Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 280: Độc Hệ Thây Ma






Cảnh giác nhìn con thây ma liêm đao đã xuất thủ đánh lén mình, rồi nhìn lại chiếc xe tăng bị chém làm đôi.
Liễu Mộng Điệp không nhịn được thở ra một hơi may mắn, nếu nàng không nhanh chân thì chỉ sợ cũng đã như chiếc xe kia bị chém làm đôi.
Tuy nhiên tình hình của Liễu Mộng Điệp cũng không khá hơn bao nhiêu.
Bị con thây ma liêm đao kia chém trúng vai, Liễu Mộng Điệp không phải dạng đấu sĩ trâu bò gì nên hiển nhiên bị thương khá nặng, cùng với đó vết thương kia đang dần dần chuyển thành màu tím sẫm ăn sâu vào da thịt trắng ngần của nàng.
Rõ ràng Liễu Mộng Điệp đã bị nhiễm “thi độc” của con thây ma kia, nếu cứ tiếp tục như vậy, thi độc từ vết thương kia sẽ lây lan khắp cơ thể và nàng sẽ biến thành một con thây ma cao cấp.
May thay cái game này do hệ thống an bài, thế nên nó cũng cho người chơi cách giải quyết mọi vấn đề, dĩ nhiên phải trả phí tương ứng và phí đó là thần tệ!
Từ trong không gian giới chỉ đeo trên tay, Liễu Mông Điệp nhanh chóng lấy ra một bình dược tề màu xanh lục trông vô cùng nguy hiểm.
Tuy nhiên, Liễu Mộng Điệp lại không chút kiêng kỵ chất nước xanh lục kia lập tức đổ nó vào vết thường.
Tựa như axit sunfuric đặc nóng tác dụng với đồng kim loại, chất dịch xanh chảy vào miệng vết thương màu tím sẫm trông vô cùng dọa người kia, khiến nó lập tức kết tủa thành những hạt nhỏ li ti như hạt muối màu xanh lam trôi theo dung dịch màu xanh lục kia chảy xuống mặt đất, trong mơ hồ còn có thể thấy một làng khói mờ ảo bay lên!
Tựa như được rửa trôi, thi độc khủng bố màu tím sẫm lập tức tang thành những hạt nhỏ màu xanh lam chảy xuống mặt đất, dòng máu đỏ tươi cũng chảy ra báo hiệu thi độc dọa người kia đã được giải quyết!
Công lao hiển nhiên đến từ bình dược tề màu xanh kia, nó không phải axit sunfuric gì đó mà là một bình Thanh Lọc dược tề, có tác dụng thanh lọc mọi loại độc tố và thi độc của thây ma trên cơ bản cũng là một loại độc, nên hoàn toàn có thể dùng nó để giải quyết nếu không may bị nhiễm phải.
Tuy nhiên, cũng như hồi phục dược tề hay bất kỳ loại dược tề nào khác của hệ thống.
Chỉ có hai cách để có được chúng, chính là may mắn nhặt được khi đánh quái và mua từ trong khu thương thành!
Thế nên chỉ có hạng con ông cháu cha, có chức có quyền như Liễu Mộng Điệp mới có được những thứ này, còn những người chơi cày chay chỉ đủ sống qua ngày không quyền không thế, thì ở giai đoạn đầu game nghèo khó này chỉ có thể chịu chết!
Tuy nhiên, cũng không thể không nhắc đến độ “phế” của nhân loại ở đầu game!
Nhân loại chủng tộc quy nhất không bị bất kỳ hạn chế nào từ hệ thống, họ có thể tự do sử dụng bất kỳ loại trang bị nào, không giới hạn số thần điện có thể sở hữu, dĩ nhiên với điều kiện tiên quyết là nhân loại có đủ thần tệ để chỉ trả.
Tuy nhiên, đó vẫn là một ưu thế cực lớn sau này, nhưng là sau này rất rất lâu sau này còn hiện tại thì hoàn toàn ngược lại.
Không nói đâu xa, chỉ nói về vấn đề thi độc thì trên cơ bản thi độc vẫn là một loại độc.

Vì thế một hung thú hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh nhục thân để kháng độc, không cần đến Thanh Lọc dược tề làm gì.
Dĩ nhiên, kháng được thi độc không có nghĩ là hoàn toàn miễn nhiễm, nếu bị dính quá nhiều vẫn toang như thường.
Cũng giống như một người có thể uống được 10 chay bia không ăn thua gì, nhưng quá nhiều hơn 10 chay thì sẽ bị say.
Ngoài ra độc cũng có mạnh yếu và thi độc cũng tương tự, 10 chay bia không say thật nhưng uống phải một chay rượu mạnh cũng đi bụi như thường.
May thay, tuy vô cùng ngược đời nhưng gần như không một thây ma nào phát triển theo con đường “thi độc” mà chỉ xem nó như một thứ phụ trợ!
Cự lực thây ma, tốc độ hình thân ma, thây ma khổng lồ, thây ma tay to, thây ma biết bay vân vân và mây mây!
Tất cả chúng đều có chung một đặc điểm đó là hướng phát triều đều nhắm đến nhục thân hay đặc biệt hoá nhục thân.
Tuy thi độc vần tồn tại trong người chúng và mạnh lên theo cấp độ, nhưng không một thây ma nào phát triển theo hướng độc cả!
Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là do kiêng kỵ lẫn nhau!
Thây ma có phân cấp vô cùng rõ ràng, cấp thấp hơn bị con cấp cao điều khiển không khác gì đa cấp.
Nhưng đó là giữa cấp thấp và cấp cao, còn ngang cấp với nhau thì đó lại là một chuyện hoàn toàn khác và cái chuyện khác đó chính là đánh nhau để xem ai mới là đại ca.
Chính vì thế không một con thây ma nào khi đã tiến cấp lại lựa chọn con đường chơi độc cả.
Bởi lẽ thi độc dĩ nhiên rồi hoàn toàn không có tác dụng với thây ma, dẫn đến chuyện độc của ngươi có thể trấn áp được trăm vạn chủng tộc khác, nhưng vĩnh viễn chỉ có thể làm tay sai cho kẻ khác.
Một sinh vật đã phát triển trí tuệ dĩ nhiên là không chấp nhận, dẫn đến chuyện không có thây ma nào phát triển thi độc đến độ cào một cái có thể hoá thi cả chân long.
!
Thế nên gần như chỉ có nhân loại với nhục thân không quá mạnh mẽ là sợ hãi với thi độc của thây ma, còn những chủng tộc khác đều không mấy kiêng kỵ, chỉ cần không bị nhiễm quá nhiều là được.
Tuy nhiên, ai kiêng kỵ, ai không kiêng kỵ đều không quan trọng!
Điều quan trọng nhất lúc này là Liễu phu nhân đang vô cùng tức giận.
Khi không mất một bình Thanh Lọc dược tề giá trị dĩ nhiên là không nhỏ, thử hỏi ai lại không tức giận.

Liếc nhìn con thây ma phía xa, Liễu Mộng Điệp tức giận nghiến răng nghiến lợi rồi vung tay triệu hồi ra hơn chục con bướm trắng lao đến con thây ma liêm đao.
Tuy nhiên, thây ma liêm đao chủng loại thây ma được tiến hoá lên từ tốc độ hình thây ma.
Thế nên không hề mất đi nguồn gốc của mình, con thây ma liêm đao không chút khó khăn nhẹ nhàng lách người né tránh hàng chục con bướm trắng đang lao đến.
Lợi dụng vụ nổ từ hàng chục con bướm trắng, con thây ma liêm đao ngược lại lộn một vòng lao đến tấn công Liễu Mộng Điệp!
Pháp sư mà bị sát thủ tiếp cận chỉ có con đường chết.
Liễu Mộng Điệp biết rõ điều đó nên vội vàng lui ra sau, cố giữ khoảng cách nhất định với con thây ma liêm đao, thật không ngờ thân pháp của Liễu Mộng Điệp vô cùng linh hoạt tựa như cành liễu trước gió nhè nhàng tránh né những đường chém sắc lạnh của con thây ma.
Tuy nhiên, dù linh hoạt cách mấy nhưng về tốc độ Liễu Mộng Điệp vẫn thua xa con thây ma liêm đao, dần dần bị nó tiếp cận.
Bằng!
Bất chợt một tiếng súng vàng lên, viên đạn đen tuyền phá không lao đến con thây ma khiến nó hoảng sợ lui ra xa.
Hai quân nhân bò ra từ trong chiếc xe tăng hiển nhiên không đứng làm cảnh, khi thấy Liễu Mộng Điệp bị con thây ma liêm đao truy đuổi, họ lập tức nổ súng yểm trợ cho nàng.
Kết quả dĩ nhiên là thành công mỹ mãn, con thây ma liêm đao bị bứt lui không thể tấn công Liễu Mộng Điệp được nữa.
Không dừng lại ở đó, hai quân nhân cũng không chịu yếu thế rút ra thanh đao quân dụng quyết cầm chân con thây ma liêm đao, họ biết dùng súng không có khả năng bắn trúng được con thây ma liêm đao, cách tốt nhất là cầm chân nó để Liễu Mộng Điệp ra tay!
Thấy hai tên nhân loại từ đâu lao đến phá đám mình, con thây ma liêm đao hiển hiện tức giận lao đến, muốn giải quyết hai tên không biết sống chết này trước.
Tuy nhiên, dù không phải người chơi cao cấp gì nhưng hai quân nhân này vẫn là quân nhân chính quy thân kinh bách chiến.
Khi thấy con thây ma liêm đao lao đến, họ không chút sợ hãi nhanh chóng đáp trả, vung lên quân đao chém về phía con thây ma.
Bị hai người giáp công nhưng con thây ma liêm đao không chút sợ hãi, vô cùng nhân tính hoá nhếch môi nở một nụ đười ghê rợn nhưng đầy khinh bỉ, hai cánh tay như hai thanh liêm đao cũng đồng thời chém tới.

Keng!
Ánh lửa bùng cháy, quân đao hiện lên một đường nứt vô cùng rõ rệt.
Hai vị quân nhân ngạnh kháng cùng một chém của con thây ma cảm thấy cánh tay tê rần suýt chút làm rơi luôn thanh đao trong tay mình, tuy nhiên họ cũng đã thành công đỡ được một chém khủng bố kia.
Chỉ chờ có thế, một đàn bướm trắng bay đến trước mặt con thây ma liêm đao.
Hai vị quân nhân dĩ nhiên là biết khôn cấp tốc lui ra sau né tránh.
Đùng!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên!
Một cột lửa hiện ra nuốt chững lấy con thây ma liêm đao!
Khói bụi bay lên mù mịt che khuất cả bầu trời.
Liễu Mộng Điệp cũng ngã người ngồi bịch xuống đất thở hồng hộc, hơn một trăm con bướm kia đã gần như là chút sức lực cuối cùng của nàng.
Bên kia hai quân nhân cũng không khá hơn là bao, cánh tay run run nhè nhẹ không ngừng rĩ máu.
Dù sao chênh lệch thể chất giữa đôi bên là khá lớn, hai người ra sức đỡ một chém kia cho Liễu Mộng Điệp đánh lén cũng đem đến tổn thương vô cùng lớn cho bản thân.
May thay con thây ma liêm đao kia ăn nguyên một combo mưa bướm của Liễu Mộng Điệp dù không chết cũng bị thương không nhẹ.
- Khoang đã nó chưa chết, các ngươi mau cẩn thận.
Bất chợt như nhận thấy gì đó, Liễu Mộng Điệp hét lên cảnh cáo.
Hai quân nhân cũng giật mình vội vàng rút đao ứng phó.
Đáng tiếc mọi thứ đã quá muộn.
Từ trong làn khói, con thây ma liêm đao không chút tổn thương lao ra chém đến.
Một trong hai quân nhân không kịp đề phòng bị nó chém bay đầu chết ngay tại chỗ, quân nhân còn lại cùng không khá hơn bị nó chém bay thanh quân đao té ngã trên mặt đất.

Đạp lên cái đầu lâu của vị quân nhân xấu số kia, con thây ma liêm đao nhếch mép lộ ra hàm răng sắc nhọn đầy máu cười lên khoái trá nghe vô cùng chói tai.
Thấy đồng bạn chết thảm ngay trước mặt, kẻ thù còn đạp lên đầu của hắn cười lên khiêu khích.
Vị quân nhân còn lại không nhịn được nổi giận bất chấp thương thế lao đến.
Hai cánh tay siết chặt tung ra một chiêu Hồ Quyền, quyền phát binh gia!
Tuy nhiên, con thây ma liêm đao chỉ cười khinh miệt một cước đá bay vị quân nhân kia rồi như hổ vồ mồi lao đến ghim cánh tay biến dạng của mình vào người vị quân nhân kia nhấc lên cao.
Bị con thây ma đâm trúng, vị quân nhân kia biết mình chết chắc không chút sợ hãi nhếch miệng không ngừng phun máu mỉm cười lấy ra một quả lưu đạn quyết chơi khô máu với con thây ma kia.
Trông thấy nụ cười có phần điên cuồng của nam nhân kia, con thây ma liêm đao thoáng hoảng sợ vội vàng vung tay muốn chém chết quân nhân kia.
Đáng tiếc nó đã khinh thường độ máu của nhân loại!
Ngay khi cánh tay liêm đao của con thây ma vừa bổ đôi đầu của vị quân nhân kết thúc sinh mạng của hắn, thì chính hắn cũng kịp rút chốt của quả lưu đạn.
Đùng một tiếng!
Quả lưu đạn trực tiếp phát nổ khiến con thây ma lẫn xác quân nhân kia lãnh đủ.
Cánh tay của quân nhân trực tiếp bị nổ tan nát chết không toàn thây!
Nhưng song song với đó có thây ma liêm đao cũng bị chấn bay, vô số mảnh thép bắn vào người khiến nó đau đớn nằm lặng lộn trên mặt đất, một bên mắt trực tiếp bị chọc lũng, một bên cánh tay cũng bị thương khá nặng!
Cả cơ thể tàn tạ không ngừng chảy ra chất dịch mủ tang hôi màu tím sẫm, con thây ma liêm đao vô cùng tức giận dẫm nát đầu bị quân nhân đã sớm bỏ mạng kia rồi chầm chậm liếc nhìn người cuối cùng còn lại.
Trong thấy ánh mắt rõ ràng muốn giết người của con thây ma liêm đao, Liễu Mộng Điệp biết mình khó sống chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
- Xem ra không còn cơ hội đánh mông tên nhóc kia rồi!
Gắng gượng đứng dậy, Liễu Mộng Điệp không nhìn về phía có thây ma mà ngược lại nhìn về phía xa xa khẽ thì thầm.
- Muốn đánh mông ta đến vậy sao?
Bất chợt một giọng nói đầy ma mị đột nhiên vang lên.
Trần Lâm không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh Liễu Mộng Điệp không chút khách khí kéo nàng vào lòng, bàn tay heo như vô tinh mà lại rất cố ý đặc nhẹ lên bờ mông to tròn mềm mại của nàng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.