Kiếm Vương Triều

Chương 37: Tu hành hoàn toàn mới




Trong đạo quan cao nhất của Bạch Dương Động, phía trước là bầu trời rộng, mây trắng lửng lơ, nghĩ đến việc những huynh đệ gắn bó với mình bao năm nay từng người từng người mất đi, Tiết Vong Hư cảm thấy thể xác và tinh thần vô cùng mỏi mệt.
Ông khẽ thở dài, hỏi Lý Đạo Ky đang đứng ở cửa đạo quán, "Thiếu niên kia vào động rồi hả?"
Lý Đạo Ky gật đầu.
"Nếu hắn chọn được điển tịch, nhớ báo cho ta biết." Tiết Vong Hư hài lòng nói.
Lý Đạo Ky lại gật đầu, đôi lông mày như đao khắc hơi nhướng lên, "Sư tôn, sao người lại quan tâm tới hắn thế?"
Trong ánh mắt Tiết Vong Hư hiện ra tia cảm khái, nhẹ giọng đáp: "Không chỉ vì hắn đặc biệt, mà vì hắn là hạt giống duy nhất Đỗ Thanh Giác sư bá của ngươi lưu lại cho chúng ta. Đến khi ngươi bằng tuổi ta bây giờ, ngươi sẽ hiểu cảm nhận những người ở chung với mình nhiều năm từng người từng người đi mất là như thế nào."
Lý Đạo Ky không nói gì thêm, nghiêm túc thi lễ một cái, quay người đi.
***
《 Dưỡng Sinh Kinh 》 《 Chỉ Huyền Chân Quyết 》 《 Nội Quan Chân Dẫn 》 《 Tu Hành Cửu Cảnh Luận 》 《 Ngộ Chân Tâm Quyết 》 《 Bạch Dương Tam Thập Tứ Kiếm Kinh 》 《 Cửu Mặc Ly Chiếu Quyết 》 《 Trường Lăng Tu Hành Giản Sử 》 《 Chân Hỏa Biện 》. . .
Đinh Ninh hiểu rõ hơn Trương Nghi việc mọi điển tịch đều có ưu khuyết riêng biệt, chúng không có phân ranh giới cao thấp rõ ràng, nên hắn không hề vội vàng đi sâu vào trong, mà cứ theo thứ tự đi từng giá sách một, không bỏ sót cái nào.
Cửu Tử Tằm hắn tu luyện là công pháp cao thâm huyền ảo nhất thiên hạ, vô khối người không biết được công dụng kỳ diệu của nó, nhưng hắn lại không thể để lộ nó ra ngoài. 
Trước khi hắn đủ mạnh, hắn cần phải có một môn công pháp khác để che giấu nó, một môn công pháp mà hắn sẽ phải sử dụng thường xuyên để chiến đấu.
Nên đương nhiên nó phải thích hợp với tình hình hiện giờ của hắn.
Nên đương nhiên nó chẳng khác gì hắn phải tu luyện mới lại từ đầu.
《 Xích Hoàng Thần Chiếu Kinh 》
Hắn ngừng lại, chạm vào quyển sách.
Pháp môn này hắn đã từng được nghe nói tới.
Hắn mở sách ra, dồn toàn bộ suy nghĩ vào trong điển tịch.
Hắn nghe nói pháp môn này rất thích hợp cho tình huống tu hành của hắn hiện giờ, vì nó đòi hỏi phải có đầy đủ cả ngũ khí, phù hợp với cơ thể của hắn, giúp hắn có thể giản lược một giai đoạn tu hành, tốc độ tu hành sẽ nhanh hơn công pháp bình thường rất nhiều, hơn nữa môn công pháp này tu ra chân khí, Chân Nguyên, đối với việc song tu với Trường Tôn Thiển Tuyết cũng vô cùng có lợi.
Hắn nhìn một lúc, cất quyển sách vào ngực, rồi đi tiếp.
《 Ngũ Dương Chính Thân 》. . . Cũng có ích cho việc song tu, tuy không có được tốc độ tu hành nhanh bằng Xích Hoàng Thần Chiếu Kinh, nhưng làm cho cơ bắp huyết nhục mạnh mẽ hơn, môn công pháp này cũng không tệ lắm.
《 Tĩnh Quan Lưu Quang Pháp 》. . . cái này giúp tốc độ lưu chuyển chân khí nhanh hơn, giúp tốc độ tiến cảnh từ Luyện Khí cảnh lên Chân Nguyên cảnh tăng nhanh hơn.
Đinh Ninh cất cả ba quyển điển tịch vào ngực.
《 Tọa Vọng Tâm Kinh 》
Bốn chữ xuất hiện trước mặt làm hắn giật mình đứng sững, nét mặt cứng ngắc.
Hắn không tin nổi lướt nhanh ánh mắt đến những quyển sách tiếp theo.
《 Thiên Chiếu Tự Quan 》 《 Thoát Thần Pháp 》 《 Nghịch Mệnh Quyết 》. . . 
Hắn hít sâu, trong người bỗng thấy ngưa ngứa, những dòng chữ quen thuộc làm hắn hiểu ra vì sao Bạch Dương Động lại đắc tội Hoàng Hậu, để rốt cuộc bị ép phải sáp nhập vào Thanh Đằng Kiếm Viện.
Những quyển điển tịch này vốn không nên tồn tại trong Đại Tần vương triều.
Năm Nguyên Võ đầu tiên, để củng cố vương vị mới có, cũng để diệt trừ mọi dấu vết của người kia, không biết có bao nhiêu Tu Hành Giả đã bị giết chết, không ít tông môn bị phán tội phản nghịch, sau khi những tông môn kia bị tiêu diệt, để biểu đạt sự trung tâm với thánh thượng và Hoàng Hậu, tất cả những điển tịch có liên quan đến những tông môn đó đều bị thiêu hủy.
Thời gian trôi đi, rất nhiều chuyện đã trở thành chuyện cũ, dù những tông môn kia vẫn còn sót lại một ít điển tịch, nhưng Tu Hành Giả hiện nay cũng không dám dùng, vì sợ sẽ bị gắn kết mình với họ.
Điều này cho thấy. . . Thánh thượng và Hoàng Hậu, không muốn xuất hiện bất kỳ một khả năng nào.
Trong Kinh Sử Động này lại cất chứa nhiều điển tịch vốn đã nên bị tiêu hủy như vậy, đã chứng tỏ thái độ của tu hành giả Bạch Dương Động.
Dù bản thân công pháp tu hành là vô tội, đối với Tu Hành Giả khắp thiên hạ, mỗi cảm ngộ có được trên con đường tu hành đều là kiến thức quý báu, nhưng người Trường Lăng sẽ cho rằng nếu dùng chúng nghĩa là có liên quan với những tông môn kia, có sự đồng tình với họ.
Cảm nhận trong lòng Đinh Ninh vô cùng khó tả, hắn nhìn những quyển điển tịch chằm chằm, không đi nữa.
《 Linh Nguyên Đại Đạo Chân Giải 》, một quyển sách mỏng thu hút ánh mắt hắn.
Theo trí nhớ của hắn, công pháp này là của Triệu địa linh nguyên Thực Bảo Tông, rất là bình thường, ở nơi nào cũng có truyền lưu, nên quyển sách này không được mọi người coi trọng, bìa sách cũ kỹ có không ít dấu vết tổn hại, cũng không được ai tu bổ, mà xem ra cũng đã rất nhiều năm không được ai đụng tới.
Nhìn qua tờ bìa rách, Đinh Ninh nhìn thấy một số những hình vẽ bên trong, hình như không hề tầm thường.
Hắn cau mày, cẩn thận rút sách ra, mở ra.
Ánh mắt hắn không ngừng lấp lóe.
Trang giới thiệu đầu tiên nhìn chẳng có gì khác biệt với những quyển Linh Nguyên Đại Đạo Chân Giải bình thường, nhưng ngay từ bức tranh hướng dẫn hành công đầu tiên đã hoàn toàn không đơn giản, càng lật về sau, Đinh Ninh càng giật mình.
Hắn có thể khẳng định đây tuyệt đối không phải một quyển Linh Nguyên Đại Đạo Chân Giải bình thường, mà là một quyển bí điển đặc biệt nhưng bị ngộ nhận là Linh Nguyên Đại Đạo Chân Giải bình thường!
Lật thêm vài tờ, nhìn vào một bức tranh cùng với những dòng chữ lý giải bên cạnh vô cùng tối nghĩa, Đinh Ninh thiếu chút nữa chửi um lên.
Cái gì mà điển tịch bình thường được truyền lưu khắp nơi của Đại Triệu vương triều, đây rõ ràng là một trong ba quyển đại bí điển của Vô Ngã Cung, 《 Trảm Tam Thi Vô Ngã Bản Mệnh Nguyên Thần Kinh 》của Hàn vương triều đình trước kia!
"Tam Thi" là chỉ ba loại "Ác Dục", tư dục, thực dục và sắc dục của con người, ba thứ này rất có hại với việc tu hành, đều phải tận lực tiêu giảm, riêng chỉ có 《 Trảm Tam Thi Vô Ngã Bản Mệnh Nguyên Thần Kinh 》này lại kích thích ba loại dục vọng này trong quá trình tu luyện, rồi sau đó đến một giai đoạn mấu chốt, một phát chém đứt những dục vọng này.
Khi ba thứ dục vọng này được kích thích, sẽ làm cho việc luân chuyển ngũ khí trong cơ thể Tu Hành Giả trở nên tràn đầy hơn nhiều so với Tu Hành Giả bình thường, nếu thành công, Niệm lực và tâm tình sẽ đều được tăng lên rất lớn.
Đây là một loại công pháp thuộc loại tìm đường sống trong cõi chết, cho nên nó chính là một loại đại công pháp cực mạnh.
Từ lúc bị Đại Tần vương triều tiêu diệt cách đây mấy chục năm, Đại Hàn Vương Triều và Đại Ngụy Vương Triều chinh chiến không ngừng, Vô Ngã Cung vì Đại Hàn Vương Triều đại bại mà bị thiêu hủy.
Tương truyền Vô Ngã Cung chiếm diện tích tới mấy chục nghìn mẫu, khi bị đốt, nó đã cháy cả tháng trời mà vẫn không hoàn toàn bị dập tắt, trong cuộc chiến đó, tài bảo và điển tịch của Vô Ngã Cung bị bại quân của Đại Hàn Vương Triều và quân đội của Đại Ngụy Vương Triều tranh nhau cướp đoạt, những tu hành giả may mắn còn sót lại của Vô Ngã Cung cũng liều mạng cướp lại được bao nhiêu hay bấy nhiêu rồi chạy trốn, hoặc cố gắng phá hư tất cả, quyết không để sót lại một quyển điển tịch hữu dụng nào. 
Đinh Ninh không biết vì sao quyển 《 Trảm Tam Thi Vô Ngã Bản Mệnh Nguyên Thần Kinh 》 được ngụy trang này lại nằm trong Kinh Sử Động, nhưng hắn dám khẳng định, môn công pháp này cực kỳ cường đại, nếu tu hành nó nhất định sẽ tăng tiến rất nhanh.
Đồng thời, hắn cũng có thể khẳng định, dù hắn dừng lại ở đây, không vào sâu trong Bạch Dương Động nữa, thì trong đó cũng không có được môn công pháp nào mạnh hơn được quyển công pháp này.
Nên hắn bỏ ba quyển điển tịch trong người ra, chỉ lấy một quyển này.
Sau đó hắn không nhìn tu hành Chân Nguyên công pháp nữa, mà chuyển sang chọn thân pháp, kiếm quyết phối hợp.
Dần dần, hắn đi vào bên trong động.
Bên trong động chỉ lớn bằng một phần ba bên ngoài động, nhưng điển tịch trong này lại thâm ảo và mạnh hơn bên ngoài rất nhiều.
Cuối cùng, ngón tay hắn chạm vào một quyển Kiếm Kinh có cái tên cực kỳ bình thường.
Nó tên là 《 Dã Hỏa Kiếm Kinh 》.
Sau đó hắn không nhìn quyển nào nữa, ra giữa động ngồi xuống một cái bồ đoàn.
"Ngươi chọn tới chọn lui, cuối cùng chỉ lấy hai quyển đó thôi sao?"
“Ngươi muốn tu hành ngay hai quyển điển tịch đó?"
Hai câu nói mang đầy ý khó tin cùng vang lên trong động quật yên tĩnh, rơi vào tai Đinh Ninh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.