Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 619: Chuyên chà đạp thiên tài




Nam nhân đuôi bọ cạp quá kiêu ngạo, nhưng thực lực của hắn quả thật mạnh mẽ, một tay liền trấn áp một Nguyệt Minh Đế 8 luân vượt qua cực hạn, quả thật có bản lĩnh để kiêu ngạo.
Bảy Nguyệt Minh Đế bên phía Triệu Phàm Lục đều rất khó chịu, nhưng tài không bằng người là sự thật. Ở Tiên giới, có sức thuyết phục nhất chính là thực lực, nam nhân đuôi bọ cạp chứng minh được hắn có thực lực kiêu ngạo như thế.
- Tới đây, cùng lên đi! Nam nhân đuôi bọ cạp như mèo vờn chuột, bốp bốp bốp, liên tục đánh bảy tám cái tát vào Triệu Phàm Lục.
Kẻ sĩ có thể giết, không thể làm nhục!
Hơn nữa đây là là thể diện của một thiên tài!
Bảy người bên phía Triệu Phàm Lục đều nổi giận, lúc này liền có ba người xông ra gia nhập đoàn chiến.
- Ha ha ha ha, bốn cũng không đủ xem! Nam nhân đuôi bọ cạp cười to, ra tay nhẹ nhàng như không, đủ thấy hắn còn thừa sức.
Lúc này đã không còn là bốn người Triệu Phàm Lục muốn không đánh thì thôi nữa, bị nam nhân đuôi bọ cạp mạnh mẽ trấn áp, bọn họ chỉ có thể đánh, vừa ngừng tay là có thể bị trấn chết - Dù là không chết, nhưng sỉ nhục bị tát tai này cũng không kém hơn mất đầu.
- Thật mạnh!
- Một người liền có thể trấn áp được Nguyệt Minh Đế vượt qua cực hạn, thực lực của hắn quả thực mạnh đến mức làm người ta căm giận!
- Người tùy tùng đã mạnh mẽ như thế, vị Hàn Sương công tử kia ở Nguyệt Minh Đế làm sao hùng mạnh như vậy?
- Nhưng mà đánh nhỏ sẽ chọc ra lớn, Nhất Kiếm Phá Thiên Ngô Khải nào có dễ chọc?
- Nghe nói Ngô Khải còn chưa đến, Hàn Sương công tử cũng không có mặt, hiện tại đều là tùy tùng đến đây!
Mọi người thảo luận xì xào, tuy rằng người tùy tùng của Ngô Khải hoàn toàn bị bên phía Hàn Sương công tử đàn áp đến ảm đạm kém sắc, nhưng không ai vì thế mà dám coi thường vị Nhất Kiếm Phá Thiên kia. Người ta có được thanh danh này không phải là do người tùy tùng xông pha mà thành.
- Cả tám tên cùng lên đi! Nam nhân đuôi bọ cạp bỗng quát lớn, chiến ý của hắn ngập trời, cái đuôi bọ cạp cũng chớp động như bóng quỷ, dễ dàng đánh xuyên qua thân thể Nguyệt Minh Đế, cứng rắn cùng sắc bén khủng bố không thôi.
So sánh lại, Nhân tộc tương đối bình thường, không có ưu thế gì trên tu luyện. Nhìn lại mỗi một dị tộc đều có được chỗ thiên phú dị bẩm, ví dụ Phong Dực tộc trời sinh có thể bay, còn đuôi của Hạt Nhân tộc có được đặc hiệu công phá phòng ngự.
Bốn người còn lại bên phía Triệu Phàm Lục nhìn nhau, đều cắn răng gia nhập đoàn chiến.
Bọn họ không đánh cũng phải đánh, bởi vì bốn đồng bạn đã bị đánh tơi bời hoa lá, bọn họ làm sao phủi tay đi được?
Tám người hợp chiến!
Mỗi một người bọn họ đều vượt qua cực hạn Nguyệt Minh Đế, người mạnh nhất thậm chí là Nguyệt Minh Đế 9 luân, từng vòng trăng tròn phát ra uy áp hùng mạnh, một quyền đánh ra làm cho hư không cũng rung chuyển.
- Cuối cùng cũng ra dáng! Đối mặt với tám người vây công, thậm chí còn có một vị Nguyệt Minh Đế 9 luân gia nhập, nam nhân đuôi bọ cạp cuối cùng không dám còn coi thường nữa. Oong, hắn toàn lực đối phó, lập tức có 10 vầng trăng tròn bùng lên ở đằng sau.
Mỗi một vòng đều có màu nâu đỏ, không có một chút màu lẫn!
Vầng trăng càng tinh khiết, linh lực tuôn trào càng nhanh, dưới tình huống có cùng số vầng trăng, khẳng định là người có vầng trăng tinh khiết chiếm ưu thế. Vầng trăng của nam nhân đuôi bọ cạp tuy rằng không phải vầng trăng màu trắng cực phẩm nhất, nhưng từ góc độ tinh thuần thì đã sắp đến đỉnh!
Nguyệt Minh Đế 10 luân!
Mọi người đều kinh hô, khó trách hắn dám một mình đấu tám vị Nguyệt Minh Đế vượt qua cực hạn, thì ra hắn chính là Nguyệt Minh Đế 10 luân còn hùng mạnh hơn!
Chênh lệch một vầng trăng, lực lượng chênh lệch gấp 10 lần. Chỉ từ lực lượng, nam nhân đuôi bọ cạp hoàn toàn nghiền nát tám người Triệu Phàm Lục! Đương nhiên, lực lượng cùng chiến lực không phải ngang nhau tuyệt đối, còn phải cân nhắc tới tiên thuật phóng đại lực lượng.
- Ha ha ha! Hôm nay ta cho các ngươi một bài học, cho các ngươi biết cái gì gọi là trời cao đất rộng! Nam nhân đuôi bọ cạp cười to, hai tay múa lên, từng đạo tiên thuật lưu chuyển, hắn vô cùng mạnh mẽ, một chống tám vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối.
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Trên mặt tám người Triệu Phàm Lục đều trúng một cái tát rát bỏng, đánh cho nửa bên mặt bọn họ sưng vù lên, làm cho mỗi người ánh mắt phun lửa, hận không thể lột da nuốt sống nam nhân đuôi bọ cạp!
Vô cùng nhục nhã!
Nam nhân đuôi bọ cạp thu tay đứng đó, nói: - Cút, bằng không ta lại ra tay, sẽ không đơn giản chỉ là mấy cái tát! Trong ánh mắt hắn chạy qua sát khí.
Quá mạnh!
Cùng là Nguyệt Minh Đế vượt qua cực hạn, chiến lực của hắn quả thật là nghịch thiên! Không phải là hàng rào cảnh giới Nhật Diệu Vương không thể phá vỡ, thậm chí tên này có thể chém ngược được Nhật Diệu Vương!
Mọi người xung quanh than thở không thôi, chú ý tới nam nhân đuôi bọ cạp, cũng càng thêm tò mò về Hàn Sương công tử ở đằng sau hắn, rốt cuộc vị nhân vật kia yêu nghiệt đến cỡ nào mới làm thiên tài như nam nhân đuôi bọ cạp cam lòng thần phục!
--- Không phải chỉ dựa vào cảnh giới thủ thắng, nên biết rằng trên đời này có rất nhiều Nhật Diệu Vương!
Tám người Triệu Phàm Lục mặt đỏ như máu, nhưng bọn họ càng không có dũng khí đánh nữa.
Vì vinh dự, bọn họ có thể liều mạng! Nhưng vấn đề bây giờ là dù có liều mạng cũng chỉ là chết uổng, chẳng phải là không đáng giá?
Chu Hằng nhìn không có gì hay, chiến đấu vừa rồi ở trong mắt người khác có lẽ là vô cùng đặc sắc, nhưng hắn nhìn quá bình thường, hắn gọi Liên Tĩnh Hương: - Đi thôi!
- Tiểu tử kia quá kiêu ngạo, Chu tiểu tử ngươi không đi đánh hắn một trận? Con lừa đen lại giật dây.
- Hắc hắc, không phải mới nãy ngươi còn rất sợ hãi hay sao? Chu Hằng buồn cười.
- Bổn tọa uống một chút rượu, hiện tại dù là thiên vương lão tử đến đây, bổn Thần Lư đại nhân cũng không sợ!
Con lừa đen phun hơi rượu nói.
Quả nhiên là rượu làm to gan mà!
Chu Hằng cười ha ha, lại không có hứng thú hơn thua với người như nam nhân đuôi bọ cạp, mục tiêu của hắn đã sớm nhắm vào cường giả tầng cao hơn.
Hàng rào cảnh giới Nhật Diệu Vương không thể phá nổi, đừng nói 8 vầng trăng không thể đánh xuyên qua, ngay cả hắn bây giờ là 13 vầng trăng cũng như vậy! Nhưng nếu số vầng trăng tăng thêm thì sao?
15 vầng, 20 vầng thì sao?
Chu Hằng có một loại cảm giác, hàng rào Nhật Diệu Vương nhất định có thể đánh thủng được, chỉ là ít nhất phải đạt đến 18 vầng trăng, thậm chí còn hơn!
- Đứng lại! Hắn vừa xoay người đi mấy bước, liền thấy nam nhân đuôi bọ cạp nhảy lên chặn đừng. 10 vầng trăng tròn tỏa sáng, hai tay của nam nhân đuôi bọ cạp phình to ra một vòng, cả người đen bóng, tỏa ra uy thế khủng bố.
- Ngươi đang gọi ta? Chu Hằng mỉm cười.
Tên này là kẻ ngốc hả? Lúc này còn cười được!
Mọi người vây xem đều thầm nhủ, nhìn không ra người ta hung hăng đến đây không phải chuyện gì tốt lành hay sao!
- Lúc trước bảo ngươi nhường chỗ ngươi không nghe, cho rằng Xích Minh ta dễ khinh hay sao? Nam nhân đuôi bọ cạp lạnh lùng nói, ánh mắt chớp động, bùng lên tia sáng lạnh khiếp người.
Chu Hằng như là không nghe được, chỉ nói: - Tránh ra, ngươi cản đường ta!
- Hừ! Bây giờ còn muốn giả câm giả điếc? Nam nhân đuôi bọ cạp Nam nhân đuôi bọ cạp, bước thẳng về phía Chu Hằng, mỗi một bước đặt xuống, dưới chân đều sinh ra gợn sóng, lan ra hư không xung quanh.
Thật là lợi hại!
Nơi này ít nhất cũng là tồn tại Nguyệt Minh Hoàng, nhìn cảnh này trong lòng đều kinh hoàng, lực lượng người này quá mạnh mẽ, có người sắp gặp tai họa!
Nam nhân đuôi bọ cạp từng bước áp sát tới gần Chu Hằng, vẻ mặt hung tàn như mèo vờn chuột. Hắn là thiên tài trong bộ tộc, chưa từng bị người ta từ chối, Chu Hằng đã khơi dậy sát cơ của hắn.
- Nằm xuống cho ta! Hắn giơ tay phải chụp vào đầu Chu Hằng.
Hắn muốn một chưởng nứt đầu Chu Hằng, sau đó bóp nát Thần chích chạy ra, làm cho Chu Hằng thần hình câu diệt!
10 vầng trăng sáng chói, nam nhân đuôi bọ cạp như thiên thần giáng xuống, làm cho đáy lòng mỗi người tuôn ra cảm giác bất lực.
Xong, tiểu tử kia chết chắc rồi!
Bốp!
Chu Hằng tiện tay vung một cái, một tiếng vang dội, nam nhân đuôi bọ cạp bị đánh văng lên. Nhưng thân thể hắn mới rơi xuống, Chu Hằng lại giơ tay kéo hắn lại, tay kia giơ lên, đánh lên đầu của hắn.
Phụp, đầu của nam nhân đuôi bọ cạp lập tức lọt vào trong lồng ngực.
- Xích Minh! Nam nhân vòi voi, nam nhân mặt hổ, mặt lông khỉ, ba người đồng thời hô lên, vội bay ra bắn vụt về phía Chu Hằng.
Oong oong oong, sau lưng bọn họ đồng loạt dâng lên những vầng trăng tròn.
10 vầng trăng! 10 vầng trăng! 10 vầng trăng!
Ba người này cũng đều là tuyệt đại thiên kiêu 10 vầng trăng!
Chu Hằng một tay nắm ngực nam nhân đuôi bọ cạp, ném lên xông về phía ba người đang lao tới, trong tiếng gió rít, ba người mặt lông khỉ sợ tổn thương tói nam nhân đuôi bọ cạp, đành phải đồng loạt lui ra sau.
- Bằng hữu, có gì từ từ nói, thả hắn trước đã! Mặt lông khỉ nói, trong bốn người, hắn có uy thế mạnh nhất, 10 vầng trăng tròn đều có màu vàng, ánh trăng trút xuống làm hắn như Kim Cương Chiến Thần.
Chu Hằng cười ha hả, nói: - Hiện tại biết có chuyện từ từ nói? Vừa rồi tên khốn này ra tay với ta, sao không thấy các ngươi nói chuyện?
Mặt lông khỉ không khỏi toát ra vẻ hờn giận, bọn họ thế mạnh quen rồi, theo bọn họ thấy khi dễ người khác là chuyện đương nhiên, ai bảo ngươi yếu ớt chứ? Mà quả thật bọn họ rất mạnh, chiến đấu cùng cấp thi ngoài mấy người có hạn ra, căn bản không có đối thủ, càng làm cho bọn họ bá đạo hơn.
Theo hắn thấy, Chu Hằng quả thật mạnh mẽ, nhưng đó là khi đồng bạn mình chưa chuẩn bị, thế nên mới bị một đòn đánh bại, bằng không thì thắng thua thế còn còn chưa chắc!
- Thả người trước! Mặt lông khỉ ánh mắt sắc lạnh, bắn ra hai tia sáng như có thể xuyên thấu hư không vô tận.
- A... Xem như đáp lại, Chu Hằng mạnh mẽ xé xuống một cánh tay của nam nhân đuôi bọ cạp, cũng làm nam nhân đuôi bọ cạp phát ra tiếng hét thảm. Tuy rằng đầu của hắn bị đánh lọt vào trong ngực, nhưng Nguyệt Minh Đế nào có dễ chết như thế?
- Khốn kiếp! Ba người mặt lông khỉ đều giận dữ quát lớn.
Điều này khiến cho mọi người xung quanh nhìn mà trong lòng hoảng sợ!
Lúc trước nam nhân đuôi bọ cạp khí phách cỡ nào, một người trấn áp tám đại Nguyệt Minh Đế vượt qua cực hạn, nhẹ nhàng như không, tựa như thiên thần bất bại! Nhưng chỉ chớp mắt đã bị người ta đạp như chó chết, thế này cũng tương phản quá lớn đi chứ?
Lớn đến mức làm người ta không tiếp nhận được!
Nhưng mà má nó cũng thật hả giận, ai mà không có lòng phản cảm bốn người nam nhân đuôi bọ cạp bá đạo? Chỉ là bốn người này thật sự quá mạnh mẽ, mặc kệ người nào cũng là tồn tại khủng bố có được 10 vầng trăng tròn, ai cũng phải cân nhắc xem mình có là đối thủ với bọn họ hay không?
Tuy rằng người có thể đến đây phần lớn đều có cao thủ đi theo, nhưng chiến đấu cùng cấp, ai mà không biết xấu hổ gọi ra "người lớn"? Thắng thì đã sao, có thể nở mặt được sao?
Nếu như hai phe lén đấu, vậy thì không sao, tùy tiện thủ đoạn gì cũng dùng được, chỉ cần thắng thôi!
Nhưng bây giờ khác, toàn bộ thế lực lớn ở Tiên giới gần như đều đến, càng là vào lúc này, mọi người càng tuân thủ quy củ.
Sĩ diện buồn cười.
----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.