Kiếm Phá Thương Khung

Chương 144: Rất Giỏi Đắc Tội





Hoa Phong trở về khu thí sinh Nam Vực, đón tiếp hắn là những ánh mắt sợ hãi, gen tị, cừu hận.
Đám thí sinh nhị trọng thiên thầm cảm thấy may mắn, vì lá thăm không đưa bọn họ gặp phải hung thần này.Võ giả có thể lĩnh hội võ đạo ý chí, thì việc vượt cấp chém giết rất dễ dàng, Lâm Trường Khai là minh chứng hùng hồn nhất, hơn nữa đối phương còn bị Hoa Phong trực tiếp phế bỏ không kiêng nể.Sát tinh này, nếu như vừa rồi bọn họ gặp phải, có lẽ tình cảnh cũng không tốt hơn.- Phong Vô Lại ngươi tốt nhất đừng gặp phải ta!Một tên đệ tử Nam Thiên Kiếm Phái hướng Hoa Phong uy hiếp.
Hắn là một trong số ba người có tu vi tam trọng thiên, được cử đi tham gia tranh tài của Nam Thiên Kiếm Phái.Vừa rồi một đồng môn bị Hoa Phong phế bỏ khiến hắn cực kỳ tức giận, trước mặt cao tầng các đại lục, trực tiếp phế bỏ một đệ tử hạch tâm, đây chẳng khác nào sỉ nhục, một cái tát chính diện vào mặt Nam Thiên Kiếm Phái.
Do vậy hắn muốn ngay lập tức chém giết Hoa Phong.- Các ngươi kẻ nào muốn gặp ta thì nói hết một lần đi?Hoa Phong không xem lời uy hiếp của tên kia ra gì, quét mắt qua tất cả thí sinh Nam Vực nói.Hắn ghét nhất mấy kẻ hết lần này tới lần khác, mắt cao hơn đầu cất giọng uy hiếp, do đó hắn là muốn bọn họ nói một lần cho đủ số, lần sau khỏi nói.- Ngươi thật đủ mạnh miệng!Một tên Thiên Địa cảnh đỉnh phong đang nhắm mắt, nghe Hoa Phong khiêu khích liền cười lạnh lên tiếng.- Đúng là một tên không biết sống chết.Lại thêm một tên đỉnh phong châm chọc.- Hoa Phong đúng không? nếu ngươi vượt qua được tám vòng đấu, lúc đó nếu gặp phải ta coi như ngươi hết đời!Tên đệ tử tu vi Thiên Địa cảnh đỉnh phong duy nhất của Nam Thiên Kiếm Phái, xem Hoa Phong như người chết trầm giọng.- Như ngươi mong muốn!Hoa Phong khinh thường, khẽ nhếch miệng.- Tốt!!!Tên đệ tử Nam Thiên Kiếm Phái bị Hoa Phong khinh thường, sắc mặt đen lại.

Trong suy nghĩ của hắn Hoa Phong chỉ là kiến hôi, võ đạo ý chí sao? Hắn cũng có.Cho nên với hắn nếu Hoa Phong đủ yêu nghiệt vào sâu hơn, vận khí không tốt bốc thăm phải hắn, lúc đó hắn sẽ bắt Hoa Phong trả giá gấp trăm lần Lâm Trường Khai.Kế tiếp Hoa Phong không thèm nói chuyện, mặc cho đám người xung quanh nhìn hắn đầy sát khí, bởi vì bọn họ vừa nhận được mật lệnh từ cao tầng, phải đem Hoa Phong triệt để phế bỏ.Nếu ánh mắt có thể phanh thây xẻ thịt, Hoa Phong lúc này liền biến thành trăm vạn mảnh.Có thể nói bắt đầu từ khi hắn hiển lộ tu vi Thiên Địa cảnh, thì ngoài Phong Linh Tông ra đã là địch của toàn Nam Vực.Hoa Phong đang quan sát chiến đấu, hàng trăm trận đấu đã giúp hắn lĩnh ngộ được rất nhiều thứ, hắn dự định sau đại hội sẽ về Nam Vực một chuyến tìm kiếm hai thê tử, kế tiếp là chui vào không gian truyền thừa khổ tu mười năm.Cuối cùng sau ba ngày tranh tài, lượt thi đấu đầu tiên liền kết thúc.
Bốc thăm lượt hai cũng nhanh chóng tiến hành.Đối thủ của Hoa Phong lần này mang số ba mươi tám, không phải người Nam Vực, mà đến từ Bắc Hoang.Do luôn quan sát thi đấu cho nên Hoa Phong cũng biết chút ít về tên này.Hắn tên là Tượng Lực Hà, xuất thân từ yêu tộc gọi là Tượng tộc, tu vi Thiên Địa cảnh nhị trọng thiên hậu kỳ, sở trường lực lượng, binh khí là song chùy thích chiến đấu cận thân.
Đối thủ của Tượng Lực Hà lượt trước, chỉ có thể kiên trì đến chùy thứ ba liền bại.Hoa Phong hiện tại cũng có chút hiểu biết về yêu tộc.

Yêu tộc chính là một loại dị tộc xuất hiện sau trận chiến chống ngoại xâm thái cổ.Do cường địch quá mạnh, cho nên nhân loại và yêu thú đoàn kết kháng địch.
Yêu thú thời thái cổ thực lực cực kỳ cường đại, có thể hóa hình thành nhân loại.Do kết hợp cùng một chỗ, rất nhiều nhân loại và yêu thú hóa hình nảy sinh tình cảm vượt rào, từ đó sinh ra một dị loại nửa người nửa yêu.Sau khi trận chiến thái cổ kết thúc, nhân loại cực kỳ xa lánh đám người dị loại, do sự kết hợp ngoài luồng này, yêu thú cũng không tốt hơn là bao, vô cùng kỳ thị.Bị hai bên xa lánh, người dị loại bèn tự lập cuộc sống riêng, danh xưng yêu tộc, gọi nhân loại là nhân tộc.Ban đầu yêu tộc cùng nhân tộc, yêu thú, ba phe tranh đấu kịch liệt, cuối cùng yêu tộc lấy chiếm được một phần Trung đại lục, bên ngoài lấy Bắc đại lục làm lãnh thổ, nhưng bên phía nhân tộc không cho rằng đó là lãnh thổ, mà gọi là Bắc Hoang.Sau vô số năm tồn tại, sự kỳ thị giữa nhân yêu hai tộc đã bớt đi rất nhiều.
Chỉ có yêu thú tự ình huyết thồng cao quý, cho nên cùng hai tộc nhân yêu không ngừng tranh đấu, cho đến tận hôm nay thù chất thêm thù, không thể hóa giải.Trong yêu tộc có đủ mọi loại chủng tộc, một chủng tộc tương ứng một tông môn nhân tộc.Mà tượng tộc là một trong những chủng tộc chuyên dùng lực lượng chiến đấu, so về lực lượng không một chủng tộc nào mạnh hơn tượng tộc.Tượng Lực Hà xuất thân từ tượng tộc, một đối thủ khiến Hoa Phong có chút chờ mong, lực lượng của hắn vừa trở lại, muốn dùng lực đấu lực cùng đối phương, đánh một trận sảng khoái.- Lôi đài số một, số ba mươi tám Tượng Lực Hà, Tượng Tộc, Bắc Hoang, đấu số năm trăm hai mươi sáu, Hoa Phong, Phong Linh Tông, Nam vực.Hoa Phong không phải chờ đợi quá lâu, ngay lượt thi đấu đầu tiên vòng thi đấu thứ hai, hắn liền thượng đài.
Vẫn như cũ là lôi đài số một.Hoa Phong đấu Tượng Lực Hà là trung tâm của vô số ánh mắt.

Không vì gì khác vì Hoa Phong quá nổi tiếng.Nam nhân đa phần cầu nguyện cho Hoa Phong quá quan vượt ải, về phần nữ nhân thì trù dập hắn thất bại khó coi.Tượng Lực Hà uy mãnh oai vệ, thân cao gần ba thước, hắn chỉ mất một lần dậm chân liền tới giá binh khí rút ra song chùy, dậm thứ hai đã đứng trên lôi đài.Hoa Phong chạm chạp đạp bộ, cũng rút ra song chùy, rất nhanh đã đứng đối diện Tượng Lực Hà....- Hả?- Hắn sao lại dùng chùy rồi?Hoa Phong dùng chùy đấu Tượng Lực Hà chứ không phải là trường thương.
Khiến cho toàn bộ khán đài trên dưới cao thấp đều một trận nghi hoặc.- Hắn có thương ý lại không dùng thương mà dùng chùy, không lẽ nào hắn cũng có chùy ý?Một câu hỏi thắc mắc của một võ giả, liền khiến toàn trường một trận kinh khiếp, trong mắt rất nhiều người Hoa Phong trở nên thần bí, thú vị, không đơn thuần là vì danh tiếng....- Ngươi là Hoa Phong!Tượng Lực Hà nhíu mày đánh giá tên nhân tộc nhỏ bé, tay cầm song chùy không tương xứng trước mặt, sau đó liền hỏi.- Có vấn đề sao?Hoa Phong cũng đang đánh giá đối phương, thân cao hai mét rưỡi, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn như một tay đô vật hạng nặng.
Khuôn mặt chữ điền nhìn qua mười phần hung ác.- Ngươi lượt trước không phải là sử dụng trường thương sao?- Hiện tại đổi binh khí là khinh thường bổn Tượng.Tượng Lực Hà cho rằng Hoa Phong là kinh thường hắn cho nên không sử dụng thương ý, cho nên có chút chán ghét.- Voi thì nói là voi! Bổn Tượng!Hoa Phong cười nhạt, nhếch miệng.
Chưa động thủ liền cho rằng đối phương khinh thường, đây là bị điên.- Nhân tộc hỗn đản, ngươi là muốn chết!!!Tượng Lực Hà huyết mạch cao quý bị Hoa Phong so sánh với mấy con voi thế tục tầm thường, bất giác phẫn nộ....- Tiểu tử vô pháp vô thiên này là do Phong Linh Tông dạy ra!Không những Tượng Lực Hà, mà cao tầng tượng tộc cũng một phen tím mặt, nhân tộc từ lúc nào xuất hiện tên hỗn đản như này, nếu có cao tầng Phong Linh Tông ở đây, bọn họ chắc chắn chất vấn một phen, bất quá cay cay mà phải nuốt.- Không hổ danh cực độ vô sỉ!Toàn trường một trận bàn tán, rốt cuộc Phong Vô Lại không phải hư danh để đó, hắn là không để ai vào mắt, vừa phế bỏ Lâm Trường Khai, hiện tại không ngờ lại sỉ nhục tượng tộc, thật biết đắc tội người ta....- Đánh đi ẳng hơi nhiều đấy!Hoa Phong nhàn nhạt nói.- Khốn...kiếp!!!Tượng Lực Hà hai mắt phun lửa giận, không thể tiếp tục áp chế.

Tại chỗ dậm chân tung người vung chùy nện về phía Hoa Phong, trong mắt hắn nhân tộc này đáng bầm thây vạn mảnh.Tượng Lực Hà nổi điên xuất thủ, Hoa Phong cũng không đứng im chịu trận, hắn cũng dậm chân vung chùy đập vào chùy của đối phương.OanhBốn chùy mang theo lực lượng cơ bản giao kích trên không trung, tạo ra hoa lửa đầy trời.ẦmTiếp theo là thanh âm Hoa Phong bị đập bay té xuống sàn lôi đài, khóe miệng trào máu.Đối diện Tượng Lực Hà chỉ lui hai bước, cao thấp đã phân.- Thật trâu bò!Hoa Phong lồm cồm bò dậy lẩm bẩm.
Hai cánh tay của hắn bị lực đạo phản chấn tê rần, song chùy cũng có chút cầm không chắc.
Hiển nhiên lực lượng của đối phương mạnh hơn hắn rất nhiều.- Nhân tộc ngu ngốc ngươi chỉ nhiêu đó bản lĩnh sao?Tượng Lực Hà khinh thường nói.
Bất quá nội tâm hắn cũng một trận khiếp sợ, nhân tộc này tuy vô sỉ nhưng lực lượng lại rất mạnh, hắn toàn lực đập ra một chùy, lực đạo năm trăm vạn cân, cũng không đánh đối phương rớt đài, nếu thêm chân nguyên hùng hậu của võ giả, như vậy đối phương là rất khó đối phó....- Không ngờ chính diện đấu lực cùng tượng tộc!- Ngu ngốc, hay là ngông cuồng!Toàn bộ khán đài đều chú ý Hoa Phong, trông thấy hắn không ngờ so đấu lực lượng cùng Tượng Lực Hà, liền châm chọc khinh thường.Chỉ có phụ mẫu hắn là nội tâm tràn ngập lo lắng, Hoa Phong bị thương cũng như chính họ bị thương, thậm chí hơn....- Con voi đần độn, ngươi nghĩ mình thắng sao?Hoa Phong hung ác hướng Tượng Lực Hà miệt thị.- Ngươi...!nhân tộc đáng...chết!!!Tượng Lực Hà toàn thân run lên vì phẫn nộ.- Đi chết đi!!!Hắn không do dự tiếp tục hướng Hoa Phong vung song chùy nện xuống.- Ai chết còn chưa biết!Hoa Phong thần sắc bất biến cong miệng nói.Kế tiếp hắn liền khai mở chùy ý, vận toàn bộ ba trăm vạn cân lựng lượng nhảy lên, tứ chùy lại giao kích lần nữa.OanhLần giao kích thứ hai Hoa Phong không lui nửa bước, Tượng Lực Hà bị lui mười bước.Chùy ý đã áp chế hơn một nửa thực lực của hắn rồi!- Chùy ý!!!Tượng Lực Hà vẻ mặt kinh hãi nhìn Hoa Phong chằm chắm thốt lên.Toàn bộ quảng trường ngoài âm thanh giao thủ của chín lôi đài còn lại ra, tất cả đều một mảnh im lặng, toàn bộ cao tầng các tông đều đứng bật dậy nhìn Hoa Phong tròn mắt khiếp sợ.- Yêu nghiệt!!!Sau một lát im lặng tất cả không sai biệt đồng thanh phun ra hai từ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.