Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 126: Vô Lượng Sơn




Lại phải bảo vệ Đoàn Dự bình an trở lại Đại Lý? Trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi bất đắc dĩ, vốn là hắn cho rằng chỉ cần cam đoan Đoàn Dự còn sống ra khỏi Vô Lượng Sơn là đủ, bất quá được rồi, một đường đi theo Đoàn Dự, nói không chừng có thể tìm tới Vô Lượng ngọc động, sau đó đạt được Lăng Ba Vi Bộ cùng Bắc Minh Thần Công.
Về phần Lâm Dật Hiên nghĩ tự mình đi tìm Vô Lượng ngọc động, Lâm Dật Hiên ngược lại là nghĩ tới, bất quá căn cứ một chút phân giải của hắn đối với không gian thí luyện, tuyệt đối không có khả năng để cho hắn dễ tìm Vô Lượng ngọc động như vậy, hơn nữa cho dù tìm được, cũng chưa chắc có bí tịch Lăng Ba Vi Bộ cùng Bắc Minh Thần Công ở bên trong. Lần trước tại sinh hóa không gian, T virus chính là một ví dụ.
- Lâm công tử, ngươi đã đến rồi, vị này chính là Đoàn công tử, nghe nói chúng ta muốn tới Vô Lượng Sơn, cũng quyết định cùng nhau đi tới.
Mã Ngũ Đức chứng kiến Lâm Dật Hiên đến, vội vàng đứng dậy đón chào, hắn đối với thân phận của Lâm Dật Hiên là biết rõ, hơn nữa Lâm Dật Hiên đối với đệ đệ của hắn có ân cứu mạng một nhà, cho nên Mã Ngũ Đức đối với Lâm Dật Hiên rất khách khí.
- Rất tốt a, nhiều người nhiều bạn, vị Đoàn công tử này xưng hô như thế nào?
Lâm Dật Hiên cười nhẹ hướng Đoàn Dự nói.

Đoàn Dự ngược lại là dáng vẻ thư sinh mười phần, đứng dậy hướng về Lâm Dật Hiên thi lễ một cái, nói ra:
- Tiểu sinh Đoàn Dự, xin hỏi tôn tính đại danh huynh đài.
- Tôn tính liền miễn đi, ta là Lâm Dật Hiên, cùng Đoàn huynh giống nhau, là thực khách của Mã Ngũ Gia.
Lâm Dật Hiên nhìn Đoàn Dự cười nhạt một tiếng, nói thật, ấn tượng của hắn đối với Đoàn Dự cũng không khá lắm, Đoàn Dự cùng phụ thân của hắn giống nhau, thuộc về người đa tình, căn bản là gặp một cái thích một cái, từ Chung Linh vừa bắt đầu, đến Mộc Uyển Thanh, lại đến Vương Ngữ Yên, đa tình vốn thật cũng không có gì, nhưng mà Đoàn Dự vong tình cũng nhanh, đã có Mộc Uyển Thanh, Chung Linh liền ném ra sau đầu, thích Vương Ngữ Yên, liền hoàn toàn quên hai nữ nhân trước.
Hơn nữa Lâm Dật Hiên cảm thấy cuối cùng Vương Ngữ Yên mới thật sự là bi ai, Đoàn Dự vừa bắt đầu thích chính là tượng Lý Thu Thủy điêu khắc trong Vô Lượng động, hoặc là nói đối với Ngọc Tượng của Lý Thu Thủy mà vọng nghĩ ra thần tiên tỷ tỷ, từ khi nhìn thấy Ngọc Tượng kia, Đoàn Dự liền nhập bên trong si vọng, thẳng đến khi gặp được Vương Ngữ Yên, Đoàn Dự chứng kiến Vương Ngữ Yên tương tự cùng Ngọc Tượng, liền đem toàn bộ si vọng đối với cái gọi là thần tiên tỷ tỷ kia tái giá đến trên người Vương Ngữ Yên, cứ như vậy, Vương Ngữ Yên là thay thế phẩm của thần tiên tỷ tỷ trong nội tâm Đoàn Dự.
Bất quá không thể không nói, ở trong Thiên long Bát Bộ, nếu như nói người nào vận khí tốt nhất mà nói, nậy là Đoàn Dự rồi, Đoàn Dự chính là loại nhân vật vận khí quá tốt, tuy Hư Trúc đồng dạng may mắn, nhưng Lâm Dật Hiên lại cảm thấy đó là Hư Trúc làm việc thiện mà lấy được hồi báo, có thể được đến nội công của Vô Nhai Tử, là bởi vì hắn xuất thủ cứu Đoàn Duyên Khánh, sau đó mới ở dưới sự trợ giúp của Đoàn Duyên Khánh phá giải Trân Lung cuộc, đằng sau đạt được Thiên Sơn Đồng Mỗ truyền thụ, là bởi vì hắn xuất thủ cứu Thiên Sơn Đồng Mỗ, mới có kỳ ngộ đằng sau.

Sau khi gặp mặt Đoàn Dự, đơn giản nói mấy câu, Lâm Dật Hiên lại về phòng bắt đầu tu luyện, trong không gian thí luyện này ai biết sẽ xảy ra chuyện gì, tuy Vô Lượng kiếm phái không có cao thủ gì, dùng tu vi hiện tại của Lâm Dật Hiên có lẽ có thể nhẹ nhõm ứng phó, nhưng mà sự tình không có tuyệt đối, thời điểm ở sinh hóa không gian, rõ ràng rất tốt giết Zombie, cuối cùng lại tiến hóa hết sức lợi hại, mà lần này lại không biết xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cho nên Lâm Dật Hiên quyết định vẫn là gia tăng nhiều thực lực, để ngừa thay đổi vạn nhất.
Ngày thứ hai vừa đến, Mã Ngũ Đức liền dẫn Lâm Dật Hiên cùng Đoàn Dự đến Vô Lượng Sơn, kỳ thật lần này Mã Ngũ Đức là được mời đi xem cuộc chiến, thuận tiện làm chứng, trang viên của Mã Ngũ Đức cách Vô Lượng Sơn cũng không tính quá xa, cưỡi ngựa mà nói, mấy giờ là đến, ven đường Vô Lượng Sơn ngược lại coi như là phong cảnh tú lệ, Đoàn Dự có chút hăng hái mà hết nhìn đông tới nhìn tây, một bộ không chịu ngồi yên.
Chờ thời điểm đến Vô Lượng kiếm phái, hai tông người Vô Lượng kiếm phái đã đến đông đủ, mấy người Lâm Dật Hiên vừa tới, liền có một trung niên nam tử ra đón, Mã Ngũ Đức cùng người nọ hàn huyên một chút, Lâm Dật Hiên cũng biết trung niên nam tử này chính là Tả Tử Mục, Tả Tử Mục là Vô Lượng kiếm, Đông Tông chưởng môn, cũng là người có thể làm cho Đoàn Dự gặp nạn, Lâm Dật Hiên nhớ rõ cũng là bởi vì Đoàn Dự ở lúc đệ tử Tả Tử Mục luận võ cười một tiếng, khiến cho Tả Tử Mục ghi hận trong lòng, cũng bắt đầu tìm Đoàn Dự gây phiền toái, rồi sau đó mới dẫn xuất một loạt sự tình.
Đương nhiên lần này tánh mạng Đoàn Dự nguy hiểm cũng không nhất định là người Vô Lượng kiếm tạo thành, cũng có thể là người Thần Nông giúp đỡ, cho nên Lâm Dật Hiên vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Tả Tử Mục cùng Mã Ngũ Đức hàn huyên vài câu, liền mời mấy người nhập tọa, sau đó hai tông tỷ thí cũng chính thức bắt đầu, Lâm Dật Hiên nghiêm túc nhìn những người này tỷ thí, bởi vì Lâm Dật Hiên phát hiện tuy võ công những người này không được tốt lắm, nhưng mà kiếm pháp hết sức tinh diệu, đối với đại đa số kiếm pháp trong tay Lâm Dật Hiên đều tốt hơn một ít.
Thực lực Vô Lượng kiếm phái quả nhiên là mạnh mẽ, liên tiếp ba hiệp tỷ thí, Đông Tông thắng hai trận, mà trận tỷ thứ tư thí là một hồi quyết định, trận này nếu Đông Tông thắng, như vậy Cung Kiếm Hồ sẽ do Đông Tông quản lý, nếu như thất bại, là đánh ngang, trận thứ năm một quyết thắng thua.
Lâm Dật Hiên nhớ rõ Đoàn Dự chính là ở trận này xảy ra vấn đề, mới khiến Tả Tử Mục hướng Đoàn Dự làm khó dễ.
- Đoàn huynh, lần đầu ta đến Đại Lý, Đoàn huynh có thể giới thiệu cho ta thoáng một phát, Đại Lý này có địa phương gì tốt hay không?
Lâm Dật Hiên trực tiếp dẫn dắt chú ý của Đoàn Dự rời đi, ít nhất là để cho Đoàn Dự đừng cười ra một tiếng kia, tuy Lâm Dật Hiên không sợ Vô Lượng kiếm phái, nhưng mà nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, chỉ cần Đoàn Dự còn sống trở lại Đại Lý Vương Phủ, hắn cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ.
- Nếu như Lâm huynh muốn du ngoạn Đại Lý, vậy nhất định phải đến thành Đại Lý, đến lúc đó ta nhất định hảo hảo khoản đãi Lâm huynh.
Đoàn Dự nghe được Lâm Dật Hiên nói, liền bắt đầu cùng Lâm Dật Hiên trường thiên địa hải bàn luận, càng không ngừng nói với Lâm Dật Hiên một ít phong thổ Đại Lý, mặc dù Đoàn Dự có chút không hiểu điển cố, nhưng mà đối với phong tình Đại Lý ngược lại là hiểu rõ không ít, cũng làm cho Lâm Dật Hiên biết không ít tri thức.
Thời điểm Đoàn Dự nhỏ giọng nói chuyện với Lâm Dật Hiên, trong lúc đó PHỐC bật cười, nguyên lai mặc dù Đoàn Dự đang nói chuyện cùng Lâm Dật Hiên, nhưng mà ánh mắt lại không ngừng xem bốn phía, lúc này vừa hay nhìn thấy đệ tử Tả Tử Mục sử dụng ra hư chiêu, liền trực tiếp bật cười.

Thấy tình hình này, trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi bất đắc dĩ, không nghĩ tới như vậy còn không có ngăn cản Đoàn Dự bật cười.
Chỉ chốc lát sau đệ tử Đông Tông đã lấy được thắng lợi, Tả Tử Mục đứng dậy đối với chưởng môn Tây Tông, khách khí vài câu về sau, liền đem ánh mắt nhìn về phía Đoàn Dự. Sau đó nhàn nhạt nói:
- Vừa rồi tiểu đồ dùng hư chiêu chiến thắng, tựa hồ Đoàn thế huynh này không cho là đúng, mời Đoàn thế huynh chỉ điểm tiểu đồ sai như thế nào?
- Ta lại không biết võ công, sao có thể chỉ điểm đồ đệ ngươi chứ?
Đoàn Dự liền vội vàng lắc đầu, vừa cười vừa nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.