Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 222: Lần đầu gặp quái vật tinh anh (2)




Rời đi gần nửa ngày, rốt cục đi tới phía trên Tiên Huyết Hoang Địa, Lâm Dật Hiên rốt cuộc hiểu rõ vì cái gì nơi đây gọi Tiên Huyết Hoang Địa rồi, thổ địa nơi đây hiện ra màu đỏ thẫm, mặt đất ẩm ướt, một cước đạp xuống, sẽ xuất hiện một ít nước như là máu tươi, toàn bộ đất hoang đều hết sức hoang vu, xem ra cùng nước huyết sắc này cũng có quan hệ nhất định được.
 - Mau nhìn, vận khí của chúng ta thật tốt, vậy mà gặp tinh anh đoàn tiểu quái vật.
 Đúng lúc này Hans đột nhiên hét lớn một tiếng, chỉ vào phương xa nói.
 - Tinh anh đoàn Tiểu quái vật?
 Lâm Dật Hiên theo phương hướng Hans chỉ nhìn lại, quả nhiên tại đó có mấy chục độc ảnh lắc lư, bởi vì quá xa, Lâm Dật Hiên nhìn không tới tình huống cụ thể, chỉ có thể nhìn đến bên trong những thân ảnh kia thỉnh thoảng có ánh sáng lập loè, khả năng chính là quái vật tinh anh mà Hans nói rồi.
 - Đi mau, quái vật tinh anh cũng không phải là dễ gặp như vậy, hơn nữa bình thường thực lực quái vật tinh anh đều rất cường đại, cấp bậc cao một chút căn bản là đánh không lại, hôm nay vận khí thật quá tốt, vậy mà gặp được một quái vật tinh anh cấp thấp.
 Hans một bên chạy vội, một bên gọi to.
 Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, thân hình nhẹ nhàng theo sát sau lưng Hans, không thể không nói, tuy tốc độ Hans không chậm, nhưng mà chạy lại tựa như xe Tank.

 Chẳng qua là trong chốc lát, Lâm Dật Hiên liền thấy rõ bộ dáng những quái vật kia, Trầm Luân Ma, tổng cộng có hơn ba mươi cái, trong đó một cái thân thể hiện ra màu xanh đậm, trên người lóe hào quang, hiển nhiên chính là quái vật tinh anh rồi.
 - Aha, quái vật tinh anh thân ái, ta đã đến.
 Hans kêu to nhảy lên, một mực nhảy đến không trung hơn 10m, sau đó trực tiếp hạ xuống bầy quái vật kia.
 - Oanh...
 Hans nặng nề rơi vào bên trong bầy quái vật, trong nháy mắt những quái vật kia trực tiếp bị Hans rơi xuống đất sinh ra sóng xung kích đánh bay ra ngoài, trong nháy mắt chỗ đó chỉ còn lại có Hans cùng con quái vật tinh anh kia, búa bay múa, trong nháy mắt đánh vào trên người quái vật tinh anh, nhưng mà trên người quái vật tinh anh kia thậm chí có một tầng băng giáp, Hans vừa đánh trúng quái vật tinh anh kia, trong nháy mắt toàn thân liền đông lạnh lên một tầng băng mỏng.
 Động tác của Hans thoáng cái chậm lại, quái vật tinh anh kia một đao trảm trên người Hans, lập tức Hans bị kết thành một khối băng.
 Hai mắt Lâm Dật Hiên thoáng cái trừng lớn, chuyện gì xảy ra, Hans không phải Dã Man Nhân cấp mười sao? Làm sao sẽ đối phó một quái vật tinh anh cấp thấp cũng chật vật như vậy? Bất quá Lâm Dật Hiên cũng không kịp nghĩ nhiều, thân hình trực tiếp như khói, nhanh chóng đến bên cạnh Hans, trực tiếp kéo Hans nhanh chóng lui về phía sau, mà lúc này quái vật tinh anh kia trực tiếp vung đao chém tới Lâm Dật Hiên.
 Tuy tốc độ quái vật tinh anh rất chậm, Lâm Dật Hiên có thể đơn giản phản kích nó, nhưng mà Lâm Dật Hiên cũng không có làm như vậy, hắn là thấy được Hans sau khi đánh trúng quái vật tinh anh, toàn thân trực tiếp kết lên tầng băng, hắn cũng không muốn kết cục giống Hans, Lâm Dật Hiên và Hans trong nháy mắt liền kéo ra khoảng cách cùng quái vật tinh anh kia.
 Mà lúc này tầng băng trên người Hans cũng tan ra, hai người rời xa quái vật tinh anh, Hans không khỏi hú lên quái dị:
 - Đáng chết, thật vất vả gặp được một quái vật tinh anh, dĩ nhiên là Băng Hệ, quả thực là khắc tinh của ta a...
 - Hans, kháng tính Băng Hệ của ngươi là bao nhiêu?
 Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng hỏi.
 - Không a.
 Hans thở dài một tiếng nói.
 Quả nhiên, kháng tính ma pháp tự nhiên là càng cao càng tốt, Hans không có kháng tính, cũng khó trách sẽ bị đóng băng, xem ra quái vật tinh anh này không thể cùng hắn cận chiến, bởi vì bản thân Lâm Dật Hiên cũng không có bất kỳ kháng tính ma pháp, cho nên cũng không cách nào cùng quái vật tinh anh kia đánh cận chiến, xem ra chỉ có dùng ma pháp công kích nó, bất quá đẳng cấp ma pháp của hắn quá thấp, cũng không biết có thể tạo thành tổn thương hữu hiệu cho quái vật tinh anh kia hay không.
 Lâm Dật Hiên trực tiếp tụ họp một hỏa cầu cực lớn, hướng quái vật tinh anh kia ném tới, hỏa cầu lập tức nuốt hết quái vật tinh anh, bất quá trong nháy mắt, ngọn lửa kia liền dập tắt toàn bộ, trên người quái vật tinh anh ngay cả một dấu vết đốt cháy cũng không có.
 - Không có tác dụng đâu, quái vật kia kháng tính ma pháp rất cao, ma pháp của ngươi đối với nó không có tác dụng gì.
 Hans nhìn quái vật tinh anh kia một cái, chậm rãi nói ra.
 - Làm sao ngươi biết kháng tính của nó rất cao?
 Lâm Dật Hiên nao nao, theo miệng hỏi, bất quá sau khi hỏi qua, Lâm Dật Hiên liền cảm giác mình hỏi nhiều, chỉ nhìn một cách đơn thuần hỏa cầu của hắn tạo thành hiệu quả, liền biết rõ quái vật tinh anh này kháng tính không thấp.
 - Đợi ngươi đạt tới cấp 1, học được Chân Thị Chi Nhãn, liền có thể chứng kiến một ít thuộc tính của quái vật.
 Hans vừa cười vừa nói.
 Mà đúng lúc này, những Trầm Luân Ma lúc trước bị Hans bắn bay đều tụ tập tới đây, vung vẩy lấy lưỡi dao bổ tới bọn hắn, tròng mắt Lâm Dật Hiên hơi híp, trực tiếp đối với Hans nói ra:
 - Ngươi đối phó những thứ này, ta đi đối phó quái vật tinh anh kia.

 - Lâm Dật Hiên, đừng xúc động, tinh anh này ngươi không đối phó được.
 Hans nghe xong Lâm Dật Hiên muốn đối phó quái vật tinh anh này, không khỏi hét lớn.
 - Yên tâm đi, ta có biện pháp, ngươi chỉ cần thanh lý sạch sẽ những Trầm Luân Ma này thì tốt rồi.
 Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, trong tay trực tiếp xuất hiện một quả thiết châu, Lâm Dật Hiên trực tiếp bắn thiết châu đi ra ngoài, thiết châu mang theo thanh âm bén nhọn, lập tức đánh vào trên người quái vật tinh anh, băng giáp trên người quái vật tinh anh có chút vỡ ra một điểm, sau đó thiết châu kia liền mất đi lực lượng, trực tiếp rơi trên mặt đất.
 Có hiệu quả, Lâm Dật Hiên có chút vui vẻ, xem ra phòng ngự của quái vật tinh anh đối với vật lý công kích cũng không mạnh mẽ, bởi vậy ý nghĩ của hắn liền có đất dụng võ rồi.
 
 
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.