Kiếm Phá Thương Khung

Chương 296: Thắng Trong Sợ Hãi





Hoa Phong đi trước phát động tấn công, thi triển một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ, Tam Sinh Ánh Nhật, đây cũng là tuyệt kỹ được hắn sử dụng nhiều nhất.Do được cô đọng từ ánh nắng mặt trời, cho nên khi thi triển cả không gian liền trở nên nóng rực, nhiệt độ đủ để nung chảy bất kỳ vật gì trong chớp mắt....Hoa Phong vung kiếm xoay người một vòng tròn.Rất nhanh lấy hắn làm trung tâm phóng ra bảy đạo kiếm quang, chia làm bảy hướng đập về phía võ võ giả Tống Gia.Hắn muốn ép bọn họ đồng loạt phản kích.
Đây là cách duy nhất để phá vỡ vòng vây.Bảy đạo kiếm quang hoàn toàn một màu đỏ, những nơi chúng đi qua không gian cũng bị nung đỏ.Tam sinh bốn trăm dặm được Hoa Phong toàn bộ điều động, tất cả đều gia trì lên kiếm quang, không những vậy ẩn trong đó còn có cả hỏa pháp tắc lẫn dương pháp tắc tiến cấp.Lần này hắn đi trước tấn công, liền phát đi ra một kiếm kinh thiên động địa.Kiếm thế cũng theo đó hàng lâm, được kiếm thế gia trì kiếm quang lại tăng thêm một tầng uy áp đáng sợ.Ngoại trừ kiếm ý, đây là kiếm chiêu tam sinh mạnh nhất của hắn.- Là kiếm thế...!!!Đại hán mặt vuông sắc mặt đại biến, hắn đã lường trước Hoa Phong có kiếm thế, nhưng khi chân chính giáp mặt, mới cảm nhận kiếm thế là gì, có bao nhiêu khủng bố.Đám người còn lại biểu tình cũng không dễ nhìn, thân là một kiếm giả bị kiếm thế áp chế, chắc chắn không bao giờ là dễ chịu.- Giữ vững tinh thần đồng loạt công kích!Đại hán mặt vuông ra sức chống lại kiếm thế, kế tiếp ra lệnh cho đám người phía sau.Đồng bạn của hắn không phải tuyệt thế thiên kiêu cũng là Kiếm Cương đệ ngũ trọng, mặc dù không hoàn toàn hóa giải kiếm thế, nhưng không đến mức đứng im chờ chết.Bảy hàng người nhanh chóng lấy lại tinh thần, bảy đạo công kích cũng lập tức huyễn hóa đi ra.Thất Tinh kiếm trận vừa vặn hợp nhất, khí thế phát ra vô cùng khủng khiếp.Bảy đạo công kích bảy đạo kiếm quang, mơ hồ tạo thành sơ đồ thất tinh bắc đẩu.Lực lượng tinh thần theo sơ đồ cuồn cuồn hàng lâm.Hấp thu lực lượng bắc đẩu, bảy đạo kiếm quang lập tức lớn dần, thanh thế như muốn hủy thiên diệt địa.Thất tinh vừa chưa thành nhưng đã khiến sơn băng đất nứt, bảy đạo kiếm quang của Hoa Phong rất mạnh, nhưng chưa tới nửa đường liền bị khí thế nện cho tạp toái.Kiếm thế của hắn cũng bị triệt tiêu hoàn toàn.Chỉ khí thế thôi đã là khủng bố như thế, nếu là công kích liệu còn đáng sợ bực nào.Thất tinh kiếm sau khi hấp thụ no nê lực lượng tinh thần, không hề do dự nhắm hướng Hoa Phong lao đi.Hoa Phong đôi con ngươi co rút, nội tâm chấn kinh cực độ.Hắn đã đánh giá Thất Tinh kiếm trận rất cao rồi, nhưng không ngờ lại vượt quá xa tưởng tượng.Bảy đạo kiếm quang mang đến cho hắn nguy cơ chí mạng, nếu không đón đỡ được, hắn ngay đến tro cốt cũng không còn.- Chỉ có những tên ngu ngốc mới hướng ta quần công!Hoa Phong dù đối mặt nguy cơ bình sinh hiếm thấy.

Nhưng hắn chỉ chấn động vì kiếm trận đáng sợ.
Còn khóe miệng nhếch lên đầy thành tựu.Cách thức quần công như này đối với người khác là khó lòng chống trả, nhưng với hắn đây là điều hắn muốn.Hắn một lần chém ra bảy kiếm, chính là dẫn dụ bọn họ đồng loạt tấn công.- Thất Tinh Diệt tuyệt sao?- Thiên Địa hợp nhất phá cho ta!!!Hoa Phong sau nụ cười là đem nội ngoại Thiên Địa Quyết hợp nhất.Thiên Địa hợp nhất chẳng làm nên cái gì trò trống ngoài việc đem công kích của địch nhân phản ngược trở về.Công kích càng mạnh lực phản chấn lại càng khủng bố.Thanh thế của Thất Tinh kiếm đúng là hết sức kinh hoàng, nhưng cũng chính sự kinh hoàng này lại là một thứ tốt.HôThiên Địa hợp nhất từ Hoa Phong đột nhiên bộc phát đi ra một luồng khí thế kinh đào hải lãng, khí thế như thể quét ngang thiên hà, đạp phá thương thiên, diệt tuyệt vũ trụ.Không gì diễn tả nổi độ khủng khiếp của luồng khí thế kia.Khí thế vừa ra, Thất Tinh kiếm vốn đang đánh về phía Hoa Phong với tất cả hung bạo.

Liền làm ra một hành động khó tin đó là quay ngược trở lại.Tốc độ lúc về nhanh hơn lúc đi gấp mười lần.OanhOanhOanh...Bảy thanh âm nổ lớn vang lên gần như cùng một lúc.Một màn phản chấn của Hoa Phong khiến cho khu vực đám người Tống Gia vừa đứng, biến thành một cái hố sâu vài trượng, đường kích hơn mười thước.Bảy hàng người bị Thất Tinh phản ngược, chỉ kịp làm ra tránh né, sau đó bị sóng xung kích đập cho bay mỗi người một hướng.Thất Tinh kiếm trận lần đầu tiên bị công phá.Phản chấn lực là cực độ cường đại, nhưng không làm một ai bị chết.
Cũng không ai bị thương, có chăng là xây xước nhẹ.Phản ứng của mấy tên này là cực nhanh, khi công kích bị phản lại bọn họ hữu kinh vô hiểm tránh thoát, lý do bị thương là do bị sóng xung kích quét trúng.Võ giả có phản ứng đi trước bản năng, cho nên Hoa Phong không dùng Thiên Địa hợp nhất vào trong đơn chiến.Hắn chỉ thi triển khi bản thân bị vây công hoặc công kích có nguy cơ đem bản thân chém giết.- Làm...làm sao...có thể???Đại Hán mặt vuông bị đập bay một đoạn khá xa, sau khi ổn định thân hình hắn mới kjp nhận ra, kiếm trận đã bị phá.Chính diện bị phá.

Đây là chuyện gì không thể chấp nhận.- Ngươi...ngươi rốt cuộc là ai...???Một thanh niên nhìn chằm Hoa Phong lên tiếng, thần sắc một trận hoảng sợ.Tống Thanh Hào đã hết điên, hắn lúc này đã quy Lê Hải Thiên vào hàng ngũ yêu quái.Có thể dùng tu vi Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên phá vỡ Thất Tinh kiếm trận do Kiếm Cương đệ ngũ trọng bày bố.
Nếu không phải là yêu quái, thì chẳng còn gì hình dung nữa.Tống Thanh Hào lúc này mới triệt để hiểu ra, bản thân thua cho hắn không phải là cái gì sỉ nhục, mà là chuyện hết sức bình thường.Cũng bởi vì cái tâm ma cho nên hắn bội phận không phục, thậm chí nghe tin đối phương đoạt danh hiệu quán quân hắn càng thêm cừu hận.Nhưng cho đến lúc này khi kiếm trận bị phá, hắn mới biết bản thân thiển cận bực nào.Tình huống xảy ra quá không thể lường trước, nhưng sau vài hơi thở, toàn bộ võ giả Tống Gia liền hiểu ra vấn đề, tất cả đều đưa mắt về phía Hoa Phong đôi con ngươi không giấu nỗi sự sợ hãi.- Ta là người tiễn các ngươi một đoạn!!!- Đi chết đi!!!Hoa Phong lạnh nhạt đáp lại tên thanh niên kia.Kế tiếp hắn liền ngưng tụ thần thông tạo ra một bầu trời toàn sét là sét, phạm vi biển sét lên tới hai trăm dặm.- Thần thông!!!- Ngươi thi triển được thần thông...???Đại hán mặt vuông vốn đã cực kỳ khiếp sợ, nhưng khi Hoa Phong phóng xuất thần thông hắn càng thêm một phen kinh hãi thất sắc.Ngoài yêu thú và thú tộc, không võ giả nào có thể thi triển thần thông.Lê Hải Thiên tất nhiên không phải hai loại đó, nhưng tại sao thi triển được thần thông.

Đây là cái gì khó tin.Hoa Phong không có trả lời, ý định không để bọn họ lần thứ hai bày trận.
Biển sét rất nhanh thả xuống ngàn vạn lôi điện, bao phủ tất cả vào trong.ẦmẦmẦm...Liên tiếp là những âm thanh va chạm vang lên.Do đã có chuẩn bị trước, cho nên mặc dù bị lôi điện vây công, nhưng đám người Tống Gia phá giải rất dễ dàng.Bất quá khi lôi điện tán đi, chẳng còn một tên nào sống sót, bọn họ đã bị Hoa Phong chém chết từ khi nào.Với việc chiến lực đề thăng cực lớn, Hải Tự cảnh bình thường ở Trường Thanh tinh vực liền không phải đối thủ của hắn.Chưa kể bọn họ còn phải phân tán tinh lực chống đỡ lôi điện.- Nguy hiểm!!!Hoa Phong chống kiếm thở phào.Nếu hôm nay bọn họ dùng xa luân chiến, e rằng hắn phải để mạng ở lại.Cuộc chiến gây ra động tĩnh quá lớn cho nên sau khi đem nhẫn trữ vật của bọn họ tháo xuống, gom sạch binh khí vương vãi, hắn lập tức rời đi.Sau trận chiến mười phần may mắn hôm nay, Hoa Phong rốt cuộc dành cho đám đệ tử siêu cấp thế lực một cái kiêng kỵ thật sâu.Nội tình lẫn thủ đoạn của bọn họ có thể dồn hắn vào chỗ chết bất cứ lúc nào.Hắn rất muốn xuất ra toàn bộ bản lĩnh để đột phá cực hạn, nhưng Thất Tinh kiếm trận lực công kích còn mạnh hơn Hải Dương cảnh mấy lần.Nếu vừa rồi không thể làm ra phản đòn, cho dù có thêm mười tên như hắn cũng không đủ cho bọn họ giết.Đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác tim đập chân run khi là người chiến thắng, hay còn gọi là thắng trong sợ hãi.Nếu gặp lại một đám như này hắn sẽ chạy, đây là chắc chắn....- Là người của Tống Gia!!!- Toàn bộ chết sạch!- Kẻ nào đáng sợ như vậy?Hoa Phong vừa rời đi không bao lâu, tại nơi xảy ra chiến đấu liền xuất hiện thêm một tốp năm mươi người.Những người này nhận ra mấy chục cổ thi thể là võ giả Tống Gia, hiển nhiên cũng đến từ Trường Thanh tinh vực.- Có lẽ bọn họ bị quần công!- Đi thôi!- Nhất định phải tìm cho ra Lê Hải Thiên!Đoàn người sau một hồi dừng lại, liền lục tục rời đi, bọn họ không ngờ cũng đang tìm giết Hoa Phong..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.