Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 839: Gia chủ Huyền gia (1)




- Thiên thiếu! phía trước chính là tây Huyền thành, là một trong những thành trì lớn nhất cả Huyền kinh đảo này, rộng chừng năm mươi dặm, dài bảy mươi dặm, dân cư có hơn bảy trăm vạn người, phiến tòa thành cực lớn ở phía tây chính là Huyền gia bảo.

Ngày thứ ba, Huyền dật phong liền dẫn theo Huyền Thiên cùng với đoàn người Giang gia đi tới tây Huyền thành.

Huyền Thiên nhìn thấy tòa thành lớn ở phía tây thành, một bảo nối tiếp một bảo, liên miên hơn mười dặm, rộng cũng phải mười mấy dặm.

Ở phía sau Huyền gia bảo là một dãy sơn mạch dài dài, nhìn qua thì không thể thấy được điểm tận cùng, thập phần cao lớn, khí thế nguy nga.

Ánh mắt của Huyền Thiên nhìn vào dãy sơn mạch kia mà cảm thán:

- Địa thế của dãy sơn mạch này không tệ, chắc hẳn nơi này là một nơi phong thủy bảo địa.

Trận pháp chi đạo cũng có nói tới địa thế, thành tựu của Huyền Thiên đối với trận đạo cũng không thấp, tự nhiên có thể nhìn ra một vài địa thế huyền diệu hình thành tự nhiên.

Trận pháp vốn là mượn nhờ vào khí thế thiên địa, mà có vài loại địa thế tự nhiên hình thành cũng giống như trận pháp tự nhiên, vô cùng kỳ diệu.

Huyền dật phong kinh ngạc nhìn Huyền Thiên một cái, nói:

- Thiên thiếu, không ngờ ngươi cũng có tạo nghệ với việc nghiên cứu địa thế sông núi như vậy đó, vốn Huyền gia lúc đầu mới đặt chân tới Huyền kinh đảo cũng không tới chỗ này liền, sáu trăm năm trước, một vị tổ tiên của Huyền gia công tham tạo hóa, nghe nói thiếu chút nữa đã tu luyện Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm điển không trọn vẹn kia tới cảnh giới viên mãn, đột phá cảnh giới thiên giai cảnh cửu trọng, là vị tổ tiên này phát hiện nơi này địa thế kỳ giai, là long đằng chi địa, cho nên mới dời Huyền gia tới chỗ này, sáu trăm năm trước, nơi này là một vùng hoang sơn dã linh đất cằn sỏi đá, bởi vì Huyền gia tới đây cho nên hôm nay mới phát triển trở thành một trong những thành trì lớn nhất trong kinh Huyền đảo này.

Huyền Thiên đã sớm suy đoán dãy sơn mạch nhìn không thấy điểm cuối kia hẳn là có hình rồng, xem ra đúng như hắn đã nghĩ.

Huyển dật phong lại nói tiếp:

- Dãy sơn mạch này liền kề với nhau tạo thành một phiến sơn khu lớn, vô số kỳ phong tuấn lĩnh, hơn vạn dặm xung quang, linh thạch mạch khoáng nhiều hơn so với ở những chỗ khác rất nhiều, Huyền gia có thể trường thịnh không suy, có liên quan rất lớn với vị trí địa lý này.

Nơi mà linh thạch mạch khoáng tề tụ thường thường đều là nơi long mạch thiên địa giao hội, xem ra dưới mặt đất có địa long mạch hành tẩu, hơn nữa không chỉ có một con.

Huyền Thiên chuyển ánh mắt nhìn về phía xa, thầm nghĩa, sự huyền diệu của phiến sơn mạch này, chỉ sợ không thua gì Thất Huyền sơn mạch nơi mà Địa Linh Vương đã quy túc.

- Hắc hắc…. tiểu tử, xem ra vận may của ngươi lại tới nữa rồi, lão phu mới vừa rồi khẽ động thần niệm, mới chỉ dò xét khoảng hơn ngàn dặm thì đã phát hiện có vài địa long mạch, nơi long mạch hội tụ thế này, linh thạch bảo đảm là nhiều vô số kể, hơn nữa, số lượng địa linh mạch cũng khá đông, rất có khả năng là trên không trung cũng có thiên long mạch hành tẩu, lúc nào rãnh rỗi thì ngươi đi vào trong núi thử một chuyến đi, nếu như có thể tìm được một cái thiên long mạch thì tiểu tử ngươi gặp vận may lớn rồi…!

Đúng lúc này, thanh âm của kiếm si liền vang lên trong tai của Huyền Thiên.

Huyền Thiên nghe vậy thì nhếch môi lên, lập tức lộ ra ý cười.

Thiên long mạch, đây chính là thứ mà Huyền Thiên cần nhất, càng nhiều thì càng tốt.

Tu vi hiện tại của Huyền Thiên là thiên giai cảnh nhị trọng hậu kỳ, tôc độ tu luyện của hắn tuy rằng nhanh thật đấy, nhưng nếu cứ tu luyện theo kiểu bình thường thì cũng phải tốn cỡ bốn tới năm tháng mới có thể đột phá được tới thiên giai cảnh tam trọng.

Còn có hơn nữa tháng nữa mới tròn mười chín tuổi, nếu như tới tháng tư năm sau tu vi có thể đột phá lên thiên giai tam trọng thì Huyền Thiên mới chỉ có chưa tới mười chín tuổi rưỡi, lúc Đệ Nhất công tử đột phá tới tu vi thiên giai tam trọng, chỉ thiếu hai ba tháng nữa là tròn mười hai tuổi rồi, nếu như tính theo tuổi đột phá thiên giai tam trọng thì Huyền Thiên đã ăn đứt Đệ Nhất công tử rồi.

Thế nhưng, nếu như có thể tìm được một cái thiên long mạch thì tu vi của Huyền Thiên sẽ lập tức đột phá tới thiên giai tam trọng, có thể đột phá trước lúc tròn mười chín tuổi. Nếu thật sự như vậy thì cước bộ Huyền Thiên vượt qua Đệ Nhất công tử cũng không phải nửa điểm một điểm nữa rồi, bước vào thiên giai tam trọng trước mười chín, thần châu đại địa từ xưa tới nay chưa từng có.

Tốc độ của phi hành khôi lỗi cũng rất nhanh, so với tốc độ của truyền bá tin tức thì cũng không chậm hơn, lúc bọn họ tới tây Huyền thành thì Huyền gia vẫn còn chưa nhận được tin Đại kinh thái tử đã bị giết.

Huyền Dật Phong là thiếu chủ Huyền gia, có hắn ở đây, mấy người đứng canh gác của Huyền gia đứng từ xa nhìn thấy liền chạy về báo nhanh cho chủ mạch Huyền gia, ngay lúc đám người Huyền Thiên tới Huyền gia bảo thì đã có không ít cường giả từ trong bảo đi ra nghênh tiếp, trong đó có không ít cường giả thiên giai, thậm chí còn có thiên giai trung phẩm nữa.

Một vị thái thượng trưởng lão thiên giai ngũ trọng tới nhanh nhất, ở phía xa đã nói:

- Thiếu chủ sao lại trở về nhanh như vậy rồi, các vị này là ai?

Giang gia chừng hơn một ngàn người, cưỡi hơn mười con phi hành khôi lỗi cực lớn mà tới, thật sự là có chút bắt mắt.

Huyền dật phong cười lớn một tiếng, nói:

- Hành thúc, ta mang theo một tin tức thiên đại tốt lành cùng với một vị thiên đại khách quý về đây!

Dùng tới hai chữ thiên đại để hình dung, có thể thấy được trong lòng Huyền Dật Phong hưng phấn cỡ nào.

Huyền Hư Hành thấy Huyền Dật Phong dùng từ kiểu đó liền biết chắc là có tin tức mình không ngờ nổi, lập tức liền quay sang nói với một vị cường giả thiên giai ở bên cạnh:

- Mau đi mời gia chủ, nói thiếu chủ đã trở lại, còn mang theo thiên đại tin tức nữa.

Bên này, Huyền Dật Phong cùng với đoàn người Huyền Thiên đã bay tới, Huyền Dật Phong dẫn đầu bay tới bên cạnh Huyền Hư Hành, nói:

- Hành thúc, con giới thiệu với thúc, khách quý Huyền gia tới từ ma vụ hải ngoại - - Huyền Thiên, cũng chính là Thiên thiếu trong miệng Hướng thiếu đó.

Huyền Hư Hành lập tức động dung, mục quang nhìn thẳng về phía Huyền Thiên nói:

- Huyền gia ở bên ngoài ma vụ hải? hiện tại vẫn tốt chứ?

Huyền Thiên gật gật đầu, nói:

- Phi thường hưng thịnh, nhưng xảy ra chút vấn đề.

Huyền Dật Phong nói:

- Chuyện của Huyền gia cứ đợi gặp cha ta rồi hẵng nói sau, Hành thúc, thân phận của những người này ngươi nhất định là không thể ngờ được đâu, bọn họ chính là hậu nhân Giang gia ngàn năm trước, vị này chính là gia chủ Giang gia Giang Thần Thư!

Sắc mặt của Huyền Hư Hành lại càng giật mình, nói:

- Hay lắm! lịch đại tổ tiên của Huyền gia ta đều nói, Huyền gia chưa trọng thì hai nhà Giang, Trình chắc chắn cũng không trọng, tổ tiên quả nhiên anh minh, tại hạ Huyền Hư Hành, là tổng quản sự của Huyền gia, phi thường hoan nghênh Giang gia đã tới…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.