La Phù

Chương 268: Diệt tuyệt lôi vân




Một gã áo đen vọt lên trước, trong mắt mới xuất hiện sự kinh hãi thì con hỏa long đã đánh bay ba đạo kiếm quang rồi đốt cháy y thành tro bụi.
Thái Thúc chợt hừ một tiếng lạnh lùng.
Mãi cho tới khi người áo đen đầu tiên bị cháy thành tro, hai người áo đen phía sau mới có sự phản ứng. Gần như theo bản năng cả hai đều dừng lại rồi vội vàng lao ra.
Nhưng một gã áo đen cũng không kịp chạy trốn. Thân người của y vừa mới bắt đầu lao đi thì đã bốc lên ngọn lửa. Con Hỏa Long còn chưa chạm vào người y thì hỏa nguyên đã khiến cho quần áo của y cháy thành tro, sau đó tới da thịt và xương cốt.
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp thốt lên, hai gã áo đen biến mất trước mặt Hỏa long trong nháy mắt.
Chỉ có một gã áo đen tránh được một đòn của Ly Nghiêu Ly mà run rẩy bay về. Nhưng tiếng hừ lạnh của Thái Thúc còn chưa biến mất thì từ trong đám mây đen chợt vọng ra tiếng cười khinh thường:
- Ngay cả một chút cũng không đỡ được, đúng là thứ rác rưởi. Để ngươi lại còn có tác dụng gì?
Theo tiếng cười lạnh đó, một đạo kiếm khí cực mạnh lao ra, chém người áo đen đang bỏ chạy thành hai đoạn.
Một người mặc áo xanh ngạo nghễ đứng trên không trung, tiện tay phát ra một đạo kiếm khí đánh chết người áo đen. Sau đó, y chẳng thèm nhìn tới cái xác của đối phương mà chỉ nhìn Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly với ánh mắt khinh miệt. Chỉ có điều khí thế của một kiếm này hoàn toàn xóa bỏ khí thế một đòn vừa rồi của Ly Nghiêu Ly.
Người thanh niên không che giấu sự khinh miệt và kiêu ngạo của mình chính là Đường Khanh Tướng của Côn Luân.
Mặc dù có thể nói y là một con cờ của Huống Vô Tâm đặt bên cạnh Kỳ Liên Liên Thành, nghe lệnh của Huống Vô Tâm mà hành sự theo ý của Kỳ Liên Liên Thành tuy nhiên nhìn khắp thiên hạ thì ngoại trừ nhân vật có tu vi cao như Huống Vô Tâm ra Đường Khanh Tướng hoàn toàn có vốn để kiêu ngạo. Hơn nữa, do đi theo Kỳ Liên Liên Thành nên hắn mặc dù biết Thái Thúc nhưng không hiểu rõ bằng Nam Ly Việt. Trong suy nghĩ của y thì Thi thần tướng linh cũng chỉ là một tên tiểu bối có thể tiện tay tiêu diệt mà thôi.
- Thái Thúc! Ngươi chẳng phải là đệ tử của Thái Thúc hay sao?
Đường Khanh Tướng ngạo nghễ nhìn Thái Thúc bay tới mà cười lạnh:
- Thái Thúc các ngươi được xưng tụng là có phi kiếm số một thiên hạ. Ta cho ngươi một cơ hội. Nếu ngươi dùng phi kiếm đỡ được một kiếm của ta thì ta để cho ngươi đi.
Đáp lại câu nói của Đường Khanh Tướng là một tia chớp hình xoắn ốc xuất hiện sau lưng y.
Tia chớp xuất hiện hết sức đột ngột. Trong nháy mắt khi nó xuất hiện liền tản ra pháp lực dao động và khí lôi cương. Cho dù Đường Khanh Tướng có phản ứng, phát ra một đạo kiếm khí đánh tan được tia chớp màu tím tuy nhiên những tia điện nhỏ bắn ra cũng khiến cho áo của y bị rách mấy chỗ.
- Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu?
Sắc mặt của Đường Khanh Tướng trở nên âm trầm. Y thật sự không ngờ Thái Thúc lại tư luyện Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu của Côn Luân. Hơn nữa, nhìn Thái Thúc đột nhiên phát ra một đòn đó có thể thấy nàng đã tu luyện tới cảnh giới Hư không sinh điện. Nhưng trong suy nghĩ của y thì Thái Thúc cố chấp, trầm mặc tấn công mình vẫn chỉ là một con kiến.
Trong phạm vi ngàn dặm của núi Đại Đông, Kỳ Liên Liên Thành đã bố trí một tấm lưới lớn. Trong tấm lưới đó, ngoại trừ Đường Khanh Tướng ra thì còn có mười mấy tên cao thủ của các huyền môn trong thiên hạ. Đường Khanh Tướng thậm chí cũng cảm thấy cho dù mình không ra tay thì Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly cũng khó có thể đột phá khỏi nơi này để tới núi Đại Đông. Nhưng Thái Thúc không hề nói một câu mà lạnh lùng tấn công cũng chính là thái độ miệt thị đối với y. Điều đó khiến cho Đường Khanh Tướng cảm thấy tức giận.
- Các ngươi không cần phải ra tay.
Từng đợt pháp lực dao động tản ra từ phía sau người Đường Khanh Tướng. Tuy nhiên Đường Khanh Tướng hết sức quả quyết phất tay. Khi tay y hạ xuống, một làn kiếm khí từ trên người y tản ra. Sau đạo bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc, trên bầu trời của núi Đại Đông chợt xuất hiện một đạo bản mệnh kiếm nguyên với khí tức hủy diệt xuất hiện lao về phía Thái Thúc với một tốc độ điên cuồng.
Cái này không phải là do Đường Khanh Tướng ngông cuồng mà trên thực tế y cũng chẳng để ý tới sự sống chết của đám người sau lưng. Như ba người trước đó tranh nhau lập công rồi bị Ly Nghiêu Ly đánh chết. Tu vi của họ đối với y chẳng khác nào một con kiến. Còn những người có tu vi không tầm thường thì đều được Kỳ Liên Liên Thành sử dụng. Mà người bên Kỳ Liên Liên Thành cũng không phải là người phái y hay Huống Vô Tâm. Nhưng người này có chết thêm vài người đối với y cũng chẳng có gì xấu.
Đường Khanh Tướng ra lệnh cho bọn họ dừng tay cũng là vi y tu luyện pháp quyết phi kiếm. Hơn nữa từ khi bị thua lão Triệu Nam, Đường Khanh Tướng cũng hiểu được kiếm ý và kiếm khí đối với bản thân mình quan trọng như thế nào.
Nếu đối mặt với một đối thủ bị mình miệt thị mà còn né tránh thì nhuệ khí của y sẽ bị giảm rất nhiều. Điều này hoàn toàn bất lợi đối với tu vi sau này của y. Một người có được kiếm thai thì phải có được sự bất khuất và dũng cảm, có như vậy tu vi kiếm quyết mới càng cao. Trong chiến đấu sinh tử, so sánh Lạc Bắc với Đường Khanh Tướng thì mặc dù kiếm quyết không kém nhau nhưng do lực lượng chân nguyên và Tĩnh Niệm Thông Minh quyết, hơn nữa Lạc Bắc có kiếm ý và khí thế được ma luyện khiến cho bản mệnh kiếm nguyên của hắn chỉ sợ đã vượt qua Đường Khanh Tướng từ lâu.
Nhưng cho dù thế nào thì bản mệnh kiếm nguyên đối với nhiều người mà nói thì cũng là một thứ mong muốn. Nó vẫn là một thứ vũ khí có uy lực mạnh nhất trên đời.
.....
Trong nháy mắt, một làn hơi thở cuồng bạo nổ tung. Phía sau lưng Đường Khanh Tướng có nhiều nhân vật với tu vi cực cao nhưng trong nháy mắt đó bọn họ cũng phải nhắm mắt lại. Bởi vì kiếm khí tản ra từ bản mệnh kiếm nguyên của Đường Khanh Tướng khiến cho đôi mắt của họ cảm thấy đau đớn.
Soạt!
So với kiếm nguyên có hơi thở không gì không phá được của Lạc Bắc từ trước tới nay, bản mệnh kiếm nguyên của Đường Khanh Tướng có màu lam lại mang tới cho người ta một cái cảm giác lạnh lẽo và vô tình. Tuy nhiên bản mệnh kiếm nguyên của y vẫn vượt qua vô số pháp bảo và pháp thuật trên thế gian. Khí tức hủy diệt vừa mới xuất hiện, bản mệnh kiếm nguyên đã tới trước mặt Thái Thúc.
Tuy nhiên đối diện với những tia kiếm khí từ bản mệnh kiếm nguyên, Thái Thúc lại không hề né tránh.
Ánh mắt nàng lấp lánh một sự kiên định vững vàng, dường như không một thứ gì có thể ngăn cản mình tiến vào núi Đại Đông, tới Từ Hàng Tĩnh Trai. Một làn pháp lực dao động có khí thế kinh người đủ sánh với Hạo Thiên Kính ngay lập tức tản ra từ người Thái Thúc, làn khí thế đó xuyên thẳng xuống mặt đất và bốc lên tới tận trời cao giống như có một cây đèn trời được đốt lên. Theo làn khí thế đó phóng lên cao, một vầng ánh sáng màu đen đột nhiên xuất hiện giữa Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly. Vầng sáng màu đen đó lan vào không khí phát ra những tiếng ma âm liên tục.
Một cái pháp bảo giống như đài sen thoáng cái xuất hiện trước mặt mọi người, đối diện với bản mệnh kiếm nguyên.
Nói nó là đài sen bởi vì cái vật thể màu đen tới hơn nửa rất giống với đài sen mà trong điển tịch của Mật tông ghi lại. Hơn một nữa bộ phận của nó rộng tới bốn trượng, chẳng khác nào một cái sân khấu lơ lửng trên không trung. Khí thế từ đám hoa văn tản ở một nửa trên của nó tản ra khí thế uy nghiêm. Một nửa số hoa văn bên dưới nhìn giống như đủ loại hình dạng điêu khắc về ma thần cầm vô số phá khí trong tay. Những phù điêu đó to chừng bàn tay hiện ta bên ngoài ít nhất phải tới cả ngàn cái với đủ mọi hình dạng khác nhau. Mà trong làn ánh sáng màu đen, những pho tượng đó giống như đang cử động liên tục.
Nói nó không giống đài sen là vì trên cái pháp bảo còn có một cái trướng giống như một cái mui xe. Cái mui xe mặc dù tản ra ánh sáng màu đen nhưng lại có màu vàng nhạt. Trên đỉnh của nó còn có một cây cột đá điêu khắc tượng phật với dầy đặc hoa văn toàn là những lá bùa huyền ảo. Vô số những tia sáng từ trên cái pháp bảo chiếu xuống bao phủ Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly vào bên trong khiến cho người ngoài không thể nhìn rõ hai người.
Trước khi cái pháp bảo đó xuất hiện, Thái Thúc khiến cho đám người Đường Khanh Tướng có cảm giác giống như một cánh bướm yếu ớt. Nhưng khi cái pháp bảo này xuất hiện, một làn khí thế uy nghiêm và hùng mạnh khiến cho nàng lại giống như một pho tượng Ma vương chợt giáng xuống nhân gian.
Xoẹt!
Bản mệnh kiếm nguyên của Đường Khanh Tướng và chạm vào cái pháp bảo của Thái Thúc. Lực xung kích hủy diệt và lực xuyên thấu khiến cho cả cái pháp bảo rung động. Kiếm quang trong nháy mắt xé rách ánh sáng màu đen của pháp bảo. Nhưng khi ánh sáng màu đen của nó lóe lên, cảnh tượng lại chẳng khác nào bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc không thể nào phá được sự phòng ngự của Hạo Thiên Kính. Bản mệnh kiếm nguyên của Đường Khanh Tướng phá vỡ lớp ánh sáng màu đen bên ngoài tấn công lên những dải tua rua của pháp bảo thì chợt dừng lại không thể tiến thêm được nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.