Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 238: Huyền Thiên hồi tông (3)




Huyền Thiên nhìn bóng lưng của hai người thầm nghĩ:

- Đã có tu vi Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ, một phương cao thủ của Thần Đao Vương miễn cưỡng tự vệ.

Ba thanh bảo khí huyền giai trung đẳng bị hủy diệt theo thứ tự là hai thanh trường thương, một thanh trường đao. Đối với vũ giả bình thường thì hủy diệt bảo khí huyền giai cơ bản không có gì dùng, nhưng mà đối với Luyện Khí Sư mà nói thì tài liệu có sẵn Huyền Thiên đều thu thập.

Sau đó hắn cùng Long Tử Nghiên quay trở về cái sơn động kia an táng trung niên nhân. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Bởi vì sợ còn có cao thủ Luyện Huyết Tà Giáo trở lại, Huyền Thiên không dám dừng lại. Tuy rằng Long Tử Nghiên lưu luyến không rời nhưng hắn vẫn mang theo nàng rời khỏi Âm Phong Sơn Mạch.

Tốc độ của hai người rất nhanh, ngày hôm sau đã về trong Âm Phong Trấn.

Trên đường đi, Long Tử Nghiên đã hoàn toàn học xong Phong Huyền Bí Thuật, giống Huyền Thiên, nàng cũng đem tu vi phong ấn một cảnh giới chỉ biểu hiện ở Tiên Thiên Cảnh tam trọng, mà Huyền Thiên biểu hiện ở Tiên Thiên Cảnh nhị trọng.

Long Tử Nghiên vận chuyển Phong Huyền Bí Thuật làn da thoạt nhìn thô ráp, không hề trắng nõn như ngọc nữa. Thoạt nhìn chỉ là nữ hài bình thường, ngoại trừ dáng người có chút mê người thì không có gì đặc biệt.

Đến Âm Phong Trấn, Huyền Thiên thay nàng mua hai bộ quần áo màu xanh da trời thay cho xiêm y nhuốm máu trước đó, sau khi mặc đồ mới thì nàng đã triệt để thay hình đổi dạng.

Mua hai đầu hắc lân mã ở Âm Phong Trấn, Huyền Thiên mang theo Long Tử Nghiên đi về phía Thiên Kiếm Tông.

Bởi vì Vạn bá bá đã chết, hai ngày này Long Tử Nghiên một mực rầu rĩ không vui.

Phản hồi Thiên Kiếm Tông không cần nóng lòng, Huyền Thiên cũng không giục ngựa chạy như điên, mà là dùng tốc độ tự nhiên của hắc lân mã tiến lên.

- Tử nhi, nhớ kỹ, sau này muội là biểu muội ta, ta là biểu ca của muội, muội tên là Tử nhi, sau khi nếu có người hỏi thì muội cứ nói như thế.

Trên lưng ngựa, Huyền Thiên lại nhắc nhở Long Tử Nghiên.

Sợ nàng nỡ miệng nói một số chuyện không nên nói cho người khác biết.

Long Tử Nghiên gật nhẹ đầu.

Huyền Thiên nói:

- Lừa gạt người khác, tự nhiên không tốt, nhưng mà trong lòng mỗi người đều có bí mật của mình, người khác không thể biết. Dĩ nhiên là không thể nói, nếu là có người nhất định muốn biết, chính là lòng dạ khó lường, đối phó loại người này, tự nhiên phải lừa gạt họ. Thế giới bên ngoài không thể so với ẩn cư nơi núi rừng, có đủ loại người, trong lòng có được đủ loại ý niệm. Người khác nói một đằng nhưng nghĩ một nẻo. Một ít tin tức nghe thấy phải phân biệt thiệt giả, không thể đơn giản tin người khác, biết không?

- Vâng!

Long Tử Nghiên lại gật nhẹ đầu.

. . .

Hai người giục ngựa mà đi, dùng hai ngày thời gian, rốt cục về chân núi Thiên Kiếm Phong Kiếm Nam Thành.

Bán hắc lân mã đi, Huyền Thiên mang theo Long Tử Nghiên, quay trở về Thiên Kiếm Tông.

Môn quy của Thiên Kiếm Tông, đệ tử có thể mang thân thuộc tiến vào tông môn nhưng không thể ở lâu.

Bất quá, đây chỉ là nhằm vào nội môn ngoại môn đệ tử bình thường, như Huyền Thiên có được chỗ ở của mình có thể ngoại lệ đối đãi.

Tiến vào Thiên Kiếm Tông, Huyền Thiên trước mang Long Tử Nghiên đi tới nhân sự trong nội đường.

Đệ tử ra ngoài trở về phải đăng ký nếu không tông môn vô duyên vô cớ nhiều ra một người thì còn thể thống gì? Chính là quản lý thất trách nghiêm trọng.

Đã trở thành đệ tử hạch tâm, ra vào tông môn thì không cần đăng ký tại nhân sự đường, đệ tử hạch tâm được trưởng lão thu làm thân truyền đệ tử, xuất ngoại chỉ cần báo cho sư phụ.

Huyền Thiên tại nội môn Thiên Kiếm Tông đã triệt để là nhân vật phong vân, vừa tiến vào nhân sự đường liền đưa tới náo động.

Có người nhỏ giọng nghị luận lên.

- Nhìn kìa, Huyền Thiên sư huynh trở lại rồi.

- Trời ạ, hắn mới đi ra ngoài hơn nửa tháng, tu vi lại tăng một cảnh giới, bước vào Tiên Thiên Cảnh nhị trọng rồi?

- Nữ hài bên cạnh hắn là ai? Trước kia từ chưa thấy qua, như thế nào cùng hắn đồng thời trở về tông môn?

- Ta cũng không biết, có Tiên Thiên Cảnh tam trọng tu vi mà, bổn tông không có người sư tỷ như vậy, chẳng lẽ không phải đệ tử của bổn tông?

...

Huyền Thiên vừa tiến đến, không ít đệ tử đều nhường ra con đường cho hắn hắn mang theo Long Tử Nghiên đi thẳng tới một vị chấp sự nhân sự đường nói:

- Huyền Thiên mang thân thuộc biểu muội Tử nhi.

Huyền Thiên mặc dù không có cố ý nói chuyện lớn tiếng, nhưng đệ tử phụ cận đều nghe thấy rõ ràng, bộ dạng bừng tỉnh: Thì ra là biểu muội của Huyền Thiên sư huynh?

Lập tức, trên mặt mọi người đều lộ ra khiếp sợ, tất cả đều thầm nghĩ: Tốc độ tu luyện của Hoàng sư huynh đã rất nhanh, biểu muội hắn nhìn còn nhỏ hơn hắn, nhưng mà tu vi lại vẫn cao hơn ra một cảnh giới. Trời ạ! Chẳng lẽ còn muốn yêu nghiệt hơn Huyền Thiên sư huynh?

Không ít đệ tử còn muốn làm quen Long Tử Nghiên kéo gần khoảng cách với Huyền Thiên, nhưng mà nghĩ đến nhìn Long Tử Nghiên, nguyên một đám lộ ra vẻ mặt sợ hãi, ý niệm là quen không còn sót lại.

Chấp sự nhớ kỹ, gật nhẹ đầu, nói:

- Có thể.

Huyền Thiên đang muốn ly khai, trong lúc đó, nhớ ra cái gì đó, hỏi:

- Phiền tra giúp ta một chút, Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu hai vị sư đệ, cùng Cố Thiên Nhu sư muội trở về lúc nào?

Cùng ba người Phong Bất Chí tách ra, đã nửa tháng rồi, đám người tuy rằng đã rơi vào trong tay Lăng Vân Tông đệ tử Lăng Lạc Phong cùng Diêm Quan Tây, nhưng mà Huyền Thiên đào thoát, đám người cũng không có lá gan lớn như vậy, trừ phi đám người không muốn sống nữa.

Chấp sự kiểm tra vài trang, hỏi:

- Lúc nào đi ra ngoài ?

Huyền Thiên nói:

- Hai mươi ngày trước!

Lúc này, bên cạnh có một đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng nói:

- Huyền Thiên sư huynh, Phong sư huynh ta có quen biết, ta chưa thấy hắn trở lại.

Còn chưa có trở lại?

Đại não Huyền Thiên " ông " chấn động, hoàn toàn không thể tin được, đám người Lăng Lạc Phong sẽ có gan lớn như vậy. Dưới tình huống Huyền Thiên đào thoát gây bất lợi cho ba người Phong Bất Chí.

Huyền Thiên hỏi:

- Vị sư đệ này, ngươi có thể xác định, Phong sư đệ thật đúng không có trở về?

Đệ tử kia thấy sắc mặt ngưng trọng của Huyền Thiên và một cỗ khí thế tán phát ra thì không khỏi khẩn trương nói:

- Huyền Thiên sư huynh, ta. . . Ta không xác định, chỉ là không có chứng kiến mà thôi.

Nói xong câu đó, sau lưng đệ tử toát ra một cỗ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ: Hoàng sư huynh không làm gì mình, tại sao lại cảm giác được có sát khí nhỉ? Thật đáng sợ!

Hoàn toàn chính xác có sát khí.

Huyền Thiên giờ phút này, trong lòng rất là phẫn nộ.

Nếu như đám người Lăng Lạc Phong, Diêm Quan Tây thật sự ra tay với ba người Phong Bất Chí, Huyền Thiên nhất định lấy tánh mạng của bọn chúng. Cho dù Huyền Thiên không lấy, Thiên Kiếm Tông cũng sẽ lấy.

Chấp sự kiểm tra không ít ghi chép đăng ký lại cùng với chấp sự đăng ký khác hỏi thăm một phen rồi nói:

- Huyền Thiên, ba người bọn họ, hoàn toàn chính xác còn chưa có trở lại.

Hô - - !

Một cỗ khí thế vô hình từ trong cơ thể Huyền Thiên kích xạ mà ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.