Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 560: Lại gây chuyện




Chuyện cũng đơn giản, Dương Lan Hinh cùng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ đi ra hít thở không khí, không khéo đụng phải đám con cháu nhà giàu, tên kia nhận ra Dương Lan Hinh, không dám đụng tới nàng, nhưng cũng không quá kiêng kỵ, bởi vậy đặt sắc tâm lên người Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, muốn đưa tay sờ mông nàng, kết quả bị Nguyệt Ảnh Thánh Nữ một đạp văng ra.
Tiếp theo là cảnh mà Chu Hằng đã thấy.
- Tiểu tử, có muốn anh hùng cứu mỹ nhân cũng phải xem mình có mấy cân lượng, đủ tư cách hay không! Thanh niên trác táng kia sắc mặt âm trầm nói.
Hắn là Phó Trạch Văn, là thiếu gia Phó gia Dã Mã Thành, ăn chơi trác táng tiêu chuẩn. Tuynhiên hắn có thể trở thành ăn chơi trác táng tự nhiên không ngoài việc gia tộc hùng mạnh. Tuy rằng Phó gia không có thực lực mạnh bằng Tư Đồ gia, nhưng cũng tuyệt đối không thể coi thường!
Nguyệt Minh Đế của Phó gia ở mặt ngoài đã có 12 người, có thể xếp nhóm 10, thậm chí nhóm 5 ở trong hào môn Dã Mã Thành.
Có bối cảnh mạnh mẽ chống lưng như vậy, tự nhiên Phó Trạch Văn có thể hoành hành ngang ngược, đùa giỡn lưu manh thì tính là cái gì, những chuyện càng quá đáng hơn hắn cũng đã làm không biết bao nhiêu lần.
Chu Hằng không để ý tới, chỉ nhìn về phía hai nàng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, hỏi: - Các nàng không sao chứ?
Hai nàng đều lắc đầu, bản thân Dương Lan Hinh chính là con cháu hào môn - tuy rằng cấp bậc hào môn này so sánh với Tư Đồ gia, Phó gia thì kém rất nhiều - nàng cố kỵ cũng nhiều hơn, không muốn gây nhiều thù hằn. Lúc này kéo áo Chu Hằng, khẽ lắc đầu, có ý là dù sao các nàng cũng không chịu thiệt, không cần làm lớn chuyện.
Chu Hằng lại không có tính tình tốt như vậy, nếu người khác bất kính với hắn, hắn cười rồi thôi, không chừng cũng bỏ qua. Khi dễ người thân, bạn bè, ái thê của hắn lại là vảy ngược của hắn! Hắn là người bênh vực, trước nay đều giúp thân không theo lý, huống chi hiện tại vừa thấy chính là hoa đại thiếu muốn đụng chạm tới nữ nhân của hắn!
Hắn không nuốt trôi cơn giận này!
Hắn khoanh tay, nói:
- Vậy ngươi nói ta có đủ tư cách hay không?
- Không đủ! Phó Trạch Văn hừ lạnh, phất tay, lập tức có một nam nhân trung niên chụp tới Chu Hằng, năm ngón tay quắp lại, nhắm thẳng đỉnh đầu Chu Hằng, muốn một chiêu bóp nát thiên linh cái của hắn!
Thực ra Chu Hằng rất muốn đứng yên một chỗ, để cho Làm cho đối phương đụng chạm tới Cốt phù đại gia, sau đó nháy mắt thành tro! Nhưng Cốt phù là vũ khí bí mật của hắn, là tuyệt chiêu có thể lật lại thế cờ ở tuyệt cảnh, làm sao lại bại lộ vì một tiểu nhân vật thế này?
Trong mắt hắn lóe lên sát khí, vừa ra chiêu là hạ độc thủ, đối phương đúng là quá mức kiêu ngạo bá đạo!
Bụp!
Hắn tiện tay vươn ra, tay của nam nhân trung niên này liền bị hắn nắm lấy, chỉ là Nguyệt Minh Vương, từ lúc Chu Hằng mới vào Tiên giới cũng đã vượt xa hắn, huống chi là lúc này!
Người kia toát ra sợ hãi, hắn cảm giác như lao đầu vào trong một mảnh biển rộng mênh mông, sóng gió ngập trời làm hắn không có sức chống cự!
Hắn vội vận chuyển toàn lực, vù vù vù, năm vầng trăng khuyết hiện ra ở đằng sau người, ánh trăng tràn ra liền đập vỡ nát sàn nhà. Hai tay hắn quấn quanh khí đen, rõ ràng là vận dụng công pháp, nhưng Chu Hằng vẫn vững như bàn đá, mặc kệ hắn vận chuyển lực lượng thế nào cũng không hề nhúc nhích.
Trên lầu ba, Tư Đồ Lăng cùng Liên Tĩnh Hương đều ra ngoài phòng, đứng trên cao nhìn xuống.
- Tư Đồ, thực lực Phó gia không kém, ngươi không ra mặt ngăn cản hay sao? Liên Tĩnh Hương nhàn nhạt nói.
- Liên cô nương là chủ nhân Thiên Phương Các, có ra mặt cũng phải là Liên cô nương, tại hạ không dám làm khách lớn tiếng hơn chủ! Tư Đồ Lăng cười nói.
- Ngươi cố ý làm lớn chuyện, sau đó ra mặt khuyên can, để Chu Hằng thiếu thêm ân tình của ngươi!
- Liên cô nương, cô đang lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử!
- À, vậy ngươi đánh chủ ý gì?
- Hắc hắc, Chu huynh là Dược sư tam tinh, thể diện còn hơn cả Nguyệt Minh Đế, còn cần ta ra tay làm điều thừa hay sao?
- Tư Đồ, ta nghe nói Phó gia luôn đi gần Vu gia và Tôn gia, mà ba nhà này vẫn luôn như hổ rình mồi với chức thành chủ của Tư Đồ gia các ngươi?
- ... Cô biết nhiều quá!
Hai người thăm dò lẫn nhau ở bên trên, bên dưới cũng không nhàn rỗi.
- Buông tay! Phó Trạch Văn lớn tiếng quát, hắn không phải quan tâm thủ hạ, mà là cảm thấy mình bị mất thể diện.
Hắn là ăn chơi trác táng, lăn lộn là thể diện!
Chu Hằng cười nhạt, tay phải rung lên, một cỗ lực lượng khủng bố trào lên, chỉ thấy cánh tay nam nhân trung niên kia lung lay như dây thừng, bùm bùm bùm, tiếng vỡ vụn truyền ra, cánh tay của hắn rũ xuống như rắn chết, loại buông lõng này để người có kinh nghiệm là có thể nhìn ra được, xương cốt cả cánh tay của hắn đã vỡ vụn.
- Khốn kiếp! Phó Trạch Văn gầm lên. - Lên cho ta! Cùng tiến lên cho ta! Làm thịt tên khốn này cho ta!
- Thiếu gia, chỗ này là Thiên Phương Các... Một tên tùy tùng rụt rè nói.
- Ta mặc xác nó Thiên Phương Các hay Địa Phương Các, hiện tại bổn thiếu phi thường khó chịu, nhất định phải làm thịt tên này! Phó Trạch Văn hung tợn trừng Chu Hằng. - Còn không mau làm thịt tên này --- Không, đừng giết hắn vội, chừa hắn còn một hơi, ta muốn chơi nữ nhân của hắn trước mặt hắn!
Đám con cháu trác táng này làm sao đều cùng một hạng, không có một chút sáng tạo gì!
Nhưng mà lại thành công chọc giận Chu Hằng, trong ánh mắt lưu chuyển sát khí, hắn muốn giết người!
- Thật là rất uy phong! Hắn lạnh lùng nói, bước nhanh về phía Phó Trạch Văn.
Tuy rằng Dương Lan Hinh ở chung với Chu Hằng không lâu, nhưng cũng hiểu quá rõ tính tình của Chu Hằng, biết Chu Hằng đã động sát ý! Nếu đổi lại thành trước kia, khẳng định nàng sẽ nghĩ cách ngăn cản Chu Hằng, bởi vì dạy dỗ Phó Trạch Văn còn không sao, nhưng nếu thật làm ra chuyện chết người, Phó gia cũng không phải dễ chọc.
--- Dương gia không thể chọc nổi!
Nhưng bây giờ không giống, Chu Hằng đã có danh hiệu Dược sư tam tinh!
Hiệp hội Dược sư nơi này là đủ để chống lại Tư Đồ gia, thậm chí dẫm lên Tư Đồ gia, Chu Hằng có Hiệp hội Dược sư chống lưng thì còn sợ người nào? Huống chi hiện tại Hiệp hội Dược sư nơi này hận không thể cúng bái Chu Hằng, nếu như biết có người dám bất kính với Chu Hằng, că bản không cần Chu Hằng tự ra tay, những Dược sư kia sẽ phát động lực lượng của mình tiêu diệt Phó gia!
Tuyệt đối đừng coi thường lực lượng của một vị Dược sư!
Hơn nữa chuyện này cũng là Phó Trạch Văn có lỗi trước, chẳng những đùa giỡn nữ nhân của Dược sư tam tinh, còn có ý đồ bảo thủ hạ đánh chết Dược sư tam tinh, thế này thì có san bằng Phó gia cũng không tính là gì!
Thể diện của Dược sư tam tinh tuyệt đối sánh ngang Nhật Diệu Vương, thậm chí còn vượt qua!
- Bắt hắn lại cho ta! Bản thân Phó Trạch Văn chỉ là Nguyệt Minh Vương, hơn nữa còn là loại mạnh mẽ tăng lên tu vi, nào dám xông lên đánh Chu Hằng.
Vù vù vù, mấy tên tùy tùng Phó gia liền xông lên, thi triển toàn lực đánh Chu Hằng. Trước đó đồng bọn bị Chu Hằng dễ dàng bắt lấy còn chấn vỡ xương này vẫn còn rõ ràng trước mắt, bọn họ làm sao dám có chút sơ suất.
Những kẻ này tiếp tay làm ác, chết không đáng tiếc!
Chu Hằng sát khí sôi trào, tay phải đột nhiên đánh ra.
Bùm!
Một đầu người bị hắn đánh bay, cổ phun máu, dưới lực lượng cấp bậc nghiền ép của Chu Hằng, Thần chích của hắn cũng không trốn thoát, nháy mắt bị lực lượng cuồng bạo nghiền nát!
Hình thần câu diệt!
Chu Hằng không dừng lại, một quyền một tên, nhìn không thấy kỹ xảo gì, nhưng một quyền đánh ra nhất định có một người bị hắn giết.
Hoàn toàn nghiền ép!
Một bước giết một người, đợi hắn đi ra bảy bước liền tới trước mặt Phó Trạch Văn, bảy tên tùy tùng Phó gia đều biến thành thi thể không đầu.
- Ngươi... ngươi thật to gan, ngay cả người Phó gia ta cũng dám giết! Tuy rằng toàn bộ tùy tùng đã chết, nhưng Phó Trạch Văn vẫn không sợ, loại ăn chơi trác táng như hắn luôn tự đại cho rằng không người nào dám đụng tới hắn.
Không phải sao, những người khác đều đã chết, hắn còn sống, không phải chứng minh Chu Hằng không dám xuống tay với hắn hay sao?
- Ngươi chết chắc rồi! Chết chắc rồi! Hắn cười ha hả, chỉ vào Chu Hằng. - Người Phó gia ta sẽ tới rất nhanh, ngươi chờ bị bầm thây vạn đoạn đi!
Gây chuyện ở bên ngoài, hắn trở về không ít lần bị trưởng bối trong nhà mắng một trận, nhưng thể diện gia tộc nằm trên tất cả. Chu Hằng giết người Phó gia, dù chỉ là mấy người hầu thì cũng là khiêu khích tôn nghiêm của Phó gia!
Tiểu tử này đã là người chết!
Bùm!
Chu Hằng nện một quyền xuống, đánh lên đầu Phó Trạch Văn, chỉ nghe tiếng xương gãy vụn truyền ra, đầu của Phó Trạch Văn mạnh mẽ hụt vào trong ngực, sau đó phun ra từ đằng mông, lăn ra mặt đất.
Phụt, thân thể không đầu phun máu như suối, hai tay không ngừng vung vẩy, hai chân bước tới trước lại lùi ra sau, lảo đảo nghiêng ngã. Bộ dáng như người say rất buồn cười, nhưng người xung quanh nhìn cảnh này mà không cười nổi?
Đầu của Phó Trạch Văn vẫn còn nhìn chằm chằm Chu Hằng, khí tức tiên nhân kéo dài, Chu Hằng không dùng hắc kiếm, cũng không vận chuyển lực lượng có tính hủy diệt, trong thời gian ngắn hắn còn chưa chết hẳn.
Tên này dám ra tay? Dám ra tay? Dám ra tay?
Trong ý thức mê loạn, cuối cùng hắn cũng chết.
Mọi người xung quanh câm như hến, giết Phó Trạch Văn không có gì hay lắm, chẳng qua một tên ngu ngốc dùng đan dược mạnh mẽ tăng lên tới Tiên Nhân Cảnh, chỉ riêng Dã Mã Thành cũng đã có trăm vạn người có thể giết được hắn!
Nhưng vì cái gì một tên khi nam bá nữ này vẫn còn sống yên lành?
Không phải là sau lưng của hắn có Phó gia chống đỡ? Ai dám động tới Phó Trạch Văn chính là đối đầu với Phó gia!
Phó gia là hào môn Dã Mã Thành đủ sức đứng hàng nhóm 10, thậm chí là nhóm 5, có thể vững vàng đứng trên bọn họ cũng chỉ có Tư Đồ gia. Nhưng Tư Đồ gia cũng tuyệt đối không dễ dàng ra tay, bởi vì nếu thật sự phải đấu với Phó gia, bọn họ có thể thắng chắc, nhưng cũng phải trả giá đắt.
Vì một tên ăn chơi trác táng, không đáng giá!
Hiện tại rốt cuộc có người chọc vào tổ ong này!
Trong nháy thời, mọi người không biết nên kính nể dũng khí của Chu Hằng, hay là thầm mắng hắn ngu xuẩn. Nhưng có một điều có thể khẳng định, người có thể đến đây ít nhất là có bối cảnh Nguyệt Minh Đế, bọn họ có đầy đủ tư cách ở lại xem náo nhiệt, xem rốt cuộc Chu Hằng kết thúc chuyện này thế nào.
Là bị Phó gia hủy diệt vô tình, hay là làm cho Phó gia vô cùng hùng mạnh húc phải cây đinh!
Chu Hằng dứt khoát không lên lầu, nghênh ngang ngồi trong phòng lớn, còn Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Dương Lan Hinh thì nhu thuận đứng đằng sau hắn, thay hắn bóp vai đấm lưng như nha hoàn.
Điều này làm mọi người hâm mộ không thôi, hai nàng đều là thiên hương quốc sắc mà!
Dương Lan Hinh diễm lệ vang danh, tự nhiên có người nhận ra Huyết La Sát này, đố kỵ Chu Hằng càng thêm cháy bỏng, lại hy vọng hắn bị Phó gia giết chết.
----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.