Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 37: Chém Giết!




Cho nên chân khí cũng không thể nào bám vào trên tú hoa châm ly thể công kích, nếu không thì công kích của tú hoa châm sẽ càng thêm sắc bén kinh người rồi!
Mà cùng lúc đó, thanh niên văn sĩ ở đối diện từ trong miệng lấy ra một cái ngọc đồng tinh xảo nho nhỏ cất kỹ, tiếp theo lại xuất ra một cái thiết phiến màu trắng, sau đó nhanh chóng phối hợp ăn ý với hắc đại hán phóng về phía Trần Vũ.
Nhìn hai người càng ngày càng gần, Trần Vũ không dám lãnh đạm, lập tức vận dụng Vân Tinh Bộ né sang một bên, khuôn mặt vẫn thản nhiên cười châm biếm nhìn hai người.
Hai người đồng thời cảm thấy bộ pháp trầm trọng hơn rất nhiều, nhìn nhau, đều trông thấy nghi hoặc và khiếp sợ trong mắt đối phương.
- Tiểu tử này quả nhiên là đệ tử thế gia đi ra từ đại gia tộc, có được vũ kỹ quỷ dị!
Thanh niên văn sĩ thủ lĩnh kia trong nội tâm âm thầm kêu khổ, suy đoán vừa rồi Quỷ Dương chính là bị giết chết như vậy rồi.
- Vẫn là kinh nghiệm chưa đủ, quá nóng nãy.
Trong nội tâm Trần Vũ có chút thở dài.
Bất quá, Trần Vũ làm sao có thể cho phép bọn hắn thong dong rời khỏi, chắp tay nhường ưu thế này cho người khác chứ? Gót chân hắn dùng sức đạp mạnh trên mặt đất, chân khí quấn quanh dưới chân, Vân Tinh Bộ toàn lực triển khai, giống như một lưu tinh cực tốc vọt về phía hai người!
- Đại ca, không còn kịp rồi!
Lập tức Trần Vũ đã đến trước mặt, hắc đại hán kia vung lên trường đao hiện lên chân khí màu vàng, dùng thế sét đánh lôi đình bổ về phía Trần Vũ, một đao kia thoạt nhìn lăng lệ ác liệt khí phách vô cùng!
Trần Vũ vốn định một kiếm đánh về phía thanh niên văn sĩ thủ lĩnh, nhưng lại bị một đao kia chặn lại, không thể không lui về phía sau hai bước. Hắc đại hán thế là tiến, Trần Vũ thế là lui, hắn vừa lui ra lập tức liền rơi vào hạ phong.
Hai người này kinh nghiệm rất phong phú, lập tức tựu đã bắt lấy cơ hội, cùng lúc đó thanh niên văn sĩ thủ lĩnh cũng đình chỉ lui về phía sau, thiết phiến màu trắng trong tay đánh về phía bụng Trần Vũ.
Do đó Trần Vũ căn bản không có cơ hội ra tay công kích lần nữa, chỉ có thể nương tựa theo Vân Tinh Bộ không ngừng né tránh, cho nên hắn cũng không bị đánh trúng.
- Bá Đạo Cuồng Đao!
Hắc đại hán kia đột nhiên hét lớn một tiếng, chỉ thấy khí thế của hắn giống như nâng cao lên một tầng vậy, trường đao trong tay trong lúc huy động vậy mà đưa tới trận trận tiếng không khí nổ vang!
Một đao!
Đột nhiên chém về phía Trần Vũ, nhanh như thiểm điện, cuồng như Lôi Bạo! Đồng thời, Trần Vũ lại đột nhiên cảm nhận được một loại khí tức cực kỳ nguy hiểm âm trầm đập vào mặt!
Nguyên lai thiếu phiến trong tay thanh niên văn sĩ thủ lĩnh kia vậy mà vào lúc này lại có hai cây phi châm nhỏ kích xạ mà ra, vọt về của Trần Vũ!
Cao thấp giáp công, Trần Vũ giờ khắc này nghìn cân treo sợi tóc, nguy hiểm đã đến cực hạn!
Cũng cùng lúc đó, phản ứng toàn thân hắn cũng bị tử vong áp bách thoáng cái đạt đến đỉnh phong! Trên thân phía bên trái, hạ thân phía bên phải, hắn vậy mà dùng một tư thế cực hạn cực kỳ quỷ dị đồng thời tránh được giáp công của hai người!
Thanh niên văn sĩ thủ lĩnh và hắc đại hán trên mặt đều xuất hiện biểu lộ không thể tin, mà thừa dịp này, Trần Vũ cơ hồ theo bản năng dùng một cú xoay người xinh đẹp, mũi chân nhảy lên, đá bay trường đao trong tay hắc đại hán!
Mà lập tức khi thân thể hắn lật qua, dựa thế một cái Bạt Kiếm thuật một kiếm đánh ra, nhanh chóng cắt ngang ngực đối phương một đường lớn dài hơn ba tất tay, sau đó hắn bồi thêm một quyền, thân hình hắc đại hán liền bị đánh bay ra ngoài.
Thời khắc sinh tử, phản ứng thân thể Trần Vũ đã vượt qua cực hạn!
Thấy lão Hắc bị một kiếm chém, một quyền đánh bay, thanh niên văn sĩ thủ lĩnh trên mặt không khỏi lộ ra biểu lộ hoảng sợ, liền muốn xoay người đảo tẩu, đến lúc này, trong lòng của hắn đã tràn đầy sợ hãi!
Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, thiếu niên bề ngoài thoạt nhìn chỉ là luyện khí tầng năm này lại có được thực lực đáng sợ như thế!
Nhưng hắn vừa mới đi ra hai bước, đột nhiên mở trừng hai mắt, tay xoa xoa ngực, tiếp theo thân thể liền bắt đầu chậm rãi xoay ngược về sau. Nhưng lại bị Trần Vũ một cước đá lên trường đao dưới mặt đất, trực tiếp xuyên qua thân thể hắn.
Ở thời điểm này mất đi ý chí chiến đấu, vậy thì chẳng khác nào biến thành một người chết cả.
Giết một người, Trần Vũ lập tức thi triển Vân Tinh Bộ, lập tức xuất hiện trước mặt hắc đại hán, một kiếm cực mạnh chém ngang cổ, đầu hắc đại hán liền lăn xuống đất, hai mắt vẫn mở trừng.
Phù!
Làm xong những chuyện này, Trần Vũ mới có chút thở phào ra một hơi, một cỗ cảm giác cực kỳ uể oải mới ập đến toàn thân, vừa rồi những động tác cực hạn kia đã tiêu hao đại lượng thể lực và tâm thần của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.