Kiếm Tôn

Chương 216: Cầu ngươi đánh ta, thật!




Chỉ chốc lát, đám người đi tới Thương Mộc học viện Đường quốc, Thương Mộc học viện Đường quốc cũng xây dựng trên một ngọn núi, chẳng qua, vẫn kém hơn Thương Mộc học viện Khương quốc một chút.
Dù sao, Thương Mộc học viện Khương quốc xuất ra loại nhân vật như Cổ Thiên Trần.
Dưới núi, Dạ Ly đột nhiên tới bên cạnh Diệp Huyền:
- Diệp huynh, chúng ta thật sự muốn đánh học viện này?
Mọi người cũng nhìn về phía Diệp Huyền.
Đánh một học viện!
Trước giờ chưa từng làm loại chuyện này a!
Diệp Huyền khẽ gật đầu:
- Đánh!
Dạ Ly do dự một chút, sau đó nói:
- Đánh thế nào?
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên trên núi:
- Trực tiếp đánh!
Thanh âm vừa dứt, Linh Tú kiếm đột nhiên bay ra từ trong cơ thể hắn, ngay sau đó, Diệp Huyền theo kiếm vọt thẳng lên trên núi.
Bên cạnh Lục Bán Trang, Lăng Hàn ngây người, sau đó nói:
- Trực tiếp như vậy a? Không có lời dạo đầu trước sao?
Lục Bán Trang nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau một khắc, nàng cũng xông ra ngoài.
Rất nhanh, mười hai người đồng thời phóng tới Thương Mộc học viện!
Tiến đánh trắng trợn!
Đúng lúc này, một tiếng gầm thét đột nhiên vang lên từ bên trong Thương Mộc học viện:
- Là ai tự ý xông Thương Mộc học viện ta!
Diệp Huyền cầm đầu cười gằn nói:
- Là Diệp Huyền gia gia của ngươi!
Diệp Huyền!
Toàn bộ Thương Mộc học viện khiếp sợ!
Thanh Châu có ai không biết cái tên Diệp Huyền?
Võ đạo Tông sư!
Kiếm đạo Tông sư!
Trọng yếu nhất, sau lưng hắn thế nhưng là một vị Kiếm tiên a!
Rất nhanh, vô số cường giả Thương Mộc học viện ngăn trước mặt Diệp Huyền, một lão giả cầm đầu đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền đột nhiên thả người nhảy lên, hai tay cầm kiếm đột nhiên một chém về phía lão giả.
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Trong một kiếm này, trực tiếp hỗn hợp chiến ý và kiếm ý!
Sau khi thấy lực lượng trong một kiếm này, đồng tử của lão giả khẽ co rụt lại, tay phải của hắn hóa chưởng ép xuống, sau một khắc, hắn đột nhiên trở tay vỗ lên.
Oanh!
Đại địa trước mặt hắn lập tức nhấc lên, nhưng mà, như thế cũng không ngăn được một kiếm của Diệp Huyền, kiếm của Diệp Huyền chém thẳng xuống.
Oanh!
Lão giả lập tức bị chém bay ra ngoài, nhưng mà, ngay một khắc khi hắn bay ra ngoài, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, bóng người này giơ chân lên, trực tiếp đá ngang tới đầu của lão giả.
Ầm!
Lão giả lập tức bay đầu!
Bóng người này, đúng là Lục Bán Trang!
Lúc thấy lão giả bị miểu sát, những học viên Thương Mộc học viện giữa sân trực tiếp sợ ngây người!
Lão giả chính là Phó viện trưởng Thương Mộc học viện, cường giả Thần Hợp cảnh tối đỉnh a!
Cứ bị miểu sát như thế?
Đám người Diệp Huyền cũng chưa dừng tay, phóng thẳng lên trên núi, những học viên Thương Mộc kia đang muốn ngăn cản, thế nhưng một thanh âm đột nhiên truyền đến từ trên núi:
- Lui ra!
Thanh âm của viện trưởng Thương Mộc học viện!
Thanh âm này vừa dứt, một uy áp kinh khủng trực tiếp bao phủ trên thân đám người Diệp Huyền. Cùng lúc đó, một lão giả áo bào đen xuất hiện trước mặt đám người Diệp Huyền.
Đám người Diệp Huyền ngừng lại.
Cường giả Vạn Pháp cảnh!
Lão giả áo bào đen này đúng là viện trưởng Thương Mộc học viện!
Lão giả áo bào đen nhìn chằm chằm Diệp Huyền:
- Diệp Huyền, ngươi thật sự cho rằng Thương Mộc học viện ta không có ai? Ngươi...
Diệp Huyền đột nhiên cầm trường kiếm trong tay trực chỉ lão giả áo bào đen:
- Đánh ta a! Tới a!
Đám người Lục Bán Trang: "..."
Lão giả áo bào đen nắm chặt hai tay, vẻ mặt âm trầm đáng sợ!
Đánh Diệp Huyền?
Hắn thật sự không dám đánh!
Mấy tên cường giả Vạn Pháp cảnh của Thương Mộc học viện Thanh Châu chết như thế nào? Thương Mộc học viện Khương quốc sụp đổ thế nào?
Cũng bởi vì ỷ lớn hiếp nhỏ với Diệp Huyền a!
Hiện tại có ai không biết sau lưng Diệp Huyền có một vị Kiếm tiên?
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhìn qua Lục Bán Trang:
- Đến bảo khố của Thương Mộc học viện, có thể mang đi đều mang đi, kẻ nào cản, giết kẻ đó!
Lục Bán Trang khẽ gật đầu:
- Tốt!
Nói xong, nàng trực tiếp mang theo đám người Dạ Ly đi thẳng đến bảo khố của Thương Mộc học viện!
- Càn rỡ!
Lão giả áo bào đen đột nhiên gầm thét, hắn nhìn chằm chằm Diệp Huyền:
- Diệp Huyền, ngươi không nên quá phận, ngươi...
Diệp Huyền tiến lên một trượng trước mặt lão giả áo bào đen:
- Đánh ta, đến, nhanh lên!
Lão giả áo bào đen nắm thật chặt hai tay, sắc mặt dữ tợn đáng sợ!
Mà mấy người Lục Bán Trang cũng không dừng lại, trong lúc đó có người cản trở, thế nhưng trong nháy mắt đã bị Lục Bán Trang đá bay ra ngoài mấy chục trượng!
Trong đó, những học viên Thương Mộc kia còn muốn đi ngăn cản, thế nhưng lão giả áo bào đen đột nhiên phẫn nộ quát:
- Dừng lại!
Những học viên Thương Mộc học viện đó quay đầu nhìn về phía lão giả áo bào đen, lão giả áo bào đen nhìn chằm chằm Diệp Huyền, Diệp Huyền chỉ chỉ bản thân, nói:
- Cầu ngươi đánh ta, thật.
Mọi người: "..."
Lục Bán Trang nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- thật tiện!
Nói xong, nàng dẫn theo đám người Dạ Ly bước nhanh đến nơi xa.
Trước mặt Diệp Huyền, giờ phút này, mặt của lão giả áo bào đen cũng có chút vặn vẹo!
Đánh?
Đương nhiên là hắn muốn một bàn tay đánh chết Diệp Huyền, hơn nữa, hắn có tự tin, nếu ra tay, có niềm tin rất lớn giết được Diệp Huyền!
Thế nhưng, hắn không dám, thật sự không dám!
Bởi vì một khi hắn ra tay, rất có thể sẽ kích động vị Kiếm tiên kia, khi đó, không chỉ là hắn muốn chết, có thể toàn bộ người của Thương Mộc học viện đều phải chết!
Cứ như vậy, đám người Lục Bán Trang nghênh ngang đi đến bảo khố của Thương Mộc học viện, trong lúc đó, không ai dám cản bọn hắn!
Thế là, đám người Lục Bán Trang vô cùng thuận lợi tiến vào bảo khố của Thương Mộc học viện.
Khi thấy bảo vật trong bảo khố, đám người Dạ Ly lập tức sáng mắt lên!
Cho dù là Lục Bán Trang, cũng là có chút xúc động, thế là, nàng lấy ra một chiếc bánh lớn mà gặm...
Thật sự nhiều lắm!
Phải biết, đây chính là vô số năm tích lũy của Thương Mộc học viện a!
Một lát sau, Lục Bán Trang đột nhiên nói:
- Bắt đầu cướp! Mang đi hết!
Nghe vậy, mọi người bắt đầu điên cuồng càn quét!
Lai lịch của bọn hắn đều không đơn giản, nạp giới tự nhiên cũng đều là tốt nhất, bởi vậy, muốn chứa những vật này, cũng không phải việc khó gì!
Sau khi càn quét xong bảo khố, bọn hắn lại đi tới Công pháp các, Võ kỹ các... Của Thương Mộc học viện.
Phàm là bảo vật, một món cũng không buông tha!
Mười mấy người, chỉ có thể dùng thổ phỉ để hình dung!
Mà Thương Mộc học viện, không ai dám ra tay!
Vạn Pháp cảnh không ra, trong Thương Mộc học viện này, đám người Lục Bán Trang chính là vô địch! Trọng yếu nhất, chính là sau lưng đám người Diệp Huyền thế nhưng là một vị Kiếm tiên!
Ỷ lớn hiếp nhỏ?
Ngay cả Thương Mộc học viện Thanh Châu và Ám giới cũng không dám ỷ lớn hiếp nhỏ a!
- --------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.