Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 216: Cường thế phản giết (2)




Không chỉ có sát phạt quyết đoán mà còn có tâm ngoan thủ lạt. Ngay cả người khác cầu tình cũng thờ ơ. Nói giết là giết, tựa hồ giống như một người khát máu tàn bạo.

Người như vạy, bình thường chắc hẳn sẽ rất lãnh khốc, trên người lúc nào cũng để lộ ra sát ý mới đúng.

Có thể sự thật không phải như vậy. Tên nam tử anh tuấn này sau khi giết chết ba tên hắc y nhân lập tức vơ vét của cải trên người bọn chúng, từ binh khí đến đan dược, ngân phiếu. Cái gì cũng không bỏ qua. Sau khi vứt xác ba người vào trong bụi cây thì đứng sang một bên, không thèm để ý đến một mỹ nữ tuyệt sắc đang đứng gần đó, mà bắt đầu ngồi xuống kiểm kê đan dược cùng ngân phiếu đoạt được.

Tình huống bây giờ cho thấy hắn không phải là người khát máu tàn bạo, nhìn qua giống như một tiểu nhân ham tài vật thì đúng hơn.

Công tử anh tuấn, phong độ nhẹ nhàng. Sát thủ khát máu, tàn bạo, lãnh khốc. Tiểu nhân ham tài vật.

Huyền Thiên vừa mới xuất hiện trong giây lát mà thiếu nữ tuyệt sắc đã nảy sinh ra ba ấn tượng.

Trong lòng thiếu nữ tuyệt sắc suy nghĩ cái gì, Huyền Thiên hoàn toàn không biết, giờ phút này hắn chỉ biết kiểm kê số tài vật thu được trên người ba tên hắc y nhân.

Không nói đến bảo kiếm Huyền giai hạ phẩm, mỗi một thanh cũng có giá trị hơn năm trăm vạn lượng bạc. Ba thanh cũng là hơn một ngàn năm trăm vạn lượng.

Ba tên hắc y nhân đều là võ giả Tiên Thiên Cảnh trung kỳ, tài vật trên người cũng rất phong phú. Nhưng chỉ là bọn chúng mang rất ít ngân phiếu trên người, một người đại khái chỉ có bốn mươi vạn lượng. Tổng cộng lại cũng chỉ hơn một trăm hai mươi vạn mà thôi.

Còn đan dược toàn bộ đều là Chân Khí Đan trung phẩm. Đây là đan dược hữu dụng đối với việc tu luyện của võ giả Tiên Thiên Cảnh trung kỳ, giá tiền cũng phải gấp đôi Chân Khí Đan hạ phẩm. Mỗi khỏa cũng phải bảy vạn lượng. Trên người Đặng Hoài Thu và Đặng Hoài Sơn có tổng cộng mười sáu khỏa, còn trên người Đặng Thiên Phong có mười ba khỏa. Cộng lại là hai mươi chín khỏa, giá trị của chỗ đan dược này cũng lên đến hai triệu lượng.

Không thèm để ý đến thiếu nữ tuyệt sắc, Huyền Thiên kiểm kê chiến lợi phẩm xong liền cất vào trong không gian giới chỉ đeo ở trước ngực.

Đan dược cùng ngân phiếu thì có thể cất vào trong không gian giới chỉ, riêng ba thanh bảo kiếm Huyền giai thì không thể. Đơn giản vì ba thanh bảo kiếm tự nhiên biến mất không thấy đâu sẽ khiến người khác nghi ngờ, cho nên Huyền Thiên đành phải đeo chúng trên lưng.

Lúc này, trên lưng Huyền Thiên có đến năm thanh bảo kiếm. Một thanh Trọng Nhạc Kiếm cùng với một thanh bảo kiếm Huyền giai trung phẩm là hai. Bây giờ lại thêm ba thanh bảo kiếm Huyền giai hạ phẩm mới đoạt được.

Chuôi kiếm của năm thanh kiếm ở sau đầu Huyền Thiên giống như khổng tước xòe đuôi. Đứng đối diện nhìn lại, thực sự rất có khí thế. Tựa hồ ngay cả Huyền Thiên cũng biến thành một thanh bảo kiếm, trong lúc vô hình cũng tản ra kiếm khí.

Kiểm kê lại thu hoạch xong, Huyền Thiên ngồi xếp bằng bên một tảng đá, lẳng lặng chờ những hắc y nhân khác chạy tới.

Có cừu oán không báo, không phải quân tử. Những hắc y nhân này dám ở trong Âm Phong sơn mạch đuổi giết hắn. Hiện tại thực lực tăng lên, nếu có cơ hội tự nhiên phải phản kích, tiến hành báo thù.

Không chỉ có như thế, Đặng Phi cùng Đặng gia Nam Dã huyện đã khiến cho Huyền Thiên tức giận, mà Huyền Thiên đã tức giận thì hậu quả rất nghiêm trọng.

Về Đặng gia Nam Dã huyện, khi còn ở Bắc Mạc huyện, thì hắn có nghe nói khi Hoàng gia khống chế được toàn bộ Bắc Mạc huyện có xảy ra chút mâu thuẫn với Đặng gia Nam Dã huyện.

Hoàng gia thống nhất Bắc Mạc huyện, trưởng lão Đặng Vạn Xuyên của Đặng gia Nam Dã huyện đã dẫn người đến Hoàng Bách thành gây bất lợi với Hoàng gia. Nhưng cuối cùng bị Hoàng Tề Sơn, Hoàng Côn Sơn lấy tu vi Tiên Thiên lục trọng trấn trụ cho nên không thực hiện được ý đồ của mình.

- Đặng Vạn Xuyên, hôm nay là ngày chết của các ngươi. Đặng Phi! Đợi ta phản hồi tông môn, ta sẽ tìm ngươi tính sổ. Còn Đặng gia Nam Dã huyện, các ngươi chuẩn bị chịu lửa giận của tông môn lục phẩm đi.

Huyền Thiên lẳng lặng ngồi bất động, nhưng trong lòng không ngừng suy nghĩ.

- Ê...!

Thiếu nữ tuyệt sắc đứng cách đó hai mươi mét, thấy Huyền Thiên ngồi trên tảng đá lớn cảm thấy kỳ quái, lên tiếng hô một câu.

Huyền Thiên bị cắt đứt dòng suy nghĩ, liếc mắt nhìn thiếu nữ tuyệt sắc, nói:

- Chuyện gì?

Vừa mới bắt đầu suy tính những chuyện cần làm sắp tới, Huyền Thiên đối với thiếu nữ tuyệt sắc làm như không thấy. Bây giờ nàng lên tiếng, ánh mắt hắn không khỏi trực tiếp nhìn lên người nàng. Trong đầu Huyền Thiên lập tức xuất hiện cảnh thiếu nữ trần trụi bơi lội trong hồ lúc trước.

Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn hiện lên trong nháy mắt mà thôi. Huyền Thiên đã lĩnh ngộ được Kiếm Ý nhị giai, có thể đơn giản diệt sát những suy nghĩ xấu xa trong đầu. Mặc dù thiếu nữ tuyệt sắc này vô cùng hấp dẫn, nhưng Huyền Thiên không bị sắc đẹp của nàng làm ảnh hưởng.

Huyền Thiên ra tay đánh chết ba tên hắc y nhân, theo như nhận định của thiếu nữ là do Huyền Thiên muốn cứu nàng. Nhưng về sau, Huyền Thiên lại không thèm để ý đến nàng, lại đi kiểm kê tài sản người chết, rồi lại lẳng lặng ngồi một chỗ không nhúc nhích, coi như nàng không tồn tại.

Điều này khiến cho thiếu nữ cảm thấy khó hiểu, hỏi:

- Ngươi đang làm cái gì?

- Đợi người.

Thiếu nữ tuyệt sắc hỏi tiếp:

- Sau đó thì sao?

- Giết người.

Thiếu nữ sững sờ, câu trả lời của Huyền Thiên làm cho nàng cảm giác được vừa thú vị, vừa kỳ quái.

Có lẽ tuổi tác của nàng và Huyền Thiên không sai lệch nhiều lắm. Hơn nữ, tướng mạo anh tuấn dị thường, nhìn ở góc độ nào cũng thấy thuận mắt cho nên câu trả lời của Huyền Thiên khiến cho thiếu nữ cảm thấy thú vị. Nếu như là một người khác nói, chắc chắn nàng sẽ cho rằng người đó là một kẻ cuồng sát.

Thiếu nữ nói:

- Ta tên là Tử Nghiên, ngươi tên là gì?

- Hoàng Thiên!

Huyền Thiên lại hỏi ngược lại: Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

- Ngươi họ Tử? Thiên hạ có họ này sao?

Thiếu nữ Tử Nghiên cười nói:

- Đương nhiên không có. Tử Nghiên là tên của ta, họ của ta là gì thì không thể nói cho ngươi biết được. Vạn bá bá nói nếu ta nói họ của mình ra cho người khác biết thì ta sẽ mang họa sát thân.

Huyền Thiên thầm nghĩ: "Thiếu nữ này cũng thật là thành thật."

Nghe Tử Nghiên nói như vậy, trong lòng Huyền Thiên cảm thấy đồng cảm, cả hắn và Tử Nghiên nếu để cho người khác biết được họ thật sẽ đều mang đến họa sát thân.

Lúc này, Huyền Thiên cảm giác thân cận với thiếu nữ Tử Nghiên hơn rất nhiều.

Huyền Thiên nói:

- Nếu đã như vậy, sau này ngươi lại nói những lời như vậy cũng sẽ dẫn đến nguy hiểm. Về sau người khác có hỏi họ của ngươi, ngươi cứ nói ra một cái họ giả là được rồi.

Tử Nghiên giật mình, cả kinh nói:

- Sao có thể nói láo gạt người? Ca ta đã từng nói qua, muốn làm một người có chữ tín, muốn làm một người một chữ nói ra đáng giá nghìn vàng thì trước tiên mình phải nói thật, phải đường đường chính chính. Cho dù chết cũng phải đỉnh thiên lập địa, quyết không lừa gạt người khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.