Kiếm Khách Mù

Chương 10: đột nhiên




Buổi kiểm tra sau đó có thể nói là vui với người này nhưng lại buồn với người khác.
Cho dù muốn tiến vào ngoại môn của Đại Hạ Kiếm Tông, trở thành đệ tử tạp dịch, ít nhất cũng phải có tam hệ tạp linh căn!
Tam hệ linh căn không còn nằm trong phạm vi nhận đệ tử của các tông môn khác.
Tốc độ tu hành của những đệ tử có linh căn như vậy chậm hơn nhiều lần so với những đệ tử có lưỡng hệ chân linh căn khác.
Cho dù tiêu tốn rất nhiều tài nguyên cũng không biết cả đời có thể đạt được đột phá trong luyện khí hay không.
Người ta đã chứng minh rồi, gần chục người, ngoại trừ một số người có ngụy linh căn tam tứ hệ, những người khác thậm chí còn không có linh căn.
Đột nhiên!
Trong hàng bên cạnh Lý Tuấn Huy có một cậu bé ăn mặc rách rưới, quả cầu thủy tinh trong lòng bàn tay đột nhiên phát ra vầng sáng màu xanh và vàng!
Gương mặt đệ tử kiểm tra linh căn nở nụ cười, lớn tiếng nói.
"Lý Ngưu, mười ba tuổi, kim thủy chân linh căn!"
"Ngươi có thể tiến vào đinh Thiên Kim hoặc đỉnh Thiên Thủy!"
"Từ nay trở đi, ngươi chính thức trở thành đệ tử ngoại môn của Đại Hạ Kiếm Tông, cha mẹ ngươi sẽ nhận được một trăm lạng vàng bạc.”
Cuối cùng đã xuất hiện một thiếu niên có chân linh căn!

Hơn nữa còn là kim thủy linh căn, kim sinh thủy, nhưng linh căn của thiếu niên này chủ kim!
Trên khán đài, một người đàn ông mặc áo choàng vàng mỉm cười với trưởng lão đỉnh Thiên Thủy cách đó không xa.
"Lam trưởng lão, chi bằng nhường cho đỉnh Thiên Kim chúng ta đệ tử này đi."
"Cũng không phải nữ tu, hay là để cho chúng tôi thì thế nào?"
Nữ trưởng lão mặc áo choàng xanh băng nói với giọng khó chịu: “Mạnh Lâm Hải! có thể nhường cho ngươi, 500 linh thạch.”
Trưởng lão đỉnh Thiên Kim Mạnh Lâm Hải cười ha ha, vung tay liền có một túi tiền bay lên.
“Đưa, đưa, ta đưa chẳng phải là được sao, đổi lấy sự khởi đầu tốt đẹp haha”
Các trưởng lão khác cũng lộ ra vẻ vui mừng
Có người nói nhỏ: “không biết loạt đệ tử này có bao nhiêu người có thiên linh căn”
Vừa dứt lời thì có một người khác ở bên cạnh nói: “có mấy người cũng chưa biết được, thiên linh căn đâu có dễ xuất hiện như thế”
“Có được mấy thiên linh căn cũng là không tồi rồi, thiên linh căn không phải độc nhất thì cũng rất hiếm có.”
Lúc này, gương mặt trưởng lão đỉnh Thiên Mộc lộ vẻ khó coi nói: “haiz… không biết năm nay có thể mang về cho mấy tên tiểu tử trong môn vài sư đệ hay không đây.”
“Mộc hệ linh căn sao mà ít thế chứ!”
Nghe những lời này, một ông lão đang nhắm mắt trầm tư không vui chút nào.
Ông lão mở mắt ra, chỉ vào mũi trưởng lão đỉnh Thiên Mộc mà mắng: “Ngươi còn ở đây mà khóc lóc giả khổ nữa, cho dù không thêm loạt này thì đỉnh Thiên Mộc các người chẳng phải đã gần 20 đệ tử rồi sao.”
“Đỉnh Thiên Lôi của ta đến giờ đã 3 năm không có đệ tử mới rồi, 3 năm rồi!!”
“Ngươi có biết 3 năm nay ta trải qua như thế nào không!!”
Lý Tuấn Huy có chút hiếu kỳ, tại sao các trưởng lão trên cao đài lại cãi nhau rồi?
Trong đó có một ông lão gầy gò tâm trạng rất kích động…
Tên đệ tử tên Lý Ngưu ở trên linh đài đột nhiên kích động đến rưng rưng nước mắt, ngồi thụp xuống đất khóc không thành tiếng.
Hắn không ngờ rằng bản thân mình thật sự có ngày đặt chân vào cửa tiên, có thể tu đạo!
Sau đó tên đệ tử đó được các đệ tử mặc áo tông môn đưa đi, Lý Tuấn Huy phát hiện ra biểu tượng trên ngực những đệ tử đó khác với trang phục của các đệ tử ngoại môn thông thường.

Trước ngực có một đỉnh núi thẳng tắp cao chọc trời, xem ra chính là đỉnh Thiên Kim.
Chẳng bao lâu sau, những ánh sáng chói lóa tiếp tục lóe lên trong đám đông, rất nhiều đệ tử có Chân Linh căn.
Nhưng Triệu Nguyên Lân rất kiêu ngạo, đường đường là Kim Đan trưởng lão của đỉnh Thiên Kim cũng không khiến hắn lay động được.
Mục tiêu của hắn là trở thành đệ tử thân truyền của đỉnh chủ đỉnh Thiên Kim!
Cho nên Triệu Nguyên Lân cười, nhưng không trả lời.
Mạnh Lâm Hải chỉ cười xòa, thiên tài phần lớn đều rất kiêu ngạo, lão cũng có thể hiểu được.
Còn đỉnh chủ đỉnh Thiên Kim có nhìn trúng hắn hay không, đó lại là chuyện khác.
Thấy Triệu Nguyên Lân có vẻ chưa có ý đi luôn, Mạnh Lâm Hải có chút nghi hoặc hỏi: “Sao? Vẫn còn muốn xem à?”
Trong mắt Triệu Nguyên Lân lóe lên một tia sáng, hắn lớn tiếng nói: “Đương nhiên, ở đây có một người cùng quê với ta, ta cũng muốn xem.”
Mạnh Lâm Hải cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho là người họ hàng cùng quê với gã, muốn sau này ở trong môn thì chiếu cố một chút.
Những chuyện này không phải là hiếm gặp ở trong tông môn, lão cũng không muốn nói gì.
“Ồ? Quan hệ không tồi nhỉ?”
Tuy nhiên, những lời tiếp theo của Triệu Nguyên Lân giống như một hòn đá khổng lồ ném vào mặt hồ tĩnh lặng. Một hòn đá làm khơi dậy ngàn con sóng!
"Không, không, không, một người có thể lấy mạng chị ruột của mình ra để đổi lấy 10 đồng, ta đây không quen."
"Tại hạ chỉ là có chút tò mò. Người như vậy mà Đại Hạ Kiếm Tông cũng c ần sao?"
Vừa nghe những lời này tất cả các trưởng lão đều cau mày!

Ánh mắt dần dần trở nên nghiêm nghị, nếu thực sự là người như vậy thì dù có tài giỏi đến đâu, Đại Hạ Kiếm Tông cũng sẽ tuyệt đối không cần!
Tất cả đệ tử còn chưa kiểm tra linh căn đột nhiên nhốn nháo!
Trong đó có một cô bé là thủy mộc lưỡng hệ chân linh căn, linh căn chính là mộc!
Nhìn thấy cảnh tượng này, trưởng lão đỉnh Thiên Mộc trên cao đài nhảy lên, hét lớn.
"Không ai có thể cướp đệ tử này khỏi tay ta!! Đỉnh Thiên Mộc của ta nhận rồi!!"
Những người khác ném ánh mắt khinh thường, lúc này, những trưởng lão khác quay đầu nhìn về phía trưởng lão của đỉnh Thiên Thủy, Lam Hòa.
Chỉ thấy Lam Hòa đưa bàn tay ngọc ra, cười nói: "Cũng năm trăm, tăng lượng không tăng giá."
Trưởng lão đỉnh Thiên Mộc không chút do dự lấy ra một túi tiền, có chút đau đớn ném cho Lam Hòa.
Lam Hòa nhận lấy túi tiền, nheo mắt cười: "Ầy, những linh thạch này thật dễ kiếm, chẳng làm gì cũng kiếm được một nghìn linh thạch."
Những người khác cũng không biết nói gì, đệ tử nữ đó cũng trực tiếp được đưa đến nội môn của đỉnh Thiên Mộc.
Đột nhiên trong đám đông bỗng truyền đến âm thanh nháo nhác.
Chỉ nhìn thấy quả cầu pha lê trước mặt một thiếu niên tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ!
Ngay sau đó, các trưởng lão của tám đỉnh trên cao đài lập tức xuất hiện trên bầu trời.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.