Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh!

Chương 16: Tai nạn?




Hơn một tuần nay Bảo Yết không khác gì bị tra tấn. Tên Kim Long thì không ngừng kêu cô đích thân chăm sóc hắn. Từ việc thay băng cho đến việc ăn uống, đều muốn cô làm cho hắn. Nếu cô không chịu thì hắn đều dùng lí do đang bị thương để ép cô. Mẹ kiếp! Mà cũng không biết tại sao mà đúng những lúc ấy thì không thấy bóng dáng một người hầu đâu cả. Vậy nên tất cả mọi việc rơi hết đến tay Bảo Yết. Còn cái tên Hải Bình kia nữa, rảnh rỗi không có việc gì làm hay sao mà suốt ngày cứ bám theo cô vậy. Đang đi đâu mà quay cái đầu ra là kiểu gì cũng thấy cái mặt hắn. Kêu hắn không cần đi theo thì hắn bảo hắn chỉ làm theo lời ba mẹ cô. Với Hải Bình kè kè bên người, lúc nào cô cũng có cảm giác mình là tội phạm vậy. Cứ mỗi lần về nhà là lại thấy màn “liếc mắt đưa tình” của hai người đàn ông, không khí thì tràn ngập mùi thuốc súng. Bị tên Lam Bình giày vò ở trường rồi về đến nhà còn bị hai tên này hành hạ Bảo Yết thấy mình đang sắp đến giới hạn rồi.
-Tiểu Yết! Còn sống không vậy?
-Tử nhi! Mình sắp chết rồi, hãy chuẩn bị hậu sự cho mình!
-Thôi nào! Đâu đến mức đó vậy! Mình phải ghen tị với cậu vì được ở cùng 2 mĩ nam đó!!!!
-Thôi đi! Tên đàn ông như cậu thì ai chịu nổi chứ, chưa chạy mất dép là may.
-Lê Dương, dạo này cậu ngứa đòn rồi phải không?
-Mình chỉ nói sự thật thôi! Cậu làm gì được nào???
Bla....Bla.......
-Hai đứa im đê!!!!!
Bảo Yết gần như hét lên quá Silver Knight.Tranh thủ giờ nghỉ trưa ở trường một tí để than thở với hai người này nhưng cuối cùng lại phải nghe họ cãi nhau. Thiệt là đã bực mình lại càng bực mình thêm
-Mấy người nói như đúng rồi ý. Có biết mình đã phải trải qua cái gì không hả?
Bla...Bla
Và thế là hai đứa trẻ tội nghiệp phải nghe Bảo Yết ca thán gần một tiếng mà không dám phản đối. Còn Bảo Yết trút hết những nỗi khổ lên người họ. Cô không hề biết rằng có một người đằng sau cánh cửa đang nghe lén
Lam Bình đang đi tìm Bảo Yết nhờ một số việc. Dạo gần đây có cô làm trợ giảng tự nhiên hắn lại thích công việc giảng dạy này. Nhìn cô tức đến nghiến răng khi hắn sai việc cô làm Lam Bình cảm thấy rất có thành tựu, rất.....vui vẻ (mỗ tui: “biến thái”, LB: *đưa một xấp đô la*: “Chút quà mọn mong tác giả cho em rước vợ về”, mỗ tui: *cười cười*:“ ok! Sẽ suy nghĩ”).Càng ngày hắn càng cảm thấy rất thích cô mà nếu đã thích thì hắn tuyệt đối sẽ làm mọi cách giữ cô ở bên mình.
Đang không biết Bảo Yết ở đâu thì hắn nghe thấy tiếng hét vang lên từ một phòng học. Vừa định bước vào thì thấy mặt cô hầm hầm tự nói một mình, nghĩ kĩ hơn một chút hình như là cô đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Tò mò nên hắn đứng sau cánh cửa nghe lén. Nhưng càng nghe mặt hắn càng đen lại. Cô thế nhưng lại ở cùng với hai người đàn ông. Nguy hiểm thật! May mà hắn đã biết nếu không món đồ yêu thích bị người khác cướp mất sao. Phải cho người điều tra mới được, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Còn Bảo Yết thì hắn nên nhanh chóng xúc tiến mới được. Thế là đứa con gái tội nghiệp của ta đã bị tính kế như vậy.(BY: “còn ko phải do ngươi sao?”, mỗ tui: “Oan uổng ta quá!!! Ta chỉ.....góp 99% thôi!”, BY: “-_-)
----------------------------------------------------------------------------------------------------Sau một ngày làm việc ở trường BluSky, Bảo Yết lên xe hơi để tài xế chở về nhà, hôm nay cô hơi mệt nên không muốn đi dạo gì nữa,kêu người cho xe tới đón luôn. Nghĩ lại thì sau buổi trưa tên Lam Bình rất lạ, hắn không sai sử cô như trước, thậm chí là gần như tự làm mọi việc, cô hầu như không hề nhúng tay cái gì cả. Rùng mình hơn là hắn còn hỏi han cô dạo này có mệt mỏi không nữa chứ. Ghê quá!!!! Hay là hắn đổi cách thức giày vò mình????? (mỗ tui: “Đừng nghĩ xấu người ta thế, hắn chỉ là đang tìm cách......thịt chị thôi!; LB: “vậy tác giả giúp nhé!!”, mỗ tui: “đưa thêm tiền đây còn suy nghĩ tiếp”)
Đang suy nghĩ vẩn vơ thì bỗng Bảo Yết cảm nhận được một luồng sát khí đang tới gần.Cô giật mình nhìn quanh thì phát hiện một chiếc xe đang bám đuôi theo. Chiếc xe đó tới gần liên tục muốn đụng độ với xe của cô làm tài xế mất lái mấy lần.
-Tiểu thư, người không sao chứ? Tôi sẽ cố đưa người về biệt thự an toàn!
-Ta không sao! Tập trung lái xe đi!!
Bảo Yết do xe lắc lư mấy lần nên bị va vào thành xe khiến cánh tay bị bầm tím một mảng. Chỗ xe cô đang đi qua là đường vắng lại dễ xảy ra tai nạn. Đây là muốn giết người rồi tạo chứng cớ giả sao? Không được, cứ thế này thì cả cô cùng tài xế đều bị giết mất. Nếu ngươi đã có ý định giết ta thì đừng trách ta là ác.
Bảo Yết mở cửa sổ xe ra, ghế lái xe đối phương đóng kín cửa sở nên không nhìn được là ai. Lấy một chiếc kim châm cho vào nòng của khẩu súng mini đeo trên cổ tay cô. Bảo Yết nhắm về phía cửa sổ và “Pằng“. Chiếc kim bay xuyên qua cửa sổ, chiếc xe đó mất lái và đâm sầm vào một vách đá rồi phát nổ.
-Coi như hôm nay anh chưa nhìn thấy gì biết chưa? _Bảo Yết lạnh giọng nói
-Vâng thưa tiểu thư!
Thả lỏng người Bảo Yết bắt đầu suy nghĩ, là ai muốn lấy mạng cô. Mục đích của họ là gì. Từ khi đến thế giới này cô cũng chưa kết thù với ai. Là kẻ thù của tên Kim Long kia? Hay thế lức nào đó chống đối tập đoàn Empire? Hay là......do nữ chủ?
Lắc đầu bác bỏ ý kiến này. Tuy cô và nữ chủ có chút không hợp nhưng không đến nỗi là muốn lấy mạng nhau. Mà có thế thật thì theo nguyên tác Song Thư là người rất điềm đạm sẽ không vội ra tay như vậy. Rốt cuộc là ai?
Về đến biệt thự Nam Cung gia, Bảo Yết vừa vào đã thấy Hải Bình cùng Kim Long ngồi chọi mắt như mọi khi. Họ quay lại nhìn cô lập tức thấy ngay vết bầm liền vội vàng hỏi thăm
-Bảo Yết, em làm sao thế này?
-Tiểu Yết, sao tay em lại bị bầm tím như vậy?
........
Bọn họ hỏi không ngừng khiến cô hơi khó chịu mà cũng hơi cảm động. Kiếp trước cô là sát thủ nên có bị thương gần chết thì cũng chẳng ai hỏi lấy một câu. Họ luôn cho rằng đã là sát thủ là phải bị như vậy, không có gì to tát cả. Nay chỉ có một vết bầm mà như thế này nói cô không cảm động là giả.
-Em không sao! Tý vết bầm này có là gì!!!
-Nhưng sao em lại bị như vậy?_Hải Bình thắc mắc hỏi
Rồi Bảo Yết kể lại mọi chuyện. Mặt của hai người đàn ông càng lúc càng đen.
-Em yên tâm. Anh nhất định sẽ cho điều tra vụ này. Không để em gặp nguy hiểm như vậy nữa!
Giọng nói của Hải Bình lúc này thật lạnh lẽo. Dám có ý đồ xấu với em gái hắn thì chuẩn bị tinh thần để hứng chịu sự trừng phạt của hắn đi!!!
-Anh Hải Bình, em muốn nhờ anh một việc!
-Có gì em cứ nói! Chỉ cần em muốn anh sẽ tìm mọi cách để làm!_Hải bình ôn nhu nói
Thật là!!!! Hơn một tuần sống với Bảo Yết, hắn cảm thấy mình có xu hướng làm một siscon rồi! Con bé chỉ cần nhìn hắn nhẹ cười một cái là tim hắn đã đập loạn xạ rồi, bất cứ thứ gì cũng muốn làm vì tiểu Yết!
-Nhờ anh giấu chuyện này với ba mẹ em! Em không muốn họ lo lắng!
Bảo Yết ngước đôi mắt long lanh lên cầu xin. Đấy! Lại như thế rồi! Hắn sao nỡ từ chối chứ!!
-Được! Em yên tâm! Cô chú sẽ không biết đâu!
-Em cảm ơn anh, Hải Bình!
Sau đó Hải Bình lấy hộp y tế cá nhân lấy thuốc bôi cho Bảo Yết. Hai người họ chuyển chủ đề nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
Họ đã bơ luôn Kim Long đứng từ vừa nãy đến giờ. Mà hắn lúc này cũng không để ý chuyện đó. Hắn chỉ đang nghĩ đến chuyện Bảo Yết bị ai đó ám sát. Không biết có phải do bọn chúng hay không nhưng đã động đến Bảo Yết thì không thể làm ngơ được.Hắn sẽ điều tra kĩ chuyện này nếu không cô sẽ tiếp tục gặp nguy hiểm. Dù chưa chắc đã phải do hắn nhưng Kim Long vẫn thấy tim mình như bị ai bóp chặt khi nhìn cô bị thương. Hơn một tuần nay, thương thế của hắn đã tốt hơn nhiều, hắn sẽ quay về sớm để đảm bảo an toàn cho cô. Kim Long đứng im lặng thầm quyết định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.