Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 684: Chiến lực của các nàng và con lừa đen




- Phu nhân, những người này có chút khó giải quyết, vẫn là đem mấy vị trưởng lão cùng mời đến đi! Đám người hầu này không dám khinh thường. Tuy rằng Chu Hằng chỉ là phóng ra một chút xíu uy thế, nhưng vẫn khiến cho bọn họ cảm nhận được áp lực cực lớn.
Mỹ phụ đẫy đà hơi hơi giật mình, không nghĩ tới đoàn người Chu Hằng rồi lại mạnh như thế!
Nhưng mạnh nữa thì lại thế nào, lại không có một Nhật Diệu Hoàng! Mà Nhạc gia nơi này liền có Nhật Diệu Hoàng tọa trấn, hơn nữa không chỉ một. Tùy tiện xuất động một người là có thể trấn giết mấy tên Nhật Diệu Vương.
Theo bọn họ thấy, Chu Hằng cũng quá cuồng ngạo, vẻn vẹn Nhật Diệu Vương liền dám mạnh miệng như thế, thật sự là chưa dứt hơi sữa, thiếu niên nông nổi!
Chu Hằng thở dài. Hiện tại bộ dạng thiếu niên này thật là khiến hắn đau đầu! Hắn cười nhạt một tiếng, cơ hội đã cho, những người này không nắm lấy chính là tự tìm chết!
- Nếu không muốn đi, vậy thì toàn bộ ở lại đi!
- Làm càn! Hơn 10 người này mỗi người đều quát to, hướng về phía đám người Chu Hằng phát động công kích.
- Phu quân, những người này giao cho chúng ta tới đối phó, vừa khéo thử xem thực lực của chúng ta!
Các nàng Ứng Mộng Phạm tranh nhau. Các nàng sau khi tiến vào Nhật Diệu Vương còn chưa ra tay, cả đám đều ngứa tay.
- Đi thôi! Chu Hằng gật gật đầu, có hắn áp trận vạn vô nhất thất!
Ầm! Ầm! Ầm!
Đại chiến lập tức bùng nổ, từng luồng dư lực gợn ra, đánh cho trên mặt đất đều để lại những dấu vết thật sâu.
May mà đây là Bắc Thân Thành, trận pháp phòng ngự của thành thị mạnh hơn Dã Mã Thành không biết bao nhiêu lần. Cho dù là chiến đấu cấp bậc Nhật Diệu Vương cũng chỉ vẻn vẹn có thể làm xốp đất, còn không đủ tư cách lay chuyển cả thành thị.
Nếu không, với lực phá hoại khủng bố của Nhật Diệu Vương ba chiêu hai thức sau thành thị này sẽ bị hủy diệt.
Khi mới chiến đấu, các nàng Ứng Mộng Phạm bởi vì số lần chiến đấu quá ít, hơn nữa còn chưa thích ứng lực lượng của Nhật Diệu Vương, cũng không phát huy ra chiến lực nên có, có vẻ bó tay bó chân, rơi xuống hạ phong.
Nhưng sau khi các nàng thói quen, thể chất khủng bố liền phát huy ra uy lực!
Như Nguyệt Ảnh Thánh Nữ tay ngọc ngoắc một cái, vạn luồng ánh trăng chiếu rọi. Rõ ràng chỉ là Nhật Diệu Vương 5 vầng mặt trời nhưng chiến lực bộc phát ra lại ítnhất là cấp bậc Nhật Diệu Vương 7 vầng mặt trời, hơn nữa đây còn không phải trạng thái hoàn mỹ nhất của nàng!
Nàng còn đang thích ứng, một khi hoàn toàn thích ứng, chiến lực của nàng tuyệt đối có thể sánh ngang Nhật Diệu Vương vượt qua cực hạn!
Nàng một người liền cần đối phương đồng thời xuất động năm gã Nhật Diệu Vương mới có thể ngăn cản, hơn nữa trong năm người này còn có hai người là Nhật Diệu Vương 6 vầng mặt trời. Nhưng dù là như vậy, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ vẫn chiếm thượng phong tuyệt đối, lại càng đang khuếch đại ưu thế!
Mà đám người Ứng Mộng Phạm, Hàn Diệc Dao cũng chậm rãi phóng ra tiềm lực của các nàng. Thân thể Huyền Âm, thân thể giết chóc, thân thể bách mị, mỗi loại đều có uy năng lớn lao, khiến các nàng phóng ra chiến lực vượt xa cảnh giới.
Theo phán đoán của Chu Hằng, các nàng chỉ cần hoàn toàn khai phá ra tiềm lực bản thân, lúc Nhật Diệu Vương 1 vầng mặt trời là có thể chiến Nhật Diệu Vương vượt qua cực hạn!
Thể chất của các nàng quá cường đại, tương đương với cũng có những đạo phù văn lưu chuyển trong công kích của các nàng.
- Rác rưởi vô dụng, mấy tên kỹ nữ đều không thu thập được, Nhạc gia nuôi các ngươi làm gì? Mỹ phụ đẫy đà thấy bên mình không ngờ rơi vào hạ phong, không khỏi mặt đầy phẫn nộ, lại mắng chửi.
- Mau đánh bại các nàng, ta muốn "fắc" chết các nàng! Thanh niên kia thì mặt đầy vẻ dâm tà. Nhiều mỹ nhân tuyệt phẩm như vậy khiến hắn đã phát điên, thân dưới đội lên một cái lều thật lớn.
Đôi mẹ con này thật là kỳ hoa!
Chu Hằng ánh mắt lạnh lẽo, sát khí đã động.
- Mấy cái Nhật Diệu Vương này thật là không tệ! Có người bình luận. Vút lời còn chưa dứt, một bóng người cũng đã bay vụt mà tới, có khí thế cường đại lưu chuyển.
Đây là một nam trung niên chừng 30 tuổi, tóc đen đầy đầu, dáng người thon dài.
- Ồ, đây không phải là Nhạc Thường Tuyết sao?
- Không sai, nhân tài mới xuất hiện của Nhạc gia, nghe nói đã vượt qua cực hạn, thành tựu Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời!
- Không thể xem thường khác biệt của một vầng mặt trời đỏ này. Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời đủ để trấn áp hết thảy Nhật Diệu Vương đỉnh! Nhạc gia xuất động vị nhân vật này, đám khách ngoại lai này khẳng định phải xong đời!
- Đáng tiếc, thật nhiều mỹ nhân tuyệt sắc, cứ vậy bị hủy!
- Ai bảo các nàng gặp phải Nhạc gia!
Tiếng nghị luận lại nổi lên, mọi người đều đã nhìn hồi lâu, tuy rằng thực lực của đám người Ứng Mộng Phạm quả thật bất phàm, nhưng biết sao được giữa Nhật Diệu Vương bình thường và Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời cách một hào rộng không thể vượt qua, hoàn toàn không có một tia phần thắng.
- Thường Tuyết, ngươi tới vừa khéo, mau đánh bại những người này! Mỹ phụ đẫy đà lập tức kêu lên. Nàng đối với nam trung niên này cũng không dám quá mức khinh thị, bởi vì hắn có tiền đồ lớn, rất được bản gia trọng thị, ngày sau rất có khả năng tiến vào bản gia trở thành một thành viên trọng yếu.
- Phu nhân cứ yên tâm! Nhạc Thường Tuyết đứng chắp tay, hắn tự nhiên không đem thực lực của các nàng Ứng Mộng Phạm để vào trong mắt, nhưng nhiều mỹ nhân tuyệt sắc như vậy lại chấn cho võ đạo chi tâm của hắn đều muốn thất thủ!
Làm sao có thể sẽ có nhiều mỹ nhân tuyệt sắc như vậy?
Hắn động lòng!
Những người này đắc tội Nhạc Tiển Vân, tự nhiên phải giao cho Nhạc Tiển Vân xử lý. Nhưng hắn muốn giữ lại một hai người cho chính mình, tin tưởng vị mợ cả không phải là mợ cả này cũng sẽ nể mặt mình.
- Đều bó tay chịu trói đi, tránh cho ta thương đến các ngươi! Hắn nói với tư thái ngạo mạn.
- Thằng này giao cho bổn tọa! Con lừa đen nhảy ra ngoài. Con lừa đê tiện này ăn Thiên Địa Quả, tốc độ tăng trưởng thực lực không kém so với các nàng đều có được các loại thể chất, lúc này đã đạt tới Nhật Diệu Vương 7 vầng mặt trời.
Chu Hằng đem Huyết Hà Thiên Kinh truyền cho nó, khiến cho chiến lực của con lừa đê tiện này tăng vọt, dám cùng Nhật Diệu Vương vượt qua cực hạn chiến một trận.
Đương nhiên, Thiên Kinh chỉ có thể do một người đạt được chân truyền, con lừa đen đạt được phù văn truyền thừa là không có khả năng hoàn chỉnh. Theo Hoặc Thiên nói, những người khác nhiều nhất chỉ có thể đạt được một nửa số mảnh vỡ phù văn truyền thừa, càng không có khả năng cho tất cả tiểu phù văn cộng minh. Nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra một phần ngàn uy lực của Thiên Kinh chân chính.
Cho dù là nửa số mảnh vỡ phù văn như vậy cũng có thể đạt tới con số 500, chỉ là Chu Hằng cách trình độ này đều có một chút khoảng cách, con lừa đen còn có không gian tăng lên tương đối.
Không chỉ là con lừa đen, các nàng tự nhiên cũng đạt được truyền thừa Huyết Hà Thiên Kinh, nhưng các nàng cách có thể vận dụng còn có một đoạn khoảng cách, nắm giữ kém xa không nhanh bằng con lừa đen. Đây khả năng lại là tác dụng của Thiên Địa Quả, khiến cho con lừa đen ở trên con đường võ đạo có thể không hề có chướng ngại.
- Mắt tam giác, bổn tọa tới đùa với ngươi! Con lừa đen ngông nghênh đi ra: - Ngươi cũng đừng để bị bổn tọa đánh khóc!
- Yêu thú cỏn con, lại dám làm càn trước mặt ta! Nhạc Thường Tuyết cười lạnh. Dù cho yêu thú mở ra linh trí lại như thế nào, ở trong mắt loài người yêu thú chỉ là yêu thú, nào có địa vị đáng nói?
Con yêu thú này tuy rằng có thể miệng nói tiếng người, nhưng cũng chỉ là như thế, cái này đối với chiến lực lại không có tăng lên.
- Mắt tam giác phóng ngựa tới đây, xem bổn tọa không đánh ngươi thành ngu ngốc! Con lừa đen nhấc bốn vó xông về phía Nhạc Thường Tuyết.
- Nhật Diệu Vương 7 vầng mặt trời mà thôi! Nhạc Thường Tuyết cười lạnh, thò tay hướng về con lừa đen trấn áp.
Hắn có lòng lập uy, chấn nhiếp các nàng, bởi vậy vừa ra tay chính là toàn lực. 8 vầng mặt trời đỏ tỏa sáng, bày ra lực lượng nghiền ép cấp bậc.
Khác biệt của số vầng mặt trời là chênh lệch lực lượng chân thật, tuy nhiên tiên thuật lại có thể đem lực lượng bản thân phóng đại, tạo nên hiệu quả bù lại chênh lệch lực lượng. Con lừa đen sau khi biết đối phương là Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời, lại làm sao sẽ cùng đối phương cứng đối cứng?
Nó đã vận chuyển ra Huyết Hà Thiên Kinh, trên hai móng lừa lập tức phủ đầy một tầng ánh sáng màu đỏ như máu, có hơi thở khủng bố lưu chuyển.
Rất kỳ quái. Thiên Kinh ở trên người người khác lúc vận chuyển ra đều là màu sắc khác nhau, hơi thở khác nhau, nhưng khi Chu Hằng vận chuyển lại đều là màu vàng. Điểm này đừng nói Chu Hằng không nghĩ ra, cho dù Hoặc Thiên cũng không thể giải thích.
Bùng! Bùng! Bùng!
Con lừa đen đại chiến Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời, nó mặc dù không yêu nghiệt như Chu Hằng, nhưng bằng vào Huyết Hà Thiên Kinh nó đã có thể ngưng tụ 17 đạo mảnh vỡ phù văn, chiến lực không hề thua kém Nhạc Thường Tuyết.
Khi con lừa đen đối với sử dụng tiểu phù văn càng ngày càng thuận tay, nó càng chiếm thế thượng phong, đánh cho Nhạc Thường Tuyết hoàn toàn không có sức phản kháng.
Một màn này khiến người xem chung quanh đều không thể tưởng tượng.
Khi nào thì Nhật Diệu Vương 7 vầng mặt trời trở nên mạnh như vậy, có thể đè nặng Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời mà đánh?
Bởi vì vách ngăn cảnh giới của Nhật Diệu Cảnh chắc chắn, chiến lực của Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời còn không thể sánh ngang Nhật Diệu Hoàng, nhưng Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời cũng là vượt qua cực hạn, đối với Nhật Diệu Vương 7 vầng mặt trời hẳn là nghiền ép tuyệt đối.
Con yêu thú này quá cường đại!
Mọi người nhao nhao nghị luận, ai cũng ngạc nhiên thán phục chiến lực cường đại của con lừa đen, nghe mà nó mặt mày hớn hở, miệng đều ngoác ra.
Nhạc Thường Tuyết lại vô cùng phẫn nộ. Đường đường Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời chẳng những không thể chiến thắng Nhật Diệu Vương 7 vầng mặt trời, lại còn bị đối phương đánh áp đảo, điều này khiến hắn nào còn mặt mũi? Nhưng hắn tức giận mấy cũng vô dụng, lại không thể bù lại không đủ về chiến lực.
- Mau đi mời mấy vị trưởng lão!
Mỹ phụ đẫy đà, thanh niên quần là áo lượt Nhạc Tiển Vân đều cả kinh kêu lên. Đám người này quá cường đại, ngay cả Nhật Diệu Vương 8 vầng mặt trời đều không thể giải quyết, chỉ có thể xuất động mấy vị cường giả Nhật Diệu Hoàng!
- Con lừa, sao lâu vậy còn chưa giải quyết chiến đấu, đừng để ta coi thường ngươi! Chu Hằng cười nói.
- Phì, bổn tọa đây là đang trêu đùa mắt tam giác này, cho rằng bổn tọa thật sự không thu phục được? Con lừa đen lập tức nổi trận lôi đình: - Trong vòng trăm chiêu bổn tọa khẳng định đá vỡ mông thằng này!
- Các ngươi khinh người quá đáng! Nhạc Thường Tuyết rống to: - Đừng tưởng rằng ta là giấy!
Hắn liều mạng, chiêu nào chiêu nấy đều không để ý phòng thủ, muốn cùng con lừa đen đánh lưỡng bại câu thương.
Nhưng đây chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, Nhạc Thường Tuyết nếu là lựa chọn bại lui, như vậy con lừa đen cũng không có khả năng làm gì được hắn. Nhưng nơi này là ổ của Nhạc gia, Nhạc Thường Tuyết lại nào có đường chạy trốn, cũng chỉ có thể tử chiến con lừa đen, nếu không còn không phải bị người toàn thành cười chết?
Cỗ nhuệ khí này vừa qua, tình huống của hắn lại càng gay go, bị con lừa đen một móng đánh trúng lưng, oai phù văn bùng nổ, đánh cho hắn hộc máu không ngừng, không còn sức chiến đấu.
Phịch hắn ngã ở trước mặt mỹ phụ đẫy đà và Nhạc Tiển Vân, dọa cho hai người này đều không tự chủ lùi lại ba bước.
Chu Hằng sải bước đi ra.
- Không... không nên tới đây! Hai người này đều run giọng nói, bộ dạng phách lối hoàn toàn biến mất, trên mặt đều mang theo vẻ khủng hoảng vô cùng.
- Hừ, người nào dám khiêu khích uy nghiêm của Nhạc gia ta! Đúng vào lúc này, lại là một bóng người bay vụt mà tới, thanh âm vang ầm ầm. Chính là một lão già thân thể cường tráng, cao lớn khôi ngô, như một ngọn núi lù lù.
- Lăng Không trưởng lão! Mỹ phụ đẫy đà, Nhạc Tiển Vân đồng thời kinh hô, tuy nhiên lần này trong thanh âm của bọn họ lại mang theo ngạc nhiên vui mừng mãnh liệt.
Nhạc Lăng Không, Nhật Diệu Hoàng 3 vầng mặt trời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.