Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 269: Kết thúc đấu giá




Thanh âm của đại trưởng lão Trần Khiếu Thiên vang lên trong toàn trường, lần này thì khỏi phải nói, họ tranh nhau như điên, chỉ cần có nó thì gia tộc cũng sẽ mạnh lên rất nhiều.
- Hai trăm năm mươi ngàn kim tệ!
Nghe có người trả giá đầu tiên, ai nấy đều hít vào một ngụm lãnh khí, nhưng mà ngay sau đó, thì đã có người trả giá cao hơn để đoạt được bình Binh Nguyên Đan này vào tay.
Ví như Trần gia, thật ra họ cũng mua được với giá này, nhưng mà họ tính là mua với số lượng lớn nên mới mua không nổi, chứ lấy tích cóp nhiều năm của gia tộc ra vẫn mua được như thường.
- Năm trăm ngàn kim tệ!
Sợ bị đan dược bị người khác đoạt mất, nên đã có người lên tiếng tranh giành.
Bọn họ biết rõ khỏa Binh Nguyên Đan này là đan dược có thể cải biến vận mệnh gia tộc, chỉ cần trong gia tộc sinh ra một thiên tài, như vậy gia tộc của bọn hắn coi như táng gia bại sản thì cũng là đáng giá.
- Tám trăm ngàn kim tệ!
- Một triệu kim tệ!
...
- Một triệu hai trăm ngàn kim tệ!
Cuối cùng giá tiền đấu giá Binh Nguyên Đan lên tới một triệu hai trăm ngàn kim tệ, giá cả này để cho Tiểu Vũ mừng như điên, mọi người trả giá càng cao thì đối với hắn càng lợi.
- Một triệu hai trăm ngàn kim tệ! Còn ai ra giá cao hơn nữa không?
Trần Khiếu Thiên nhìn xuống phía dưới hỏi lần nữa, cái giá này không phải là con số nhỏ, lúc này, bên dưới không còn người nào lên tiếng nữa, nên đại trưởng lão cũng nhanh chóng kết luận.
- Một triệu hai trăm ngàn kim tệ! Thành giao!
- Chết tiệt, biết vậy ta mang theo nhiều kim tệ hơn thì phải tốt hơn không?
- Đúng là...tức chết ta mà, vậy mà tên kia cũng gán mà ra giá cao hơn!
Bên dưới nhanh chóng truyền tới lời tức giận của một số người, hôm nay đến đây cũng không có mang theo nhiều tiền, nhưng mà từ lúc nhận được tin tức của người Luyện Đan Các khẳng định thì luôn đứng ngồi không yên.
- Thật tốt, hiện tại đợt đấu giá đan dược lần này đến xem như kết thúc, rất cảm tạ các vị đã đến xem buổi đấu giá hôm nay, nếu như có đan dược mới, chúng ta sẽ cho người đi giới thiệu, đến lúc đó hi vọng mọi người ủng hộ!
- Không biết đan dược này về sau sẽ còn bán đấu giá nữa không?
Lúc này phía dưới có một trung niên lên tiếng, người này thân mặc áo xanh, dựa vào khí tức phát ra thì hẳn là Binh Khí Cảnh đỉnh phong rồi.
Hắn muốn mua đan dược cho mấy tộc nhân còn trẻ tuổi trong gia tộc, nhưng hôm nay xui xẻo lại mang không đủ tiền, nên hỏi lại để thử vận may, nếu là còn có thì lần sau hắn sẽ đem theo thật nhiều tiền.
Đại trưởng lão Trần Khiếu Thiên nhất thời không biết trả lời như thế nào, vì đan dược này là của Trần Vũ đưa cho họ bán, nếu muốn có để đấu giá thêm vậy thì phải hỏi hắn rồi.
Tiểu Vũ đứng bên đây thấy đại trưởng lão đang nhìn qua phía mình, thấy vậy hắn mỉm cười gật đầu nhẹ, ra hiệu là đồng ý đem đan dược này đi đấu giá nữa, dù sao thì hắn vẫn cần rất rất là nhiều tiền.
- Chuyện này xin mọi người yên tâm, ta sẽ thay mặt tất cả mọi người cầu xin vị tiền bối kia luyện thêm đan dược, có lẽ là tiên sinh đí có đến tám thành đồng ý sẽ đem đan dược đi bán lần nữa, đến lúc đó ta lại sẽ thông báo cho mọi người rõ, chỉ hi vọng lúc đó mọi người hãy đến đây đấu giá đan dược này!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại trưởng lão thấy vậy thì mỉm cười nhìn xuống đám người phía dưới, gật đầu nói.
- Tốt, vậy lần sau ta sẽ đem thật nhiều tiền tới, hi vọng lúc đó có đan dược cho chúng ta đấu giá!
Một trung niên phía dưới đứng dậy lớn tiếng nói, nghe tin đan dược vẫn còn được bán đấu giá thì ai cũng vui mừng, xem như hôm nay đi để biết mặt đan dược này ra sao đi, về sau hẳng mua cũng không muộn.
Cửa lớn cũng mở ra lần nữa, mọi người đổ xô đi ra về, chỉ còn lại những người đã mua được đan dược mà thôi.
Những người đấu giá đồ vật phía dưới nhanh chóng đi lên trên nhận đồ của mình, tiền trao cháo múc, một bên đưa đan một bên đưa tiền, mọi việc diễn ra nhanh chóng.
Lần này đám người Thiên Hổ Bang cũng không dám vọng động, nhìn trong nơi này thì những khách nhân, không có bao nhiêu người có thực lực thấp hơn hắn cả, chỉ cần hó hé một chút là rụng răng, cho nên chỉ có ngu mới giở trò cướp bóc ở đây.
- Xem như các ngươi may mắn!
Tiểu Vũ cũng lắc đầu thở dài vì chuyện đấu giá lần này diễn ra vô cùng suôn sẻ, không có bị người nào phá rối.
Sau khi đấu giá đan dược kết thúc, có rất nhiều gia tộc đã ở lại bàn chuyện làm ăn với Trần gia, những thương nhân và gia tộc nhỏ trong thành cũng bắt được một ít mối làm ăn khác.
Nhìn chung ai nấy đều vui vẻ, những người khác khi nhận được đan dược của mình thì quả tốc trở về, chứ không dám đi lang bang nơi này, sợ rằng có người dòm ngó đan dược của mình, mà để bị cướp thì khổ.
- Tổng cộng đợt đấu giá lần này chúng ta thu về hơn hai triệu kim tệ! Về sau chắc ta cũng phải đi kiếm thứ gì đấu giá mới được, quả thật làm việc này vô tiền khỏi phải bàn!
Trần Thiên Hàn cầm túi kim tệ đưa cho hắn, khuôn mặt già nua cũng có chút đỏ lên vì số tiền này quá là khủng đi.
- Cảm tạ gia gia, về sau khi xây xong Học Viện con sẽ cho gia gia thêm một kinh hỉ khác!
Tiểu Vũ nhận lấy túi kim tệ, trực tiếp thu vào trong tháp, gia gia hắn thấy vậy thì cũng không hỏi han nhiều, dù sao thì đứa cháu của mình vẫn còn quá nhiều điều chưa thể nói.
Xong đấu giá hội thì nhà ai nấy về, hắn cũng trở về tiểu viện tiếp tục tu luyện, hiện tại hắn đã cảm nhận được tu vi của mình sắp được như trước rồi, bất quá vẫn còn cần một chút thời gian.
Còn gia gia hắn cùng mấy vị khác thì qua nhà của Thành Chủ ngồi nói chuyện bàn đến chuyện hợp tác cùng xây dựng một cửa hàng đan dược, bất quá chuyện này hắn sẽ không nhúng tay vào.
...
- Cái định mệnh, mới đây mà chỉ còn mười viên Nguyên Tinh! (nguyên văn nó đã như vậy rồi)
Cầm mười viên Nguyên Tinh trên tay mà tay hắn run rẩy. Về đến tiểu viện, Tiểu Vũ định lấy Nguyên Tinh ra tu luyện, mà phát hiện sô Nguyên Tinh chỉ còn bấy nhiêu thì không khỏi trợn mắt.
Bình thường hắn không có thường xuyên đếm số Nguyên Tinh mà mình sử dụng, nên hôm nay hết mà hắn vẫn chưa hay.
- Thôi vậy, xem như là một bài học, về sau sử dụng cái gì cũng nên để ý một chút để mà còn kịp mà chuẩn bị, xem như lần này là lần cuối ta hấp thu Nguyên Tinh này rồi!
Lắc đầu tự cười chính mình ngu ngốc, nhưng bất quá cũng rút được bài học về sự kỹ lưỡng.
Xếp mười viên Nguyên Tinh thành một vòng tròn, gã nhảy vào bên trong bắp quyết tiến hành hấp thu, tuy tu luyện có phần nhàm chán nhưng hắn vẫn tìm được cái hay của nó.
P/s: hôm nay mình chỉ làm 1 chương thôi, mình nặng đầu quá, để ngày mai mình bù lại, xin lỗi vì sự bất tiện này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.