Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 342: Long Tử Thiên




- Ta là Long Tử Thiên, từ Thần Giới chuyển xuống! Được đức Ngọc Hoàng Thượng Đế lệnh xuống đây để phò tá nhà vua, mở ra một Thiên Triều mới!
- Long tộc bọn ta cũng khá tinh thông Thiên Cơ nên biết hôm nay sẽ có một vị Đại Tiên đi tới đây nên ta ở đây chờ đợi, cũng chính là lúc Long tộc xuất thế lần nữa tại trần gian!
Long Tử Thiên bình thản nói hết thẩy sự tình cho hắn nghe, còn Cơ Nguyệt thì không mấy ngạc nhiên, gia tộc nàng họ Cơ cũng rất tinh thông Thiên Cơ nên đã biết hết thẩy.
- Thì ra là như vậy! Vậy ngài hẳn là cường giả Đế Cấp rồi?
Trần Vũ có chút tò mò về thực lực của vị Long Hoàng này, nếu Thần Giới xuống thì không thể nào yếu được.
- Đế Cấp? Đó chỉ là cấp bậc nhỏ nhoi trên Thần Giới mà thôi!
Long Tử Thiên lắc đầu cười trừ, đó chỉ như một trò trẻ con trên Thần Giới, không đáng gọi là cường giả gì cả.
Hắn cũng không quá ngạc nhiên, Long tộc thuộc Thần tộc nên thực lực không phải bình thường như mấy người mới phi thăng lên trên đó, nên cấp bậc không được coi trọng là phải.
Grào!
Chính lúc này, một âm thanh rồng ngâm vang vọng thiên địa vang lên, tiếng rồng ngâm toát ra long uy vô cùng.
Trần Vũ nhìn sang, chỉ thấy trên tế đài bằng vàng từng đoàn ánh sáng không ngừng dâng lên, hình thành một đoàn kim sắc vân hải.
Trong kim sắc vân hải, một vuốt rồng to lớn vươn ra, nguyên kim sắc vân hải cuồn cuộn sôi trào.
Tiếp theo, kim sắc vân hải bị đánh tan lộ ra hình thể cửu trảo kim long, vảy vàng trên thân càng sáng chói mắt thêm rất nhiều, hình dạng càng thêm uy nghiêm.
Uy áp cũng tăng theo tới ngàn lần làm Trần Vũ và Tiểu Bạch không chịu được đều phun ra một búng máu, thân thể bị thương khá nặng.
Ngay tức khắc, Cơ Nguyệt vun tay tạo ra một cái kết giới bảo vệ bọn họ vào bên trong, lúc này hắn mới cảm thấy tốt hơn một chút.
Đây chính là sức mạnh chân chính của Thần chuyển từ Thần Giới đi xuống.
- Quả nhiên người Thần Giới rất mạnh!
Trần Vũ thở dài nhìn Long Tử Thiên đang gầm lớn với thiên địa, mây xanh tản mất chỉ còn lại mặt trời chói chang.
Chỉ thấy cửu trảo kim long lắc người biến đổi, hóa thành một người đàn ông trung niên có hai cái sừng rồng. Người đàn ông trung niên toàn thân đầy cơ bắp, mày rậm mắt to thân lặc long bào.
Long Tử Thiên đi tới trước mặt Cơ Nguyệt, khơm người kính trọng, hỏi:
- Không biết Tiên tữ tên là gì? Ở gia tộc nào trên Linh Giới?
- Ta là Cơ Như Thiên Lung, thuộc Cơ gia!
Cơ Nguyệt gật đầu trả lễ rồi trả lời cho Long Tử Thiên biết thân phận của mình, Tiểu Bạch thì ngơ ngác không biết mọi người đang nói gì, nó chỉ dám ngẩn đầu nhìn lén mọi người nói chuyện.
- Cơ gia! Nghe danh đã lâu nay mới có cơ hội gặp mặt, quả nhiên hơn hẳn những gì đồn đoán!
Long Tử Thiên mỉm cười rồi quay đầu nhìn sang Trần Vũ hỏi:
- Không biết danh tính lúc trước của ngươi là gì, ta thấy khí tức của ngươi có cảm giác khá quen!
- Lúc trước ta là...Minh Khương Đại Thần!
Trần Vũ mỉm cười nhớ lại lời sư phụ mình, hắn chính là một vị đại thần trên Thần Giới.
- Minh...Minh Khương Đại Thần...Địa Ma!
Long Tử Thiên cà lăm khi nhắc tới cái tên này, lúc trước người này từng làm mưa làm gió trên Thần Giới đến nổi không có người nào trị được tên này, hắn cũng đã từng ăn đau khổ dưới tay vị đại thần này nên biết lơi hại như thế nào.
Đến giờ nhắc lại cái tên đó cũng làm Long Tử Thiên đổ mồ hôi hột.
- Yên tâm, bây giờ ta đã khác, không còn như xưa nữa! Hiện tại ta đang tu Tiên về sau cũng không lên Thần Giới nữa!
Trần Vũ cười cười khi thấy Long Tử Thiên sợ hãi như vậy, chứng tỏ lúc trước hắn quậy trên đó cũng long trời lỡ đất dữ lắm nên người ta mới kinh hãi khi nhắc đến tên của hắn.
Long Tử Thiên bình tĩnh lại, dù sao vị đại thần này cũng đã chuyển kiếp không còn như xưa nữa nên uy hiếp cũng không còn, hắn liền chuyển đề tài, hỏi:
- Không biết ngài đến đây để tìm linh dược gì?
Trần Vũ nói ra mục đích lần này mình đến để tìm Sinh Tử thảo làm Long Tử Thiên vô cùng vui mừng, vì thứ này hắn không thiếu.
Long Tử Thiên liền nói:
- Sinh Tử thảo! À...thì ra là nó!
Bàn tay Long Tử Thiên lóe sáng, một cây cỏ màu xanh hiện lên tay y, lúc đầu hắn thấy nó bình thương nhưng khi chạm vào quan sát thì phát hiện tử khí và sinh khí vô cùng mãnh liệt trong thân cây.
Chứng tỏ đây là Sinh Tử Thảo mà hắn đang tìm kiếm bấy lâu nay!
Long Tử Thiên mở miệng nói:
- Để ta thông báo cho người của Long tộc tiến đến, để họ tới bái kiến ngài!
Thông báo cho cường giả Long tộc tiến đến, bái kiến? Trần Vũ ngây ra, sau đó gật đầu.
Không lâu sau, bỗng nhiên không gian dao động mãnh liệt, hơi thở mạnh mẽ xuất hiện trong thời không pháp tắc, long uy mênh mông.
Tuy mỗi một khí thế cùng long uy không mạnh bằng như Long Tử Thiên, nhưng vài chục khí thế cộng lại thì khủng bố hơn cả Long Tử Thiên rất nhiều.
Cũng may điều là người quen biết nên không bị bọn họ đã thương, chứ nếu là người khác thì e là bị nghẹt thở mà chết.
Long tộc tới đây có ba mươi sáu người, khí thế ai nấy đều không tầm thường, trong đó có ba người mạnh nhất còn ba mươi ba người còn lại yếu hơn.
Tuy nói những người kia yếu nhưng mà nếu đánh nhau chắc chắn hắn không thể đánh lại, với lại hắn cũng không biết được tu vi của những người này.
Từ đó thấy được thực lực của Long tộc khủng bố đến mức nào!
Ngoại trừ một con cự long làm hắn chú nhất đó chính là con Hắc Long, uy lực kém hơn những người kia nhiều lần.
Đó là Long Kình Thiên!
Rất nhanh, ba mươi sáu con cự long đi tới trước mặt đám Trần Vũ, lắc thân thể biến thành hình người.
Hai người trước mặt một là thanh niên trẻ tuổi, một là ông lão mặc áo tím diện mạo uy nghiêm.
Ba mươi sáu người thấy Long Tử Thiên đều rất vui mừng, tiến lên khơm người hành lễ:
- Bái kiến Tử Thiên lão tổ!
Long Tử Thiên gật đầu, nói:
- Ừm, các ngươi đứng dậy đi!
- Vâng!
Ba mươi sáu người của Long tộc đứng dậy mỉm cười nhìn sang đám người Trần Vũ, nhìn một lúc thì lên tiếng hỏi han:
- Lão tổ, những người này có phải là người mà lão tổ nói sẽ đợi ở đây đúng không?
Long Tử Thiên mỉm cười gật đầu nhìn con cháu mình, nói:
- Đúng vậy, trong đây một vị là Tiên Tử của Cơ gia, một vị còn lại tiền thân lúc trước là Minh Khương Đại Thần!
Long Tử Thiên nói xong chỉ vào Trần Vũ, cho đám con cháu nhìn rõ để tránh hiểu lầm.
- Cái gì! Lúc trước ngươi là Minh Khương Đại Thần?
Long Kình Thiên nhìn chằm chằm vào Trần Vũ như không tin được lời lão tổ mới nói, người mà hắn từng lập khế ước chẳng lẽ là người năm đó hay sao.
- Đúng vậy!
Trần Vũ thấy Long Kinh Thiên nghi hoặc thì gật đầu xác thực, đây cũng đã là chuyện quá khứ nên cũng không cần phải giấu làm gì, lúc trước đa số mọi người đều biết tới tên tuổi của hắn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.