Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 182: Đánh thuốc con rắn đen




- Ba vị, kéo dài tiếp như vậy cũng không phải biện pháp! Lỗ gia lão tổ nói, ánh mắt nhìn chằm chằm con rắn đen, đối mặt với yêu thú mạnh mẽ như vậy hắn tự nhiên không dám phân tâm.
Tê!
Con rắn đen lè lưỡi, nó nghe không hiểu ngôn ngữ nhân loại, nhưng yêu thú từ Tụ Linh Cảnh bắt đầu có trí tuệ, mà theo cảnh giới tăng lên, trí tuệ cũng càng ngày càng cao. Trong truyền thuyết có hồ ly tinh biến ảo hình người mê đảo chúng sinh, đây thật ra là yêu thú phóng xuất ra khí tức mê loạn thần trí, khiến người ta lầm yêu thú trở thành mỹ nữ.
Nhưng cái này cũng đủ thấy trí tuệ yêu thú có thể khai hóa đến trình độ nào!
Nhân loại so với lực lượng ở thân thể yêu thú kỳ thật ở hạ phong, chiếm ưu thế là có trí khôn, mới cách nói có vạn vật chi linh. Nếu yêu thú có trí tuệ, đối với nhân loại mà nói quả thực chính là tai nạn!
May mắn, cảnh giới càng cao, linh lực cũng càng trọng yếu, lực lượng thân thể tiến dần chậm lại, nếu không theo cảnh giới tăng lên mà yêu thú có được trí tuệ càng ngày càng cao, nhân loại lấy cái gì chống cự lại?
Con rắn đen có thể dùng bản năng tra bốn người này không có hảo ý, nó tức giận phun lưỡi rắn ra nuốt vào, phát ra cảnh cáo mãnh liệt, muốn bọn họ rời khỏi lãnh địa của mình. Nếu không phải nó biết bốn người này vô cùng cường đại, đã sớm cuộn ra ngoài ăn bọn họ sạch sẽ.
Máu thịt võ giả đối với yêu thú mà nói có sức hấp dẫn mãnh liệt, cảnh giới càng cao, máu thịt lại càng thơm .
- Đều ra tuyệt chiêu, có thể đột phá! Triệu gia lão tổ trầm giọng nói.
- Ân!
Ba người khác đồng thời gật đầu, kỳ thật nếu có thể bọn họ càng muốn giết con rắn đen, cả người yêu thú Khai Thiên Cảnh là bảo a, máu thịt đều là thuốc bổ tốt nhất. Mà trong yêu hạch cũng có lĩnh ngộ thiên địa!
Yêu thú không tu công pháp, theo bản năng mà luyện hóa linh khí thiên địa. Tốc độ tu luyện thong thả. Nhưng chính vì vậy mà yêu thú càng thêm gần tự nhiên so với nhân loại, thiên địa bí mật ẩn chứa trong yêu hạch đối với võ giả đột phá cảnh giới có trợ giúp rất lớn.
Nếu như có thể nhận được yêu hạch con rắn đen, sau khi luyện hóa bọn họ đều có hy vọng đột phá Sơn Hà Cảnh!
Đáng tiếc, bọn họ càng muốn nhận được kế thừa Linh Hải Cảnh, thứ hai cảnh giới con rắn đen cũng không yếu hơn bọn họ, cộng thêm thể chất yêu thú mạnh mẽ, lực lượng cơ thể. Căn bản không phải bốn người bọn họ có thể chém giết !
Có lẽ đánh bạc toàn lực liều mạng, có thể đánh chém con rắn đen, nhưng bọn hắn cũng phải trả giá một vài người đồng quy vu tận!
Ai nguyện ý để người khác hưởng?
Bởi vậy, bọn họ tự nhiên bỏ qua ý niệm đánh chém con rắn đen trong đầu, chỉ là muốn đột phá tìm kiếm kế thừa Linh Hải Cảnh, đây mới là chuyện trọng yếu nhất.
- Sát Nhiễm Thiên Địa!
- Cực Diệt Chưởng!
- Đoạn Thiên Kiếm!
- Hoa Lạc Tinh Hà!
Bốn đại cường giả Khai Thiên Cảnh đồng thời quát lên một tiếng lớn, mỗi thứ ra tuyệt chiêu đánh tới con rắn đen.
Đối mặt với công kích đáng sợ. Cho dù thể chất yêu thú mạnh mẽ cũng không dám đón đỡ, con rắn đen cấp bách nhích người tránh né, đừng nhìn thân thể to dài, thực chất vô cùng linh động, tránh hết công kích của bốn đại cường giả Khai Thiên Cảnh.
Sinh tồn, là thứ có sẵn trong máu yêu thú. Chỉ có ở có thể ở điều kiện sống tiên quyết, yêu thú mới có thể muốn cường đại, đi mở rộng lãnh địa, đi tranh đoạt phối ngẫu, nếu không hết thảy đều là hư vô .
Hưu hưu hưu, bốn người Triệu gia lão tổ cũng chỉ cần trong chớp nhoáng này mà thôi, lập tức bắn người cấp bách vượt qua. Nhao nhao tiến nhập thông đạo, lập tức biến mất.
Con rắn đen hét giận dữ. Nhưng không có truy kích.
Đây là lãnh địa của nó, nhưng mặt trên không phải, nếu địch nhân ly khai nó cũng sẽ không theo đuổi, dù sao thực lực bốn người này khiến nó tương đối ngại, yêu thú trời sinh có bản năng mẫn cảm đối với cường địch.
Chu Hằng xa xa nhìn chăm chú, nếu hắn muốn lên tầng thứ ba sẽ dễ dàng hơn nhiều so với bốn người lão tổ Triệu gia, một khi thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ toàn lực, con rắn đen sẽ không kịp phản ứng!
Nhưng nếu như có thể chém con rắn đen?
Tinh khí sinh mệnh yêu thú Khai Thiên Cảnh, cộng thêm con rắn đen dùng nhiều linh thảo như vậy, trong máu khẳng định đều tràn đầy dược lực, máu rắn tuyệt đối có thể so với linh dược quý báu nhất!
Võ giả ăn nhiều linh thảo như vậy phỏng chừng không chết cũng bị nổ tung, nhưng yêu thú sẽ không. Yêu thú không thông dược lý, nhưng theo bản năng tiến hành chọn lựa, pha chế, phát huy ra tác dụng linh thảo.
Có thể nói, bản thân yêu thú chính là một cái lò luyện đan!
Giết thế nào, lại là vấn đề lớn!
Chiến lực Chu Hằng vượt xa Ích Địa Cảnh đỉnh phong là đúng, tuy nhiên không thể vượt qua Khai Thiên Cảnh, dù con rắn đen nằm mặc hắn đánh, cho dù với hắc kiếm sắc bén cũng không biết phải chém bao nhiêu phát mới có thể đánh chết!
Mà con rắn đen sẽ nằm mặc hắn đánh chém sao?
Chu Hằng lập tức vắt hết óc, suy tư ở trong lòng.
Chính diện chống đỡ một cái Khai Thiên Cảnh hoàn toàn không có tiền đồ , cho dù Chu Hằng tự tin đi nữa cũng sẽ không có ý nghĩ như vậy.
Muốn đánh ngã một cường địch vượt xa mình, biện pháp cũng không phải không có, nói thí dụ như, hạ độc!
[CHARGE=3]Nhưng sức chống cự của yêu thú Khai Thiên Cảnh đáng sợ đến bực nào, nếu muốn dùng thuốc, tự nhiên phải cần dược vật cấp Khai Thiên Cảnh, hắn lấy đâu bây giờ?
Ân?
Chu Hằng đảo mắt qua, nơi này chính là Dược Viên, dạng linh thảo gì đều có phương diện, tài liệu cũng không cần lo lắng, nhưng có tài liệu còn chưa đủ, còn cần phối phương tổ hợp lại, phát huy ra hiệu quả!
Hắn xưa nay thích dùng võ lực giải quyết vấn đề, nào biết phối phương như vậy?
Chu Hằng tiến nhập Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hắn muốn hỏi Tiêu Họa Thủy, Lan Phi một chút có biết phối phương như vậy hay không.
- Nô biết! Nô biết! Chu Hằng vừa nói, Lan Phi lập tức thập phần hưng phấn kêu lên. Sự tồn tại của nàng quá yếu, dường như chỉ vì bồi Chu Hằng trên giường, làm như một nữ nhân luôn luôn tranh thủ tình cảm ở phía sau, nàng biết như vậy quá nguy hiểm!
Nhất thiết phải tăng lên địa vị mình ở trong lòng Chu Hằng, nếu không ngày nào đó bị đá ra, nàng tìm ai kêu oan?
Chu Hằng vui vẻ, nhìn sang nàng, vẫn như cũ chỉ cảm thấy nữ nhân này chỉ có một bộ dáng kiều mỵ, vẫn như vậy khiến người ta sinh chán ghét, nói: - Nói!
- Hoàng thất có cái bí mật luyện dược tổ, chuyên môn dùng để nghiên cứu những dược vật hại gười, trước kia nô thường xuyên thay Nam Cung Hoành tiến đến xem xét có hay không mới tiến triển, bởi vậy biết rất nhiều phương thuốc!
- Trong đó có một cái, tên là Thiên Tô Tán, có thể cho cường giả Khai Thiên Cảnh ở trong vòng một ngày toàn thân không đủ sức, không thể động đậy!
- Nô hoài nghi, đây là Nam Cung Trường Không chuẩn bị cho mình về sau, sợ hãi ba người Tiêu gia lão tổ liên thủ đối phó hắn!
Xem nàng nói hăng say, Chu Hằng không kìm nổi ngắt lời nói: - Nói điểm chính, không ai hỏi ngươi lai lịch Thiên Tô Tán!
Lan Phi thầm mắng trong lòng một tiếng, nhưng trên mặt lại không dám hiển lộ, nói: - Vâng! Vâng! Vâng! Bởi vì đây là những hoàng gia Luyện dược sư nghĩ ra, hơn nữa bọn họ cũng không tìm được tài liệu tương ứng tiến hành chứng thật, chỉ là dựa kinh nghiệm bọn họ suy đoán, cho nên nô cũng không thể cam đoan có thể thành công!
Cái này cũng không kỳ quái, muốn để cường giả Khai Thiên Cảnh mất đi năng lực, dược vật cần tự nhiên cực kỳ quý báu, nếu không võ giả cảnh giới cao cũng chưa chắc không đáng giá!
Cao nhất Hàn Thương Quốc mới là lão tổ Khai Thiên Cảnh, muốn kiếm được linh thảo Khai Thiên Cảnh vốn không dễ dàng, huống chi Nam Cung Trường Không làm sao có thời giờ vì thủ hạ nghiên cứu tự mình bôn ba?
Bởi vậy cái phối phương này đến bây giờ còn chỉ là một ý tưởng, có thể có tác dụng hay không căn bản không có ai chứng thật.
Lan Phi nói xong trong lòng khó tránh khỏi có chút bất ổn, sợ thổ phỉ ác bá này đột nhiên trở mặt, nhưng nàng lại không thể không nói rõ, vạn nhất phối phương không dùng được, Chu Hằng còn không bổ sống nàng!
Chu Hằng lại không vô lý như trong tưởng tượng của nàng, nói: - Ngươi nhớ rõ phối phương sao?
Nếu Lan Phi lắc đầu, như vậy Chu Hằng sẽ phải vỗ nát cái mông nàng! Không biết phối phương mà còn nhiều lời!
- Biết! Biết! Lan Phi gật đầu không thôi: - Nô nhớ rõ rất rõ ràng!
Chu Hằng nhìn nàng một cái, nữ nhân này ghi nhớ phối phương này, đại khái cũng có ý tứ hạ thủ Anh Phi, Vũ Phi, đáng tiếc, nàng đồng dạng không có đủ tài liệu.
Lan Phi bị hắn nhìn trong lòng hoảng sợ, vội vàng cúi đầu.
Chu Hằng ghi nhớ phối phương, lập tức ly khai Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, bắt đầu tìm kiếm ở khắp dược thảo.
Không hổ là Dược Viên của cường giả Linh Hải Cảnh, dược liệu trên phối phương đều có, mặc dù có chút không đủ năm, nhưng không có vấn đề gì, cùng lắm thì dùng nhiều một chút, dùng số lượng để đền bù chất lượng.
Đây không phải là luyện đan, không cần lo lắng pha chế không đúng có thể nổ lò hay không, chỉ cần trộn thành hỗn hợp nước là được!
Gần nửa ngày sau, Chu Hằng đã lấy đủ tất cả dược liệu, mang tới một cái chén lớn, tay phải nghiền dược liệu một cái, lập tức nước xuất ra. Rất nhanh, một chén nước thuốc đen nhánh hiện lên.
Nhưng, phải như thế nào để con rắn đen uống?
Đừng nói yêu thú Khai Thiên Cảnh đã có linh trí, dù không có linh trí, với bản năng dã thú làm sao đi uống đồ vật mùi lạ dày đặc, nhan sắc quỷ dị như thế?
Nếu con rắn đen này thật chủ động uống vào, vậy tuyệt đối không phải bị độc chết , mà là ngốc ngếch chết!
Xem ra, cần mạo hiểm một chút!
Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười, con đường của võ giả làm sao bằng phẳng, mạo hiểm mới vĩnh viễn đồng hành cùng với võ giả.
Thân hình hắn bắn lên, vọt thẳng tới con rắn đen.
Con rắn đen chính là tồn tại Khai Thiên Cảnh, thần thức mẫn cảm ra sao, lập tức phát hiện Chu Hằng xâm nhập, lập tức giận ngẩng đầu, uốn lượn thân thể thẳng lên cao chừng bảy trượng, cắn nhanh về Chu Hằng.
Nó có thể cảm ứng được rõ ràng Chu Hằng yếu hơn mình rất nhiều, làm sao có cố kỵ gì, miệng xà mở ra muốn cắn nuốt người này tươi sống!
Hưu, Chu Hằng không chút phản kháng nào, trực tiếp quăng vào xà miệng.
Con rắn đen khép miệng lại, tuy rằng không biết sinh vật xa lạ này làm sao dại dột tiến đến chịu chết, nhưng nó căn bản không để ở trong lòng, đang muốn nằm xuống ngủ, không ngờ phát hiện miệng căn bản không nuốt xuống cái gì!
Giống xà không cần nhấm nuốt thức ăn, sau khi trực tiếp cắn nuốt tự nhiên có thể hòa tan, nhưng nào có nhanh như vậy , mới vừa ăn vào miệng đã không có?
Tuy rằng con rắn đen mở ra trí tuệ, nhưng tuyệt đối không thể khôn hơn nữa, hai mắt chớp động vẻ mờ mịt, nếu có tay, nó khẳng định sẽ thò lên gãi đầu.
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.