Lạc Thiên Ký

Chương 97: Kinh thiên kim nhận - Sư thúc phát uy




Năm trăm Tân Điêu Hải yêu xông lên nhưng đội hình không hề quá tán loạn. Ít ra cũng có một chút gọi là trật tự, điều này rất hiếm thấy trong hải yêu thú. Thế nhưng nhân tộc tu sĩ vẫn bất động, những ngày qua khi săn giết những nhóm nhỏ Tân Điêu họ đã phần nào bái kiến sức chiến đấu thảm thương của loài này, phải nói là thảm trong các loại thảm, thương trong các loại thương. Có lẽ chúng chỉ giỏi lẩn trống yêu thú cường đại và chuyên đi bắt nạt yêu thú không sức chiến đấu như Bạng Tộc mà thôi. Chúng tồn tại và phát triển được có lẽ vì chúng quá thong minh so với hải thú, nhưng ông trời lại công bằng mà ban cho chúng khả năng chiến đấu tỉ lệ nghịch với trí khôn.
Quân đoàn Chiến đường động rồi, họ chọn tấn công chứ không phải phòng thủ như mọi khi. Phòng thủ chỉ dành cho những trường hợp đối phươn sức chiến đấu mạnh hơn, cần mài đi nhuệ khí của họ rồi mới phản công. Không càn thiết phải phòng thủ trong trường hợp đối phương quá yếu đuối.
Chiến đường xông lên phía trước thế nhưng tốc độ của họ thật không dám khen tặng bởi vì đầu tầu tiên phong vậy mà thấp thoáng bóng Cua Vàng. Lũ Cua Vàng hệ thổ này phòng ngự cực mạnh nhưng tốc độ thì cũng chỉ thoáng nhanh hơn rùa thôi. Vậy nên trong khi chúng toàn lực xông lên thì trong mắt thế nhân lại là hành quân thong thả... thật con mẹ nó quá tà môn, chuyện lạ tu chân đâu đâu cũng có. nhóm dẫn đầu gồm 20 tổ hợp kì quái, mỗ tổ nhỏ bao gồm một nhân một cua xanh và một cua vàng xếp thành thế mũi dùi mà công thẳng vào trận địa Tân Điêu. Riêng vị trí đi đầu của mũi nhọn tấn công của Càn Khí Môn hơi đặc biệt vì tiểu tổ này chỉ gồm một cua Vàng và một nhân tộc. Đó chính là Mộc Kiếm Thanh và Thạch Bàn Bàn Bàn hải yêu cấp tinh hạch thú.
Một loạt pháp thuật hệ thủy được tung ra bắn tứ tung vào mũi nhọn tam giác đi đầu của Càn Khí Môn quân tiên phong. Thế nhưng quả thật hiệu quả tệ hại đến không thể nuốt trôi, chúng không thể đột phá được Thổ thuẫn do đám cua vàng ngưng tụ ra chứ đừng nói là đột phá lớp lớp phòng ngự do nhân tộc tu sĩ tế ra phía sau thổ thuẫn. Ngay cả 4 tên hải yêu Tinh Hạch kì cùng đánh lên lổ thuẫn của Thạch Bàn Bàn cũng không hề làm con cua già này rung lên một cái. Sức tấn công của Tân ĐIêu quả thật không thể hình dung bằng lời nói. Sauk hi tấn công không hiệu quả giờ đây đối mặt với chúng là sự khảo nghiệm của sức phòng ngự. Cũng may tốc độ của Tân Điêu cực nhanh nhao nhao chuẩn bị né tránh, thế mới biết trí khôn của chúng cực kì cao. Thế nhưng nhân tộc nào đơn giản như vậy. Một loạt trói buộc pháp thuật diện rộng được tung ra, băng phong, đằng quấn, ngay cả độc cũng có, làm cho cả một vùng rơi vào trì trệ vô cùng, di chuyển trong vùng này quả thật rất gian nan ngay cả với những Yêu Thú sức mạnh cực lớn. Tiếp theo là tấn công rồi, bao nhiêu thủ đoạn công kích sắc bén nhất nhằm vào địch thủ đang bị trói buộc mà di chuyển chậm chạp kia.
Lực phòng thủ của Tân Điêu còn tệ hơn cả sức tân công của chúng, tầng tầng Tân Điêu mãu phun ba thước mà ngã xuống. Đến ngay cả bốn con tinh hạch kỳ Tân Điêu cũng máu me đầy mình là đủ biết. Trúc cơ không thể phòng thủ nổi một đợt tấn công của luyện kí, đây mới thực sự là cặn bã của xà hội. Kì thật ra sức tấn công của Tân Điêu không hề yếu quá như vậy, với tốc độ cao, răng cực sắc và móng vuốt nhọn chúng thường chọn những hải yêu đù đờ tốc độ thấp mà vòng ra sau lưng chơi chiêu bày đoàn mà gặm nhấm. Hiệu quả chiến thuật này cực cao, ngay cả đến Cự Kình(cá voi) hải yêu cũng bị chúng vờn chết đấy. Nhưng chiến thuật này vô dụng với kiểu tác tiến tầm xa cộng trói buộc của Càn Khí Môn.
Mắt nhìn thấy sức chiến đấu bá đạo của nhân tộc tu sĩ, mỗi chiêu mỗi thức đều là khắc tinh của tộc mình thì tên Tân Điêu thủ lĩnh Yêu Đan cấp mồ hôi lạnh chảy đầy lân giáp. Chắc chắn đối phương còn có hậu chiêu... đây là hiểu biết cảu hắn đối với nhân loại. Giờ không chạy còn đợi đến khi nào. Nghĩ là làm hắn lập tức bỏ mặc tộc nhân mà đào tẩu với tốc độ cực nhanh. Dị biến như vậy làm toàn trường không thể phản ứng kịp. Tân Điêu Tộc Nhân thấy thủ lãnh chạy mất dép cũng tứ tán mà tẩu.
Ngay khi Tân Điêu thủ lãnh vừa chạy thì một luồng khí tức cường đại bao lấy toàn trường, Tiểu Sư Thúc phát uy. Thấy con mồi chưa đánh dã chạy thì nàng phát bạo mà bộc phát kinh người, thần thức cường đại tỏa ra một cách vô tình cũng đủ khóa cứng tất cả nhân viên đang tham gia chiến tranh cũng như chạy trốn. Với tốc độ cực nhanh khi tàn ảnh của Tiểu Ma Nữ tại nơi nàng xuất hiện vùa tan biến thì nàng đã có mặt tại một vị trí cách đó 2 dặm có dư, sau đó một tích tắc lại chớp lóe mà biến mất. Rồi từ xa vọng lại một tiến nổ kinh khủng và một luồng sáng chói mắt hình kim nhận lao vút về phía xa, rồi một tiếng thảm thiết kêu rống... tiếp theo là chìm vào im lặng. Lần đầu tiên Môn nhân thấy được Tiểu Sư Thúc tấn công tầm xa, một tia kim nhận to đến hơn mười trượng tốc độ như ánh sáng mà bay vút trong nước biển xanh thẳm. Khi này mọi người mới nhớ lại một câu nói của Long gia " Không ngờ lão nhân gia ngài là pháp thể song tu... tiểu Thiên phục rồi". Bấy lâu nay Chiến Đường toàn thấy nàng cận chiến đánh đập tàn nhẫn, đó là thú vui cảu nàng mà thôi. Độ nguy hiểm của Tiểu Sư Thúc tăng cấp số nhân với những chiêu bài chưa lật của nàng.
Chả bao lâu Hạ Hầu Uyển Vân đã quay lại trên tay là hai nửa của một con Tân Điêu khá ngoại cỡ lân giáp nâu sẫm, máu từ hai nửa than thể nó vẫn đang hòa vào nước biển mà phiêu phù.
Chiến đấu cú như vậy mà chung kết, vì tốc độ chạy trốn của Tân Điêu ngoài vòng chiến quá nhanh, mà Hạ Hầu Uyển Vân cũng lười động yêu thú cấp thấp thế nên đánh đánh giết giết hạ sát được hơn bốn trăm đầu, bắt được gần hai trăm tù binh trong đó có bốn con tinh hạch kì tham chiến lúc đầu. Tân Điêu có dòng máu của Thử loại thế nên gặp cường giả thì lá gan teo lại bằng cái móng tay. Cả lũ động không dám động ngồi ôm đầu một góc khóc thút thít, nghe ra thì toàn là tiếng chin chít.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.