La Phù

Chương 201: Đánh hay hòa




Tới lúc này, thân hình của Thi vương cũng không còn to lên nữa mà ngược lại bắt đầu nhỏ đi, hồi phục hình dạng ban đầu.
Thân thể của Thi vương đã hoàn toàn có thể chịu được âm nguyên tan ra từ Thi thần đại đan.
- Kháng nạp âm thố.
Gần như trong Thức Hải của tất cả mọi người đột nhiên vang lên tiếng Phạn xướng du dương. Âm thanh đó như ở một nơi xa lắc xa lơ vọng lại nhưng hết sức rõ ràng khiến cho người ta có cảm giác thư thái. Cùng lúc đó, vô số những đóa hoa màu đen rơi xuống kèm theo vô số thiếu nữ bay muốn như muốn câu hồn đoạt phách. Phía trên hư không lại xuất hiện một pho tượng Thiên ma có sáu tay, trên đầu có hai cái sừng và một cái đuôi rất dài. Nhất thời đám người Cầu Thương Dương gần như không giữ được tinh thần chỉ chực quỳ xuống mà bái lạy Thiên ma.
- Loại trừ tâm ma.
Đúng vào lúc này, âm thanh của Lạc Bắc vang lên mạnh mẽ khiến cho tất cả ảo ảnh biến mất.
- Không thể ngờ được tinh thần của lão đạo lôi thôi này lại vững vàng hơn chúng ta.
Khi đám người Cầu Thương Dương bị tâm ma xâm nhập được tiếng hét của Lạc Bắc đánh thức thì cả đám chợt phát hiện ra Bích Căn sơn nhân vẫn bất động nhìn Thi vương mà xấu hổ.
Bích Căn sơn nhân chuyên tâm luyện khí khiến cho tinh thần của lão hết sức vững vàng.
Lúc này, Thi vương đã thôi không ăn tinh kim ngọc thạch nữa. Từ trên người nó tản ra một làn khí đen, đồng thời dưới chân ngưng tự thành một đám mây màu đen hơi giống với một cái ngai vàng.
Mà vào lúc này, Lạc Bắc vẫn cảm nhận được âm nguyên từ Thi thần đại đan vẫn đang tản ra do chưa được luyện hóa hết. Có điều âm nguyên đó không bị chảy ra ngoài, cũng không làm cho thân thể của Thi vương phồng lên. Thi vương đã có thể sử dụng thân thể để cất chứa âm nguyên, đồng thời phát ra ảo cảnh thiên ma giáng xuống. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc Thi vương đã ngưng tụ được Thi thần đại đan, trở thành Thi thần thực sự.
- Ma quang trong mắt nó làm cho lòng người phiền muộn
Bích Căn sơn nhân nhìn Thi thần chằm chằm, rồi theo bản năng tránh được ánh mắt của nó. Lão móc ra một cây đao nhỏ định cắt mái tóc của Thi thần xuống để xem.
Cái cây đao trắng này được Bích Căn sơn nhân cố tình luyện chế, có thể nói là còn sắc bén hơn cả Tân Thiên trạm lô. Nhưng cuối cùng, Bích Căn sơn nhân vẫn phải ngây người.
Sợi tóc của Thi thần so với trước mảnh hơn những khi lão giơ tay cắt thì cơ bản một sợi cũng không cắt nổi.
- Cuối cùng thì cũng luyện hóa toàn bộ.
Âm nguyên ẩn chứa trong một viên thi thần đại đan đúng là làm cho người ta khó có thể tưởng tượng. Ước chừng ba canh giờ, pháp lực dao động trên người Thi thần mới từ từ ổn định lại. Thi thần đại đan mà Nại hà ma cung cấp cho Lạc Bắc cuối cùng cũng được nó luyện hóa hết.
Sau khi pháp lực dao động trên người nó ổn định xong, bản thân ngưng tụ được thi thần đại đan khiến cho khí tức của nó cũng thu liễm giống như Lạc Bắc. Chỉ có lại gần mới có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo chết chóc của nó.
"Phụp! Phụp!"
Lạc Bắc vừa mới nghĩ, Thi thần không hề có động tác nào nhưng khí đen trên người nó tản ra hình thành dưới chân một đám mây. Mái tóc dài màu trắng của nó đột nhiên hất lên, xuyên thẳng vào một viên tinh kim ở gần đó.
Mái tóc màu trắng của Thi thần vốn dài tới năm thước, tới tận đất. Nhưng hiện tại nó vừa mới dựng lên thì chẳng khác nào sinh trưởng đột nhiên duỗi dài ra. Vô số sợi tóc bạc bắn tới xuyên qua viên tinh kim chẳng khác nào xuyên qua miếng đậu làm cho nó vỡ vụn.
Thoáng cái đánh nát viên tinh kim nhưng Thi thần không hề dừng lại. Nó giơ tay chộp một cái, tất cả móng tay liền dài ra nhìn như những thanh đoàn kiếm màu bạc.
Sợi tóc trắng trên đầu Thi thần bay múa, mười ngón tay mở rộng khiến cho người ta sợ hãi. Nó giơ tay chộp một cái, hút mấy miếng tinh kim lại phía mình. Ngay lập tức mười tia sáng bạc lóe lên trên ngón tay đồng thời tản ra một làn sát khí huyền hoàng. Tay nó vẽ một cái, toàn bộ số tinh kim đều bị cắt đứt, trên bề mặt về cắt còn giống như bị ăn mòn.
- Sắc bén thế này, có lẽ Tân thiên trạm lô cũng không thể sánh được với nó.
Lạc Bắc có thể cảm nhận thực lực của Thi thần không hề kém hơn Khuất Đạo Tử.
Từ Thi vương đạt tới Thi thần, thực lực thay đổi chẳng khác nào cảnh giới Ngự kiếm tới cảnh giới Kiếm cương. Hiện tại, Lạc Bắc có thể cảm nhận được mười cái móng tay của Thi thần được gọi là Huyền Âm a đồ nhận mặc dù không thể giống như phi kiếm bay ra đả thương kẻ địch nhưng Huyền Sát ngân ti có thể dài ra tới hai mươi trượng. Cứ như vậy Thi thần không chỉ có thể cận chiến mà còn cả viễn chiến.
Hơn nữa, ánh mắt và hơi thở của Thi thần đều có thể làm cho tinh thần của người khác bị mê hoặc. Nếu như bị con mắt thi thần đảo qua, tinh thần sẽ bị chấn động không kịp thi triển pháp thuật và pháp bảo thì cho dù tu vi có cao tới đâu cũng bị thi thần đánh chết.
- Lần này Nại Hà ma cung không có lấn lướt ta. Âm nguyên ẩn chứa trong viên Thi thần nội đan so với Diễm La thiên ma chung còn nhiều hơn. Nếu không có viên thi thần nội đan này thì chỉ sợ hết sạch âm khí trong Diễm La thiên ma chung, Thi vương cũng không thể tới được cảnh giới thi thần.
Sau khi thử nghiệm một chút uy lực của Thi thần, Lạc Bắc liền quay đầu nói với Thái Thúc. Hiện tại Thi thần có thể nói là vật chí bảo. Bởi vì Thi thần so với Khuất Đạo Tử còn có thể tiến lên, lợi hại thêm. Chỉ với chỗ âm khí còn thừa trong Diễm la thiên ma chung cũng đủ cho Thi thần lợi hại hơn nhiều.
Mà nếu thi thần đại đan là thật thì lễ gặp mặt của Nại Hà ma cung đã chứng tỏ sự thành ý.
Nhưng cho dù như vậy thì Thái Thúc cũng vẫn lo lắng.
- Tu luyện pháp quyết Ma môn chịu âm khí xâm nhập nên tính tình cực kỳ âm hiểm, độc ác. Có một số người còn dùng cả người thân, đệ tử của mình mà luyện pháp bảo. Cho dù bọn họ có đưa Thi thần đại đan thì chúng ta cũng không nên tin họ một cách dễ dàng. Nếu bọn họ muốn gặp thì tới thẳng Thương Lãng cung. Tới lúc đó, chúng ta đông người cũng chẳng sợ gì họ.
- Làm như vậy thì có phần chúng ta không được thành ý cho lắm. - Lạc Bắc trầm ngâm nói:
- Đề phòng lẫn nhau như vậy, cho dù có thật sự liên minh thì cũng vô dùng, làm sao có thể cùng nhau đối địch.
- Dù sao thì muội vẫn cảm thấy việc này kỳ quái. - Thái Thúc lắc đầu nói:
- Nếu không thể giữ thực lực của chúng ta chiếm thế thượng phong thì có thể không cần phải gặp, tránh mắc bẫy chúng.
Mộ Hàm Phong gật đầu nói:
- Ta cũng thấy Thái Thúc nói có lý. Nại Hà Ma cung quỷ bí khó lường. Nghe bọn chúng nói thì Bạch Cốt chân quân cũng không phải là người có thân phận cao nhất trong Nại Hà ma cung. Cao thủ tu vi cao của họ chắc chắn là có rất nhiều. Mà bên chúng ta, ngoại trừ Lạc Bắc và mấy con dị thú ra thì cũng chỉ có Khuất Đạo Tử và Thi Thần. Nhiều hơn thì có Thi thần tướng linh và Ly Nghiêu Ly cùng với Ly Đông Thần mới tu luyện thành Tam Thần Long thể. Nói là gặp để hòa đàm nhưng chúng ta không thể mang theo Thất Hải Yêu Vương thú và Quỷ Xa Âm Vương Cưu. Tới lúc đó, bên chúng có năm người mà có tu vi như Khuất Đạo Tử thì chúng ta thật sự khó ứng phó.
- Đúng thế. - Cầu Thương Dương cũng nhíu mày:
- Nếu theo bọn họ nói thì thập nguyên lạc tiên đại trận muốn chạy cũng không được. Ta thấy bọn họ hình như còn có ý khiêu khích, nếu không đồng ý thì hạ thấp uy thế của Thất Hải Yêu Vương. Hơn nữa, nếu bọn họ thật sự thành tâm cùng với chúng ta liên minh đối đầu với Côn Luân, chúng ta để mất đi một thế lực mạnh như vậy cũng đáng tiếc. Chuyện này đúng là hơi khó.
- Chuyện này có gì khó.
Đúng lúc này, một âm thanh the thé lại vang lên.
- A? - Đám người Cầu Thương Dương hơi kinh ngạc quay đầu lại thì phát hiện đó chính là Bích Căn sơn nhân vẫn đang nghiên cứu Thi thần từ nãy tới giờ.
- Lão có biện pháp gì sao? - Lạc Bắc liền hỏi Bích Căn sơn nhân.
- Dùng cái này không được hay sao?
Bích Căn sơn nhân tiện tay ném một thứ về phía Lạc Bắc, đồng thời nét mặt của lão có chút không vui.
- Ô Đàm Kim ma lang chiến xa? Lão có ý gì?
Đám người Lạc Bắc và Thái Thúc đều giật mình. Thứ mà Bích Căn sơn nhân ném cho Lạc Bắc chính là pháp bảo đắc ý của Khủng Cụ ma vương - Ô Đàm Kim Ma lang chiến xa.
- Dùng cái trận pháp trong pháp bảo này là được. - Bích Căn sơn nhân chỉ cái chiến xa trong tay Lạc Bắc:
- Chẳng phải chúng nói hai bên chỉ được đi có năm người thôi sao? Nếu bọn chúng không có âm mưu với các ngươi thì năm người các ngươi cũng đàm phán liên minh với chúng. Còn nếu chúng có âm mưu, các ngươi sử dụng cái trận pháp trong này, truyền tống thêm vài người đối phó với chúng là được. Có điều, năng lực truyền tống xuyên không gian của Ô Đàm Kim Ma lang chiến xa có hạn, không thể truyền tống một số lượng người khổng lồ đến được. Trong mấy thời thần cũng chỉ có thể thi triển được một lần. Một lần nhiều lắm cũng chỉ được tới hai mươi người mà thôi. Nhưng bọn chúng chẳng phải chỉ đi có năm người thôi sao? Cho dù tu vi của chúng có lợi hại tới mấy mà phải đánh nhau thì hai mươi mấy người các ngươi đối đầu với năm ngươi đã đủ chưa?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.