Kiếm Khách Mù

Chương 27: Có vấn đề gì có thể trực tiếp hỏi ta




Lý Tuấn Huy vừa mở mắt ra thì phát hiện Lam Hòa và các đệ tử trong điện đều đang nhìn hắn.
Hơn nữa ánh mắt của bọn họ cứ như thể đang nhìn quái vật vậy.
Bản thân hắn cũng biết chuyện gì đã xảy ra nên hắn thản nhiên đối diện luôn.
Chẳng qua chỉ là dẫn khí thành công, đột phá đến Luyện Khí tầng một thôi mà, chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.
Hảẳn làm theo khẩu quyết viết bên trên, một lúc sau hẳn tiến vào trong một trạng thái vô cùng kỳ diệu.
Tựa như thân thể hắn đang đi vào không gian trời đất, xung quanh có rất nhiều điểm sáng đầy màu sắc.
Trong số những điểm sáng này, chỉ có điểm sáng màu tím bắt được sự dẫn dắt của hẳn dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Bây giờ hắn cảm thấy toàn thân thoải mái, chỉ có đống chất bẩn dính trên người là làm hắn khó chịu thôi.
Huống hồ chất bẩn này còn tỏa ra mùi tanh hôi thối nữa.

Lam Hòa mỉm cười rồi nhẹ nhàng nói: "Những thứ này. đều là tạp chất trong cơ thể chúng ta, tu tiên nhập đạo, sẽ từ từ loại bỏ những tạp chất này trong cơ thể"
"Ngươi về tắm rửa trước đi, bây giờ những người còn lại có thể đọc một chút về công pháp Đoái Thể và khẩu quyết dẫn khí."
"Có vấn đề gì có thể trực tiếp hỏi ta." Lý Tuấn Huy vốn nghĩ tiết học đầu tiên mà đi về như này. thì có hơi ngại, nhưng mùi thối trên người thật sự làm hẳn không thể chịu được nữa."
Vì vậy, hắn xin phép Lam Hòa một tiếng rồi đi nhanh về đỉnh Thiên Lôi.
Vừa đi đến chân đỉnh Thiên Lôi thì hắn nhìn thấy một ông lão đang khoanh chân ngồi thiền.
Sau khi phát giác ra là có người tới, ông ấy lập tức mắt ra, Lý Nam Đình nhìn Lý Tuấn Huy rồi ngạc nhiên nói.
"Con đã đột phá đến Luyện Khí Cảnh rồi hả?"
"Không phải con đang đi học sao? Sao lại đột phá rồi vậy?”
Lý Tuấn Huy gãi đầu, hắn xấu hổ nói: "Con đang học thì đột phá ạ, thế là giờ... cả người con đang rất bẩn."
Nghe vậy, Lý Nam Đình cười ha ha, ông ấy cười vang nói: "Ha ha, không hổ là đồ đệ của ta."
"Trong lịch sử của Đại Hạ Kiếm Tông chưa có ai đột phá ngay ở buổi học đầu tiên đâu."
"Bi, ta đưa con về."
Lý Nam Đình túm lấy chàng thiếu niên rồi bay đi.
Dọc đường bọn họ cũng gặp khá nhiều đệ tử đỉnh Thiên Lôi đang luyện công, thấy cả người Lý Tuấn Huy toàn chất

màu đen, bọn họ đều ngạc nhiên.
Cố Nhiễm bỏ kiếm đang cầm xuống, huých nhẹ khuỷu tay vào người cao to đứng bên cạnh, nàng ta nhỏ giọng nói.
"Ta không nhìn nhầm đấy chứ? Chẳng phải hôm nay sư đệ đi nghe giảng ở đỉnh Thiên Thủy sao?”
"Sao lại... đột phá rồi?"
Người cao to cũng ngạc nhiên, hẳn ta nói: "Thiên phú của tiểu sư đệ nghịch thiên quá thể đấy nhỉ?"
"Theo lý mà nói buổi học đầu tiên chắc là Lam trưởng lão sẽ giảng giải một số kiến thức sơ cấp về tiên môn mà, đúng không?"
Chẳng mấy chốc, tin tức Lý Tuấn Huy đệ tử đỉnh Thiên Lôi trực tiếp đột phá đến Luyện Khí tầng một ở ngay buổi học đầu tiên đã lan truyền nhanh chóng.
Trong lúc nhất thời, cái danh thiên tài đã không đủ để hình dung về Lý Tuấn Huy nữa.
Đây mới là tư chất yêu nghiệt chân chính!
Mà trong khi các đệ tử mới nhập môn khác vẫn đang khổ sở tập luyện Đoái Thể Cảnh để có thể nhấc cối đá nặng trăm cân bằng một tay.

Vị này đã đột phá đến Luyện Khí tầng một rồi.
Về đến phòng rồi tằm một trận, cuối cùng Lý Tuấn Huy cũng có cảm giác mình sống lại rồi.
Chỉ nguyên nước tắm là hẳn đã thay ba lượt nước rồi, da cũng bị kỳ đến nỗi đỏ cả lên, lúc này hắn mới thấy cả người dễ chịu hơn nhiều.
Lý Tuấn Huy ra khỏi phòng thì thấy sư phụ vẫn chưa đi, hơn nữa trên bàn còn đang để mấy bình ngọc và linh thạch.
Ánh mắt Lý Nam Đình toát lên thần thái tự hào, sau đó ông ấy ra hiệu cho Lý Tuấn Huy ngồi xuống chỗ bên cạnh.
Hắn cũng không ngại ngùng, hắn đi thẳng đến bên cạnh ông lão rồi ngồi xuống.
Ông lão nhìn chàng thiếu niên với ánh mắt vui mừng, sau đó ông ấy nhẹ nhàng nói: Lam Hòa đã giảng cho các con nghe về Linh Khư và Mệnh Thị rồi đúng không?"
Thấy chàng thiếu niên gật đầu, ông lão ngẩng đầu nhìn lên bầu trời rồi khế nói: "Chuyện về Linh Khư thì đó là thứ đã được định sẵn từ khi sinh ra rồi, có hay không có cũng như nhau, không hề ảnh hưởng đến con đường tu đạo của con."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.