Làm Người Hai Kiếp Sống Lại Ở Thế Giới Marvel

Chương 135: Tony Nhàm Chán






Khi gia đình Alex rời đi rất lâu sau đó, Wanda mới dưới tiếng gọi của Pietro giật mình tỉnh lại.
Sau đó, cô nghe thấy anh trai mình đối với mình hỏi
“Bốn con dê béo kia đâu? Thu hoạc như thế nào?”
“.....”
Wanda trầm mặc không mở miệng, chỉ là lắc đầu siết chặt lấy chiếc khăn quàng cổ cũng với hôm kem dưỡng da, đôi mắt thẫn thờ nhìn chằm chằm phương hướng những ngườ đó đã rời đi.
“Wanda?”
Pietro hơi nghi hoặc gọi tên cô, nhưng Wanda lại ngồi xổm xuống quầy hàng, dúi đầu vào sau áo lông, tiếp đó không để cho anh trai biết, bí mật ngây ngô cười cười....
.....................
“What? Please, con mới có 11 tuổi.
Còn con biết cô ấy sinh muộn hơn mẹ con bao lâu không? 4 năm!”
Sau khi gia đình Alex kết thúc chuyến du ngoạn ngắn ngủi trở về khách sạn, được Natasha giải thích mọi chuyện, rốt cuộc Alex cũng hiểu được hành động vào biểu cảm của đứa con trai vừa nãy là gì.
CMN, thằng nhóc Albert này thích Wanda có được hay không?! What the hell is going on?
Nhìn nét mặt ngại ngùng của cậu con trai, cùng với động tác giận dỗi quay mặt sang một bên không thèm để ý đến mình, Alex trợn trắng mắt, tiếp đó liền thời dài
“Ta không quan tâm đến chuyện tình cảm của con cái.
But, con mới có tí tuổi đầu, mặc dù trông bề ngoài lớn thật đấy, 11 tuổi định làm gì....thi bằng lái phi công sớm sao?”
Ngồi bên cạnh, Natasha đang chơi đùa với Sasha, thấy vậy liền vội vàng trấn an lại Alex, thậm chí còn trêu đùa một câu
“Alright, con nó thích thì cứ kệ nó đi.
Thằng bé tuy nhỏ nhưng biết suy nghĩ kỹ càng mọi nhiều rồi, anh hiểu rõ mà, honey! Hơn nữa, không phải ngày trước khi em cũng mới 11 tuổi mà anh đã đến hỏi cưới rồi không phải sao, thậm chí là lúc em vẫn còn quấn tã, anh đã đi nhìn lén em.

Hừ....đồ dê xồm!”
Mà Albert lúc này vẫn đang hờn dỗi bơ lấy người cha mình, nghe được câu chuyện của mẹ, cũng không nhịn được bật cười thành tiếng, sau đó nhanh chóng nín lại, quay lại với biểu tình như cũ.
Alex lại tiếp tục trợn mắt lần nữa hết quay sang lườm Natasha mội cái, bị cô hếch cằm đáp trả lại, tiếp đó lại bất đắc dĩ nhìn lấy đứa con trai
“Haizz...Ok! Ta sẽ không để ý nữa, con thích con yêu thì cứ thoải mái đi.
Nhưng xem liệu con có thể cưa đổ cô ấy được không?”
“Chắc chắn được!”
Albert đột nhiên quay đầu lại nhìn thẳng cha mình, giọng điệu tràn đây kiên định.
Khiến Alex không khỏi cười cười lắc đầu.
Tiếp đó, bỗng dưng một tiếng chuông điện thoại vang lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn.
....................
“Pietro, chờ sau khi chúng ta giết được Stark, anh dự đinh làm gì tiếp?”
Đêm khuya, sau khi Wanda đan xong một chiếc vòng tay mới, ngẩng đầu lên hỏi lấy người anh trai đang ngẩn người nhìn chằm chằm tấm ảnh chụp quen thuộc.
Pietro nghe xong, trầm mặc một chút, tiếp đó cười trả lời: “Tìm một công việc, cố gắng mua một căn nhà nhỏ, tìm một cô gái tốt kết hôn.
Tiện thể tìm bạn trai cho em, gả đi sớm một chút”
“......Đồ đần!”
Wanda bị lời nói của anh trai làm chọc cho cười, đem cái sọt để xuống mặt đất gần đó, tắt đi chiếc đèn bàn, rồi làm lên giường nhỏ của mình nhắm mắt lại.
Nhưng trước khi ngủ, cô vẫn như của vuốt ve lấy hai tay của mình, rồi lại cầm lấy chiếc khăn len quàng cổ màu đỏ trùng hợp với màu cô yêu thích, đưa lên mũi ngửi ngửi.
Cảm nhận được mùi hương nước hoa nam tính thoang thoảng dễ chịu kia, cô hài lòng lộ ra nụ cười.
Cô cảm thấy ấm áp vì những tấm lòng nhân hậu thiện lương đó, của người phụ nữ vừa xinh đẹp quý phái, vừa mang vài nét mạnh mẽ trải đời đối xử rất tốt với cô, không vì thân phận cấp bậc giàu nghèo mà khinh thường, phân biệt đối xử.
Của cậu thanh niên sáng sủa đẹp trai với mái tóc xoăn mượt bóng bẩy nhưng không hề có dáng vẻ thiếu gia công tử ngại ngùng mà quan tâm quàng lấy chiếc khăn cho cô, giữ cô được ấm áp hơn trong mùa đông giá rét.
Ừm...trông có vẻ vẫn còn rất trẻ tuổi, nhưng không sao, hi vọng một ngày nào đó sẽ được gặp lại.
Nhưng cô không hề biết là, lần sau bọn họ gặp lại nhau, đã là người ở hai chiến tuyến!
..................
New York, Avengers Tower
“Thế rốt cuộc là anh muốn nói với tôi chuyện gì?”
Trong phòng sinh hoạt chung, Alex bình tĩnh ngồi đó nhìn lấy Tony.
Mới vừa rồi, hắn nhận được một cú điện thoại, không ai khác ngoài Mr.
Iron Man của chúng ta.
Thế là nhanh chóng mở cổng không gian, cùng với Natasha và hai đứa nhỏ sớm kết thúc chuyến đi du lịch châu Âu này.
Để cho ba mẹ con về phòng nghỉ ngơi, Alex bắt đầu bàn chuyện riêng tư với ông bạn.
Ngẩng đầu lên nhìn Alex, lông mày Tony hơi nhíu lại, phi thường phối hợp nhún nhúi vai, giang hai tay sang hai bên, bày ra bộ dáng chảnh chảnh
“Hm...cũng chẳng có gì quá quan trọng, chỉ là liên quan đến nhóm của chúng ta.
Tôi có một đề nghị này”
Nói đến đây, Tony cầm lên chai rượu trên bàn, rót một nửa vào hai chiếc ly trước mặt, đưa cho Alex một ly, tiếp đó chậm rãi thưởng thức.

Mà Alex cũng đồng dạng không vội vàng, nhấp một hớp.
Cảm giác trơn trượt, mang theo mùi thơm của nho, bồi hồi quấn tại đầu lưỡi, độ cồn vừa phải, để cho Alex hơi nhướn mày một cái, gật đầu tự khen chính mình một câu
“Rượu tôi chưng cất pha chế vẫn luôn tuyệt nhất!”
Nhìn xem Alex híp lại đôi mắt, một bộ dáng tự khen tự sướng, Tony không khỏi nhếch miệng, im lặng
“Ah, là ai mới mấy giây trước vừa nói, có một vấn đề?”
Nghe vậy, Tony hắng dọng một cái, từ trên ghế đứng dậy, hai tay chắp sau lưng, bắt đầu nói
“Sinh hoạt, dù sao vẫn cần một chút cảm giác nghi thức, mới có thể đánh bại những kẻ địch nguy hiểm nhất, cường đại nhất và cực kỳ ngang bướng.
Mới có thể khiến chúng ta càm có thêm những cảm xúc mãnh liệt đối mặt với tương lai sau này.
Điều này anh đồng ý không?”
Nhìn xem Tony đột nhiên làm ra bộ dáng nghiêm chỉnh, Alex cũng không tự giác thu liễm lại đường cong trên khóe miệng, tò mò hỏi
“Kẻ địch mạnh mẽ nhất trong đời? What’s that?”
Chỉ thấy, sắc mặt Tony trong nháy mắt liền trở nên nghiêm túc, lập tức đưa tay phải lên, ngón cái và ngón giữa chạm vào nhau, búng một phát, ‘Ba!’
“Nhàm chán! Kẻ địch lớn nhất trong đời, chính là sự nhàm chán đang từng giờ từng phút ăn mòn lấy chính mình.
Sự nhàm chán tẻ nhạt sẽ để cho một người bình thường làm ra hành động điên cuồng, cũng sẽ khiến cho một người thông minh...”
Liếc lấy Tony đứng nghiêm trang ở đó nói nhảm, Alex không khỏi trợn trắng mắt lên, trong miệng bất đắc dì cười khẽ
“Hahaha...”
Cắn cứ vào việc làm bạn bao năm nay, đối với Tony lý giải, hắn đại khái đã đoán được thằng đần này muốn nói chuyện gì tiếp theo.
Nhưng chắc chắn, sẽ không phải là chuyện ‘trọng yếu’...
“...So, tôi cảm thấy, vì đoàn kết lại mọi người, tăng mạnh tình cảm gắn bó, đem sợi dây liên kết giữa chúng ta thắt chặt hơn, nhân dịp lần này Avengers chuẩn bị tụ họp lại với nhau, chúng ta nên tổ chức một buổi party!”
Nhìn xem bộ dáng đắc ý lại vô cùng muốn ăn đòn kia của Tony, trên mặt Alex chỉ còn lại mỗi thần sắc đó là: ‘Im lặng’ và thở dài.
Quả nhiên!

Giờ phút này, trong lòng Alex có một câu ‘Mother Fucker!’ quen thuộc của Nick Fury, không biết có nên nói hay không.
Hôm nay, sở dĩ hắn vô cùng vội vàng từ Sokovia mở cổng không gian, trở về New York, chỉ vì trong điện thoại Tony nói có chuyện vô cùng quan trọng, muốn cùng hắn thương lượng.
Alright, tôi vượt gần một nửa vòng Trái Đất, cùng với chỉ có thể đành phải tiếc nuối kết thúc chuyến du lịch vẫn chưa cảm thấy đủ sảng khoái với gia đình, về họp bàn với anh, thế mà anh nói với tôi chuyện này?!
Nghe xong Tony Stark liến thoẳng liên mồm nói ra một đống lớn bla bla bla...Alex lập tức tổng kết ra mục đích cuối cùng của hắn ta.
Nói ngắn gọn, chính là vị playboy vừa mới hoàn lương được mấy năm này, bị mình giao cho trách nhiệm nghiên cứu khoa học, ngồi trong phòng làm việc cảm thấy tẻ nhạt vô vị, muốn tìm cớ, mở một bữa tiệc gì gì đó...
Đối với tính cách dở hơi hâm hấp, nghiện chơi bời này của quý ngài Iron Man, Alex chỉ có thể che lấy chán, thở dài bất đắc dĩ, rồi mặc hắn muốn làm thế nào thì làm.
Dù sao thì, tổ chức party, chính mình cũng chẳng mất cái gì, chắc cũng chỉ phải bỏ ra vài chai rượu thượng hạng mà thôi, không sao, rượu thì Alex không thiếu, nên không cần lo lắng.
Bất quá, Alex cảm thấy, làm bạn bè thân thiết với nhau, vẫn cần phải biểu đạt một chút sự bất mãn của mình đối với tên khốn này.
Hai tay ôm ngực, hắn bày ra một bộ dáng giả vờ vô cùng khó chịu, nhưng đúng là hơi bức xúc thật, trầm giọng nói
“Tony, anh thiếu tôi một chuyến du lịch vòng quanh thế giới cho bốn người...”
Đối với phản ứng của Alex, Tony đã sớm đoán trước được.
Dù sao, thực chất đây chính là thứ hắn muốn thấy.
Cố nén kích động bật cười ra tiếng, đưa tay trấn an lại cảm xúc của ông bạn, tiếp đó hắn mở miệng tiếp
“Hey, buddy, easy..easy, chỉ là một bữa tiệc mà thôi, cũng có thể là sau mỗi một cuộc hành động tiêu diệt một cứ điểm Hydra, sẽ lại có một bữa tiệc...”
“Wait!” Không đợi Tony nói xong, Alex đã trực tiếp giơ tay cắt đứt hắn, “Anh muốn làm gì thì làm, nhưng tiền rượu vẫn phải trả”
Nói rồi, không muốn nghe thêm những lời nói nhảm nữa, Alex lập tức đứng dậy về phòng, chuẩn bị ôm vợ ngủ để giải tỏa căng thẳng.
CMN, thật sự nhức đầu với tên dở hơi này.
Mà giọng nói của Tony vẫn vang lên phía sau
“Nhớ mang tới phiên bản ngon nhất nhé! 1984 ấy!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.