Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1222:




Thẩm Hà cứng ngắt nói: “Xin lỗi, tớ đột nhiên cảm thấy không thoải mái. Tiểu Uyển, cậu đi cùng tớ một chút!”
“Được.” Vu Tiểu Uyển liền đặt chiếc muỗng trong tay mình xuống, cùng Thẩm Hà quay người rời khỏi.
Cung Tử Á rất nhanh liền nhìn về phía Thẩm Duệ và hoàng tử Joel, sau đó than nhẹ một tiếng, cạn lời mà lắc đầu, cùng đứng dậy theo, cùng Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển rời khỏi.
Sau khi thấy Vu Tiểu Uyển và Thẩm Hà đi khỏi, vết cười trên khóe môi Thẩm Duệ và hoàng tử Joel càng rõ hơn.
Sau đó hai người cúi đầu ăn thức ăn, trò chuyện cùng những bạn khác, thì không quan tâm Mã Ly Ly và Lưu Hân Hân nữa.
Hai người con gái này buồn rầu!
Nam thần vừa rồi còn cười tươi rói, sao nói trở mặt là trở mặt chứ?
Hai người họ cũng muốn tham gia vào cuộc trò chuyện của họ, nhưng nghe kĩ liền tê cả da đầu.
Những người này thảo luận không phải kinh tế thì là nghệ thuật, hơn nữa đều là các kiểu cao cấp, là loại cao cấp mà cả đời này Lưu Hân Hân và Mã Ly Ly đều không chạm tới.
Họ đừng hòng mà chen lời rồi, cả nghe còn không hiểu!
Mã Ly Ly và Lưu Hân Hân cuối cùng không kiềm được mà cắt ngang cuộc trò chuyện của họ: “Tớ nói, các cậu có thể nói những chủ đề bọn tớ có thể nghe hiểu không?’
Những người khác trên bàn, cười có chút ngại ngùng, trả lời nói: “Xin lỗi quý cô, những chủ đề này, đều là đề tài mỗi ngày chúng tớ thảo luận. Không biết cậu muốn nói về chuyện gì?”
“Tớ.” Mã Ly Ly và Lưu Hân Hân ấp úng một tiếng, mưới nói: “Các cậu đều không nói đến bóng đá và chuyện phiếm sao?”
“Chúng tớ cũng nói về bóng đá!” một nữ sinh với vẻ kinh ngạc trả lời: “Chúng tớ sẽ nói đến đội cầu thủ nào có lợi nhuận cao hơn, giá trị của cầu thủ nào trong đội bóng có giá trị nên là bao nhiêu, cũng sẽ nói đến câu lạc bộ nào đáng để đầu tư. Chúng tớ cũng sẽ nói đến giá trị của minh tinh nào đó và hướng đầu tư của người đó, cũng sẽ nói đến đầu tư cho bộ phim nào và lợi nhuận thu hồi sẽ là bao nhiêu.”
Nghe câu trả lời của cô nữa sinh này, Mã Ly Ly và Lưu Hân Hân càng cạn lời!
Họ rốt cuốc là học sinh của trường nào!
Tại sao chủ đề nói lại ghê gớm thế?
Sau đó một nam sinh ngồi cạnh họ, liền quay đầu hỏi họ: “Các cậu nói chuyện gì?”
Mã Ly Ly và Lưu Hân Hân mở miệng, cả buổi mới trả lời: “Không có gì, các cậu cứ nói tùy ý.”
Chết tiệt thật họ có thể nói gì chứ!
Hoàn toàn không phải cùng một thế giới!
Sau đó những người khác tiếp tục nói, Mã Ly Ly và Lưu Hân Hân tiếp tục ngồi buồn rầu bên đó.
Bên khác, Thẩm Hà kéo Vu Tiểu Uyển và Cung Tử Á, nóng giận mà đi đến bờ sông, nhặt mấy hòn đá nhỏ bên sông, cô tay khẽ run phập phập phập toàn bộ đều ném ra!
Mấy đá tròn đóbay ra chạm trên mặt nước đánh ra mấy vòng xoáy nhỏ!
“Tiểu Uyển, cậu nói họ là có ý gì đây? Người bên ngoài, facebook nói kết bạn là kết bạn sao?” Thẩm Hà liền ngồi trên đất: “Kết đi kết đi, gắng mà kết đó! Nói không chết anh ấy!”
Nói xong, Thẩm Hà nắm lấy cục đá trên đấ, lại ném ra xa phập phập phập.
Vu Tiểu Uyển tuy rằng không nói chuyện, rõ ràng cũng tức giận.
Cung Tử Á vừa nhìn, được, bây giờ chỉ có mình là tỉnh táo, thế là vội mở miệng nói: “Các cậu khoan hẳn ghen! Các cậu đây là người trong cuộc mê muội người ngoài cuộc thì sáng! Thẩm Duệ và hoàng tử Joel sao có thể thích hai người con gái đó? Chắc chắn là không thể nào!”
“Chúng tớ mới không có ghen!” Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển đồng thanh trả lời, nói xong lại cùng nhau giữ im lặng.
Cung Tử Á bất lực mà nhún vai, nói: “Được thôi, tớ lại biết thêm một chuyện. Ý nghĩa tớ xuất hiện trong cuộc đời các cậu, có lẽ lại thêm một chuyện. Đó chính là thích đáng soi sáng cho các cậu.”
Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển vẫn không lên tiếng.
Cung Tử Á kiên nhẫn nói: “Các cậu dù không có lòng tin với họ, phải tự tin với mình chứ? Hai người các cậu đều là công chúa! Thân là công chúa, còn gì đáng sợ cơ chứ?”
“Mới không phải sợ.” Thẩm Hà chu miệng nói: “Anh Joel trước giờ không kết bạn facebook với người khác. Nhưng hôm nay, anh ấy tuy nhiên.”
Nói mãi nói mãi Thẩm Hà lại cảm thấy ủy khuất.
Vu Tiểu Uyển há lấy há miệng lại liền im lặng tiếp.
Cung Tử Á quan sát sắc mặt, hỏi: “Tiểu Uyển, cậu có phải muốn nói, cậu và Thẩm Duệ đã là quan hệ bạn trai bạn gái chính thức của nhau, mà Thẩm Duệ còn kết bạn facebook với người khác?”
Vu Tiểu Uyển lặng lẽ gật đầu.
Cung Tử Á thở nhẹ một hơi, nói: “Được thôi, người chưa bao giờ yêu ai như tớ, ngược lại nhìn rõ hơn hai người các cậu. Hai người từng nghĩ qua chưa, khoảng thời gian gần đây, có phải không quan tâm họ lắm?”
Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển nhìn nhau, đồng thời chìm vào trong suy nghĩ.
Thực sự, khoảng thời gian này, không cần biết là Thẩm Hà hay Vu Tiểu Uyển, đều không mấy quan tâm Thẩm Duệ và hoàng tử Joel.
Lý do chính là tuần trước, Thẩm Hà vì vấn đề đề tài, nên cải nhau một trận với hoàng tử Joel, sau đó mãi không quan tâm cậu ta.
Còn về Vu Tiểu Uyển không nói chuyện với Thẩm Duệ là vì có một bạn nam tặng cho Vu Tiểu Uyển một món quá, Thẩm Duệ ghen, sau đó thì đi tìm người bạn nam đó. Sau khi Vu Tiểu Uyển biết chuyện, thì cải nhau với Thẩm Duệ.
Thế là bốn người họ không ai quan tâm ai cả.
Bây giờ Cung Tử Á phân tích như thế, Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển dẫn dần bình tĩnh lại.
“Bây giờ còn giận không? Chút trò mọn như vậy, các cậu liền không kiềm nổi?” Cung Tử Á nồi bên cạnh: “Quả nhiên quan tâm tất loạn.”
“Tớ mới không quan tâm cậu ấy.” Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển lại đồng thanh nói, nói xong, nhìn lấy nhau, bật cười ra tiếng.
Cung Tử Á bất lực mà lắc đầu.
Vẫn may, coi như là bình tĩnh lại rồi.
Lúc này, Thẩm Duệ và hoàng tử Joel đợi mãi Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển trở về.
Thẩm Duệ nghiêng đâu nói với hoàng tử Joel: “Chẳng lẽ giận thật rồi sao?”
Hoàng tử Joel thấp giọng trả lời: “Sớm nói với cậu, chơi lửa coi chừng bén lên người. Nhưng, Cung Tử Á đã đi theo, nên khuyên được.”
“Không được, chúng ta qua xem sao?” Thẩm Duệ thấp giọng tiếp tục hỏi.
Hoàng tử Joel thấp giọng nói: “Kiên trì nào.”
“Chính là sợ kiên trì không nổi!” Thẩm Duệ thấp giọng nói: “Tính khí nóng này của công chúa nhà tớ, cậu cũng dám chọc.”
“Tính tình lạnh nhạt như công chúa Ina cậu cũng dám chọc.” Hoàng tử Joel đáp lại Thẩm Duệ.
“Tớ đây không phải không có cách sao? Tớ nếu không như vậy cô ấy cũng không quan tâm tớ.” Thẩm Duệ thấp giọng nói.
“Tớ cũng thế.” Hoàng tử Joel cũng thấp giọng nói: “Tớ muốn tìm cơ hội xin lỗi đều không có.”
Hai vị hoàng tử bên đó thì thầm với nhau, sau đó Mã Ly Ly và Lưu Hân Hân thực sự chịu không nổi nữa!
“Ê, hai người các cậu, thật sự rất kỳ lạ! Hai người chúng tớ sờ sờ ở đây, các cậu sao cả ánh nhìn cũng không nhìn hai tớ chứ!” Lưu Hân Hân không kiềm được mở miệng nói: “Cho dù chúng tớ không đẹp bằng các cậu, nhưng nói cho cùng là khách!”
Mã Ly Ly cũng nói theo: “Đúng thế đúng thế! Chúng tớ nói cho cùng là khách! Đây là cách tiếp khách của các cậu sao?”
Bên cạnh một bạn nam nói: “Xin lỗi, chúng tớ không tiếp đãi tốt các cậu. Không biết hai cậu còn muốn như thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.