Nguyên nhân dẫn đến việc Hoa Phong chết đi, là do hắn đã làm ra một tràng oanh động tại Ma Vực.
Sự biến thái của hắn không nhiều người chứng kiến, nhưng gần như tất cả những người tu luyện điều biết, thông qua cái gọi là lời đồn.
Lời đồn thất thiệt chẳng mấy ai tin, thế nhưng vẫn có người xem hắn là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
Trần Gia, Lâm Lạc là hai trong số ít những người đánh vào hắn cái chủ ý không tốt.
Nhưng cũng chỉ hai cái ít này, đã khiến hắn hóa thành tro bụi.
Thiên Không Đại Lục cũng bởi vì cái chết của Hoa Phong mà có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Đầu tiên cả đại lục đã phải chịu tai họa thiên băng địa liệt, người chết vô số, có rất nhiều tông phái gia tộc đã trở thành lịch sử.
Tài nguyên do các thế lực tiếp quản cũng trở thành vô chủ.
Tài nguyên vô chủ ắt sẽ có tranh đoạt, và như thế những trận chiến kinh thiên cũng được hình thành.
Tuy nhiên thay đổi lớn nhất không nằm ở tranh đoạt tài nguyên, mà nằm ở trận pháp phong ấn.
Trận pháp phong ấn của tiên nhân thái cổ, đã bị Thanh Phong kiếm làm cho suy yếu, thời gian duy trì không quá trăm năm.
Sau trăm năm đại lục sẽ có rất nhiều người lựa chọn phi thăng thành tiên, và cũng là lúc Thiên Thanh đại lục chính thức bước ra ánh sáng, sau vô số năm bị giam cầm tách biệt.
Sự trở lại của Thiên Thanh đại lục, rất có thể lại dẫn đến một cuộc xâm chiếm như thời thái cổ, đây là chuyện khiến vô số người lo ngại.
Ngay thời điểm này tất cả thế lực đều âm thầm chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, sẵn sàng đón nhận chiến tranh.
Một thời đại mới đã được sinh ra, theo cái cách không ai có thể ngờ.
Lời tiên tri của lăng kính đã hoàn toàn ứng nghiệm, tất cả chỉ vì viên đan dược nhỏ bé gọi là Nguyên Thần Đan.
Bởi vì nếu không phục dụng Nguyên Thần Đan, Hoa Phong cũng không thể đại náo Ma Vực bằng tu vi Thiên Địa cảnh.
Và hắn trong mắt kẻ địch dù yêu nghiệt, nhưng không đến mức truy sát không chừa thủ đoạn.
Đám người Lâm Lạc cao cao tại thượng, cũng không làm ra cái hạ sách, mà nếu không cảm thấy bị uy hiếp cùng quá lớn lợi ích, sẽ không làm.
Hai năm, sau khi bắt đầu thời đại mới, chiến tranh giành lấy tài nguyên vẫn chưa đi đến hồi kết.
Tuy nhiên do đại lục rất có thể lần nữa đối đầu với người ngoại xâm, cho nên các tông môn đã tạm thời đình chiến.
Đình chiến là thế, nhưng tài nguyên là thứ bọn họ không thể không nhìn, chính vì vấn đề tài nguyên mà Thiên Long đại hội sẽ là cách để phân chia tài nguyên.
Thiên Long đại hội vốn được định ngày tổ chức từ hai năm trước, nhưng do xảy ra biến cố đã bị hủy bỏ.
Hiện tại để giảm thương vong cũng là cố gắng giữ hòa bình để đối đầu ngoại xâm, cho nên Thiên Long hội sẽ lại được tiến hành.
Thời gian chuẩn bị là sáu tháng!.
Cũng đã qua hai năm kể từ khi Thanh Phong kiếm rơi xuống kiếm võ trường, Đan Kiếm Tông liền trở nên cực kỳ nổi tiếng.
Sự thần bí đến không thể lý giải của nó, thu hút không ít đại năng khủng bố đến tìm hiểu.
Ai cũng đã từng thử nhấc nó lên, nhưng còn cách thành công xa tít tắp.
Từ lúc nhận biết kia là Thanh Phong kiếm, lại tiếp nhận thông điệp từ nó, nữ tử thanh y ngày nào cũng đến kiếm võ trường ngây ngốc một canh giờ.
Nữ tử bạch y luôn theo sát bên cạnh, nhưng nàng lại không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bởi vì dù có hỏi thế nào sư muội đều không nói.
Nữ tử thanh y luôn nhìn kiếm gỗ đến vô thần, bộ dạng của nàng khiến rất nhiều người nghi hoặc, nhưng qua hai năm điều này đã không còn quá lạ mắt.
Đan Kiếm Tông được rất nhiều người tìm đến, với ý đồ thử rút kiếm, nhưng cũng đành tiếc hận ra về.
Nữ tử bạch y luôn đi theo nữ tử thanh y mỗi khi đến kiếm võ trường, nhưng nàng lại không hay biết sư muội của mình là người duy nhất vào lúc này có thể rút kiếm.
Bất quá nguyên nhân do đâu nàng không mang kiếm rời đi, mà ngày ngày đến kiếm võ trường ngây ngốc, đây là một cái bí ẩn.
Bí ẩn hơn là tại sao nàng lại có thể làm được những điều mà đến đại năng cũng không thể, còn nữa, tại sao kiếm biết nàng, nàng biết kiếm.
Thanh Phong kiếm vốn dĩ do Hoa Thanh làm ra, hiển nhiên xuất thân từ Thiên Thanh đại lục, nhưng ở một tinh vực cách xa Thiên Thanh đến mấy giải thiên hà lại có thể gặp người quen.
Thậm chí đến chủ nhân của nó người ta cũng biết, nữ tử thanh y rốt cuộc nàng là ai!.
Kiếm Yên hồ hai năm qua vẫn thập phần bình lặng, có điều nó đã trở thành cấm địa.
Tại Kiếm Yên hồ có một tấm bia đá không biết do ai dựng nên, nhưng trên đó khắc vài dòng kiếm lệnh.
Nội dung kiếm lệnh không cho phép một ai xâm phạm Kiếm Yên hồ.
Đáng lý ra kiếm lệnh không có sức uy hiếp đến thế, nếu không có ba Hỗn Độn cảnh đã bị chém chết tại đây.
Sâu trong lòng hồ con rắn nhỏ vẫn cuộn tròn ở đó, vết thương trên người của nó đã không cònNhưng kỳ lạ thay, đã hai năm rồi rắn nhỏ vẫn không hề có chút gì thay đổi kích thước, đáng nói nó vẫn không hề di chuyển.
Một con rắn nằm im một chỗ hai năm trời, tất có điều kỳ lạ!.
- Đã hai năm rồi!Trong một không gian nào đó, Hoa Phong thở dài ngán ngẩm.
Hắn đã chết được hai năm, nhưng vẫn chưa được đi gặp lão Diêm Vương để đầu thai kiếp khác.
Lý do hắn chưa đi đầu thai là do linh hồn dã bị hút vào không gian bản nguyên nội tam sinh.
Hai năm qua ngây ngốc đến buồn chán.
Ban đầu khi linh hồn bị đưa vào nội tam sinh, hắn cũng không có quan tâm quá nhiều, bởi vì hắn biết, nội tam sinh nếu không có hắn sẽ rất nhanh bị linh khí thiên địa xói mòn, từ đó tan rã.
Một khi nội tam sinh tan rã linh hồn sẽ được phóng thích sau đó đầu nhập luân hồi.
Thế nhưng mọi thứ không ngờ hoàn toàn ngoại dự tính, hắn đã ngây ngốc ở đây suốt hai năm, vả lại không gian bản nguyên vẫn không cho thấy dấu hiệu bị thiên địa xói mòn.
Sự tình đầy cổ quái ban đầu hắn vô cùng nghi hoặc, nhưng đến lúc này là một trận ngán ngẩm.
Không gian bản nguyên không chỉ chai mặt lôi kéo linh hồn của hắn, còn lôi hết tất cả những gì có trong thức hải, thậm chí cả nhẫn trữ vật.
Đáng nói, kiếm ý, võ đạo ý chí, không gian truyền thừa, thần thông lôi điện.
Những thứ này ngoài không gian truyền thừa còn bình thường, thì những thứ còn lại đã là ảm đạm không ánh sáng.
Thức hải không còn, đạo tâm bị mất, những thứ kia mặc dù ngày thường lợi hại, nhưng bây giờ có thể đem ném vào sọt rác.
Không chỉ có đồ vật bên trong thức hải, mà ngay cả tinh hoa thần binh cũng bị hút vào, đây chính là số thần binh tinh hoa chưa kịp phân giải, khi mà hắn chết quá nhanh.
Cũng chính vì đạo tâm bị mất cho nên trong suốt hai năm bị giam cầm, Hoa Phong không hề có một suy nghĩ cầu sinh tồn.
Nhưng hôm nay mọi chuyện đã khác.
- Nếu lão thiên không muốn ta chết, ta sao phải cầu chết?- Còn lão Diêm Vương không muốn gặp ta, ta sao phải gặp lão?Hoa Phong thái độ lẫn suy nghĩ bất ngờ xoay chuyển một cách chóng vánh.
Tâm trí ngày ngày chờ đi đầu thai nay đã biến mất.
Hắn lúc này hạ xuống một cái quyết tâm trở lại cuộc sống, bởi vì dường như số mệnh của hắn chưa đi đến hồi kết.
- Nhưng làm sao để sống?Hoa Phong rốt cuộc nhận biết, chỉ quyết tâm thôi là chưa đủ.
Thân thể đã không còn làm thế nào trở về thực tại là một cái vấn đề cực kỳ khó khăn, nếu không muốn nói là không thể.
.