Hoa Phong sau khi rời khỏi đáy Kiếm Yên hồ, hắn không có ngay lập tức trở lại Kiếm Tông, mà tìm một nơi tu luyện.Vừa hồi sinh, hắn liền cảm nhận tu vi đã đạt tới bình cảnh, cho nên cái cần làm là đột phá tiến vào Sơn Hà cảnh.Tu vi nếu như thành công tiến cấp, việc làm tiếp theo là trốn vào không gian truyền thừa.Trong suy nghĩ của Hoa Phong, cái cần làm trước mắt là gia tăng thực lực.
Thêm một phần thực lực là thêm một phần bảo mệnh.Sỡ dĩ hắn không vào không gian truyền thừa để đột phá tu vi, là bởi vì từ Thiên Sơn cảnh muốn tiến cấp Sơn Hà cảnh, cần phải trải qua thiên kiếp,Thiên kiếp là thử thách mà thiên địa làm ra để khảo hạch võ giả, và hiển nhiên không gian truyền thừa chẳng phải là thiên địa, cho nên không có thiên kiếp.Mà nếu không trải qua thiên kiếp, liền không thể nào đột phá.Phải mất hơn chục lần thuấn di Hoa Phong mới tìm được nơi thích hợp để tu luyện.Ban đầu hắn là định ở luôn dưới đáy hồ, nhưng cái hồ cho hắn cảm giác không an toàn.Hơn nữa sau khi rời khỏi hồ, hắn phát hiện nơi này không ngờ là khu vực quản hạt của Kiếm Tông.Khiến hắn nghi hoặc đó là trước đây, xung quang tông môn không có cái hồ nào như vậy, đây là một điều cổ quái.
Và lựa chọn không đột phá tu vi ở hồ, theo hắn là một lựa chọn chính xác.Tại một sơn cốc vắng vẻ không người, nơi đây phải cách Kiếm Tông hơn ba ngàn dặm.
Hoa Phong lúc này đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá, hai mắt nhập thần, hắn là đang dựa vào Thiên Thánh Quyết nghiền ngẫm cảnh giới tiếp theo Sơn Hà cảnh.Thiên Sơn cảnh cũng như Thiên Địa cảnh, cái mà bọn họ tu luyện ngoài chân nguyên ra thì là ý cảnh.Ý cảnh của bọn họ là ý cảnh lĩnh hội được khi còn ở Hồng Mông cảnh.Khi đạt tới giáp cảnh giới Hồng Thiên cảnh, muốn tiến cấp đại cảnh giới Thiên Địa cảnh, ngoài việc câu thông ý chí thiên địa, thì phải đem một vài ý cảnh tiến cấp đến viên mãn, đồng thời chuyển hóa chân nguyên thành thiên địa chân nguyên.Khi đạt tới giáp cảnh giới Thiên Sơn cảnh muốn tiến cấp đại cảnh giới Sơn Hà cảnh, giai đoạn này không cần câu thông ý chí thiên địa, nhưng phải nâng cấp ý cảnh và thêm một lần chuyển đổi chân nguyên.Sau ý cảnh sẽ là áo nghĩa.
Sau thiên địa chân nguyên là tiên thiên chân nguyên.Có nghĩa là Thiên Sơn cảnh muốn tiến cấp Sơn Hà cảnh, bắt buộc phải đem ý cảnh nâng cấp thành áo nghĩa, kế tiếp chuyển thiên địa chân nguyên thành tiên thiên chân nguyên.Ở Hồng Mông cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ võ giả lĩnh hội được bao nhiêu ý cảnh, thì phải đem bấy nhiêu nâng cấp thành áo nghĩa.Hoa Phong khi ở Hồng Mông nhất trọng thiên sơ kỳ, lĩnh hội được mười tám ý cảnh, nếu muốn đột phá Sơn Hà cảnh hắn phải nâng cấp số ý cảnh này thành áo nghĩa.Chỉ khi nâng cấp thành công mười tám áo nghĩa hắn mới đặt một chân vào Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ.Còn muốn đột phá từ sơ kỳ lên trung kỳ, phải nâng cấp số ý cảnh tiếp theo thành áo nghĩa.Số ý cảnh này là số ý cảnh hắn lĩnh hội ở Hồng Mông nhất trọng thiên trung kỳ.Tỷ như ở Hồng Mông nhất trọng thiên trung kỳ hắn lĩnh hội được ba mươi sáu ý cảnh, thì phải đem ba mươi sáu ý cảnh tiến cấp thành áo nghĩa.
Trước đó đã nâng cấp mười tám ý cảnh, thì tiếp theo là nâng cấp thêm mười tám cái.Các tiểu cảnh giới và trọng thiên tiếp theo cũng làm tương tự.Tiến cấp ý cảnh thành áo nghĩa, chỉ mới đạt một nữa yêu cầu của Sơn Hà cảnh.Một nữa còn lại là chuyển đổi thiên địa chân nguyên thành tiên thiên chân nguyên.Điều kiện chuyển đổi chân nguyên là thiên địa chăn nguyên đã đạt đến cực hạn của Thiên Sơn cảnh.Chỉ khi chân nguyên đạt đến cực hạn, lúc đó võ giả mới cảm nhận được bình cảnh đột phá.Tiên thiên chân nguyên cùng thiên địa chân nguyên có lực đạo công kích chênh lệch gấp mười lần.Áo nghĩa tiểu thành mạnh hơn ý cảnh đại viên mãn gấp mười lần, tổng cộng võ giả Sơn Hà cảnh khủng bố hơn Thiên Địa cảnh mấy chục lần, bởi vì một lần nâng cấp là trên năm áo nghĩa.Càng nhiều áo nghĩa sự chênh lệnh lại càng lớn, nếu trên mười áo nghĩa võ giả khi ở Thiên Sơn cảnh và khi ở Sơn Hà cảnh sẽ hơn chính bản thân trăm lần chiến lực.Đây là lý do vì sao thiên tài luôn vượt trội so với người thường.
Bởi khi ở Hồng Mông cảnh lĩnh hội nhiều hơn mười ý cảnh, thì đến Sơn Hà cảnh sẽ hơn kém nhau đến khủng bố.Một ngón tay của thiên tài có thể đè chết vài trăm võ giả đồng cấp bình thường.Nói ra để thấy nếu đột phá Sơn Hà cảnh, chiến lực của Hoa Phong sẽ có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.Hắn tu luyện là thánh cấp công pháp, hai loại chân nguyên, ý cảnh vượt trội, như vậy nếu so đồng cấp hắn liền biến thái bực nào.Thiên tài trước mặt hắn chẳng khác gì phế vật.
Nhưng thiên kiêu thì chưa hẳn.Bởi vì thiên kiêu là một đám yêu nghiệt trong yêu nghiệt, tuyệt đối là những tên biến thái.Sau một hồi nghiền ngẫm Sơn Hà cảnh, Hoa Phong mới biết rốt cuộc vì lý do gì mà hắn chiến Sơn Hà cảnh người khác liền xem hắn như quái vật, bởi vì trong mắt Sơn Hà cảnh Thiên Địa cảnh chẳng khác nào kiến hôi.Nghĩ đến đây Hoa Phong nhanh chóng thu hồi tạp niệm, bắt đầu công đoạn đột phá.Trước tiên phải công phá bình cảnh, kế tiếp nâng cấp ý cảnh, sau cùng chuyển hóa chân nguyên.Bình cảnh kể từ Thiên Địa cảnh thì mỗi cảnh giới dù nhỏ hay lớn đều có.Chỉ khi phá tan bình cảnh thì cảnh giới phía trước mới có thể mở ra.
Nhưng bình cảnh càng lên cao càng khó công phá.
Đặc biệt là bình cảnh đại cảnh giới.Cũng cái bình cảnh này, đã ngăn hết bảy thành võ giả tiến vào cảnh giới mới.
Khiến bọn họ vô vọng với đại đạo.Sự khó khăn của công phá bình cảnh là thập phần khó khăn, nhưng không làm Hoa Phong có một tia nhụt chí.Hắn liên tục vận Thiên Thánh Quyết dẫn động chân nguyên đi đập phá bình cảnh.- Thành!Hoa Phong mở mắt la lớn, kích động không thôi.Cả người ướt nhèm vì mồ hôi nhưng như vậy cũng không giảm đi niềm vui thành tựu của hắn.Qua mười ngày kiến trì không biết mệt mỏi với vô số lần công phá hắn rốt cuộc thành công phá tan bình cảnh.- Tiếp theo là đến ngươi rồi!Áp chế kích động, Hoa Phong lại tiếp tục nhập thần.Công việc tiếp theo là nâng cấp áo nghĩa.Nâng cấp từ ý cảnh lên áo nghĩa là cực kỳ khó khăn, giai đoạn này cũng đã khiến vô số người chết già tại Thiên Sơn cảnh.Áo nghĩa là một tồn tại cao cấp hơn ý cảnh rất nhiều, võ giả sử dụng ý cảnh nhằm mục đích mượn lực lượng thiên địa, ý đồ gia tăng lực công kích hoặc phòng ngự.Ý cảnh mượn từ thiên địa không bao giờ là một thể thống nhất, võ giả dùng ý cảnh giống như một bó đũa nhưng ném ra từng chiếc một.Áo nghĩa cũng mượn lực lượng thiên địa, nhưng là đồng nhất, ý cảnh là một bó đũa rời rạc, nhưng áo nghĩa lại được gom lại thàng một nắm.Lực công kích giữa rời rạc và đồng nhất, dùng chân nghĩ cũng biết cái nào lợi hại.Sự khó khăn của lĩnh hội áo nghĩa ngay đến Hoa Phong cũng cảm thấy khó nhằn, mặc dù hắn đang nắm giữ tam sinh đại đạo.- Xong!Hoa Phong thở hắt ra một hơi, sau hai mươi ngày cực khổ, hắn đã chuyển đổi thành công mười tám áo nghĩa.Hiện tại chỉ còn bước cuối cùng, chuyển đổi chân nguyên.Bước này đã loại bỏ hơn chín thành võ giả muốn đột phá Sơn Hà cảnh.Chuyển đổi chân nguyên đối với người khác là khó khăn nhất, nhưng đối với Hoa Phong lại là bước dễ dàng nhất.Tiên Thiên chân nguyên là một loại chân nguyên được cô đọng từ tiên thiên linh khí.Trong thiên địa ngoại trừ thiên địa linh khí còn có tiên thiên linh khí.Tiên thiên linh khí vô hình vô chất, là một loại linh khí để cho võ giả từ Sơn Hà cảnh trở lên tu luyện.
Tiên Thiên linh khí tinh thuần hơn thiên địa linh khí gấp mười lần, là tứ linh khí ẩn chứa trong trung phẩm linh thạch.Tiên thiên linh khí không phải là hiếm, số lượng cũng nhiều không kém thiên địa linh khí.Tiên thiên linh khí không hiếm.
Nhưng nếu muốn hấp thu, võ giả phải có một cảm ứng đặc biệt, bằng không vô pháp sờ đến.
Nếu không thể sờ đến đồng nghĩa không thể đột phá.Người thường cần có cảm ứng đặc biệt mới có thể hấp thụ tiên thiên linh khí, nhưng với Hoa Phong không như vậy.Tiên thiên linh khí bản chất cũng là linh khí, cho nên chỉ cần dùng Thiên Địa Quyết đem linh khí chuyển thành tiên thiên linh khí là được, thậm chí là tiên thiên nguyên khí một loại linh khí dành cho thiên địa linh căn.Bước cuối cùng Hoa Phong chỉ mât hai canh giờ để thực hiện thành công.Ngay khi hắn vừa hoàn tất bước cuối cùng, bầu trời lập tức chuyển mây đen dày đặc, nơi Hoa Phong tu luyện tối thui như đêm giao thừa.ẦmMột đạo thiên lôi chỉ cỡ chiếc đũa bất ngờ phóng xuống nện vào Hoa Phong, mà không hề có dấu hiêu báo trước.Sau khi phóng thích thiên lôi, mây đen cũng lập tức tản mát, bầu trời lại trở về trong xanh như cũ.- Là sao???Hoa Phong không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.Hắn vỗn chờ đợi thiên kiếp đánh xuống một biển sét, để đem chúng hấp thu đề thăng cảnh giới, hệt như lúc vừa đả thông nhâm đốc nhị mạch.Không thì chí ít cũng cho hắn đám mây linh khí để cũng cố cảnh giới.Nhưng tất cả đều không, không có biển sét, không có đám mây linh khí, chỉ có một tia sét như gãi ngứa làm cháy của hắn một góc áo mà thôi.- Ta hận...ta hận...!Hoa Phong ngửa mặt gào thét, hắn không ngờ bản thân không chỉ bị Diêm Vương ghét, ngay cả ông trời cũng ghét.
Thật sự là rất không cam tâm.- Cũng may đã thành công đột phá!Áp chế tức giận, Hoa Phong liền xem qua bản thân một lượt.Đón đỡ tia sét hù động vật, hắn cũng coi như thành công độ kiếp.Dù có bị ghét thì độ kiếp thành công, hắn cũng đã là Sơn Hà cảnh.Ngoài việc chuyển đổi chân nguyên và nâng cấp ý cảnh ra, thì thần thức cũng tăng thêm một trăm dặm.Còn những thứ thuộc về Thiên Địa Quyết, lẫn võ đạo ý chí muốn tăng cấp cần phải vào không gian truyền thừa.- Đây là độ kiếp Sơn Hà cảnh, ta không nhìn lầm đó chứ?- Đúng là phế vật không thể phế vật hơn!Ý định chui vào không gian truyền thừa của Hoa Phong đành tạm gác lại, khi không biết từ đâu sơn cốc xuất hiện một đám người.Tất cả đang nhìn hắn với ánh mắt đầy khinh thường và không thiện chí..