Kiếm Tôn

Chương 235: Bọn họ hỏi qua ta chưa?




Mang Sơn Yêu Vương đánh giá Diệp Huyền.
- Tiểu Trạch nói, ngươi có việc muốn thương lượng với ta?
Diệp Huyền nhẹ gật đầu.
- Ta muốn tìm tiền bối hợp tác, Thương Lan học viện ta mong muốn thu một nhóm yêu thú nhập học.
Thu yêu thú!
Mang Sơn Yêu Vương híp mắt lại.
- Nô dịch?
Câu nói vừa dứt, trong nháy mắt, bầu không khí biến thành khẩn trương.
Diệp Huyền lắc đầu.
- Không phải, là học viên, nếu Mang Sơn yêu thú là học viên của Thương Lan học viện, bọn họ thật sự là học viên của Thương Lan học viện, có thể cùng học tập và tu luyện với nhân loại, mà bọn họ lấy được tài nguyên tu luyện cũng đến từ Thương Lan học viện học viên, chúng nó sẽ bình đẳng với học viên nhân loại tại Thương Lan học viện!
Nghe vậy, vẻ mặt Mang Sơn Yêu Vương động dung!
Học viên!
Tại ranh giới Thanh Châu, từng có Thương Lan học viện và Thương Mộc học viện, thế nhưng, hai học viện này chưa từng thu yêu thú làm học viên bao giờ, cho dù trong học viện có một ít yêu thú, cũng đều là nô dịch, căn bản không phải học viên. Có thể nói, hai học viện vẫn còn xem thường yêu thú, hoặc là nói, cả nhân loại đều xem thường yêu thú!
Cảm thấy yêu thú chính là dã thú, thậm chí cảm thấy phải là súc sinh, nếu như không phải bản thân yêu thú thực lực đủ mạnh, sợ rằng bọn chúng đã sớm biến mất khỏi thiên địa này rồi.
Mà bây giờ, Diệp Huyền lại muốn tuyển nhận yêu thú làm học viên!
Tại ranh giới Thanh Châu này, việc như thế chưa bao giờ xảy ra!
Mang Sơn Yêu Vương nhìn Diệp Huyền.
- Ngươi nghiêm túc?
Diệp Huyền gật đầu.
- Nghiêm túc, nếu tiến vào Thương Lan học viện ta, chính là một thành viên của Thương Lan học viện, ta nhất định sẽ đối xử như nhau. Dĩ nhiên, tiền bối hẳn phải biết, địch nhân của ta hơi nhiều, dã tâm của ta cũng khá lớn, bởi vì ta muốn Thương Lan học viện trở thành học viên tốt nhất Thanh Thương giới, bởi vậy, nếu gia nhập vào Thương Lan học viện, đối với bọn nó mà nói là một cơ hội, một cơ hội tăng lên, nhưng cũng kèm theo đó là nguy hiểm.
Mang Sơn Yêu Vương nhìn Diệp Huyền, không nói gì.
Diệp Huyền cũng không nói gì, hắn đã nói những việc nên nói rồi, cũng hết sức thẳng thắn, hiện tại chỉ còn xem Mang Sơn Yêu Vương mà thôi.
Lúc này, Bạch Trạch đột nhiên nói:
- Nghĩa phụ, ta cảm thấy việc này đối với Mang Sơn chúng ta mà nói, là một cơ hội, những huynh đệ kia nên ra ngoài xông xáo, thế giới bên ngoài thật sự rất lớn, người bên ngoài vô cùng mạnh.
Sau khi nhìn thấy thực lực đám người Lăng Hàn, Bạch Trạch và Mặc Vân Khởi có thể nói đều nhận thức được bản thân không đủ.
Thật vô cùng mạnh!
Hơn nữa đám người Lăng Hàn ở tại Trung Thổ Thần Châu còn không phải những kẻ đứng đầu nhất.
Thiên tài yêu nghiệt, thật rất nhiều!
Một lát sau, Mang Sơn Yêu Vương nhìn về phía Diệp Huyền.
- Ngươi xác định có thể làm được đối xử như nhau?
Diệp Huyền gật đầu.
- Có thể. Không chỉ như thế, ta sẽ đại lực bồi dưỡng chúng nó, để chúng nó vượt qua bản thân bây giờ.
Mang Sơn Yêu Vương lại nói:
- Yêu thú dã tính khó thuần, nếu chúng nó tiến vào Thương Lan học viện, vô cùng có khả năng không nhận ước thúc, thậm chí làm loạn, ngươi sẽ ứng phó như thế nào?
Diệp Huyền cười nói:
- Chỉ cần chúng nó đánh thắng được ta, chúng nó muốn làm cái gì cũng có thể, nếu đánh không lại ta, vậy thì phải ngoan ngoãn nghe lời cho ta, bằng không thì, chúng sẽ bị ta đánh!
Mang Sơn Yêu Vương im lặng một lát, sau đó gật đầu.
- Tốt, Mang Sơn hợp tác với Thương Lan học viện. Đối với yêu thú muốn gia nhập Thương Lan học viện, có yêu cầu gì hay không?
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Tốt nhất là yêu thú Thông U cảnh.
Mang Sơn Yêu Vương đứng dậy ra ngoài hang động.
- Đi theo ta!
Diệp Huyền cùng Bạch Trạch vội vàng đi theo ra ngoài.
Bên ngoài hang động, đột nhiên Mang Sơn Yêu Vương dùng chân phải chà chà mặt đất, trong chốc lát, toàn bộ mặt đất rung động rất mạnh, rất nhanh, bốn phía đột nhiên run rẩy, chỉ chốc lát, một đoàn yêu thú đã vây quanh bên này.
Đủ loại yêu thú đều có.
Mang Sơn Yêu Vương nhìn thoáng qua.
- Kẻ tu vi Thông U cảnh, ra khỏi hàng!
Vừa dứt lời, hơn hai mươi con yêu thú đi tới trước mặt Mang Sơn Yêu Vương.
Diệp Huyền nhìn thoáng qua, chỉ có 27 đầu yêu thú Thông U cảnh, đây xem như lực lượng tinh nhuệ của Mang Sơn.
Mang Sơn Yêu Vương nhìn về phía Diệp Huyền.
- Tất cả 27 con yêu thú, còn lại phần lớn đều là yêu thú cấp bậc Lăng Không cảnh.
Diệp Huyền gật đầu, sau đó hắn đi tới trước bầy yêu thú, bầy yêu thú kia cũng nhìn Diệp Huyền, trong mắt cũng không có địch ý.
Diệp Huyền nhìn một vòng, cuối cùng, hắn chọn lựa ra ba đầu yêu thú Lăng Không cảnh, ba con yêu thú này là Lăng Không cảnh đỉnh phong, khí tức hùng hậu, có xu thế đột phá!
Ba mươi con yêu thú!
Diệp Huyền nhìn về phía Mang Sơn Yêu Vương, Mang Sơn Yêu Vương nhìn thoáng qua những yêu thú kia, sau đó chỉ vào Diệp Huyền.
- Từ giờ phút này, các ngươi đều cần nghe theo hắn ra lệnh, nếu không phục, hiện tại khiêu chiến hắn.
Nhân loại là cường giả vi tôn, yêu thú càng là như vậy!
Diệp Huyền nghĩ muốn tuyển nhận đám yêu thú mạnh mẽ, nhất định phải làm cho đám yêu thú chịu phục.
Phải nói, đây cũng là một khảo nghiệm của Mang Sơn Yêu Vương đối với Diệp Huyền.
Nếu Diệp Huyền không đủ mạnh, không đủ yêu nghiệt, hắn sẽ không để cho đám yêu thú này đi Thương Lan học viện.
Giữa sân, những yêu thú kia nhìn nhau, cuối cùng, một con yêu thú đi tới trước mặt Diệp Huyền.
Con yêu thú này giống sư tử, hình thể cực lớn, thân cao mấy trượng, khi nó đi tới trước mặt Diệp Huyền, so sánh với nó, Diệp Huyền thật sự quá nhỏ bé.
Này con yêu thú nhìn xuống Diệp Huyền, đột nhiên, nó nâng móng vuốt lên vỗ mạnh về phía Diệp Huyền.
Một vuốt hạ xuống, giống như một ngọn núi nhỏ đè xuống, chưởng thế mạnh mẽ trực tiếp làm mặt đất dưới chân Diệp Huyền nổ tung.
Bành!
Một tiếng nổ vang lên, con yêu thú kia trực tiếp bay ra ngoài, nó bay xa mấy chục trượng!
Tất cả yêu thú có mặt đều ngạc nhiên. Rất nhanh, chúng nó dồn dập nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Toàn thân Diệp Huyền, một cỗ lực lượng thần bí chậm rãi rút lui.
Đúng là đại địa chi lực, vừa rồi hắn đã vận dụng đại địa chi lực, nếu không cần đại địa chi lực, chỉ bằng vào lực lượng thân thể, hắn không có cách nào nghiền ép đối phương như thế. Nếu dùng kiếm, kết cục sẽ là không chết cũng bị thương.
Linh Tú kiếm chém xuống, yêu thú này gánh không được!
Diệp Huyền đi đến trước mặt bầy yêu thú kia.
- Có kẻ nào không phục?
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.