Kỵ Sĩ Hành Trình

Chương 45: Công chúa gặp rủi ro




Trong rừng rậm, một đội người mặc áo đen đang hộ tống một chiếc xe ngựa, gian nan chạy trong khe núi, đường rất gập ghềnh, nhưng người trong đội ngũ đều không rên một tiếng, tất cả người áo đen đều tận tâm tận lực bảo vệ bên cạnh xe ngựa.
Xe ngựa lại đụng phải một khối đá vụn trên mặt đất, toàn bộ toa xe rung lên với biên độ nhỏ, lúc này một vị người áo đen ngồi ở đầu toa xe nhanh nhẹn dùng tay đỡ, toa xe to như vậy nhưng lại bị người áo đen khiến cho bình ổn lại. Đây là một vị cường giả, ít nhất cũng có thực lực kỵ sĩ thực tập trung cấp.
Một tiếng kinh hô từ trong xe ngựa truyền ra, đại khái là người trong xe bị chấn động dọa, màn cửa của toa xe bị kéo ra, lộ ra một gương mặt trắng như tuyết, đẹp như vẽ."Tước sĩ Ryan, bây giờ chúng ta tới chỗ nào?" Thanh âm thanh thúy của cô gái trong xe truyền ra.
"Công Chúa điện hạ, bây giờ chúng ta hẳn là ở vào khu vực Đông Nam của rừng rậm Mofi, đã sắp đến sơn mạch Bering." Người áo đen từng đỡ lấy toa xe nói.
" Sơn mạch Bering? Ta có ấn tượng, lão sư nói qua nơi này thừa thãi quả hồng hỏa." Cô gái mỹ lệ có làn da trắng như tuyết trầm tư một hồi rồi nói.
"Ai, còn bao lâu mới có thể đến chỗ anh trai ta a?" Cô gái rầu rĩ không vui hỏi người áo đen. Nàng đã sống trong xe ngựa gần hai tuần, chuyện này đối với một cô công chúa luôn cẩm y ngọc thực như nàng quả thực là một trận dày vò.
"Vì lý do an toàn, chúng ta đi con đường tương đối vắng vẻ, đoán chừng còn một tuần nữa là có thể tụ hợp với chi quân đội ở gần nhất, có quân đội bảo hộ, công chúa sẽ có thể nhìn thấy vương tử điện hạ rất nhanh." Người áo đen thành thật trả lời nói.
" Không thể nhanh hơn sao?" Công chúa tức giận nói.
"Hết thảy đều phải lấy an toàn của công chúa làm trọng." Người áo đen từ chối đề nghị của công chúa.
Công chúa tức giận kéo xuống màn cửa, không còn để ý đến Tước sĩ Ryan cứng nhắc này.
Đoàn người này chính là công chúa Angelina tự mình xuất cung và hộ vệ của nàng. Người áo đen Ryan là một vị đội trưởng của một đội Ám Vệ chữ Địa.
Đội xe vẫn luôn đi lại đến chạng vạng tối mới dừng lại, đám Ám Vệ phụ trách đi săn và quan sát xung quanh, thị vệ và cung nữ của công chúa thì nhóm lửa nấu cơm, hầu hạ công chúa Angelina.
Lúc này người áo đen Ryan đang đứng tại trên tán của một gốc cây cao tới hơn 30 mét, phụ trách cảnh giới, hắn là người cường đại nhất trong đội ngũ, nhất định phải chú ý gió thổi cỏ lay.
Ban đêm giáng lâm, đám người công chúa lẳng lặng ngồi bên cạnh đống lửa, mấy vị cung nữ nhàm chán nhìn xem hỏa hoa, mà Angelina công chúa thì đang ôm một cuốn sách da dê to lớn lật xem, trong miệng thỉnh thoảng nói lải nhải. Sau khi tuần tra một vòng, Ryan trở lại trên cây, dựa vào thân cây nhìn ra xa xa.
Lần xuất hành này, đám người trong cung là nghĩ thế nào, Ryan phiền não nghĩ, công chúa tôn quý nhất của Faustin thế mà vẻn vẹn chỉ có một đội Ám Vệ bảo hộ xuất cung, vẫn là đi đến tiền tuyến nguy hiểm trùng điệp? Xuyên qua rừng rậm Mofi có ma thú hoành hành? Ryan rất muốn đem đầu của vị quan truyền lệnh phân phối nhiệm vụ này cho hắn cạy ra, nhìn xem bên trong có cái gì.
Lúc vừa mới tiếp nhận nhiệm vụ bảo vệ công chúa, Ryan cho là mình muốn phát đạt, vinh quang của gia tộc Ryan sẽ nở rộ trong tay hắn, đám quỷ hút máu đã từng xem thường hắn, mưu đoạt tài sản của gia tộc hắn sẽ phải trả giá đắt. Nhưng bây giờ, Ryan chỉ vẻn vẹn hi vọng có thể bảo hộ công chúa an an toàn toàn đến nơi, những ảo tưởng kia đều đi gặp quỷ đi. Nếu công chúa xảy ra chuyện, thì đừng nói đầu của hắn, ngay cả gia tộc Ryan cũng phải chôn cùng.
Ryan xuất thân từ một gia tộc quý tộc vừa tàn lụi, nghe nói tổ tiên hắn đã từng là một vị Tử Tước, nhưng không biết vì sao đến mấy thế hệ này lại suy bại xuống, thế hệ sau không bằng thế hệ trước, đến thế hệ của hắn, gia tộc Ryan chỉ còn lại một phần gia phả, một tấm tộc huy và hai ba tòa nông trường cỡ nhỏ. Danh hiệu quý tộc của bọn hắn đã sớm không được thừa nhận, ngay cả tài sản duy nhất -mấy tòa nông trường một năm không kiếm được bao nhiêu tiền, cũng bị đám quý tộc nhỏ xung quanh mưu đoạt từ khi Ryan còn bé.
Từ nhỏ Ryan đã chăm chỉ, muốn để những người mưu hại gia tộc Ryan đẹp mắt, cho nên lúc thiếu niên, Ryan xin nhờ thân thích phương xa mà hắn không quen lắm, đem hắn đưa đến Ám Vệ huấn luyện. Ám Vệ là thanh kiếm sắc của Quốc Vương, bình thường là không cho phép quý tộc bỏ người vào, Ryan cũng là gặp phải vận may, trời xui đất khiến trúng tuyển Ám Vệ.
Có thể là do thời niên thiếu chứng kiến gia tộc trải qua khuất nhục, Ryan có chút không thích sống chung với người khác, trong Ám Vệ nhân duyên của hắn không tốt lắm, hắn lăn lộn nhiều năm như vậy, tìm không ít phương pháp, cũng nện rất nhiều tiền, nhưng đến bây giờ hắn cũng chỉ là một đội trưởng của đội chữ Địa, người cùng thời kỳ với hắn, có người đã là phó đội trưởng đội chữ thiên, mặc dù cũng có vài người ở lại đội chữ Địa nhưng đều lăn lộn tốt hơn hắn không chỉ một bậc.
Có đôi khi, Ryan sẽ phàn nàn ông trời thật bất công, nhưng hắn cũng chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận. Ryan có thiên phú không cao, hắn bắt đầu tu luyện đấu khí tại tuổi tác thích hợp nhất, đến bây giờ đã được mười mấy năm, nhưng hắn vẫn chỉ là kỵ sĩ thực tập trung cấp, đây là có Ám Vệ cung cấp thầy giỏi và dược tề trân quý trợ giúp. Đương nhiên, so với người bình thường, Ryan có thể tính là thiên tài, ở độ tuổi của hắn rất ít người đạt tới kỵ sĩ thực tập trung cấp. Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu khiến hắn có thể trúng cử Ám Vệ, rồi được bổ nhiệm làm đội trưởng, chính là danh hiệu đội trưởng này, để Ryan thu hoạch được danh hiệu "Tước sĩ " mà Quốc Vương bệ hạ ban cho, việc này khiến cho gia tộc Ryan một lần nữa toả ra sức sống. Đầu năm nay thiên tài chân chính là thật sự có, nhưng cũng rất khó bị khai quật.
Ryan nhớ tới mới lúc vừa mới tiếp nhận mệnh lệnh của vị quan truyền lệnh, hắn đã kích động đến cỡ nào, nhiệm vụ hộ tống hoàng thân quốc thích rất hiếm có, cho dù có cũng là do đội chữ thiên làm, huống chi người được hộ tống vẫn là công chúa Angelina tôn quý nhất, chỉ cần có thể chiếm được niềm vui của công chúa, thì sợ gì Quốc Vương không ban thưởng? Lúc ấy Ryan đối vị quan truyền lệnh kia thật sự là xuất phát từ nội tâm mang ơn, hắn đem toàn bộ vàng Diller trong tay mình tặng cho vị quan truyền lệnh kia, vị quan truyền lệnh kia còn giả vờ như thật khen ngợi Ryan một phen, bảo Ryan bảo vệ tốt công chúa, không được tiết lộ hành tung,... Bây giờ, nhớ lại cảnh tượng ấy, Ryan chỉ muốn chửi thề.
Nhớ lại một đường gian khổ và vất vả, Ryan sầu đến bạc cả đầu. Lúc ban đầu, hắn cho là đội ngũ của mình chỉ vẻn vẹn là một trong những đội ngũ hộ tống công chúa, mãi đến lúc đi ra biên giới Faustin, Ryan mới ý thức được, đây là chỉ có bọn hắn hộ tống a. Đây không phải là nói đùa nha, công chúa xảy ra chuyện thì người nào chịu trách nhiệm?
Mặc dù Ryan không am hiểu giao tiếp, tại Ám Vệ lăn lộn cũng không tốt, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không giao tiếp, Ryan không ngốc, đương nhiên ngay tại lúc vừa ra biên giới Faustin, hắn đã ý thức được có âm mưu, hắn có nhân duyên không tốt trong Ám vệ cho nên bị một ít quyền quý thượng tầng xem như con rơi.
Mặc dù Ryan không hiểu thấu đã bị cuốn vào trong âm mưu, nhưng hắn biết mình nhiệm vụ trọng yếu nhất của mình chính là bảo vệ công chúa Angelina an toàn, hắn còn chưa có tư cách kia bị cao tầng nhớ thương, công chúa Angelina mới mục tiêu của một ít người đứng sau.
Ryan đã đem suy đoán của mình bí ẩn nói cho công chúa Angelina, Ryan lo lắng trong đội ngũ của hắn hoặc là trong đám nhân viên hầu hạ công chúa có khả năng đã sớm có người mang ý đồ xấu lẫn vào. Angelina công chúa đối với việc này biểu hiện rất lạnh nhạt, có lẽ là nàng đã sớm có đoán trước, Angelina công chúa nghe xong cũng không kinh hoảng, ngược lại còn thuyết phục Ryan tỉnh táo: "Ngươi cần chỉ là đem ta đưa đến chỗ vương huynh là được." Angelina công chúa nói như thế.
Trong Ám Vệ, không thiếu người có thiên phú và chịu đổ mồ hôi, Ryan có thể trổ hết tài năng, trở thành một tên đội trưởng, thì vẫn là có năng lực, dọc theo con đường này, Ryan tận tâm tận lực bảo hộ công chúa Angelina.
Cũng không ngoài dự liệu của Ryan, sau buổi tối xuất cảnh thứ nhất, đội ngũ bọn hắn đã có người biến mất, hẳn là phản đồ đi mật báo, hành tung của một vị công chúa tôn quý tuyệt đối là đáng giá ngàn vàng. Ryan quả quyết trực tiếp vứt bỏ phần lớn hành lý vướng víu, ngay cả đồ vật mà Công Chúa điện hạ tùy thân mang theo, tại công chúa ngầm đồng ý, Ryan cũng đã đem giấu ở một nơi nào đó. Ryan quả quyết dẫn đầu một đoàn người tiến vào rừng rậm Mofi, chỉ có tiến vào rừng rậm Mofi rắc rối phức tạp đồng thời có ma thú hoành hành, thì bọn hắn mới có thể tránh né nguy hiểm tồn tại ở chỗ tối.
Trên đường đi, đám người cũng xác thực gặp được không ít nguy hiểm, Ryan đã vòng qua khu vực nguy hiểm của rừng rậm Mofi, theo nam bộ vòng quanh hướng sơn mạch Bering xuất phát, nhưng bọn hắn vẫn giảm quân số, hai con ma thú trung cấp - ám ảnh báo đem ba chiếc xe ngựa của đội ngũ giảm bớt thành hai chiếc, tăng thêm ma thú loại nhỏ, sinh vật ma hóa tấn công, đội ngũ đã từng có hơn 30 người hiện tại chỉ còn lại hơn mười người. Mà lại đại đa số đều là người của Ám Vệ, đám thị vệ của công chúa chỉ còn lại ba người, cộng thêm hai người cung nữ.
Có thể là chưa từng gặp qua ma thú, lúc đầu, đám người khá chật vật, vẻn vẹn mấy con ma thú cấp thấp cũng đã khiến đội ngũ tách ra, thương vong cũng là phát sinh ở lúc ban đầu. Đừng nói người khác, ngay cả Ryan cũng mới thấy qua ma thú vài lần, lúc thi hành nhiệm vụ hắn từng tao ngộ qua một hai lần, nhưng lần này, cách nửa ngày là có thể gặp phải một hai con, quả thực khiêu chiến thần kinh của Ryan.
Lúc ra rừng cây, tất cả mọi người thở phào một hơi, ra rừng rậm Mofi thì ma thú cường đại đã không nhiều, có Tước sĩ Ryan cường đại bảo hộ thì an toàn không thành vấn đề, đây là suy nghĩ trong lòng tất cả mọi người. Biểu hiện cường đại của Ryan trong mấy ngày gần đây xác thực là cho đám người không ít lòng tin, cảnh tượng vị đội trưởng Ám Vệ này lấy một địch hai, đem hai con ám ảnh báo đồng giai đánh lui còn rõ mồn một trước mắt. Công chúa Angelina bôn ba cả ngày đã hơi mỏi mệt, mặc dù nàng vẫn luôn được được bảo hộ ở trung tâm, nhưng vị công chúa này chưa từng đi xa nhà, cảm xúc của nàng cũng không lạnh nhạt như vẻ ngoài. Nhưng lễ nghi tu dưỡng mà nàng học từ nhỏ cộng thêm tôn nghiêm của công chúa, không cho phép nàng lộ ra vẻ khiếp đảm, sợ hãi.
Công chúa Angelina yên tĩnh đọc quyển sánh « giản lược về sinh vật ma hóa » trong tay, chỉ có đọc sách mới có khả năng chuyển di lực chú ý của nàng. Lúc đọc sách công chúa Angelina giống như một thiên sứ thánh khiết, đem cảm giác bực bội của những người xung quanh trừ khử không ít, mỗi người đều quản lí chức vụ của mình, làm lấy việc của riêng mình.
Sau khi thị vệ bận rộn, đống lửa càng đốt càng cao, bỗng nhiên một âm thanh xé gió truyền đến, người thị vệ đứng bên đống lửa đột nhiên bị một mũi tên ngắn màu đen cắm vào cổ, trước khi chết hắn phát ra tiếng hét thảm làm bừng tỉnh đám người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.