Lão Công Là Tiểu Chim Cánh Cụt

Chương 28: Tiểu cánh cụt làm chuyện xấu




Editor: QN
4/1/2022 
CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ
Chương 28: Tiểu cánh cụt làm chuyện xấu
('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)
Triều Lộc cúi đầu dỗ tiểu cánh cụt của mình, khóe mắt bỗng thấy có thứ gì đó từ trên nhà cao tầng nhảy xuống.
"Phanh ——"
Đám người trong nháy mắt xôn xao, tiếp đó là một trận kinh thanh thét chói tai.
"Là Lâm Thư  ——" Triều Lộc bên cạnh Khương Chanh Chanh cũng kêu lên "Lâm Thư nhảy lầu!!!"
Trước là Sầm Tiểu Mộc, sau là Lâm Thư đều là thành viên phòng thí nghiệm TYV, cũng từ tầng cao nhất thứ viện nhảy xuống, tử vong.
Phòng phát sóng trực tiếp Khải Lộc, thế giới hiện thực
[Sao lại thế này? sao lại thế này? Sao lại có một người nữa nhảy?]
[Lại là thư viện!!!!]
[Thẩm Dũng không phải chết rồi sao]
[Cùng Thẩm Dũng không có quan hệ đi. Lúc ấy Sầm Tiểu Mộc tự mình nhảy lầu, Lâm Thư này cũng có khả năng tự mình nhảy đi?]
[Nhưng cũng không khỏi quá trùng hợp đi. Thư viện người đến người đi, cũng không phải nơi thích hợp nhảy lầu chứ?]
[Giang tinh quả thực nơi nào đều có. Tôi chỉ là việc nào ra việc đó]
[Nói thật, nếu bên cạnh tôi liên tục có người nhảy lầu ở cùng nơi, tôi khẳng định sẽ không nhịn âm mưu luận...]
[Từ từ. Sao cảm giác phong cách phòng phát sóng đột biến? Biến thành điều tra hình sự?]
[Các chị em các ngươi không cảm thấy hôm nay phòng phát sóng khá đặc biệt?]
[kkkk. Ta bên này nửa ngày đều bất động]
Sau khi Mộc Mộc người sắm vai Sầm Tiểu Mộc bị loại trừ, các fan của cô muốn biết rốt cuộc là ai hại đại bảo bối của bọn họ, mỗi ngầy đều ngồi canh ở phòng phát sóng Triều Lộc. Một bộ phận fan Thù Nhi là tò mò, một bộ phận khác là muốn chê cười Triều Lộc, cũng tới phòng phát sóng trực tiếp Khải Lộc. Mặt khá, còn có không ít người qua đường nghe gió đến ăn dưa.
Trong nhất thời, phòng phát sóng Khải Lộc trực tiếp kín người hết chỗ, xem một phút có thể kẹt nửa giờ.
Trải nghiệm người dùng quá tệ, tổ tiết mục lại bị mắng lên hot search.
"Diễn viên hãy nhắm mắt", văn phòng Tiêu Đại Vĩ.
Hôm nay lại là một ngày Tiêu Đại Vĩ sứt đầu mẻ trán.
"Cơ sở phần cứng cùng không làm tốt, tôi phát thiếu lương cho ông à? Những tiền đó đều dùng để dường thịt hả? Tôi xem ông là không cần làm nữa"
"Không không không. Mã đạo Mã đạo. Ngài nghe tôi giải thích đã Mã đạo" Nghe điện thoại của cấp trên, Tiêu Đại Vĩ mồ hôi tuôn ra như mưa "Là bởi Triều Lộc này...."
"Tôi không cần nghe giải thích, tôi chỉ cần kết quả"
"Tôi hôm nay giải quyết.... không không không. Tôi lập tức giải quết. Lập tức là có thể giải quyết. Mãi đạo ngài lại cho ta một cơ hội"
Tiêu Đãi Vĩ nói mãi, tổng đạo diễn Mã Tường mới không đuổi hắn đi.
"Tôi hiện tại đi tổng bộ mở họp, thời gian hội nghị diễn ra dự tính là 2 giờ. 2 giờ sau vấn đề này còn không giải quyết được, ông biết như thế nào rồi đấy?"
"Biết biết. Cảm ơn Mã đạo. Cảm ơn Mã đạo" Tiêu Đãi Vĩ đối với không khí cúi đầu khom lưng, cuối cùng mới đem Mã Tường tôn Phật này tiễn đi.
Tiêu Đại Vĩ một mông ngồi ở ghế, quần áo sau lưng ướt đẫm. Gãi gãi da đầu, vẻ mặt hắn bực bội bảo người gọi Uông Hải tới.
"Tiếu đạo, chuyện này kì thật rất dễ dàng" Sau khi nghe Tiêu đại Vĩ tự thuật, Uông Hải nói thẳng.
"Hả? Cậu có biện pháp gì?"
"Phòng phát sóng Khải Lộc vốn dĩ là một cái phòng phát sóng trực tiếp nhỏ, người nhiều đơn nhiên sẽ không ổn. Kia chúng ta cấp Triều Lộc một cái phòng phát sóng khác chẳng phải sẽ ổn sao" Uông Hải quan sát sắc mặt Tiêu Đại Vĩ  "Cách khác thì cho cô ấy đơn độc một phòng phát sóng gì đó"
"Này chỗ nào thành?" Tiêu Đại Vũ phủ định hoàn toàn, Triều Lộc này chọc cho hắn bao nhiêu phiền toái, hắn còn muốn tìm thời gian đánh rớt cô.
Uông Hải cũng không tức giận, chỉ cùng hắn giảng đạo lí "Lưu lượng hiện tại của Triều Lộc hoàn toàn không thua tiểu hoa đán Thù Nhi hay Mộc Mộc. Lưu lượng như vạt chỉ có một mình một phòng mới có thể chống lại được. Bằng không, cũng chỉ có thể vẫn luân ùn trứ.
"Đấy không được" Mã Tường cẩu đồ vật kia khẳng định sẽ để hắn đi.
Uông Hải bỗng cười rộ lên, săn sóc nói "Tiếu đạo kỳ thật chúng ta chỉ làm mặt ngoài, cấp Triều Lộc một phòng phát sóng lâm thời. Chờ nhiệt độ cô ấy giảm xuống, lại tùy tiện tìm cái phòng phát sóng đuổi cô ấy xuống đó...."
"Đây cũng là một biện pháp" Tiêu Đại Vĩ vuốt nốt ruồi đen trên môi, tâm có chút động. Nghĩ đến Mã Tường cho hắn chết tuyến, hắn cắn răng một cái "Làm đi, liền cứ làm như cậu nói, cấp cho Triều Lộc một phòng phát sóng riêng"
"Được, tôi liền đi làm"
Tiêu Đại Vĩ đột nhiên nghĩ tới gì đó, hỏi Uông Hải "Sao lại có người nhảy lầu? Bộ kĩ thuật làm như thế nào?"
Uông Hải sửng sốt, chần chờ nói "Tôi cho rằng.....là ngài tìm người an bài?"
"Không phải"
"Thế thì có điểm kỳ quái...."
Hoàng cung, điện Duyệt Vũ,
Nội thị cung cung kính kính gõ cửa điện "Tiên sinh, bệ hạ mời ngài qua nghị sự"
Nửa ngày, bên trong  truyền ra một giọng nam lười nhắc "Nói hắn ta không rảnh"
"Nhưng, phản quân bên kia...."
Trong điện một chút âm thanh truyền ra cũng không, an tĩnh đến đáng sợ.
Nội thị không dám nói gì thêm, hoảng loạn nói "Vâng", vội vàng lui ra ngoài.
Trong điện âm u chỉ có một chút ánh sáng, nam nhân lười biếng dựa vào một cái ghế, nhìn điểm sáng trong không trung không chớp mắt.
Đố đến từ hình ảnh thực tế ảo của quang não.
Trong hình ảnh, Triều Lộc nhíu mày ngẩng đầu, đối diện là tầng cao nhất thư viện. Cách cô không xa là một cô gái mặc váy áo trắng tinh ngã trong vũng máu như một đóa hoa anh túc nở rộ.
Nam nhân bỗng giơ tay, hình ảnh Triều Lộc lập tức gần lại.
Đến gần trước mắt hạt.
Đầu ngón tay tinh tế miêu tả hình dáng cô ấy, nam nhân nhếch miệng cười "Phản quân nào có ý tứ theo dõi kịch?"
Thế giới Kịch Bản.
Toàn bộ đại học Đông Nhân đều muốn điên rồi.
"Lâm Thư tính cách quái gở, bình thưởng chỉ biết đọc sách cũng không lui tới với người nào, có luẩn quẩn trong lòng cũng là bình thường đi"
"Quỷ xả (?)! Lâm Thư còn có một người bà đang nằm trong viện cô ấy tuyệt đối sẽ không có khả năng mặc kệ bà nội ốm yêu một mình"
"Tôi cùng ký túc xá với Lâm Thư, tôi cảm thấy cô ấy hình như có bạn trai"
"Trời ạ. Không phải càng giống Sầm Tiểu Mộc...."
............
Nhóm sinh viên nghị luận sôi nổi, kinh sợ. Loại sợ hãi này theo Sở Lâm Bắc mang đến một đoàn cảnh sát càng đạt tới đỉnh điểm.
"Cảnh sát trực tiếp đi phòng thí nghiệm TYV. Thầy cô giáo với sinh viên đều gọi đi hết
"Trời ạ. Phòng thí nghiệm này sẽ không có vấn đề gì đi?"
Phòng thí nghiệm TYV.
"Lâm Thư với mọi người đều cùng một phòng thí nghiệm, cho nên tôi có mấy vấn đề muốn hỏi mọi người" Sở Lâm Bắc nướng nhóm sinh viên cùng giáo viên trước mặt, đi thẳng vào vấn đề.
"Sở cảnh sát, rồi cuộc tình huống là như thế nào?" Tiền Thư Minh mở miệng nói. Hắn có giờ ở phòng thí nghiệm, cũng xem như làl giáo viên liền bị kêu đến.
Sở Lâm Bắc nhìn mọi người chung quanh, lại hỏi một đẳng trả lời một nẻo "Chúng tôi nhận được tin tức, Thẩm Dũng chết không phải ngoài ý muốn"
"Cái gì?!" Mọi người chấn động, đến Triều Lộc cũng đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại.
Trước án tử Sầm Tiểu Mộc, Thẩm Dũng vẫn luôn bị coi là hung thủ khiến cô ấy nhảy lầu. Mà sau khi Thẩm Dũng bị cảnh sát bắt giữ, ngoài ý muốn tử vong. Hiện tại lại nói Thẩm Dũng chết không phải ngoài ý muốn, này nghĩa là..... trong lúc nhất thời, nhóm sư sinh sắc mặt đều trắng bệch.
"Chúng tôi yêu cầu sư sinh có liên quan nói chuyện đơn đọc" Sở Lâm Bắc hướng Tiền Thư Minh nói.
"Được" Tiền Thư Minh rất phối hợp "Đi cách vách đi, nơi đó là phòng nghỉ giáo viên"
Các sinh viên ra ra vào vào phòng nghỉ, rất nhanh đã đến phiên Triều Lộc.
Chẳng qua khi cô vào cửa, Sở Lâm Bắc bỗng giơ tay, cảnh sát phụ trách hỏi chuyện cùng hắn liền đứng dậy đi ra ngoài.
Phòng nghỉ chỉ còn lại hai người Triều Lộc và Sở Lâm Bắc.
"Sao lại thế này?" Không đợi Sở Lâm Bắc mở miệng, Triều Lộc trực tiếp hỏi.
Đối với sự việc ngày hôm qua Triều Lộc cúp điện thoại hắn, Sở Lâm Bắc còn sinh khí. Nhưng dì sau cũng là công sự, hắn chỉ có thể tạm thời kiềm chế tâm tình "Buổi sáng ngày hôm qua cảnh sát nhận được thư báo nặc danh báo hộ sĩ tiêm Penicillin vào Thẩm Dũng có vấn đề"
"Bọn anh lập tức phái người đi tìm hộ sĩ kia, nhưng đã chậm, người của anh đến thì cô ấy đã tự sát" Sở Lâm Bắc dừng lại một chút "Cũng là nhảy lầu"
Mày Triều Lộc giật giật, cô kéo ghế tựa ngồi xuống, chú ý ở trọng điểm "Thư báo nặc danh"
Sở Lâm Bắc trên mặc nghiền ngẫm "Đây cũng là điểm anh thấy vấn đề, thư nặc danh là từ trường em phát ra"
Tiểu cánh cụt trong balo Triều Lộc giật giật, Triều Lộc cho rằng nó buồn, kéo khóa lớn hơn một ít.
Sở Lâm Bắc tiếp tục nói "Quá trình kiểm tra đo lường thư báo phát ra từ điện thoại nào thì đối phương sử dụng mã hóa tin tức, không thể kiểm cho chủ nhân điện thoại là ai"
Triều Lộc cúi đầu xoa tiểu cánh cụt, một mặt nói "Cho nên mấy anh có khuynh hướng, thư nặc danh này cùng phòng thí nghiệm chúng tôi có quan hệ?"
Sở Lâm Bắc sửng sốt, ngay sau đó nói "Thông minh"
Tiểu cánh cụt không biết bị xóa thoải mái hay làm sao, lúc Triều Lộc nói máy chữ "Cùng phòng thí nghiệm chúng tôi có quan hệ" bỗng nhiên trừng đặng gót chân nhỏ, ngẩng đầu nhìn trời.
Triều Lộc ánh mắt lộ ra chắc chắn "Cho nên mấy anh xác định, Lâm Thư chết không phải ngoài ý muốn"
Lần này, Sở Lâm Bắc trong mắt không thể không hiện lên kinh ngạc "Vì sao nói như vậy?"
Triều Lộc xoay chuyển bao cổ tay, vẻ mặt biết rõ còn cố hỏi "Bằng không hôm nay mấy anh đến đây làm gì?"
Sở Lâm Bắc bị nghẹn một chút "..........Bọn anh ở chỗ hộ sĩ kia phát hiện một bức di thư"
Triều Lộc nhìn Sở Lâm Bắc, an tĩnh chờ hắn nói tiếp.
Đôi mắt cô là thiên hồng màu hổ phách, ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, một khắc này, rực rỡ lung linh.
Bị cô nhìn như vật, Sở Lâm Bắc hô hấp bỗng có chút dồn dập "Hộ sĩ kia ở di thư nói ra một sự kiện: Hung thủ sẽ còn tiếp tục hành động"
"Cho nên?" Triều Lộc nghiêng nghiêng đầu.
"Cho nên hiện giờ em rất nguy hiểm"
('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)('▽'ʃ♡ƪ)
Do là tình cảm Sở Lâm Bắc đối với TL có sự thay đổi nên mình đổi luôn xưng hô hen
CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC
4/1/2022


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.