Kiếm Phá Thương Khung

Chương 16: Ngũ phương thiên địa. Đại đạo sơ thành(3)




Suốt quá trình thể ngộ trạng thái không linh, thân thể vẫn tu luyện theo một cách thần kỳ, có lẽ do bản tính kiên quyết và chấp nhất của hắn đã tạo ra điều không tưởng ấy.Trong lúc ý thức mơ hồ chạm đến bản chất của thiên địa, hắn đã vô tình tự suy diễn ra một bộ công pháp kỳ lạ.
Khi công pháp đang dần định hình, hắn cũng không thể tự chủ mà tiến hành tu luyện theo bản năng.
Bước đầu của công pháp này là tạo ra hai con đường tu luyện song song.
Một là tu luyện theo cách của những võ giả khác. Đó là dựa vào thiên phú trời sinh để tiến hành hấp thu linh khí.
Hai là tu luyện theo cái cách của bản thân Hoa Phong tự tạo thiên phú hấp thu nguyên khí.
Muốn tu luyện con đường như bao võ giả khác cần có thiên phú trời sinh, Về điểm này Hoa Phong không có, cho nên cái hắn cần để tu luyện là phải tiếp tục ngưng tụ linh đài và linh căn. Nhưng do đã có thiên địa linh đài và thiên địa linh căn nên muốn tạo ra cái thứ hai là không thể nào. Từ từ diễn luyện công pháp hắn đã nghĩ ra cách là ngưng tụ giả linh đài bao bọc thiên địa linh đài. Sau đó từ trên giả linh đài ngưng kết thêm một cái giả linh đài thứ hai, giả linh đài thứ hai sẽ hấp thu đồng thời hai loại, linh khí và nguyên khí, rồi tiếp tục phân theo hai đường, một trước một sau tiến vào giả linh đài thứ nhất và thiên địa linh đài. Bước đầu tạo thành linh đài song song đã hoàn tất bướctiếp theo thiên địa đan điền khi sơ thành chưa cứng rắn, sẽ được tán ra rồi thu lại vào trong đan điền, nguyên khí sẽ từ thiên địa linh căn, tiến vào thiên địa đan điền, tiếp tục tôi luyện đến khi thiên địa đan điền trở thành thực thể. Do đan điền hiện tại không thể hấp thu nguyên khí, cho nên sẽ không phát sinh xung đột cướp đoạt nguyên khí giữa hai đan điền.
Về phần Thiên địa, vốn dĩ đã nằm trong kinh mạch cho nên chỉ cần tiếp tục tôi luyện là được.
Tất cả ở trên là phần mở đầu của công pháp kỳ lạ, còn phần kế tiếp Hoa Phong phải tiếp tục thôi diễn trong hành trình phía trước.
Do tu luyện trong vô thức nên sau khi tỉnh lại, nhất thời không biết cho nên khi xem xét thành quả, hắn mới hoảng sợ và tuyệt vọng như vậy.
Khi đã hiểu ra vấn đề hắn mĩm cười đầy thõa mãn. Cố gắng cử động đôi chân để thích ứng với việc đi lại, sau khi đứng dậy hắn liền đi ra khỏi hang động nhỏ, rồi nhảy luôn vào con suối nhỏ bên cạnh.
-Ui da!
Do suối quá cạn nên khi nhảy xuống làm chân hắn muốn gãy vậy.
-Rõ ràng sâu lắm mà.
Lúc trước khi tu luyện hắn cũng nhảy nhưng không sao, giờ lại suýt gãy chân. Hoa Phong nhất thời không nhớ hắn đã ở đây năm năm rồi.
-Ách!
Tắm rửa xong xuôi hắn lên lấy đồ mặc, làm hắn cười khổ là quần áo hắn mang theo đã mục nát sạch sẽ.
-Thôi đành giặt bộ đồ kia mặc tiếp vậy.
Hết cách hắn đành phải mang bộ đồ rách rưới đi giặt, dù rách nhưng vẫn có thể mặc được.
Sau khi phơi đồ xong Hoa Phong về lại trong động để lấy kiếm gỗ.
-Cây kiếm này.
Khi cầm kiếm trên tay hắn phát hiện kiếm nặng hơn lúc trước rất nhiều, còn có vài phần sắc bén, chứ không như lúc ban đầu khi Hoa Thanh làm cho hắn.
-Chắc có lẽ trong ngưng tụ linh căn, do ta hấp thu nguyên khí nó lại ở bên cạnh cho nên đã xảy ra dị biến gì.
Hết kinh ngạc, Hoa Phong bèn đưa ra kết luận của mình. được nguyên khí tẩy rửa, thanh kiếm gỗ bình thường bây giờ có thể so với kiếm thép, đặc biệt hơn là có thể tiến cấp đến độ cao còn lớn hơn.
Hoa Phong nhắm mắt cảm ngộ thêm một chút thành quả thì bất ngờ, hắn hít một ngụm khí lạnh kích động không thôi.
-Không ngờ thần thức của ta là một dặm.
Hắn thập phần kinh ngạc, thần thức của hắn đã nhìn được một dặm. Trong một dặm này ngay cả con kiến hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Phải biết võ giả Hòng mông cảnh, mới có thể sử dụng thần thức để quan sát xung quanh, nhưng chỉ độ vài chục trượng mà thôi. Còn ở đây Hoa Phong đã có thể dùng thần thức từ năm năm trước, bây giờ là một dặm. Không nghĩ cũng biết là khủng bố cỡ nào.
-Phải rồi còn phải đặt tên cho công pháp.
Kích động qua đi, Hoa Phong bèn nghĩ đến công pháp kỳ lạ kia, muốn đặt tên cho nó.
-Thiên địa linh đài, thiên địa linh căn, thiên địa đan điền, thiên địa kinh mạch, vậy gọi là thiên địa quyết đi.
Suy nghĩ một hồi Hoa Phong quyết định đặt tên cho công pháp là thiên địa quyết.
- Ngũ phương thiên địa, đã đến lúc về rồi.
Kiểm tra một chút chẳng còn gì để mang theo, Hoa Phong cầm kiếm gỗ đi ra ngoài.
Ra đến bên ngoài hắn nhất thời nheo mắt lại, do ở trong động âm u quá lâu, nay lại thấy ánh mặt trời, khiến hắn có chút chưa thích ứng được.
Được một lát, sau khi hoàn toàn thích ứng với ánh sáng, Hoa Phong ngước nhìn dãy Kỳ Liên hùng vĩ.
-Cám ơn!
Hoa Phong nói chuyên một mình, nhưng thật ra hắn đang nói với dãy núi trước mặt. Nếu không có dãy núi này, hắn không biết trốn nơi đâu để ngưng kết linh căn. Đặc biệt nếu không có nó, hắn không thể luyện được bước mở đầu của thiên địa quyết. Kỳ Liên sơn là trong núi có núi, thiên địa quyết của hắn là dựa theo sự hình thành của dãy núi mà tu luyện bước mở đầu.
-Ta đi đây, hẹn ngày gặp lại.
Cảm khái một hồi Hoa Phong từ biệt ngọn núi mà đi. Hắn bây giờ nắm trong tay ngũ phương thiên địa, thiên địa linh đài, thiên địa linh căn, thiên địa đan điền, thiên địa kinh mạch và đặc biệt là thiên địa quyết, đã tạo nên cho hắn một võ bọc giống hệt võ giả bình thường.
Đại đạo đã mở cất cánh sơ thành, đoạn đường kế tiếp phải xem hắn đi như thế nào.
Kỳ Liên sơn không những kỳ vĩ, mà còn chứng kiến một kỳ tích ra đời. Nếu Hoa Phong có thể bước tới đỉnh phong nó sẽ là nhân chứng cho một đời thiên tài quật khởi, nhưng nếu thất bại thì cũng chỉ có ngọn núi này tiếc nuối cho một kỳ tích mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.