"Diệp Trần, kẻ đầu tiên muốn khiêu chiến với ngươi thật
sự xuất hiện rồi, gã Bạch Cốt Kiếm Hoàng này đã không xuất hiện từ ba vạn năm
nay, thực lực của hắn hôm nay đến ta cũng thể bằng được. Tại ba vạn năm trước, Bạch
cốt thời gian kiếm của hắn có thể nói là một trong những kiếm pháp Chuẩn Tôn nhanh
nhất, hiện tại đã qua ba vạn năm, đoán chừng đã càng thêm rất cao minh, ngươi phải
cẩn thận một chút."
Kim Y Hoàng cũng không nên thay Diệp Trần xuất đầu, dù sao địa vị hiện tại của Diệp
Trần đã không thua kém gì hắn nữa, nếu cưỡng ép xuất đầu sẽ chỉ vẽ vời cho thêm
chuyện mà thôi. Mà Diệp Trần muốn bảo trụ được Kiếm Hoàng danh xưng thì cũng chỉ
có thể dựa vào chính mình.
"Ta tự có chừng mực." Diệp Trần gật đầu, nhìn về phía Bạch Cốt Kiếm
Hoàng nói: "Kiếm Hoàng danh xưng là mọi người cất nhắc cho ta, bất quá đã để
cho Bạch Cốt Kiếm Hoàng tiền bối để ý như thế, ta ngược lại có thể đem Kiếm
Hoàng danh xưng tặng lại cho ngài."
"Tặng cho ta?" Bạch Cốt Kiếm Hoàng có chút kinh ngạc, mỉa mai nói:
"Ta còn tưởng rằng ngươi có cái phách lực gì, chung quy cũng chẳng có gì
hơn như vậy, bất quá ngươi đã thức thời như vậy, ta tựu cũng không làm khó dễ
ngươi rồi."
Bạch Cốt Kiếm Hoàng bế quan đã ba vạn năm, tự nhận là bản thân đã có tiến bộ thần
tốc, lần này xuất quan với nhiều mục đích, một là muốn tới Chí Tôn Thánh Địa
tìm kiếm truyền thừa thuộc về mình, hai là nói cho mọi người biết, Bạch Cốt Kiếm
Hoàng hắn đã xuất quan, về phần cái địa vị Kiếm Hoàng này là vì tình thế bắt buộc,
mà càng làm cho hắn thập phần tin tưởng chính là, lần du hành Chí Tôn Thánh Địa
này, hắn rốt cục đã nhận được một môn Chí Tôn truyền thừa, vị Chí Tôn đã chết này
mặc dù chỉ là Chí Tôn bình thường, thế nhưng đối với một Chuẩn Tôn đã trãi qua tích
lũy hùng hậu trong rất nhiều năm như hắn thì đây chỉ là chuyện lặt vặt mà thôi,
có thể nói, nhận được truyền thừa kia không thể nghi ngờ là như hổ thêm cánh, những
thế hệ trẻ tuổi muốn xuất đầu thì còn phải hỏi xem hắn có đáp ứng hay không đấy.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Ta nói tặng cho ngài, nhưng ngài cũng phải
cho ta thấy ngài có đủ thực lực để nắm lấy hay không, nếu không thì chẳng phải đây
là trò đùa quá mức rồi sao."
"Ha ha, cái tên Diệp Trần này thật đúng là nhẹ nhàng lạnh nhạt rồi, tựa hồ
không đem Bạch Cốt Kiếm Hoàng để vào mắt."
"Người trẻ tuổi vẫn tương đối liều lĩnh như vậy, bất quá cũng đúng thôi.
Không liều lĩnh thì đã không phải là người trẻ tuổi rồi."
"Ân, đường hoàng thì đâu có bốc đồng được chứ, cũng không biết gã Bạch Cốt
Kiếm Hoàng này sẽ ứng đối như thế nào."
Nghe được lời kế tiếp của Diệp Trần, mọi người xung quanh không khỏi cười và
bàn tán.
"Tiểu bối, ngươi quá mức đắc ý mà quên phận mình rồi." Bạch Cốt Kiếm
Hoàng sắc mặt lập tức đen lại, hai mắt thay đổi trắng đen liên tục, bỗng nhiên,
hắn vung ra một đạo Hắc Bạch kiếm quang, đây là công kích kiếm thuật đồng ẩn chứa
linh hồn công kích.
Ba!
Đáng tiếc, Hắc Bạch kiếm quang vừa mới xuất hiện đã bị mi tâm Diệp Trần phát ra
một đạo kim quang làm cho chôn vùi rồi, luận về linh hồn công kích thì phía dưới
cảnh giới Chí Tôn, Diệp Trần không sợ bất luận kẻ nào.
"Bạch Cốt Kiếm Hoàng, xin chỉ giáo."
Diệp Trần không hề nói nhảm, hắn biết rõ, hôm nay, phải chiến thắng Bạch Cốt Kiếm
Hoàng cho bằng được.
"Tốt, tựu để cho ta tới lĩnh giáo một chút cao chiêu của ngươi a."
Căn cứ vào thực lực khi Diệp Trần giao thủ cùng Kim Y Hoàng, Bạch Cốt Kiếm
Hoàng có bảy thành nắm chắc có thể thắng Diệp Trần, phải biết rằng bọn họ đều
là tồn tại đỉnh tiêm trong Chuẩn Tôn. Bảy thành nắm chắc là không hề nhỏ.
Ông!
Bạch Cốt Kiếm Hoàng không trực tiếp động thủ, gần kề chỉ là nhắm mắt lại, thời
điểm mở ra lần nữa thì một cỗ cường đại lĩnh vực khuếch tán ra, cái lĩnh vực này
bởi vì vô cùng cường đại, thậm chí bắt đầu trở nên rất thực chất nên có thể tạo
thành một bức tường giáp giới không gian bích chướng, nếu nhìn kỹ sẽ nó được
hình thành từ từng mảnh bạch cốt, trên đám bạch cốt đó có khắc vô số kiếm văn, khí
tức sắc bén đáng sợ tràn ngập bốn phía, thẩm thấu cả thời không.
Đệ bát trọng Kiếm Vực Bạch Cốt kiếm vực.
"Cái gì, Bạch Cốt Kiếm Hoàng đã đột phá Kiếm Vực đến Bát trọng rồi sao!."
"Tên Diệp Trần này gặp phiền toái rồi, tuy Kiếm Vực chỉ là một bộ phận của
thực lực, thế nhưng nếu Kiếm Vực song phương có độ chênh lệch quá lớn thì thực
lực bị ảnh hưởng cũng sẽ càng lớn, một bên thì có thực lực đã được Kiếm Vực
Tăng Phúc, một bên thì thực lực đã bị Kiếm Vực làm suy yếu, nếu đem ra so sánh thì
trận chiến này không cần đánh nữa rồi."
Mọi người cả kinh, không khỏi nhìn về phía Diệp Trần, Diệp Trần trước khi cùng
Kim Y Hoàng chiến đấy, Kiếm Vực chỉ là dùng để bảo vệ bản thân chứ không hề khuếch
tán ra, cho nên bọn hắn cũng không rõ ràng lắm Kiếm Vực của Diệp Trần đã đạt đến
cái cấp độ gì. Bất quá thật tâm mà nói, bọn hắn không cho rằng Kiếm Vực của Diệp
Trần cũng đạt tới đệ bát trọng, dưới tình huống bình thường, người trẻ tuổi có lĩnh
vực đều muốn trước thấp hơn một chút so với thế hệ trước, trừ phi là một vài
người trẻ tuổi có thời gian tu luyện không tính là ngắn thì mới có thể cùng thế
hệ trước tranh phong, ví dụ như Tử Y Hoàng đã có được lĩnh vực đạt đến Bát trọng,
trong khi Diệp Trần chỉ mới tu luyện mấy trăm năm mà thôi.
"Không thể tưởng được, cái gã Bạch Cốt Kiếm Hoàng này thật đúng là đã không
lên tiếng thì thôi, mà đã xuất động thì liền nổi tiếng ngay." Kim Y Hoàng
nhướng mày, hắn thừa nhận mình đã xem thường Bạch Cốt Kiếm Hoàng, nếu như đổi
thành hắn và Bạch Cốt Kiếm Hoàng quyết đấu, kết quả cuối cùng nhất là không tốt
cho hắn rồi. Đương nhiên, hắn kỳ thật còn có tuyệt chiêu mạnh nhất vẫn chưa thi
triển ra, đó chính là Hoàng Kim Viên của Hoàng Kim Chí Tôn, một khi thi triển
Hoàng Kim Viên, hắn đủ sức để tự bảo vệ mình.
Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành thì rất quen thuộc đối với Diệp Trần nên sắc
mặt hai người ngược lại không có biến hóa gì, bởi vì thời điểm Bạch Cốt Kiếm
Hoàng bộc lộ ra Bát trọng Kiếm Vực, Diệp Trần đã cười cười nhưng những người
khác đã không có chú ý đến điều đó, nhưng các nàng thì có.
"Còn cần phải đánh sao?"
Bạch Cốt Kiếm Hoàng tự tin nói.
Ngay cả Chí Tôn lĩnh vực cũng đều chỉ đạt đến bát trọng, đương nhiên đối với
tuyệt đại đa số Chí Tôn thì lĩnh vực đều đạt bát trọng hậu kỳ, thậm chí là bát
trọng đỉnh phong, bản thân hắn chính là bát trọng sơ kỳ, bất quá như vậy cũng là
đủ rồi.
"Cũng chưa hẳn đâu."
Diệp Trần thần sắc vẫn lạnh nhạt, y phục màu xanh da trời trên người không gió
mà bay, bỗng nhiên, một cỗ Kiếm Vực đáng sợ hơn khuếch tán ra, cái Kiếm Vực này
đồng dạng cũng là Bát trọng Kiếm Vực, nhưng bất đồng với trong quá khứ chính
là, ở bên trong Kiếm Vực này lại có rất nhiều đóa Thanh Liên nở rộ, mà ở bên
trong mỗi đóa Thanh Liên là một thanh tuyệt thế bảo kiếm mang theo kiếm khí bàng
bạc mênh mông cuồn cuộn, có thể làm cho cả thời không phải chấn động nhộn nhạo.
"Cái gì? Cũng là Bát trọng Kiếm Vực sao?!."
Tất cả mọi người chấn kinh, Diệp Trần chỉ mới bao nhiêu tuổi mà Kiếm Vực rõ
ràng đã đạt đến Bát trọng cảnh giới rồi.
Nhưng điều càng làm cho bọn hắn không thể tưởng tượng nổi chính là, đồng dạng
là Bát trọng sơ kỳ Kiếm Vực nhưng Kiếm Vực của Diệp Trần tựa hồ đáng sợ hơn so với
Kiếm Vực của Bạch Cốt Kiếm Hoàng, Kiếm đạo ẩn chứa trong đó lại càng thêm thuần
túy hơn nhiều.
"Là Kiếm Nguyên, dùng Kiếm Nguyên để thôi động Kiếm Vực, thật sự là đáng sợ
hơn nhiều đấy."
Đến tận đây, một ít người không quá coi trọng việc Diệp Trần có thể bảo trụ danh
hiệu Kiếm Hoàng, trong nội tâm đã bắt đầu dao động, khi đã có Kiếm Nguyên thôi
động Bát trọng Kiếm Vực thì Diệp Trần muốn bảo trụ danh xưng Kiếm Hoàng cũng
không phải là không được.
"Đáng giận, tiểu tử này rõ ràng cũng đã đột phá đến Bát trọng Kiếm Vực."
Bạch Cốt Kiếm Hoàng ngầm khó chịu.
Hắn nào biết đâu rằng, vốn dĩ Kiếm Vực của Diệp Trần chỉ là Lục trọng, về sau mặc
dù có chỗ tăng lên nhưng cũng không vượt quá Lục trọng đỉnh phong, nhưng khi đạt
tới cảnh giới Tâm Kiếm của Kiếm đạo chí cao, trong thời gian tại Tam Giới Sơn, mỗi
ngày Kiếm Vực của Diệp Trần đều có tiến bộ, cuối cùng nhất một lần hành động đã
đạt đến Bát trọng sơ kỳ cảnh giới, nếu như cho hắn đủ thời gian, nhất định sẽ tăng
lên tới Bát trọng đỉnh phong cũng có thể.
Tâm Kiếm chính là Kiếm đạo chí cao cảnh giới, điều này đại biểu Diệp Trần đã tiếp
xúc đến áo nghĩa cuối cùng nhất của Kiếm đạo rồi.
Khi đánh một trận với Kim Y Hoàng, Diệp Trần biểu hiện ra ngoài chính là Kiếm Vực
tầng thứ bảy, dù sao hắn cũng không muốn đơn giản đả bại Kim Y Hoàng ở trước mặt
mọi người, huống chi đối phương cũng nhất định có chỗ giữ lại.
Đùng đùng!
Kiếm Vực của hai người tiếp giáp với nhau, làm lan truyền ra vô số thanh âm tan
vỡ.
Bạch Cốt kiếm vực tại bên trên phòng ngự thập phần cao minh, mà Thanh Liên Kiếm
Vực của Diệp Trần tắc thì tôn trọng công kích, cả hai tiếp xúc vào nhau tựa như
“Thiên Lôi động đến Địa Hỏa” vậy, bộc phát ra chấn động mà trước nay chưa từng
có.