Lãng Đãng Tiểu Mã Câu

Chương 11: Phiên ngoại đặc điển – Thượng




Tác giả: Mê Dương
Thể loại: Cận đại tây phương, nhất thụ nhất công, hài văn, cao H.
Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Joco, Băng Tiêu
Rennes Kerman vươn đầu lưỡi tinh tế liếm láp đôi môi mềm mại của công tước.
“Ưm ư…” Khoái cảm tê dại làm cho công tước Dumas Wayne không nhịn được mà hé miệng phát ra tiếng rên rỉ say mê…
“Vươn đầu lưỡi ra… đúng vậy… là như thế này… ưm—“
Rennes Kerman cũng không nhịn được mà vươn tay túm lấy mái tóc dài vàng óng mê người, điên cuồng mà hôn xuống…
“Đừng ư… ưm ư…”
Hai người hô hấp dồn dập, đầu lưỡi kịch liệt giao quấn, hôn nhau đến khó mà chia lìa được.
Tình cảm mãnh liệt lan ra bốn phía như thúc giục bản năng cầm thú của nam nhân, Rennes Kerman không thể chờ đợi được mà nắm lấy tính khí xinh đẹp của hắn—
“Ô ưm ư—” Công tước Dumas Wayne cong người lên, phát ra tiếng rên rỉ mê loạn: “Hảo bổng… hảo bổng….”
Đôi tay nam nhân tựa hồ như có ma lực, vừa mới giúp hắn thủ dâm vài cái, công tước Wayne đã hưng phấn mà thiếu chút nữa bắn ra.
Rennes Kerman cười ha ha: “Chậc chậc, không được quá nhanh nha, con ngựa cái nhỏ của ta, sức chịu đựng đối với một con ngựa tốt mà nói là vô cùng quan trọng đó.”
Nghe vậy, công tước Dumas Wayne liền tỉnh táo lại một chút: “Ngươi dám ăn nói vớ vẩn nữa, bổn công tước sẽ giết ngươi!”
“Chậc, hung dữ quá a, đáng tiếc ngươi càng hung dữ, ta càng muốn chinh phục ngươi, con ngựa cái nhỏ của ta.” Rennes Kerman đột nhiên cúi người ngậm lấy núm vú của hắn.
“Y a…” Khoái cảm như tia chớp làm công tước Wayne chấn động cả người, không nhịn được hô to lên: “A a… đừng… đừng hút… a a….”
Rõ ràng không phải phụ nữ, tại sao đầu v* mình lại mẫn cảm như vậy?
Mới hút có vài cái mà thân thể như muốn tan ra…
“A a… không được… đừng hút nữa…”
“Được, không hút nữa.”
Nam nhân đột nhiên nghe lời mà ngừng lại.
Công tước Dumas Wayne thở dài một hơi, nhưng thân thể lại cảm thấy hư không vô cùng khó hiểu, không biết làm sao lại quay sang nhìn hắn.
“Con ngựa cái nhỏ của ta, thân thể rất khó chịu đúng không…” Rennes Kerman vươn ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua đầu v*…
“A a—” Công tước Dumas Wayne khó chịu cong người lên.
“Yên tâm, ta sẽ cho ngươi thỏa mãn!” Rennes Kerman tươi cười xấu xa, đột nhiên cắn một cái vào đầu v* hắn!
“Ai nha—“
Đau đớn mang theo khoái cảm làm cho công tước Dumas Wayne không nhịn được mà dâm đãng kêu lên, tính khí cương cứng phía dưới cũng bắn ra một luồng chất lỏng màu trắng.
“Chậc, nhanh như vậy đã bắn rồi sao?” Rennes Kerman nhìn tinh dịch rồi nói: “Con ngựa cái không biết chịu đựng muốn bị trừng phạt đúng không?!”
Nam nhân liền lật hắn lại: “Nâng cái mông lên!”
“Ngươi… ngươi muốn làm gì?” Công tước Dumas Wayne có dự cảm đại hạn sắp xảy ra với mình.
“Làm gì? Đương nhiên là tăng mạnh huấn luyện chịu đựng rồi, ha ha…” Rennes Kerman xấu xa tươi cười.
“Ngươi, ngươi đừng vọng tưởng nhúng chàm nơi đó của ta!”
“Nơi đó? Ngươi nói nơi này hả?” Rennes Kerman đột nhiên cắm một ngón tay vào giữa mông hắn.
“A a a— đau chết mất.”
Cúc huyệt mềm mại chưa bao giờ bị tấn công, đột nhiên nay lại bị ngón tay thô to cắm vào, khó trách tại sao công tước Wayne lại đau đớn đến oa oa kêu to.
“Đau đớn thế sao, vậy tý nữa cây roi ngựa cự phách của ta tiến vào, không khéo ngươi kêu đến trời cũng sụp xuống mất.”
“Vương bát đản! Ngươi nếu có dũng khí đem cái thứ bẩn thỉu cắm vào… nơi… nơi đó của ta… ta sẽ thiến ngươi!”
“Thiến ta? Ô, vậy ta càng muốn thừa dịp nó vẫn còn hoạt động tốt mà cố gắng sử dụng nó rồi.”
Rennes Kerman đột nhiên nghiêm trang đặt tính khí cương cứng của mình vào cửa cúc huyệt mê người—
Công tước Dumas Wayne cảm thấy lạnh cả gáy.
A a a! Thượng Đế nhân từ ơi! Ngài ngàn vạn lần đừng thấy chết không cứu nha!
Ngài mau cho sấm sét đánh chết cái tên dâm ma vô pháp vô thiên này đi!
Đáng tiếc Thượng Đế tựa hồ không nghe thấy lời cầu cứu của công tước đáng thương, cây “roi ngựa” vừa thô vừa cứng bắt đầu xuyên vào.
“Ô oa oa a a—“
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang đến tận trời, một người thân phận tôn quý, hưởng thụ gần hết mỹ nữ thiên hạ như công tước Dumas Wayne rốt cục cũng đã chịu khổ khai bao!
“A a— vương bát đản! Bổn công tước sẽ giết sạch cả nhà ngươi! a a— đừng cử động nữa— đau chết ta rồi!”
“Đừng kêu! Nhẫn nại một chút!” Rennes Kerman vỗ vỗ cái mông hắn!
Nam nhân thong thả đong đưa thắt lưng, muốn cho con ngựa cái nhỏ của hắn chậm rãi thích ứng loại đau đớn này.
“Nhẫn nại cái rắm ngươi ý! Sao ngươi không cho bổn công tước xuyên vào cái mông ngươi thử xem?” Công tước Dumas Wayne quay đầu lại mắng to!
“Ta hỏi ngươi, là người cưỡi ngựa, hay ngựa cưỡi người?”
“Nói nhảm, đương nhiên là người cưỡi ngựa rồi!”
“Thì đó, ta là người, ngươi là ngựa, đương nhiên ta cưỡi ngươi.”
Chứng kiến bộ dạng nói chắc như thiên kinh địa nghĩa của nam nhân, công tước Dumas Wayne thiếu chút nữa tăng xông máu ngất xỉu!
*Thiên kinh địa nghĩa: Lẽ bất di bất dịch, lý lẽ chính đáng, đạo lý hiển nhiên, hai năm rõ mười.
“Vương bát đản! Bổn công tước giết ngươi! A a—“
Bỗng tính khí của nam nhân đột nhiên mạnh mẽ đâm trúng vào tử huyệt mà ngay cả bản thân công tước cũng không biết—
“A a— đừng… đừng đâm vào chỗ đó!”
Khoái cảm vô cùng mãnh liệt làm cho công tước Dumas Wayne cảm giác bản thân sắp mất đi khống chế, không khỏi sợ hãi lên tiếng ngăn cản người kia!
“Hì hì, là nơi này phải không? Con ngựa cái nhỏ của ta, hôm nay ta sẽ cho ngươi sướng đến chết!”
Rennes Kerman kéo mái tóc dài của hắn, giống như đang cưỡi ngựa mà đong đưa cái mông, làm cho “roi ngựa” cự phách của mình càng điên cuồng xông pha trong tiểu huyệt ấm áp.
“A a— đừng — đừng a—“
“Phù phù… sướng đã chết! Cái mông con ngựa cái nhỏ thật làm ta sướng chết mất! A a— thao chết ngươi— thao chết ngươi—“
“A a… cứu mạng… ta muốn điên rồi… a a…”
Trong chuồng tràn ngập mùi giao hợp, âm thanh thân thể va chạm vào nhau cùng tiếng kêu dâm đãng làm cho người ta huyết mạch sôi sục vang lên không ngừng…
côn th*t cứng rắn của nam nhân liên tục thao cúc huyệt nhu nộn mềm mại, nhưng trong nỗi thống khổ lại mang theo khoái cảm khó có thể thừa nhận được, làm cho công tước Dumas Wayne cao ngạo cũng dần dần đánh mất lý trí…
“A a… hảo bổng… hảo bổng… dùng sức… dùng sức nữa đi….”
“A a… sướng quá… sướng chết ta rồi…”
“Thao ta… dùng sức thao ta! Thao chết ta đi!”
“Ồ— con ngựa cái dâm đãng này, xem ta thuần phục ngươi thế nào!”
Rennes Kerman đột nhiên dùng sức tách hai cánh mông hắn ra, sau đó cả người liền ngồi lên đó, làm tính khí to lớn đâm mạnh vào trong hơn…
“Ô a a a!”
Hoa tâm yếu ớt nhất cuối cùng cũng bị công phá, thân thể công tước co rút một trận, tinh dịch từ tính khí bị khoái cảm làm cho bắn ra không ngừng.
“A a a— bắn— đại roi ngựa thao ta đến bắn! A a— sướng chết ta rồi!”
“Phù phù… con ngựa cái nhỏ dâm đãng này khá lắm, lần đầu tiên bị cưỡi đã sướng thành như vậy, xem ra sau này mỗi ngày ta đều phải cưỡi ngươi mới được…”
Sau khi bắn đầy tinh dịch vào trong cơ thể con ngựa cái nhỏ yêu mến của mình, Rennes Kerman lộ ra nụ cười tà ác, nhưng hai tay vuốt ve thân thể công tước lại vô thức mà ôn nhu…
~HOÀN~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.