị nghỉ ngơi.” Phạm Đinh Đinh phẫn nộ nói: “Ai biết được, em vừa vào cửa thì có một cô gái lại xông vào, còn nói trai bao với người hầu rượu có chất lượng tốt như vậy. Lúc đó em định đuổi cô ta ra ngoài, ai biết được cô ta còn khỏe hơn em nhiều, cô ta nhanh chóng nắm lấy cánh tay của em, khống chế em và ném lên trên giường...”
Phạm Đậu Đậu im lặng một lát, sau đó bỗng nhiên ôm bụng cười phá lên: “Ha ha ha ha... Buồn cười chết mất! Đinh Đinh, sức chiến đấu của cậu kém như vậy từ lúc nào thế?” Phạm Đinh Đinh tức giận nhìn người anh em của mình: “Em kém chỗ nào chứ? Em chỉ là uống say thôi, có được không? Hơn nữa, cô gái kia là phụ nữ bình thường sao? Anh có biết cô ta khỏe tới mức nào không? Trời ạ! Anh có biết cô ta dùng một tay lại nâng được một cái sô pha không? Một cái sô pha này chắc chắn hơn một trăm cân đấy!”
Phạm Đậu Đậu cười ra nước mắt: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó bọn em lại làm ra chuyện như vậy. Khi đó, em thật sự quá say, em muốn đẩy cô ta ra nhưng không có sức. Cô ta dày vò e rất lâu. Em mệt không chịu được mới ngủ thiếp đi, chờ tới lúc em tỉnh lại thì cô ta đã không ở đây nữa, trên đầu giường còn để lại tờ một triệu rưỡi.” Phạm Đinh Đinh tức giận hét lên: “Cô ta làm vậy là có ý gì chứ? Triệu rưỡi tiền boa à? Cô ta xem em là gì? Là trai bao à? A, em tức chết mất!”
Phạm Đậu Đậu cười tới mức không thể đứng thẳng nổi nữa: “Thế em không đi điều tra thân phận của cô gái này sao?” Phạm Đinh Đinh càng thêm buồn bực, nói: “Em bảo khách sạn xem lại camera giám sát, nhưng bên khách sạn nói cô gái này không hề đăng ký thông tin, cô ta đi lên theo lối đi thoát hiểm chứ không đi thang máy. Nói cách khác, cô ta không quét thẻ mở cửa phòng lên đây. Bởi vậy khách sạn cũng không biết cô ta tới thế nào, cũng không biết cô ta đi như thế nào, càng không biết cô ta có thân phận gì. Bởi vậy em mới gọi anh tới giúp em điều tra về cô gái này!”
Phạm Đinh Đinh nói xong, lại ném một cái ảnh chụp không rõ nét cho Phạm Đậu Đậu.
Phạm Đậu Đậu nhìn nó, ảnh này rõ ràng là ảnh in từ trong camera nên rất mờ, nhưng vẫn có thể thấy rõ đường nét, có thể nhìn ra được cô gái có khuôn mặt và thân hình khá ổn.
“Được rồi, cứ giao chuyện này cho anh.” Lúc này, Phạm Đậu Đậu nói: “Vì tránh gây ra ảnh hưởng lớn, anh chỉ có thể từ từ điều tra. Nếu không, một khi nói ra thì danh tiếng của cậu sẽ bị vấy bẩn mất.”
“Em biết.” Phạm Đinh Đinh buồn bực trả lời.
“Nếu không phải vì chuyện này, em đã sớm phát lệnh truy nã cô ta trên toàn tỉnh rồi! Quả thật đáng giận! Còn dám ngủ với cậu đây nữa!”
Phạm Đậu Đậu càng không nhịn được cười.
Bên kia, Mạc Tiểu Đào đang lựa chọn trang phục nam ở cửa hàng gần đó.
Thật kỳ lạ, quần áo của Phạm Đinh Đinh không thể mặc được, vì sao không bảo trong nhà đưa tới, mà phải mua ở bên ngoài chứ?
Mạc Tiểu Đào thật sự không thể hiểu nổi.
Mạc Tiểu Đào chọn mấy bộ quần áo. Lúc chuẩn bị tính tiền rời đi, phía sau đột nhiên có một cô bái lảo đảo xông tới và đụng phải Mạc Tiểu Đào.
“Xin lỗi, tôi không cố ý, cô không sao chứ?” Cô gái kia khẽ nói.
“Không sao.” Mạc Tiểu Đào cười híp mắt trả lời, cô thấy gương mặt cô gái này tái nhợt, bước đi cũng không được tự nhiên, nên không nhịn được liền quan tâm hỏi: “Cô không sao chứ?”
Cô gái kia nhìn thấy Mạc Tiểu Đào, cũng cười theo: “Không sao, tôi không sao mà.”
Nói xong câu đó, trên mặt cô ấy lộ rõ vẻ đau đớn.
Mạc Tiểu Đào vốn là người tốt bụng, thấy cô gái khó chịu thì liền nói: “Tôi thấy hình như cô không khỏe, để tôi đỡ cô ngồi xuống nghỉ ngơi một lát nhé.”
“Cảm ơn.” Cô gái kia cẩn thận ngồi xuống ghế, khi động tới vết thương, cô ấy khẽ kêu lên.
Nếu như Phạm Đinh Đinh ở đây và nhìn thấy cô gái này, hai mắt anh nhất định sẽ phun ra lửa giận!
Bởi vì cô gái này, chính là người tối hôm qua đã ép Phạm Đinh Đinh ngủ cùng!
“Cô tên là gì?” Cô gái này chủ động chào hỏi Mạc Tiểu Đào: “Tôi là Võ Vạn Kỳ, huấn luyện viên của hội quán Judo.”
Mạc Tiểu Đào kinh ngạc há hốc miệng, nói: “Tôi là Mạc Tiểu Đào, là... người đại diện cho một ngôi sao trong công ty.”
Hai cô gái xa lạ lại làm quen với nhau như vậy.
“Cô làm sao vậy? Cô bị thương à?” Mạc Tiểu Đào nhìn thấy sắc mặt Võ Vạn Kỳ tái nhợt, nói: “Có cần tôi đưa cô đi bệnh viện không?”
Võ Vạn Kỳ lập tức khoát tay: “Không cần không cần không cần. Tôi không sao, ngoài ý muốn, thật sự chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi.”
Vẻ mặt Võ Vạn Kỳ rầu rĩ.
Đêm qua, cô đi chơi với bạn, không nghĩ tới lại bị người hãm hại, bỏ thuốc vào trong rượu. Cô mơ mơ màng màng lại đi tới một khách sạn, sau đó mơ mơ màng màng lại tiến vào một gian phòng, hình như còn... ngủ với một người đàn ông có dáng vẻ bảnh bao nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.