Làm Nữ Phụ Thật Khó

Chương 27:




Tiêu Lâm quyết định bế quan tu luyện, nửa năm nữa sẽ là thời gian diễn ra đại hội tỉ thí, những đệ tử nằm trong top 50 sẽ được tham gia vào bí cảnh, nơi 100 năm mới mở cửa. Trong bí cảnh có rất nhiều bí tịch và báu vật quý hiếm, nơi đây còn là môi trường linh khí đậm đặc cho linh thảo và linh thú cao cấp phát triển.


Tiêu Lâm lôi cuốn bí tịch đã được hệ thống tặng lúc đầu, cộng với cuốn sách của Nhất Mộc. Khi học hai thứ này, nàng luôn cảm thấy một giây tơ liên kết giữa hai vật, có lẽ hai công pháp này có liên hệ với nhau. Tiêu Lâm nghiên cứu một hồi, thì nàng chợt nhận ra, cuốn sách của Nhất Mộc như là một phần còn thiếu của cuốn bí tịch. Nàng cố gắng kết hợp các chiêu thức của hai cuốn với nhau, nàng được một động tác vô cùng hoàn chỉnh.


Nàng nhập định tiến vào vườn thảo dược của hệ thống, nơi này còn có một mảnh đất khá rộng, ánh sáng mặt trời vừa đủ, Tiêu Lâm học theo động tác đã tổng kết lại, nàng vận lực chạy dọc theo cánh tay vung ra, không khí xung quanh đều bị chấn động mạnh mà tản ra.


Càng tập càng linh hoạt, cùng với cách hít thở đều đặn, nàng cảm thấy cơ thể ngày càng nhẹ nhàng bay bổng, tất cả những nặng nề khó nhọc như được trút ra ngoài.
Lực đạo của nàng càng tăng lên theo từng động tác, Tiêu Lâm tập đến hăng say quên hết trời đất, linh khí xung quanh nàng như dòng lũ ào ào đổ vào kinh mạch, chúng xoáy sâu theo từng đợt không ngừng.


Từ xa, vườn linh thảo cũng chậm rãi đâm chồi, phát triển đến mức cực lớn, lá cây xanh mướt còn vương theo cả linh khí nồng đậm.


Sớm chốc không gian tự động sinh ra nguồn linh khí tinh khiết liên tục, chúng sinh sôi nảy nở càng nhiều hơn. Không chỉ hấp thu được nguyên tố mộc và thủy, nàng còn nhận ra các nguyên tố màu sắc kì lạ hôm trước cũng đang nhẹ nhàng thăm dò nàng.


Đâm lao cũng đành theo lao, Tiêu Lâm quyết định thử hấp thụ nguyên tố này. Đầu tiên chúng còn thấy hơi ngượng ngịu nhưng khi thấy nàng vui vẻ mở lòng, chúng liền ào ào tràn đến như sóng biển.


Đám nguyên tố không hòa nhập vào các loại khác mà lại tập trung thành một dạng riêng biệt.


Quá trình vừa hấp thu vừa luyện tập cứ thế diễn ra qua ngày qua tháng, Tiêu Lâm không hề cảm thấy mệt mỏi, mà càng tập nàng càng cảm thấy thoải mái.


Khi linh khí đã bổ xung và lấp kín kinh mạch, Tiêu Lâm ngồi xếp bằng trong hồ linh thủy, nàng để nước ngập qua phần ngực, hiện tại đã sắp đến lúc nàng đột phá cao giai.


Tiêu Lâm nhẹ nhàng đẩy mạnh linh khí, cố gắng phá vỡ đẳng cấp.


Được một lúc, cơn đau quen thuộc ập đến đại não của nàng, hai mắt nàng mờ hẳn đi, Tiêu Lâm hiện tại rất muốn gục ngay tại chỗ.


Hự!


Nàng nôn ra một búng máu đỏ sẫm, màu đó như muốn nhuộm luôn một mảng hồ thành màu đỏ hồng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.