Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 237: Hấp dẫn




Bởi vì tinh thần lực tiêu hao quá nhiều, tinh thần của Lâm Dật Hiên có chút không tập trung, trong nháy mắt bị Cương thi nổi giận bắt được cơ hội, công kích cường đại lập tức đánh vào trên người Lâm Dật Hiên, Lâm Dật Hiên như là đạn pháo rơi xuống mặt đất.
- Oanh...
Một cái hố to trực tiếp bị Lâm Dật Hiên đập phá ra, Lâm Dật Hiên cũng không có thân thể biến thái như Cương thi nổi giận, chịu một kích này, hắn cảm giác toàn thân đều nhanh tản mất, bất quá Cương thi nổi giận lần nữa phát động công kích, trực tiếp từ trên không trung lao tới Lâm Dật Hiên.
Thân thể Lâm Dật Hiên bắn ra, lập tức xông lên, toàn bộ thân hình trực tiếp dán nắm đấm của Cương thi nổi giận bay qua, sau đó đột nhiên đá ra một cước, trực tiếp đá vào trên đầu Cương thi nổi giận, Cương thi nổi giận trực tiếp mang theo gió lốc cường đại, nặng nề đâm vào trên vách đá, cả thân thể trực tiếp khảm nạm vào.
- Đại Lực Kim Cương Chưởng… Kim Cương Hàng Ma!
Trong nháy mắt, Lâm Dật Hiên trực tiếp vận dụng chân khí cùng ma lực toàn thân, trên bàn tay phảng phất phủ lên một tầng kim quang, mà sau lưng Lâm Dật Hiên, phảng phất xuất hiện một Kim Cương hàng ma giống như Lâm Dật Hiên, một tay về phía trước, trực tiếp đánh tới Cương thi nổi giận.
- Oanh...

Một chưởng của Lâm Dật Hiên trực tiếp đánh trúng vào Cương thi nổi giận, thân thể Cương thi nổi giận trực tiếp bị chưởng lực cường đại kia kích vào bên trong thạch bích, toàn bộ thạch bích sụp đổ, sóng xung kích cực lớn xen lẫn đá vụn tứ tán mà đi, bụi mù lập tức tràn ngập toàn bộ thạch sảnh.
Thật tốt quá, Lâm Dật Hiên dùng Chân Thị Chi Nhãn chứng kiến sinh mệnh chi hỏa của Cương thi nổi giận chỉ còn lại một tia vô cùng nhỏ yếu, mà cho dù chẳng qua là một tia này, cũng hết sức yếu ớt, tựa hồ tùy thời mất đi, thành công, Lâm Dật Hiên giơ Cự Kiếm lên, thẳng tắp bổ tới Cương thi nổi giận, hắn biết không thể cho Cương thi nổi giận cơ hội, nếu không nói không chừng nó sẽ xuất hiện tình huống quái dị gì đó.
Lần này Cự Kiếm trực tiếp trảm vào thân thể Cương thi nổi giận, trong nháy mắt hắc khí bao phủ trên người Cương thi nổi giận nhanh chóng co rút lại, trực tiếp tiến nhập trong cơ thể của nó, sau đó Lâm Dật Hiên liền chứng kiến Cương thi nổi giận lộ ra một tia trào phúng vui vẻ.
Trong nội tâm Lâm Dật Hiên cả kinh, nhanh chóng rút Cự Kiếm lui về phía sau, nhưng mà tất cả đều đã chậm, hắn nhìn thấy hắc khí co rút lại trong cơ thể Cương thi nổi giận, lại đột nhiên bành trướng ra phía ngoài.
- Oanh...
Một tiếng nổ mạnh cực lớn vang lên, sau đó sóng xung kích cực lớn trực tiếp bao trùm toàn bộ động quật, Lâm Dật Hiên bị sóng xung kích cường đại kia chính diện đánh trúng, toàn bộ thân hình trực tiếp bị cuốn bay lên, nặng nề đâm vào trên thạch bích.
Mà theo sóng xung kích khuếch tán, toàn bộ động quật lắc lư kịch liệt, phảng phất xảy ra siêu cấp địa chấn, đá vụn khói bụi bị sóng xung kích cường đại mang theo bay ra bốn phía, trong chớp nhoáng này, toàn bộ động quật giống như muốn sụp đổ.
Qua một hồi lâu, động tĩnh rốt cục lắng xuống, bụi mù chậm rãi tản đi, vốn là hành lang hình thành thạch sảnh đã biến thành một động thiên vòm tròn, diện tích ngược lại so với trước lớn hơn rất nhiều, mà Lâm Dật Hiên ngược lại ở bên dưới thạch bích, bị một đống đá vụn ngăn chặn, không nhúc nhích.
Lại một lát sau, một hồi tiếng bước chân từ đằng xa truyền đến, sau đó một hồi thanh âm truyền đến:
- Lu Ya, đừng đi, con quái vật kia lợi hại như vậy, ngươi đi qua sẽ nguy hiểm.
- Không có việc gì, ta chỉ là qua nhìn xem, vừa rồi người kia đã cứu chúng ta, ta không thể vứt bỏ hắn.
Tiếng nói đúng là đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ kia, chỉ chốc lát sau, liền chứng kiến ba thân ảnh đi tới cửa động, trong ba người này, đầu lĩnh chính là đội trưởng Thánh Kỵ Sĩ, hai người phía sau, một cái là nam Ma Pháp Sư, một cái là nữ thích khách, thời điểm bọn hắn chứng kiến cái hố cực lớn trước mắt, đều là giật mình, đây là lực phá hoại gì a, toàn bộ bệ đá trong thạch sảnh trực tiếp bị san bằng.
- Lu Ya, mau nhìn, có người ở kia.
Người nam Ma Pháp Sư kia quay đầu nhìn nhìn, đột nhiên phát hiện Lâm Dật Hiên tồn tại, lúc này nửa người của Lâm Dật Hiên còn lộ ở bên ngoài đá vụn, bất quá bộ dáng có chút thê thảm.
- Mau qua.
Thánh Kỵ Sĩ đội trưởng Lu Ya quát to một tiếng, trực tiếp từ động khẩu kia nhảy xuống, sau đó hướng về Lâm Dật Hiên chạy vội tới.
Hai người khác thấy Lu Ya xuống dưới, cũng nhảy đi theo, độ cao hơn 10m đối với người bình thường mà nói hết sức cao, nhưng đối với bọn hắn mà nói, căn bản chính là một bữa ăn sáng.
Lúc này Lu Ya đã thanh lý đá vụn đè lên trên người Lâm Dật Hiên, dùng Chân Thị Chi Nhãn chứng kiến sinh mệnh chi hỏa của Lâm Dật Hiên, mặc dù có chút suy yếu, nhưng còn không có dập tắt, Lu Ya nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau đó trực tiếp đem một lọ dược tề đổ vào trong miệng Lâm Dật Hiên, theo dược tề xuống dưới, sinh mệnh chi hỏa của Lâm Dật Hiên bắt đầu chậm rãi khôi phục lên.
- Thương thế đang khôi phục, thế nhưng mà ý thức vẫn hôn mê.
Lu Ya cho Lâm Dật Hiên ăn dược tề về sau, thấy Lâm Dật Hiên còn không có tỉnh lại, không khỏi lại kiểm tra một lần.
- Lu Ya, vừa rồi con quái vật kia là quái vật Cấp Lĩnh Chủ a! Trong Tà Ác động quật sinh thành lĩnh chủ là hết sức lợi hại, bình thường không có thực lực trên cấp 20, là không thể nào đánh bại nó.

Lúc này nam pháp sư quan sát bốn phía sợ hãi thán phục nói.
- Hiện tại đừng nói nhiều như vậy, chúng ta trước tiên mang hắn về nơi trú quân Rogge a, ta xem tình huống của hắn thật không tốt, tuy trên thân thể không có bị thương tổn quá lớn, nhưng mà linh hồn hình như nhận lấy tổn thương thật lớn.
Lu Ya chậm rãi đứng lên, hướng nam pháp sư đang sợ hãi thán phục kia nói.
Đúng lúc này lần nữa có tiếng bước chân truyền tới, sau đó liền chứng kiến mấy người khác trong tiểu đội cũng đã tới, khi bọn hắn chứng kiến tình huống phía dưới, liền đại hỉ nói:
- Thật tốt quá, các ngươi cũng không có chuyện gì, con quái vật kia đã chết rồi sao?
- Chết rồi, các ngươi xuống đây, hỗ trợ nhặt vật phẩm.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.