Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 176: Lại thấy bị thương




Được rồi, chuyện cho tới bây giờ lại nghĩ những thứ này cũng vô ích, hiện tại Thượng Quan Tuyết Yên đã quyết tâm muốn đoạn tuyệt lui tới cùng hắn, nếu như hiện tại hắn dán lên mà nói, sẽ chỉ làm sự tình phát triển hướng theo xấu, trước để xuống chuyện này đã.
Lâm Dật Hiên duỗi cái lưng mệt mỏi, ngẩng đầu nhìn trời quang phía ngoài, lúc này tới trường học đi hưởng thụ đọc sách vui vẻ thoáng một phát, cũng là một chuyện tốt a.
Lâm Dật Hiên thoáng nghỉ ngơi một lúc, chậm rãi mở cửa, trong lúc đó Lâm Dật Hiên có chút nhíu mày, có mùi máu tanh, tuy rất nhạt, nhưng mà tuyệt đối không sai, máu tanh chi khí là từ ngoài cửa truyền đến.
Lâm Dật Hiên nghi ngờ mở cửa phòng ra, quả nhiên trong nháy mắt máu tanh chi khí càng nồng đậm một ít, bất quá bên ngoài lại không có cái gì, Lâm Dật Hiên trực tiếp đi ra cửa phòng, sau đó nhìn thấy một người đang dựa bên tường, từ thân ảnh mà xem đúng là cô gái quyến rũ hôm qua tới đưa sách cho hắn, bất quá lúc này cô ta giống như đã ngất đi, máu tanh chi khí này là từ trên người nàng phát ra.
Lại bị thương, lông mày Lâm Dật Hiên nhíu chặt lại, tu vi nội lực cô gái này có lẽ không kém, sao sẽ liên tiếp hai lần bị thương, hơn nữa mỗi lần tổn thương đều không kém, rốt cuộc là người nào đả thương cô ta.
Lâm Dật Hiên cúi người trực tiếp bế nữ tử lên, sau đó về tới trong phòng, hắn cảm giác thoáng một phát, khí tức cô gái này tựa hồ có chút như có như không, hiển nhiên đã đến hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm.

Lâm Dật Hiên thả nữ tử lên trên giường, lại thuận tay thay nàng bắt mạch, phát hiện mạch đập nữ tử hết sức yếu ớt, hơn nữa rất hỗn loạn, qua trong giây lát về sau, Lâm Dật Hiên cau mày trực tiếp cỡi áo ngoài của nữ tử ra, sau đó trực tiếp cởi luôn nội y màu đen trên người nàng.
Khi thấy da thịt như là mỡ dê của nữ tử kia, mày Lâm Dật Hiên nhíu càng sâu hơn, quả nhiên không có sai, trên người cô gái tổn thương quá nhiều, nhìn trên da thịt nguyên một đám huyết điểm nho nhỏ, tựa hồ không ngừng có chút ít máu tươi từ trong toát ra, mà huyết điểm như vậy hầu như trải rộng thân thể nữ tử, lại để cho trên người cô gái xem ra giống như là nổi lên vô số bệnh sởi.
Sau khi kiểm tra những huyết điểm này, con mắt Lâm Dật Hiên có chút híp lại, bên trong những huyết điểm này vậy mà đều có kịch độc, trách không được hiện tại nữ tử suy yếu như thế, những kịch độc này chẳng qua là một chút, đều đầy đủ muốn mệnh người bình thường rồi, trên người cô gái có nhiều kịch độc như vậy cũng không chết, đủ để nói rõ nội lực nữ tử thâm hậu, mới có thể bảo trụ một tia sinh cơ.
Nữ tử hiển nhiên là biết tình huống mình, cho nên mới lại tới đây, cô ta cũng biết hiện tại mình ở loại tình huống này có lẽ chỉ có Lâm Dật Hiên mới có thể cứu nàng, bất quá Lâm Dật Hiên cũng không khỏi không bội phục vận khí nữ tử này thật tốt, nếu như vừa rồi hắn không có trở về, mà là trực tiếp đi trường học, hoặc là ở trong nhà trì hoãn trong chốc lát, không có kịp thời phát hiện nữ tử, như vậy nữ tử này không dùng được một lát, sẽ hương tiêu ngọc vẫn.
Lâm Dật Hiên nhìn nữ tử, trực tiếp cỡi quần của nàng ra, trong nháy mắt một đôi chân thon dài trắng nõn xuất hiện ở trước mặt Lâm Dật Hiên, trên đùi cũng đồng dạng có không ít huyết điểm, bất quá so với trên thân thì ít hơn rất nhiều.
Xem ra trước phải hóa giải những độc tố này, hiện tại trong tay hắn không thuốc hữu hiệu, chờ hắn đến tiệm thuốc mua thuốc về chế thành, hiển nhiên là không còn kịp rồi, như vậy chỉ có phương pháp bức độc, bức độc có rất nhiều loại, thường thấy nhất là dùng nội lực bức độc, bất quá nội lực bức độc đối với tổn hao nội lực quá lớn, Lâm Dật Hiên tự nhiên không dùng loại phương pháp này, có chức nghiệp thần y, tự nhiên còn có những phương pháp khác bức độc vì nữ tử, Lâm Dật Hiên biết rõ ít nhất ba bộ châm pháp đối với bài độc có hiệu quả trị liệu hết sức tốt.
Bài độc đối với châm cũng hết sức chú ý, cái kia chính là không thể dùng kim châm, ngân châm thậm chí là châm kim loại, bởi vì có chút độc tính rất kỳ quái, bọn nó gặp được kim châm, hoặc là ngân châm, sẽ phát sinh biến hóa, từ đó sinh ra độc tố mới, đương nhiên nếu như ngươi biết rõ người được cứu trúng độc gì, như vậy cũng có thể căn cứ tình huống chọn chọn sử dụng châm.
Bất quá Lâm Dật Hiên ngược lại không cần lo lắng, bởi vì trong tay hắn vừa vặn có một bộ ngọc châm, ngọc châm bình thường sẽ không để cho bất luận độc tố gì phát sinh biến hóa, Lâm Dật Hiên đem ngọc châm ra, sau đó trực tiếp cỡi nội y đem còn lại trên người nữ tử ra, tuy thời điểm thi châm coi như là cách quần áo cũng có thể, nhưng mà bài độc thì tận lực không nên như thế, bởi vì ai biết rõ trên quần áo có thể chứa đồ vật làm cho độc tố phát sinh biến hóa hay không, nếu như theo châm tiến vào trong cơ thể, như vậy cũng không phải là cứu người, mà là đang hại người.
Nhìn nữ tử toàn thân cao thấp chỉ còn lại có hai kiện nội y bảo vệ chỗ hiểm, ( DG: quái nhỉ, đã cởi hết còn hai mảnh nữa, thật kỳ lạ.) Lâm Dật Hiên cũng không có suy nghĩ nhiều, chậm rãi nhắm mắt lại, tập trung tư tưởng suy nghĩ vận khí, qua trong giây lát, con mắt Lâm Dật Hiên đột nhiên nháy ra, ngọc châm trong tay nhanh chóng rơi xuống, chỉ thấy tay của Lâm Dật Hiên không ngừng chạy trên người nữ tử, qua trong giây lát về sau, trên người nữ tử liền cắm lên mấy chục ngọc châm, theo những ngọc châm này bị cắm vào, thân thể nữ tử đột nhiên có chút run rẩy thoáng một phát, sau đó liền chứng kiến tất cả huyết ấn trên người nữ tử bốc lên huyết ra phía ngoài, chỉ chốc lát sau, tất cả huyết điểm liền ngưng tụ ra một huyết châu màu đen.
Độc bị bức ra rồi, Lâm Dật Hiên lập tức đặt nữ tử tới trước một cái giường đơn, sau đó bàn tay ở trên người nữ tử vỗ một cái, kình khí trực tiếp phát ra, lập tức vô số máu đen hướng về trên giường đơn bay đi, khi tất cả máu đen bắn tới trên giường đơn, Lâm Dật Hiên trực tiếp đem ga giường thu vào, độc tố này vô cùng lợi hại, người bình thường chỉ cần dính một chút sẽ toàn thân tê liệt, thậm chí có thể tử vong, hắn phải tiêu hủy những độc tố này mới được.
Mà đúng lúc này, nữ tử đột nhiên phát ra một tiếng ninh hừ nhẹ nhàng, sau đó liền chứng kiến cặp mắt mềm mại quyến rũ như mặt nước kia của nữ tử chậm rãi mở ra, khi nàng nhìn thấy Lâm Dật Hiên, lộ ra một tia vui vẻ buông lỏng.
- Ta biết ngay ngươi sẽ cứu ta.
Nữ tử nhẹ nhàng nhìn Lâm Dật Hiên nói ra, tuy Lâm Dật Hiên ép độc của nữ tử đi ra, nhưng mà thân thể nữ tử bây giờ còn vô cùng suy yếu, cho nên nói cũng có cảm giác nhu nhược.
- Đó là cô may mắn, ta vừa lúc ở nhà.
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nhìn nữ tử một cái, sau đó kéo chăn giường, trực tiếp che đến trên người nữ tử.
- Hoàn toàn chính là may mắn, tự ta cũng không nghĩ tới có thể quay về một mạng, thật sự là cám ơn ngươi, tiểu thần y, ngươi đã cứu được chị gái hai lần rồi, chị gái lấy thân báo đáp như thế nào?
Tuy thân thể nữ tử vẫn rất suy yếu, nhưng mà vẫn không quên đùa giỡn Lâm Dật Hiên hai câu.

- Sao cô lại bị tổn thương nặng như vậy?
Lâm Dật Hiên cau mày hỏi, tuy khả năng những vấn đề này sẽ làm cho nữ tử không dễ trả lời, nhưng mà Lâm Dật Hiên vẫn là nhịn không được hỏi.
- Là ta khinh thường, không nghĩ qua trúng ám toán.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.