Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 22:




Leonard có thể làm gì bây giờ, chỉ có thể gật đầu, nhận lấy cái "về sau sẽ hỗ trợ" này, nhìn thấy Leonard gật đầu, Tần Tử Mặc cười càng vui vẻ, độ coi trọng Lạc Vân Thanh  trong lòng hắn lại tăng thêm, vì hắn cứ như vậy ngậm bồ hòn làm ngọt, xem ra Leonard là thật sự tới.
Là con cháu hào môn thế gia, tuy Tần Tử Mặc thích chơi bời, đôi khi cũng tùy hứng yêu, nhưng những việc cần hiểu vẫn đều biết.
Tin tức người thừa kế Horae gia tộc đã đính hôn có ai không biết? Trước kia Leonard tuân thủ nghiêm ngặt quy củ, mà vợ chồng Warren cũng rất bảo vệ vị hôn ước giả chưa từng xuất hiện trước mặt công chúng kia, cho nên mọi người mới yên lặng chịu đựng.
Hiện tại tự thân Leonard chủ động đánh vỡ cục diện này, những người thèm nhỏ dãi địa vị của hắn có thể nhịn được nữa sao? Tần Tử Mặc mới không tin, xem ra chuẩn bị có trò hay để xem rồi.
Nghĩ tới đây, hai mắt Tần Tử Mặc hưng phấn sáng lên, tính cách thích xem náo nhiệt không chê việc lớn khiến hắn kích động không thôi.
Khó được nha, khó được nha! Sinh thời còn có thể xem náo nhiệt của Leonard. Phải biết rằng vì hai người cùng năm sinh, gia thế cũng tương đương, làm con nhà người ta Leonard cũng quá khiến người sinh hận. Tần Tử Mặc chính là một trong những nạn nhân như vậy, tuy sau này hai người trở thành bằng hữu, nhưng đối với Leonard người này Tần Tử Mặc vẫn luôn chờ đợi cơ hội hố hắn một phen.
" Cậu đừng quên báo đáp tôi nha." Cắn cái thìa, Tần Tử Mặc lặp lại lần nữa, nếu Leonard dám bội ước với hắn, hắn sẽ tuôn ra hết những gì về hắn, hơn nữa tại trong vòng không đáng dư lực tuyên dương chuyện này cho hắn.
"Được" Leonard cười lạnh, hận không thể đem bàn ăn ném qua, nghĩ thầm nếu không phải Lạc Vân Thanh ở đây, chắc chắn hắn sẽ cho người biết hoa nhi vì sao lại hồng như vậy.
"Vậy tôi đi đây." Hố được một cái hứa hẹn, Tần Tử Mặc tuy còn muốn lưu lại xem náo nhiệt, nhưng rốt cuộc nhát gan, không dám tiếp thu lửa giận của Leonard hắn chạy nhanh như chớp.
"Hắn tới làm gì?" Ngây người không đến năm phút đồng hồ cầm bát cơm liền chạy, Lạc Vân Thanh tỏ vẻ Tần Tử Mặc như vậy phi thường hủy diệt hình tượng của hắn trong lòng mình. Vị công tử ca này thiết lập tính cách nếu nhớ không lầm thì là hào môn quý công tử đi, hôm nay sao lại kỳ ba như vậy, nếu như bị fan của hắn biết có phải sẽ xuất hiện đại quy mô rớt phấn hay không?
"Không biết, ăn no chưa? No rồi thì chúng ta về?" Không đi thì còn không biết sẽ gặp phải ai nữa, tuy người biết thân phận của Leonard không nhiều lắm, nhưng vẫn phải có, hôm nay hiện ra một cái, ai biết còn có cái thứ hai xuất hiện hay không.
"Ừ ừ, chờ tôi ăn xong hai miếng đã." Lạc Vân Thanh nâng bát hai ba ngụm ăn nốt phần cơm không còn nhiều lắm, đem bộ đồ ăn đặt tại vị trí quy định, sau đó cùng Leonard trở về phòng.
Hệ thực vật rút được phòng ngủ hai người tốt nhất, nhưng vì hệ thực vật năm nay tới là số lẻ, cho nên là đội trưởng cậu được mọi người cho hưởng thụ một chút, vì thế một phòng đơn cho cậu ở một mình một phòng.
Mà hệ của Leonard lại rút tới phòng kém hơn một bậc, lúc ấy Lạc Vân Thanh hai người là bạn cùng phòng, hiện tại còn là đồng đội, hơn nữa Leonard còn là đội phó tiểu đội Thực Vật, cho nên để hắn đi theo mình, vì thế hai người vẫn là một phòng, hiện tại xem ra khá tốt, dù sao hai người bọn họ cũng quen ở cùng nhau, cũng dễ thương lượng sự tình.
...........
Vì Lạc Vân Thanh quen thuộc hoàn cảnh cổ địa cầu, cho nên được người trong ban nhất trí đề cửa thành đội trưởng lần khảo hạch này,làm một người đội trưởng cẩn trọng, cậu cảm thấy một đội ngũ thành công cần phải suy xét tất cả các mặt.
Mười đại trường cao đẳng quy định, học sinh liên hợp khảo hạch tiến vào cổ địa cầu có quy định nghiêm khắc vật tư mang theo, khảo hạch tổng cộng 7 ngày, nhưng mỗi người chỉ được mang một chai dịch dinh dưỡng, dựa theo lẽ thường mà nói một chai dịch dinh dưỡng chắc chắc không đói chết ngươi, nhưng chắc chắn có thể khiến ngươi đói mất đi lý trí.
Không muốn đói bụng chỉ có thể tự mình kiếm ăn, còn cái gì có thể ăn cái gì không thể ăn, thì đây là khảo nghiệm kỹ năng sinh tồn, đây mới là nguyên nhân căn bản hệ thực vật vào năm nay được hoan nghênh như vậy.
Trừ bỏ đồ ăn ra, học sinh tự chuẩn bị vật phẩm khác, chỉ có thể đựng trong ba lô trường học thống nhất phát cho, đựng không được thì không thể mang, đây cũng là các loại hố cha, rất nhiều người vốn dĩ chuẩn bị một đống đồ vật, kết quả lên tinh hạm lại bị phát cho một cái ba lô? Chỉ là loại ba lô bình thường hai quai, chỉ đựng một cái lều trại cũng không đủ, quả thực khiến người há hốc mồm, cuối cùng bất đắc dĩ đem một đống đồ vật đều thả tại ký túc xá của mình, chọn đồ vật quan trọng mang theo.
Còn vấn đề ngươi muốn mang theo cái gì trường học cũng mặc kệ, dù sao mang đi không dùng được cũng tự mình gánh hậu quả là được.
Chuẩn bị đồ vật khác với những người khác, Lạc Vân Thanh liên hợp một người người hệ thực vật tiến hành đầu óc gió bão, cuối cùng mới quyết định mang cái gì theo.
Đồ ăn chỉ có thể mang một chai dịch dinh dưỡng, vậy chắc chắn là phải tự mình tìm thực vật, bởi vậy dầu muối còn có gia vị bột ớt không thể thiếu; bên ngoài qua đêm phỏng chừng không ít ngày, lều trại quá lớn không mang theo được, vậy phải mang chút đuổi muỗi, dù sao ngải thảo đuổi muỗi tự nhiên mấy ngày này không nhất định có thể tìm được; mặt khác chính là dược phẩm, dụng cụ cắt gọt, vũ khí loại nhỏ, còn có mũ riêng nhiều công năng...những thứ này đều dựa theo đầu người chuẩn bị.
Vốn là đóng gói đặt chung với nhau, nhưng trường lại phát thống nhất ba lô, Lạc Vân Thanh mỗi người mang theo một loại hàng, 80 học sinh năm nhất thêm 30 học sinh khóa trên cùng học sinh hệ khác tổng cộng 110 người cùng nhau phân nhặt, động tác đều nhịp, lập tức đã làm xong, dẫn đầu lên tinh hạm.
Sau đó rút thăm phân phối phòng nghỉ ngơi, mà làm đội trưởng, Lạc Vân Thanh đem số phòng của mình báo cho mọi người, hơn nữa lệnh các tiểu đội trưởng mỗi ngày tới họp.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, 11 vị tiểu đội trưởng cầm một quyển vở nhỏ, ở trong phòng Lạc Vân Thanh họp xong mới quay lại phòng mình.
Đám người đi rồi, Lạc Vân Thanh và Leonard mới nói tiếp đề tài lúc trước bị ngắt quãng.
"Có lẽ về sau đều cho học sinh tới cổ địa cầu làm khảo hạch." Lạc Vân Thanh cảm thấy chính phủ Liên bang oanh oanh liệt liệt tổ chức mười đại trường cao đẳng liên hợp khảo hạch chắc chắn có dụng ý khác, nếu chỉ đơn thuần là khảo hạch mà thôi, không có khả năng sẽ phát sóng trực tiếp, thậm chí còn mời đạo diễn và kế hoạch biểu diễn chỉnh sửa nhất định trình độ nội dụng khảo hạch, khiến cho càng đáng xem.
"Chúng ta chính là quân đi đầu." Leonard tán thành, mà nghĩ cũng càng nhiều hơn.
Lần hoạt động này là tổ chức cùng với quân đội, hơn nữa lực độ không thấp, là cổ địa cầu phát hiện cái gì phải tiến hành mở rộng? Hay là nói....những nơi khác đã xảy ra việc gì không thể để cho quần chúng biết, cho nên cần phải dựa vào lần phát sóng trực tiếp này rời đi lực chú ý của công chúng.
"Thôi, nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng, vẫn là nghĩ cho tốt làm thế nào thăng cấp đi." Nghĩ nhiều cũng đau đầu, Lạc Vân Thanh tỏ vẻ có việc gì lớn cũng không liên quan tới mình, nên có nghĩ cũng vô dụng, vậy vẫn là nên suy nghĩ làm thế nào dành được thắng lợi, bắt được phần thưởng của quán quân.
Đúng vậy, mục tiêu lần khảo hạch lần này của Lạc Vân Thanh là quán quân.
Phải biết rằng lần này Liên Bang cư nhiên chơi lớn lấy ra một lọ dịch chữa trị gen bệnh trung cấp làm phần thưởng, đây chính là thứ tốt có tiền cũng không mua được, có thể cải thiện bộ phận gen nhỏ, có tác dụng rất tốt cải thiện đối với những người bị gen bệnh nhẹ, nhưng toàn bộ Liên Bang trước mắt sản lượng còn không đến 10.000 chai, đối lập với hơn 100 tỷ dân, cách nói như muối bỏ biển cũng phải cân nhắc.
Lạc Vân Thanh rất muốn có được lọ dịch chữa gen bệnh kia, không phải để che dấu tai mắt người khác, mà là cậu muốn xem một chút đồ vật được người tôn sùng này đối với cậu đến tột cùng có tác dụng gì hay không, phải biết rằng gen bệnh từ trước tới nay đều là một thanh đao treo trên đầu cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.