Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 564: Vĩnh Lăng Hồn Phách Cố Sự




Đạo linh hồn thể đang trôi nổi dưới đáy tinh thần hải của Vân Chính Thiên, không ngoài ai khác chính là Vĩnh Lăng hồn phách sau khi chết.
Nhớ lại năm đó nàng vì muốn bảo vệ hắn không may chết dưới tay Huyết Đế cũng đồng thời là cha ruột của mình, sau đó Bao lão xuất hiện cùng Huyết Đế dằn co. Để ngăn chặn Huyết Đế tu vi trở lại như cũ, Vân Chính Thiên kiên định tự sát.
Vạn lần không ngờ tới, sau khi Vân Chính Thiên đem Hắc Kiếm chặt đứt sinh mệnh bản nguyên của mình, Huyết Đế bên trong tà ác lực lượng cũng tróc ra bên ngoài, dung nhập với Vân Chính Thiên, hoàn mỹ hợp thành một thể.
Dựa theo hắn khi đó lịch duyệt tuyệt đối không đoán được tại sao đến phút cuối phần tà ác kia lại rời bỏ Huyết Đế mà lựa chọn hắn. Bất quá giờ khắc này hắn cũng đã hiểu rõ chân tướng.
Thời điểm hai cái thần vị một ma một thần rơi xuống Đấu La Đại Lục, phân biệt ở trên thân Vân Chính Thiên cùng bảo kiếm kiếp trước của hắn. Thần vị dung nhập vào trẻ sơ sinh Vân Chính Thiên, lập tức uẩn dưỡng năng lượng, sáu năm sau triệt để hóa thành Thất Diện Kiếm võ hồn. Thế nhưng ma thần vị lại không may mắn như vậy, bảo kiếm kiếp trước lại bị Huyết Đế thu thập trước một bước.
Rất lớn nguyên nhân bởi vì Huyết Đế không phải chủ nhân của bảo kiếm, cho nên hắn hoàn toàn không cách nào chiếm cứ toàn bộ ma thần vị. Dù sao bảo kiếm chủ nhân chân chính vẫn còn sinh thời, nó mặc dù là vô tri vô giác đồ vật, nhưng trải qua một kiếp đồng hành sau, vô tri đồ vật cũng muốn nảy sinh linh tính. Huống hồ này bảo kiếm lại là Địa Cầu Kiếm Thần hộ thân binh khí, uống máu không biết bao nhiêu nhân kiệt giang hồ.
Có thể nói rằng, ma thần vị cùng thần vị kia từ khi rơi xuống Đấu La Đại Lục cũng định sẵn cho mình người kế thừa. Cho nên trải qua biết bao biến cố, vật hoàn nguyên chủ, trở lại trong tay Vân Chính Thiên.
Nếu như tương lai thuận lợi thành thần, Vân Chính Thiên rất có thể trở thành vị thứ hai trong lịch sử Đấu La Đại Lục nắm giữ hai cái thần cách vị. Vị thứ nhất tự nhiên là Đường Môn tổ tiên Thiên Thủ đấu la Đường tam a!
Chính vì vậy khi Vân Chính Thiên tự sát, một nữa ma thần vị trên người Huyết Đế không chút chần chừ rời bỏ hắn mà chui vào Vân Chính Thiên cơ thể. Điều này vô tình làm Vực Chủ cách trở lại nắm giữ quyền khống chế. Sau đó dưới sự liên thủ của Vực Chủ cùng Bao lão, Vân Chính Thiên khởi tử hoàn sinh, đồng thời còn nắm giữ đệ nhị võ hồn Hồn Kiếm cùng vạn năm hồn linh Kim Hắc Ma Thần Hổ.
Lại nói Vĩnh Lăng sau khi chết vốn được chôn cất tại Huyết Đô, làm sao bây giờ lại xuất hiện bên trong tinh thần hải của Vân Chính Thiên như vậy. Điều này sợ ngoại trừ bản thân hắn ra, không có người thứ hai biết được, thậm chí là mấy vị hồn linh kia.
Lúc Vĩnh Lăng vừa được chôn cất, Vân Chính Thiên đau buồn ở bên bầu bạn nàng suốt mười ngày mười đêm, khi đó hắn tột cùng đau khổ, càng hận bản thân không đủ mạnh mẽ để bảo vệ nàng. Mười ngày sau, thời khắc hắn chuẩn bị rời khỏi Huyết Đô, có tới thăm nàng một lần nữa, đột nhiên lúc này không rõ vì sao, sâu trong tâm khảm mang đến cho hắn một loại cảm giác kỳ lạ.
Hắn có thể cảm nhận được một loại năng lượng nhỏ bé mơ hồ lởn vởn ở chung quanh, này năng lượng không biết bắt nguồn từ đâu, tuy thập phần yếu ớt nhưng có thể xác định nó thực tồn tại.
Vân Chính Thiên thử nghiệm mở rộng tinh thần lực phạm vi dò xét, nhưng cũng không có tiến triển. Đến khi hắn đang định buông xuôi, cho là mình trực giác sai lầm thì đột nhiên hắn liên tưởng tới đệ nhị võ hồn còn đang ẩn ẩn trong cơ thể.
Này võ hồn vừa thức tỉnh không lâu, Vân Chính Thiên cũng không có nhiều cơ hội tìm hiểu. Thế nhưng hắn là người thông minh, rốt cuộc minh bạch loại trực giác kia xuất hiện lớn nhất nguyên nhân là do đệ nhị võ hồn thức tỉnh mà có.
Đem Hồn Kiếm võ hồn thả ra, Vân Chính Thiên cảm ứng rốt cuộc tăng lên thật lớn trình độ. Hắn khiếp sợ phát hiện, những đoàn vô danh năng lượng kia kỳ thực chính là hồn phách của người đã chết đang tồn tại dưới dạng năng lượng thể.
Bình thường mà nói, đạt tới nhất định trình tự tu vi, hồn phách càng trở nên cường đại, cho dù thân vong nhưng vẫn có thể trong thời gian ngắn ngưng tụ ở dạng hồn phách, sau đó tạm thời tá túc ở đâu đó, duy trì được tự thân ý thức. Tỷ như cường đại hung thú một dạng, bị nhân loại miểu sát sau, toàn bộ lực lượng hóa thành hồn hoàn, mà hồn phách cũng lưu lại tại đây.
Không nói đâu xa, mới vừa rồi Ma Độc Long Vương chết hóa thành hồng sắc hồn hoàn, hắn hồn phách vẫn một mực ở trong đó chờ đợi, tìm cơ hội phản kháng. Tuy cuối cùng bị Vân Chính Thiên cường đại huyết mạch đem hắn hồn phách triệt để quét tán đi, nhưng đây là minh chứng cường giả hồn phách vẫn có thể tồn tại được sau khi chết.
Chỉ có điều lúc này Vân Chính Thiên cảm ứng được không phải hồn phách có ý thức mà giống như một loại u hồn lang thang không nơi nương tựa. Dựa theo hắn phán đoán, đại khái mấy ngày trôi qua hồn phách năng lượng tiêu hao hết sẽ hoàn toàn tan biến đi. Đây chính là hồn phách trình độ chênh lệch, người thường thì làm sao so sánh với cường giả đây.
Mà có lẽ hiện tại trên thế giới này, cũng chỉ có một mình Vân Chính Thiên mới có thể cảm ứng được những tia hồn phách nhỏ yếu như thế này.
Cảnh tượng diễn ra trước mắt không có làm Vân Chính Thiên hoảng sợ, sau khi nhận thức được điểm mấu chốt, hắn càng nở một nụ cười thật tươi.
Sau đó mấy canh giờ sau, Vân Chính Thiên rốt cuộc tìm thấy Vĩnh Lăng hồn phách lưu lạc, hắn cẩn thận dùng Câu Hồn hồn kỹ kéo nàng hồn phách thả vào chính mình tinh thần hải, trực tiếp giấu ở đáy biển sâu bên trong, không ngừng dùng chính mình bản nguyên sinh mệnh kéo dài hơi tàn của nàng.
Đây là cỡ nào yêu thương, cỡ nào quyến luyến!
Thậm chí hắn còn nói dối sư phụ, nói dối Vực Chủ về việc bảo lưu lại Huyết Đô, vì Vĩnh Lăng chi mộ còn ở trong đó. Hết thảy đều muốn vì nàng an toàn mà cẩn trọng sắp đặt.
Hồi tưởng chấm dứt, Vân Chính Thiên thu lại ánh mắt, thả ra Hồn Kiếm võ hồn.
Nguyên bản tóc trắng đã hóa thành một màu đen, đồng thời hai con ngươi cũng trở nên thâm thúy đen kịt, phản phất mang tới một cảm giác lạnh lẽo thấu xương từ linh hồn truyền ra.
Sau lưng hắn tám vòng hồn hoàn từ dưới chân lặng lẽ bay lên, đệ nhất hồn hoàn càng đột nhiên phát sáng.
Vân Chính Thiên vận dụng Câu Hồn hồn kỹ, một cái to lớn hắc ảnh từ sau lưng hắn đứng lên, hắc ám lưỡi hái vươn tới đem Vĩnh Lăng hồn phách khóa chặt lại. Nhất thời chớp mắt một cái, hắc ám lưỡi hái đang sợ kia hóa thành một cánh tay to lớn, nhẹ nhàng quấn lấy nàng, đem nàng kéo tới gần Vân Chính Thiên.
Nếu có người khác ở đây, chắc chắn hắn sẽ cực kỳ kinh ngạc. Bởi vì Vân Chính Thiên cách thức vận dụng Câu Hồn đối với Vĩnh Lăng hồn phách hoàn toàn khác lạ, tại trong quá khứ cũng chưa từng diễn ra a. Hết cách, đối với nữ nhân của mình, làm sao lại thô bạo cho được. Còn đối với kẻ địch, chỉ sợ còn muốn tăng thêm vài cái thô bạo cấp bậc a. 
“Đừng sợ hãi, người yêu của ta.” Vân Chính Thiên lên giọng an ủi sau khi thấy Vĩnh Lăng hồn phách vẻ mặt có chút e dè.
Nhất niệm vừa động, nguyên bản một vùng sáng lạn kim quang đã hoàn toàn chìm vào bóng tối, thời gian như ngưng động lại. Tại tinh thần hải đáy biển đang sản sinh ra từng sợi hoàng kim sinh mệnh cũng vào lúc này biến hóa.
Hồn Kiếm đệ thất hồn kỹ, Kiếm Ma Phụ Thể.
Hồn Kiếm đệ tứ hồn kỹ, Hắc Giới Lĩnh Vực.
Tại đan điền, ma hạch cũng điên cuồng xoay tròn, khiến cho đáy tinh thân hải bắt đầu sản sinh ra ma lực. Cường hoành ma lực lan tỏa mà ra, đem toàn bộ màu vàng nước biển hóa thành ám sắc chi hải.
Thời Không chi thần đệ tứ khảo nghiệm xong, Vân Chính Thiên lựa chọn tăng lên chính linh hồn thuộc tính. Hắn hiện tại nắm giữ linh hồn chưởng khống đã đề cao tới trước nay chưa từng có trình độ.
Vân Chính Thiên trong lòng khẽ động: “Quả thực hoàn mỹ. Trước đây ta đối với linh hồn chưởng không xem như chỉ mới tiếp xúc ngoài da lông, lúc này đã chân chính tiến vào sâu hơn máu thịt tầng thứ. Vĩnh Lăng hồn phách mặc dù ngâm ở đáy tinh thần hải đã lâu, thế nhưng một tia khởi sắc cũng không có. Vậy mà bây giờ ta mới vận dụng một điểm lực lượng đã làm nàng hồn phách năng lượng có cải thiện đáng kể.”
Hắn không khỏi có chút phấn khởi, linh hồn lực tiến bộ, đối với tương lai kế hoạch hồi sinh Vĩnh Lăng có lớn hơn nắm chắc.
Vĩnh Lăng hồn phách tại trong Hắc Giới lĩnh vực, được chính thống ma lực gột rửa, dưới sự dẫn dắt của Vân Chính Thiên, một trận hoàn mỹ phục hồi chậm rãi diễn ra.
Vân Chính Thiên khẽ gật đầu, ngồi xếp bằng xuống, trong lòng tự hỏi: “Băng Hỏa Long Chủ đã từng nói với ta. Ta là từ trước đến nay đặc biệt nhất tình huống. Trong tay đồng thời sở hữu một cái nắm giữ nguyên tố chi lực võ hồn, một cái nắm giữ chưởng khống linh hồn võ hồn. Nếu như có thể hoàn toàn dung hợp hai loại lực lượng này lại, rất có khả năng khai sinh ra sáng thế chi lực. Đến lúc đó không sợ hồi sinh năng lực là cỡ nào thần bí khó khăn, tuyệt đối không tồn tại đồ vật có thể cản bước sáng thế chi lực.”
Nhưng hiện tại Vân Chính Thiên không ngu xuẩn đến mức hy vọng linh hồn lực lượng vừa tăng lên liền có thể hồi sinh Vĩnh Lăng một cách dễ dàng. Chẳng qua một bước này là để chuẩn bị trong tương lai khai sinh sáng thế lực lượng. Một khi thành công, hắn một niệm không chỉ có thể hủy thiên diệt địa, thậm chí khởi tử hoàn sinh thủ đoạn cũng bị nắm ở trong tay.
Bất quá, muốn đạt tới cánh cửa kia còn một đoạn đường rất dài phải đi. Vả lại địch thủ của hắn trải rộng khắp mấy vực, trong đó có một số tồn tại đã tiếp cận thần cấp cánh cửa. Một khi nhận thấy hắn ngày một lớn mạnh, chắc chắn những kẻ đó sẽ không thể tiếp tục khoanh tay được nữa.
Vân Chính Thiên cười lạnh: “Mặc kệ như thế nào, trước mắt tận tình tiêu hóa Thời Không chi thần khảo nghiệm mang tới chỗ tốt trước đi. Ta thật có chút nóng lòng chờ mong, đệ ngũ khảo nghiệm rốt cuộc có như thế nào nội dung.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.