Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 700: Chỉ cầu không thẹn với lương tâm




- Con chó nhỏ! Hai Thăng Hoa Vương đều phẫn nộ quát, thanh âm lại lạnh rung phát run.
Sao có thể không sợ, chiến lực thiếu niên này quả thực kinh thiên, ép bọn họ chỉ có thể bị đánh! Hơn nữa, với tu vi Thăng Hoa Vương không ngờ cũng bị khí thế đối phương ảnh hưởng, hoàn toàn khó tin!
Vương giả trong võ a!
Vương giả trong võ chính là đại danh từ nghiền ép cùng cảnh giới, Liên Quang Hải cùng Nhạc Nguyên Anh không cảm ứng được khí tức Chu Hằng, chỉ có thể coi Chu Hằng trở thành Thăng Hoa Vương. Gặp được một cái Vương giả trong võ cấp bậc Thăng Hoa Vương, ý vị như thế nào?
Bọn họ xong đời!
Liên Quang Hải không ngừng kêu khổ trong lòng, hắn chạy tới là vì điều tra sự kiện Tam Kiếm Sơn, cuối cùng không hiểu sao bị cuốn vào, ngươi nói có oan hay không?
Hiện tại đầu sỏ Tam Kiếm Sơn xuất hiện, nhưng hắn không ngờ không phải là đối thủ!
Làm sao bây giờ, có nên dùng 36 kế hay không?
Nhưng hắn chạy , Liên gia làm sao bây giờ? Nhiều tộc nhân như vậy cùng tánh mạng của mình, cái nào trọng yếu?
Vô nghĩa, đương nhiên là tánh mạng của mình trọng yếu! Tuy Thăng Hoa Hoàng trong gia tộc sắp tới, chỉ cần vị cường giả này vừa đến, trấn áp Chu Hằng dễ như trở bàn tay!
Liều mạng, nhất định phải chịu đựng!
Liên Quang Hải lựa chọn tử chiến, nhưng Nhạc Nguyên Anh lại không có gia tộc vướng bận, hắn muốn trả thù cho đứa con, nhưng thực lực Chu Hằng đã cường đại đến trình độ hoàn toàn áp chế hắn, hắn ở lại không phải chịu chết?
Hắn là một vị Thăng Hoa Vương, quyết tâm muốn báo thù, Chu Hằng há có thể thời khắc canh giữ ở bên cạnh thân nhân bằng hữu, luôn có cơ hội!
Tiểu tử này giết con hắn. Hắn muốn cho Chu Hằng cũng nếm thử chút tư vị mất đi thân nhân!
Chạy!
Nhạc Nguyên Anh làm ra quyết định hoàn toàn ngược lại với Liên Quang Hải, hơn nữa bọn hắn bây giờ còn có mấy phần chiến lực, đánh tiếp nữa ngay cả cơ hội chạy trốn hắn cũng không có! Cứ để Liên Quang Hải chế trụ Chu Hằng, cho hắn thời gian chạy trốn.
Hắn đánh ra hư chiêu, quay đầu liền đi.
Cái gọi là đồng minh dùng để ruồng bỏ . Hắn đi dứt khoát kiên quyết, không hề nửa phần chần chừ.
- Lão già, ngươi không đi được! Chu Hằng triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thân hình nhoáng lên một cái đã xuất hiện ở trước người Nhạc Nguyên Anh, đánh ra một quyền ở giữa mặt lão gia hỏa này.
- Ôi! Nhạc Nguyên Anh kêu thảm một tiếng, thân hình bị đánh trở về. Mũi đã hoàn toàn hõm vào, sống mũi đều gãy .
Đường đường Thăng Hoa Vương, không ngờ rơi xuống nông nỗi thê thảm như thế!
- Nhạc huynh, kiên trì một chút nữa, đại năng Liên gia ta sắp đến! Liên Quang Hải thấy thế, chỉ đành để lộ ra bí mật này.
Đại năng Liên gia!
Có thể bị Liên Quang Hải gọi một tiếng đại năng , như vậy chỉ có thể là Thăng Hoa Hoàng . Cũng là chiến lực mạnh nhất Liên gia! Về phần là Thăng Hoa Hoàng mấy tướng, cái này cũng không trọng yếu, Thăng Hoa Hoàng 1 tướng đối với Thăng Hoa Vương đỉnh phong đều là tuyệt đối nghiền ép!
Chu Hằng mạnh thì mạnh, nhưng cũng nhiều nhất có chiến lực Thăng Hoa Vương đỉnh phong, há có tư cách khiêu chiến với Thăng Hoa Hoàng?
Tuy nhiên, quan hệ mình và Liên gia cũng không tốt! Ở mặt ngoài bọn họ liên thủ, nhưng đó bởi vì áp lực Chu Hằng thật sự quá lớn, chỉ cần có thể trôi qua, Liên gia tất nhiên sẽ trấn áp hắn.
Nhưng bây giờ nếu trốn cũng chạy không thoát, trước hết liên thủ cùng Liên Quang Hải. Đợi cho Liên gia Thăng Hoa Hoàng vừa đến, đối phương khẳng định sẽ đi trấn áp Chu Hằng trước, đến lúc đó hắn lập tức chạy trốn!
Quyết định chủ ý, Nhạc Nguyên Anh cũng không có ý niệm trốn chạy, toàn lực ứng phó chống cự lại Chu Hằng.
Dạo qua một vòng sau, hai đại Thăng Hoa Vương đang liên thủ cộng địch Chu Hằng.
Nhưng bọn họ liên thủ thì như thế nào, phía trước bị Chu Hằng bạt tai, hiện tại cũng giống như vậy! Chỉ là Chu Hằng đã không có hứng thú tát, mà là lấy bọn họ làm bao cát đánh, đánh cho bọn họ không ngừng nôn ra máu.
- Không hổ là Vương giả trong võ, chiến lực quả thực nghịch thiên! .
- Thiếu niên này không phải mới vừa chứng thực Dược sư ngũ tinh sao? .
- Dược sư ngũ tinh, Thăng Hoa Vương, Vương giả trong võ... Ba cái này không ngờ xuất hiện ở trên người một người! .
- Hơn nữa, hắn mới bao nhiêu a, nhiều nhất không vượt qua 500 tuổi! .
- Thật là một tôn thiên kiêu tuyệt thế! .
Mọi người vây xem đều nghị luận ầm ĩ, bọn họ vốn xem hai đại Thăng Hoa Vương đại chiến náo nhiệt, không nghĩ tới chuyện phát triển không ngờ kịch tính như thế, Chu Hằng nguyên bản bị bọn họ khinh thường không ngờ mới là cao thủ thâm tàng bất lộ, nghiền ép hai đại Thăng Hoa Vương chỉ có thể bị đánh.
Thăng Hoa Vương bị đánh?
Cái tràng diện này đối với võ giả Nhật Diệu Cảnh mà nói có thể là cả đời khó gặp, làm cho mỗi một người bọn họ đều hưng phấn không thôi, đều muốn người đang đánh kia là chính mình.
Con bà nó quá sảng khoái!
Về sau đi ra ngoài nói một tiếng, ca đánh qua Thăng Hoa Vương, vậy không lợi hại sao?
Bất quá bọn hắn cũng chỉ có thể ngẫm lại mà thôi, chỉ là uy áp Thăng Hoa Vương bọn họ đã không chịu nổi, đành dùng ánh mắt xem đã nghiền đi.
Lửa giận Chu Hằng rốt cục chuyển hóa thành sát khí sâu đậm, Liên gia làm ác khiến hắn hoàn toàn không cách nào dễ dàng tha thứ, hắn muốn dùng máu tươi tẩy rửa cái địa phương bẩn thỉu này.
- Không tốt, tiểu tử này động sát niệm! Liên Quang Hải cùng Nhạc Nguyên Anh đều chợt nghiêm lại trong lòng, bọn họ là Thăng Hoa Vương, lại chiến đấu vô số, có trực giác bén nhạy đối với sát ý.
Đổi nửa ngày trước, nếu biết Chu Hằng nổi lên sát ý đối với bọn họ, bọn họ nhiều nhất cười ha ha một chút, căn bản sẽ không coi ra gì - một cái Nhật Diệu Vương muốn giết Thăng Hoa Vương? Mơ mộng hão huyền!
Nhưng bây giờ lại dọa bọn họ ra mồ hôi lạnh, đối phương tuyệt đối có thực lực như vậy!
- Liên gia Thăng Hoa Hoàng đâu? Nhạc Nguyên Anh gấp giọng nói, hắn cũng không muốn chết a, đặc biệt chết ở trong tay kẻ thù.
- Sắp tới! Trong lòng Liên Quang Hải cấp bách thực ra tuyệt không kém hơn Nhạc Nguyên Anh, hắn đang ngóng nhìn Thăng Hoa Hoàng có thể xuất hiện như thiên thần, 1 chiêu liền trấn áp Chu Hằng, vãn hồi mặt mũi của Liên gia, lại đoạt về tổn thất, càng báo thù cho chính mình!
Nhưng thân là một cái tu giả bậc cao. Hắn biết ảo tưởng cũng chỉ là ảo tưởng, thực tế thì tàn khốc!
- Xuất tuyệt chiêu! Liên Quang Hải cắn răng một cái, Chu Hằng đã động sát khí, mỗi một chiêu kế tiếp đều là vô cùng trí mạng, bọn họ nhất thiết phải liều mạng. Không liều mạng là muốn chết. - Thiêu đốt! Hắn quát to, tóc bạc dựng thẳng lên, như điên như ma.
Ba!
Một đạo pháp tướng của hắn nổ tung, hóa thành vô số đạo mảnh vỡ tràn vào trong cơ thể hắn!
Tự bạo pháp tướng, đạt được lực lượng khổng lồ ở trong khoảng thời gian ngắn, nhưng giá phải trả thì vĩnh viễn mất đi một vầng pháp tướng này! Nếu không phải sự tình quan hệ tánh mạng. Hắn tuyệt không làm như thế a, đó là kết quả hắn khổ tu mấy ngàn năm!
Lực lượng Liên Quang Hải lập tức tăng lên một mảng lớn, nguyên bản hắn là Thăng Hoa Vương 2 tướng, nhưng bây giờ lại đạt tới trình độ tứ tướng, chiến lực có thể nói là tăng vọt!
Nhưng còn chưa đủ, chiến lực Chu Hằng mạnh hơn so với bọn hắn!
- A Nhạc Nguyên Anh nhìn trời rống giận. Ba một chút, hắn cũng tự bạo chỉ có một tôn pháp tướng!
Không giống với Liên Quang Hải, người ta có hai tôn pháp tướng, bể mất một tôn chỉ là ngã xuống một ít lực lượng, mà hắn lại mới vừa đột phá Thăng Hoa Vương, cũng chỉ có một đạo pháp tướng, sau khi đạo này bể mất. Cảnh giới của hắn sẽ ngã xuống Nhật Diệu Đế!
Tổn thất này quá lớn!
Không có cách nào a, cảnh giới rớt xuống còn có thể tu luyện trở về, nhưng mất mệnh thì chấm hết !
Hai đại Thăng Hoa Vương đều liều mạng, chiến ý cũng biến thành hung hăng, làm cho bọn họ tạm thời thu được một cỗ nhuệ khí, không ngờ lập tức liều mạng ngang tay với Chu Hằng.
- Tiểu tử, tử kỳ của ngươi không xa! Liên Quang Hải thần tình dữ tợn nói, không ngờ để hắn bỏ ra giá phải trả như vậy, Thăng Hoa Hoàng gia tộc đến đây nhất định phải bầm thây tiểu tử này vạn đoạn!
- Ngươi mới là tử kỳ không xa. Mà ta chính là người lấy tính mạng ngươi! Chu Hằng lạnh lùng nói, số lượng mảnh vỡ phù văn trên nắm tay tăng lên, một lần hành động đẩy mạnh đến 110 khối!
Thình thịch! Thình thịch!
Hai tiếng trầm đục, Liên Quang Hải cùng Nhạc Nguyên Anh đều bị ngạnh đánh phá ngực, hiện ra một cái lỗ thủng trong suốt. Máu tươi chảy ra như suối! Phù văn lưu chuyển ở miệng vết thương, hai cái Thăng Hoa Vương vận chuyển linh lực như thế nào đều không cách nào trị liệu miệng vết thương, ngăn cản máu tươi xói mòn!
Tê!
Nguyên lai Chu Hằng luôn luôn không dùng hết toàn lực a!
Mọi người đều co rúm da mặt, chống lại hai đại Thăng Hoa Vương lại còn để lại dư lực, tiểu tử này thật sự đáng sợ đến hung tàn!
- Đây là cái công pháp gì? Liên Quang Hải cùng Nhạc Nguyên Anh đều cả kinh kêu lên, bọn họ lại không thể khép lại thương thế! Cái này làm cho bọn họ không ngừng được sợ hãi, nếu như thế này luôn luôn kéo dài, một thân lực lượng bọn họ đều trôi sạch sẽ!
- Các ngươi không cần biết, trên hoàng tuyền lộ các ngươi làm bạn với nhau, cũng không tịch mịch !
Chu Hằng quơ hắc kiếm ra, kiếm khí như cầu vồng, sát khí cũng như cầu vồng.
- Không Hai đại Thăng Hoa Vương đều hoảng sợ kêu to, bọn họ là Thăng Hoa Vương, đã đứng ở chỗ cao Tiên giới, có tư cách quan sát một phương thế giới, nhưng lại bị tàn sát giống như heo chó, bọn hắn tuyệt không thể tiếp nhận.
Nhưng không tiếp nhận thì sao?
Thân hình Chu Hằng xẹt qua, hắc kiếm nhoáng lên một cái, đã thu vào trong đan điền.
Ba, ba, trên mặt hai đại Thăng Hoa Vương còn mang theo biểu tình hoảng sợ, thân hình nhao nhao gục, không một tia sinh cơ lưu chuyển.
Chu Hằng xoay người lại, nhìn lại tộc nhân Liên gia.
Tê!
Bị ánh mắt của hắn nhìn về, tất cả mọi người Liên gia không tự chủ được lui về phía sau, sợ đến toàn thân đều đổ mồ hôi lạnh.
Chu Hằng đi nhanh tới, ba, ba, ba, khí thế dương động, tộc nhân Liên gia giống như cát lúa mạch ngã xuống từng phiến từng phiến, khí thế của hắn ngay cả Thăng Hoa Vương bậc thấp đều có thể trấn áp, huống chi là những võ giả Nhật Diệu Cảnh, Nguyệt Minh Cảnh?
Mỗi người nổ tung trái tim mà chết!
Lấy tánh mạng cô gái vô tội để tu luyện, chết không có gì đáng tiếc!
- Ma quỷ, ngươi là ma quỷ! Một người Liên gia chỉ trích - Dù Liên gia chúng ta đắc tội ngươi, đó cũng chỉ là một số người, tại sao muốn đuổi tận giết tuyệt? .
Chu Hằng đảo ánh mắt qua, ba, người nọ lập tức hóa thành mưa máu!
Hắn không cần vì mình giết chóc làm biện giải gì, bí mật Huyền Âm thân thể vẫn nên vĩnh viễn mai táng, hắn bị hiểu lầm thì như thế nào?
Làm người, chỉ cầu không thẹn với lương tâm!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.