Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 193: Tra tìm (1)




Tuy nhiên giật dây kia rất cẩn thận, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến Lâm Dật Hiên sẽ trực tiếp cầm được số điện thoại của hắn, đương nhiên hắn cũng không trực tiếp gọi qua, như vậy chỉ biết đánh rắn động cỏ, thông qua một mã số muốn tìm được một người có rất nhiều biện pháp, trong đó đơn giản nhất chính là trực tiếp tìm cục quản lý viễn thông.
Đương nhiên người nọ cũng có thể là tìm người làm thay điện thoại, thậm chí có khả năng căn bản là tin tức giả, bất quá Lâm Dật Hiên cũng không lo lắng, nếu có kỹ thuật Hacker mà nói, có lẽ có thể tìm được tin tức hữu dụng, tuy bây giờ Lâm Dật Hiên còn không có kỹ thuật Hacker gì, nhưng mà trong không gian học tập đã có, chỉ cần hắn nghiêm túc học tập kỹ thuật Hacker thoáng một phát, như vậy muốn tìm được chủ nhân dãy số này, hẳn không phải là việc gì khó.
Cầm được dãy số kia, Lâm Dật Hiên ở dưới chủ cửa hàng kinh ngạc, trực tiếp đi ra, vừa rồi Lâm Dật Hiên ngầm trộm nghe điện thoại, đầu điện thoại bên kia hơi có chút kiêng kị với hắn, tạm thời chắc có lẽ không động thủ với hắn, trong khoảng thời gian này có lẽ đầy đủ hắn tìm được người giật dây rồi.
Lâm Dật Hiên cầm lấy bao thuốc kia trực tiếp về tới chỗ ở, sau khi trở về, Lâm Dật Hiên mới phát hiện nguyên lai đã sáu giờ rồi, không nghĩ tới hắn đi mua dược liệu vậy mà bỏ ra nhiều thời giờ như vậy, xuyên qua hoa viên nho nhỏ, Lâm Dật Hiên vừa lên trên lầu, liền nghe một mùi thơm xông vào mũi, rất là mê người, sau đó Lâm Dật Hiên liền chứng kiến trên bàn cơm đã xếp đặt không dưới ba món thức ăn.
- Cậu đã trở về? Trước đi rửa tay rồi chuẩn bị ăn cơm đi.
Tuy nội lực Diệp Vũ Huyên tạm thời không có thể động dụng, nhưng mà thân là võ giả, thính giác và lực cảm giác đều còn, Lâm Dật Hiên vừa về nàng liền biết.

Lâm Dật Hiên lên tiếng, đem gói thuốc cất kỹ, sau đó đi rửa tay, phát hiện Diệp Vũ Huyên đã bưng thức ăn đi tới trước bàn, lúc này trên người Diệp Vũ Huyên đeo một cái tạp dề màu xanh da trời, cả người nhìn qua thiếu đi ba phần xinh đẹp quyến rũ, nhiều thêm vài phần hiền lành chi khí, phảng phất như là hiền thê, điều này làm cho Lâm Dật Hiên có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Diệp Vũ Huyên còn có một mặt như vậy.
- Nhanh ăn đi, cậu không đói bụng sao?
Diệp Vũ Huyên bỏ thức ăn lên trên bàn, đối với Lâm Dật Hiên nói ra.
Lâm Dật Hiên nao nao, lúc này hắn mới nhớ hắn bề ngoài hình như là một ngày không có ăn gì, hôm nay thật đúng là nhiều việc a, may là sự tình đã được giải quyết, Lâm Dật Hiên than nhẹ một tiếng, trực tiếp ngồi xuống, gắp một ngụm rau, vừa ăn hết, con mắt Lâm Dật Hiên không khỏi có chút sáng ngời, không nghĩ tới tay nghề của Diệp Vũ Huyên tốt như vậy, trình độ nấu nướng này thậm chí so với hắn cao hơn một ít, đây coi như là lần thứ nhất Lâm Dật Hiên ở trong hiện thực ăn thức ăn ngon hơn mình nấu.
Nếu như thức ăn tốt, Lâm Dật Hiên tự nhiên cũng nhịn không được hướng Diệp Vũ Huyên tán dương hai câu.
Diệp Vũ Huyên nghe được Lâm Dật Hiên tán dương, vừa cười vừa nói:
- Nếu như về sau muốn thường xuyên ăn, cậu liền cố gắng truy đuổi ta đi, đoạt được ta vào tay rồi, ta liền mỗi ngày nấu cơm cho cậu ăn.
Đối với Diệp Vũ Huyên đùa giỡn, Lâm Dật Hiên vẫn như cũ lựa chọn bỏ qua, ăn cơm tối xong, Lâm Dật Hiên liền trực tiếp về phòng, hắn cũng không có vội vã tiến vào không gian học tập, mà là bắt đầu giúp đỡ Diệp Vũ Huyên phối dược, cũng may chẳng qua là ân cần săn sóc kinh mạch cũng không cần quá nhiều xử lý, cũng không cần đặc biệt mà đi chế thành đan dược, nấu bình thường là được rồi.
Đem tất cả thuốc đều phân phối xong, lại đến phòng bếp sắc thuốc, mặc dù có lòng muốn cho Diệp Vũ Huyên tự mình sắc thuốc, nhưng mà Lâm Dật Hiên lại lo lắng Diệp Vũ Huyên làm không tốt, Lâm Dật Hiên điều chế thuốc này đối với hỏa hầu yêu cầu hết sức nghiêm khắc, cũng không phải là trực tiếp nấu lên, sau đó đun cạn là được, thuốc này phải qua ba lượt sôi trào, mới có thể phân giải một mặt độc tính trong đó trong, cho nên Lâm Dật Hiên không dám cho nàng động vào, nói không chừng lại chế thành độc dược ấy chứ.
Bất đắc dĩ Lâm Dật Hiên chỉ có tự mình đến sắc thuốc, một mực dùng nửa giờ, Lâm Dật Hiên mới sắc thuốc xong, mà lúc này toàn bộ phòng bếp cũng tràn ngập một vị thuốc nồng đậm, mang một mùi thơm đắng chát, tuy lần đầu nghe thấy làm cho người ta nhíu mày, nhưng mà hơi ngửi trong chốc lát, liền có loại cảm giác toàn thân khoan khoái dễ chịu.
Sau khi sắc thuốc xong, Lâm Dật Hiên rót vào một chén sứ, cũng đối với bên ngoài nói ra:
- Thuốc sắc xong rồi, đến uống đi.
Vừa rồi Diệp Vũ Huyên cũng ở trong phòng bếp, nhưng mà Lâm Dật Hiên ngại cô ta quấy rối, liền đuổi cô ta ra ngoài, lúc này Diệp Vũ Huyên nghe được thuốc sắc tốt rồi, mới chậm rãi đi đến.
- Thuốc này hơi nuội liền lập tức uống, tôi còn có việc, về phòng trước.
Lâm Dật Hiên đem thuốc giao cho Diệp Vũ Huyên, liền trực tiếp trở về phòng, hoàn toàn không để ý Diệp Vũ Huyên quăng tới bạch nhãn.
Trở lại gian phòng, Lâm Dật Hiên liền nằm xuống, trên giường sau đó trực tiếp tiến vào trong không gian học tập, có người tính toán hắn, nếu như không sớm một chút tìm ra hắn, Lâm Dật Hiên cảm giác trong nội tâm khó có thể bình an, tiến vào không gian học tập về sau, Lâm Dật Hiên bắt đầu học tập kỹ thuật Hacker, không thể không nói giai đoạn trước học tập Hacker rất buồn tẻ, cũng rất không thú vị, Lâm Dật Hiên hầu như phải hiểu tất cả chương trình có quan hệ cùng máy vi tính, các loại ngôn ngữ máy tính cũng phải hiểu.
Cũng may Lâm Dật Hiên có trí nhớ kinh người, nhất là lần này Tinh Thần lực lần nữa bạo tăng, trí nhớ cùng năng lực lý giải của Lâm Dật Hiên lại có thể tăng lên một tí, cho nên những kiến thức này tuy buồn tẻ, nhưng mà cũng không khó khăn lắm, tiếp qua vài ngày, Lâm Dật Hiên mới đưa từng đống kiến thức tích như núi hấp thu toàn bộ cũng tiến hành lý giải.
Kế tiếp Lâm Dật Hiên mới chính thức giải trừ tri thức Hacker sơ cấp, không thể không nói tri thức Hacker hết sức đa dạng, nhập môn dễ dàng, nhưng muốn trở thành cao cấp lại hết sức khó.

Suốt cả một buổi tối, gần năm mươi ngày thời gian, Lâm Dật Hiên mới tăng tri thức Hacker lên tới cao cấp, vậy mà cần năm mươi ngày thời gian, mới đưa kỹ năng tăng lên tới cao cấp, xem ra cũng không phải tất cả kỹ năng đều dễ học như vậy, bất quá hiện tại Lâm Dật Hiên cũng nhanh đến cánh cửa đại sư cấp, tin tưởng dùng không được bao lâu, có thể đạt đến tiêu chuẩn đại sư cấp.
Lâm Dật Hiên từ không gian học tập lui ra ngoài, phát hiện trời đã sáng, nhìn thời gian, đã buổi sáng tám giờ, trực tiếp từ trên giường nhảy dựng lên, xem ra hôm nay lại không thể đi học, phải đi điều tra người đối phó hắn, nếu như không tìm ra người nọ, Lâm Dật Hiên thật đúng là không có tâm tư đến trường, ít nhất cũng phải làm ra dãy số kia.
Bất quá bề ngoài hình như hắn không có Computer a, ngay thời điểm Lâm Dật Hiên chuẩn bị tra dãy số kia, mới phát hiện mình không có Computer có thể dùng, không bột đố gột nên hồ, cho dù hắn có kỹ thuật Hacker cao hơn, như vậy không có một công cụ tốt nào cũng là ngơ ngẩn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.